[ 113 Dũng Chinh ] ( Phần 2 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Dũng , tao về rồi !
- Không dự sao ?
- Tao ...
    Cốc nước trên tay tôi rơi xuống . Vỡ tan . Tựa như mối nhân duyên của tôi và cậu .
    Dũng của tôi , từ đầu tới chân đều trở nên mờ ảo , tựa như vị thiên sứ được cử xuống trần gian để cứu vớt linh hồn tôi , và khi thời gian đã hết , thiên đình chẳng để kẻ phàm tục như tôi thấy cậu nữa .
    Tôi không thể thấy , đôi tay vẫn thường xoa đầu tôi mỗi sáng .
    Không thể thấy , đôi tay từng cố gắng bắt trọn từng quả bóng giữa màn tuyết Thường Châu .
    Không thể thấy , đôi tay từng đưa cho tôi nắm .
    Không thể thấy , người tôi thương cả một tuổi trẻ , cả một thanh xuân !
    Nghe nói , ngày con người trở nên thê thảm nhất , nắng tự động sẽ tắt .
    Hoặc là trong ánh mắt đó , mưa đã bắt đầu tuôn tự bao giờ .
    Và tôi thấy , dường như mảng trời bình yên mà mình cố vun đắp bấy lâu , nay đã bắt đầu nổi gió . Chậu păng - xê tôi đặt trên bậu cửa sổ cũng đã rụng quá nửa , những cánh hoa bầm dập như xé nát lòng tôi .
    Đến cả giọng nói của cậu ấy , từng lời , từng lời đều muốn tan vào hư vô .

    Tôi chẳng cần biết thế giới ngoài kia giờ thế nào , tôi chỉ biết , thế giới của tôi gần như đã sụp đổ .
   Cậu đi , mang cả cuộc đời tôi đi .

    Tôi muốn hỏi cậu , thật nhiều . Hỏi cậu vì sao lại thành ra như thế , hỏi cậu nếu như tôi rộng lượng bỏ qua mình mà để cho cậu đi , có phải cậu sẽ quên tôi hay không ? Hỏi cậu , rằng kiếp sau , phải chăng cậu sẽ thương người khác ? Hỏi cậu , đời này bỏ lỡ , chính là vạn kiếp bỏ lỡ , đúng không ?
    Tôi muốn hỏi , muốn nói , muốn hát cho cậu nghe , nhưng tất cả đều nghẹn đắng nơi cổ họng .
    Bao nhiêu uất ức đều chuyển thành  nước mắt mà rơi ra ngoài .
- Bây giờ , đến cả mày cũng chê tao dị hợm mà bỏ đi sao , Dũng ?
- Là em không cần anh nữa ! Anh đã nói rồi còn gì , tồn tại của anh là dựa vào niềm tin của em . Em tin anh ở đây , anh sẽ ở đây , em tin anh đã biến mất , anh sẽ biến mất .
- Anh Mạnh nói với em , rằng nếu em giữ anh quá lâu , thì sau khi kết thúc kiếp này , em liền có thể xuống Địa Phủ mà tìm cách đầu thai . Còn anh , vĩnh viễn cũng chỉ là một hồn ma vất vưởng , cõi âm không nhận , cõi dương không tiếp ! Anh biết không ?
    Tôi thấy giọng mình lạc đi , cũng thấy lòng mình đau hơn .
    Những lời này , quả nhiên một nhát giết chết tim tôi .

              Mình chia tay nhau đi
            Sẽ chẳng còn gì đâu anh
               Tình yêu đó đến lúc
         Chúng ta cùng nhau khép lại

- Nếu em buông tay , anh sẽ trở về nơi anh cần , đúng không ?
- Theo thời gian của âm giới , anh ở đây đã gần 3 ngày rồi .
- Còn kịp không ?
- Một tiếng nữa , đường đến sông Tam Đồ của anh sẽ đóng .
- Vậy , em để anh đi !
    Lần đầu trong đời , tôi biết thế nào là thấu tận tâm can , thế nào là cầm dao đâm mình .
    Thế nào là yêu , nhưng buộc phải xa rời .
- Anh ơi , người ta nói , kiếp này ngoảnh mặt 500 lần mới có thể đổi lấy một lần lướt qua của kiếp sau . Mình , nhìn nhau 499 lần thôi , nhé ! Đời sau , em chẳng thương anh nữa .

    Anh ơi , thương anh đau lắm , biết không ?

- Em đừng yêu , để anh đơn phương em . Nhớ , sống thật tốt , thay cả phần anh !
    Nắng chiều rọi vào phòng , dần dần quấn lấy thân hình anh , gần như hòa lại làm một .
- Bùi Tiến Dũng yêu Hà Đức Chinh , mãi mãi không thay !
    Mây trắng bay ngang qua , vô tình che mất Mặt Trời , cũng vô tình che mất Dũng .
      15.30 ngày 13 tháng 1 năm XX
   Hà Đức Chinh mất Bùi Tiến Dũng , sự thật khó dời .
    Vắng bóng anh , căn phòng này liền trở nên lạnh lẽo và cô độc .
    Tôi không dám gọi tên anh , chỉ biết cắn răng mà quỳ rạp dưới nền đất , nước mắt chảy loạn trên mặt cũng chẳng buồn lau .
    Anh cũng không còn lau cho tôi nữa .
    Anh đi khỏi đời tôi thật rồi . Bỏ tôi thật rồi !

    Thì ra định mệnh là để khuất phục , không phải chinh phục .

- Em khóc cho anh , nốt hôm nay . Từ mai , anh quên , em quên !

Hoa chưa kịp nở , hoa đã tàn
Mơ chưa trọn mộng , mộng đã tan
Người chưa kịp gặp , người đã mất
Duyên kiếp này cạn , đợi kiếp sau .

________________________________________

Góp ý cho Si nhớ , vì Si bệnh nên nó cứ sao sao ...
Tớ biết là tớ viết chưa hay , cũng không nổi tiếng . Nhưng nếu các cậu có thích truyện của tớ hay bất kì một cậu nào trong truyện , nếu các cậu có đem đi đâu , hãy mở lòng ghi thêm tên của tớ vào dưới nhé.
À , tớ thật sự thích đọc cmt của các cậu . Rất rất thích .
Cảm ơn đã đọc ạ.
Yêu các cậu ❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#vyy