Nhật kí Kamado #1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

gửi tới cậu tiếng nói từ hư không

Tanjiro,đối với mọi người,cậu luôn hiền lành,ấm áp,luôn nở nụ cười xinh xắn.Nhưng cậu không bao giờ quá mức thánh thiện,có chút cứng đầu.

Trong những trận chiến,cậu có lý trí rõ ràng,khi tiêu diệt quỷ lại nghĩ tới mọi người đầu tiên chứ không phải mình.

Cậu rất ga lăng,15 tuổi nhưng rất ra dáng đàn ông và làm tròn trĩnh trách nhiệm của một người anh cả.Tôi vẫn nhớ lần cậu đấu với con quỷ đánh trống,cậu vừa để mắt tới con quỷ,lại vừa có thể bảo vệ được cô bé,hay cũng chỉ  vì nữ quỷ nhện mà cho cô ấy một cái chết nhẹ nhàng.

Cậu bắt họ phải trả giá,khi họ tan biến thì lại đồng cảm,thương xót.Tự hỏi,đời người có ai được đến như vậy không.

Cậu thương gia đình,nhảy thẳng cho anh Phong một thiết đầu cước mà không do dự.Đặt cược cả mạng sống để mang cô em gái mình trở lại thành người.

Tôi cũng nhớ lần cậu đấu với thượng huyền lục nữa,cậu đã đứng lên vì gia đình,cậu còn suýt vượt qua cả giới hạn con người vì gia đình bị phỉ báng.

Cậu quan tâm mọi người,lo lắng từng chút một và không bao giờ bỏ rơi ai phía sau.

Cậu không thông minh hay tài năng thần đồng như Muichiro,cơ bắp như Mitsuri.Cậu vốn chỉ là một cậu bé 13 tuổi chỉ sau một đêm trắng mất hết những người thân yêu.Cậu không hề từ bỏ từng tia hi vọng bé nhỏ,luôn cố gắng rèn luyện bản thân lên mức tối đa,hai bàn tay chai sần là minh chứng rõ ràng cho sự kiên trì bền bỉ đó.

Đôi mắt ánh đỏ mặt trời,dịu dàng,những lúc cậu khóc tôi thực sự muốn nhảy vào truyện phi tới ôm cậu vào lòng,quá đau đớn.

"Em muốn trở nên giống Rengoku-san"

Này,cậu muốn giống thì phải thành trụ cột đi chứ,tại sao lại ngồi quỳ xuống mà vẫn cầm chặt thanh kiếm như anh ấy vậy.Hai người hứa gì mà phải gớm thế.Lần thứ 4 gãy kiếm,mọi người không ai trách cậu,họ khóc.

Tại sao cậu lại đâm vào tim mình chứ,cậu không hề màng tới hậu quả hay sao?Cho dù thân thể đau đến chết đi sống lại.Muzan đã làm cậu khổ nhiều rồi.

Này đồ ngu ngốc,đúng vậy,tôi mắng cậu đấy,tôi chửi cậu đấy,đồ yếu mềm,cậu hãy xách cái mông lên,ngẩng cái đầu lên cho tôi nhìn.Tôi ích kỉ muốn thế đấy.

Mệt mỏi thì hãy nghỉ tí đi đã,rồi hai ba chúng ta cùng đi mua kimono thật đẹp cho Nezuko và cậu.Cùng ôm nhau vào lòng và khóc to,cùng nói từ thương nhau,cùng sống cho đến đầu bạc răng long.

này cậu Kamado,tỉnh dậy đi,tôi cầu xin cậu.

Anh Tomioka cũng đã gục ngã rồi,xin cậu vì anh ấy mà tỉnh dậy,đừng để vụt mất cơ hội cuối cùng.Cậu cũng sẽ bỏ lương tâm để mặc anh ấy lần thứ 3 sao.Cậu muốn Tomioka sống trong dằn vặt suốt đời à?

Đây đâu phải là Tanjiro mà tôi biết,cái người tôi bias là người hay cười,biết động viên cơ mà

má sấu,tối nay cùng tôi thưởng thức tí rượu Soju với món cá sấu chiên nhé,hay làm lẩu nhỉ?

Những chap đầu tôi đã cười rất nhiều,để rồi những chap cuối tôi đã rơi nước mắt vì một nhân vật còn chẳng có thật.

15:38 ngày 27 tháng 3 năm 2020

tôi đã mất đi một thiên thần,một sự an ủi nhỏ bé ở trong lòng.

tôi sẽ chẳng lưu nhiều bức ảnh về cậu nữa đâu,vì nụ cười của cậu làm tôi đổ vỡ mất rồi.Nhưng tôi không nói tạm biệt cậu đâu,cậu đứng lại đó cho tôi.



1:10 28/3/2020
vẫn nuôi hi vọng 201 chúng ta sẽ không như Akame ga Kill.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net