Phần 136

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phần 136

Sau một giấc ngủ ngon thật ngon , tỉnh dậy đã là quá trưa rồi . Nhìn xung quanh mọi thứ yên ắng lạ thường hình như chẳng có ai ở nhà cả . Em lò dò đi làm vệ sinh cá nhân rồi tự mình đi ra ngoài làm bữa ăn sáng . Đang hiên ngang đi ra bếp trong trạng thái có độc cái quần xì hình cu Shin mà D mua tặng em và bắt em thay hồi tối qua bỗng dưng em cám thấy nhột nhột sau lưng , quay lại đằng sau nhìn ra hướng phòng khách thì ôi thôi rồi , có đến hẳn 3 cô gái + mẹ C đang ngồi đấy , trên bàn la liệt toàn thiệp mời hình như đang viết thì phải

Em : Ơ , ơ ... mẹ ạ , mẹ mới đến ạ ?

3 cô gái kia phá lên cười như chưa bao giờ được cười , em thì hoảng qua quay lưng phi vội vào trong phong mặc ngay cái quần jean với cả cái áo ba lỗ vào mới dám ra ngoài

MC : Đẹp mặt nhỉ , anh tính cho tôi xem biểu diễn thời trang đồ lót hay sao thế hử ?

Em : Dạ , con đâu có dám ạ , chẳng qua con tưởng nhà không có ai mẹ ạ

MC : Không có ai chắc anh trần như nhộng đi loanh quanh ở đấy hử ?

Em : Mẹ cứ đùa con , ai lại như thế bao giờ ạ , mẹ sang khi nào thê ạ ?

MC : Tôi sang từ sớm viết thiệp cho các anh các chị đây , già rồi mà có được nghỉ ngơi đâu , con rể thì ngủ đẫy tĩ ra đây mới dậy , con gái tôi thì anh bắt nó đi sắm sửa chuẩn bị đủ các thứ một mình , anh có còn là đàn ông không thế ?

Em : Tại hôm qua con bận việc quá nên mới ngủ nhiều vậy , mẹ thông cảm , đây là ...

MC : Mấy con cháu họ nó đang được nghỉ tôi lôi sang đây giúp , anh có rảnh thì gọi cho con C hỏi xem nó cần gì thì qua giúp nó đi , đàn ông con trai gì mà lười thôi thây ra vậy . Hỏng hết rồi

Em : Dạ , con đi ngay đây mẹ ạ

May quá em có cớ để chuồn gấp , không ở lại đây thì chỉ có nước để mẹ vợ troll cho thì còn mặt mũi nào ra dáng đàn ông nữa . Em thay cái áo ba lỗ bằng cái áo phông rồi xỏ con tổ ong lào thần thánh phi xuống dưới hầm để xe . Ôi thôi , xe của em bị trưng dụng thì phải , may mà còn có em làn sóng thần thánh em để bao lâu đắp chiếu vẫn còn chung thủy ở góc hầm , bê xe lên và đi thôi . Em bốc máy gọi cho C thì không thấy trả lời , gọi cho D thì mãi mới được

D : Em nghe đây chồng ơi

Em : Em đang ở đâu đấy

D : Em đang đi đặt phòng tổ chức đám cưới , anh dậy rồi đấy à

Em : Anh dậy lâu rồi , thế C đâu em ?

D : Chị ấy đang đi đặt đồ cưới rồi , anh tranh thủ ăn gì đi rồi chạy lên đây với em , em sợ em sắp đặt không hợp ý anh với bà lớn thì chết

Em : Rồi , nhắn tin địa chỉ anh qua luôn , xong anh với em đi ăn luôn chứ giờ này còn ăn gì

D : Dạ

Em cứ tà tà đi thôi vì em làn sóng lâu không sờ vào thành ra đỏng đảnh quá , đến nơi chạy vội lên chỗ D , thấy D đang nói chuyện với ba bốn người gì đó . Em đứng ngoài hóng hớt xem có được gì không , nhìn D mồ hôi nhễ nhại em thấy xót ruột , đang bầu bí mà phải lo đủ chuyện , phận út nên khổ thân nghĩ lại thấy D thiệt thòi nhiều quá .

Em : Mọi thứ sao rồi em ?

D : Em định làm cả hội trường màu xanh với trắng , backdrop chắc là làm hoa giấy anh ạ , còn mấy cái kia thì blah blah blah

Em : Sao nhiêu khê thế , đơn giản đi một tí thôi , chẳng hạn như cái này thì blah blah blah ..

D : Ơ thế mà em không nghĩ ra nhỉ ? Hay thật sao tự dưng anh thông minh đột xuất , cho một Like

Em : Em xin , chị cứ quan trọng hóa thế thì bao giờ mới xong , mà thôi chết làm nhiều thế này thì đào đâu ra tiền để làm

D : Bố mẹ cho bọn em một ít rồi , dù gì con gái lần đầu tiên lên xe hoa thì phải tưng bừng chứ anh

Em : Thôi tạm thế đi , mãi cuối tháng mới làm cơ mà lo gì sớm

D : Không lo để sát mông lại thay đổi họ không kịp sửa đâu ngốc ạ

Em : Rồi rồi , tạm thế đã đi ăn gì đi , em gọi cho C xem nào anh gọi mà mãi không thấy trả lời

D : Vâng

D bỏ máy ra gọi cho C , em thì đang đi loanh quanh xem có dư thừa gì không thì D chạy vào nói giọng hốt hoảng

D : Anh , nhanh lên trên viện chị C bị ngất người ta đưa qua viện rồi

Em : Thế hả , viện nào em đi nhanh nào

D : Việt Đức anh ạ , nhanh lên anh

Em với D ba chân bốn cẳng chạy xuống dưới lấy xe , phi vội qua bệnh viện xem C bị làm sao mà để đến mức bị ngất như thế . Lên đến viện hỏi vội qua mấy bà y tá ở khoa cấp cứu em tìm được đến chỗ phòng C đang nằm , nhìn vợ mình xanh xao , môi nhợt nhạt em thấy tội vô cùng . Cái tội của em bỏ mặc C quá lớn khiến tâm can em khó chịu , em tự chửi bản thân là thằng thất bại chẳng ra gì đến vợ mình mà em lại để ra được thế kia thì thực sư em chẳng xứng là đàn ông . Em là một thằng chẳng ra làm sao cả , một thằng khốn nạn , một thằng làm vấy bẩn chữ " đàn ông " chân chính . Tự dưng nước mắt em chảy ra ( em vốn là cung xử nữ , đa cảm các thím ạ ) , ngồi xuống bên cạnh nắm lấy bàn tay C . Chút hơi ấm ấy khiến em cảm thấy áy náy , D cũng ngồi cạnh em nhìn chăm chăm vào C . Bỗng dưng C cựa mình mở mắt ra , nhìn thấy em và D thì phải

C : Ơ sao em lại ở đây hả anh ?

Em : Em hỏi lạ nhỉ , em làm gì đến mức ngất đi thế hả ? ( nói gằn giọng hơi to )

C : Em có làm gì đâu , em chỉ nhớ em đang thử váy thì chẳng nhớ được gì , tỉnh thì thấy anh với bà bé rồi

D : Chị đợi xíu bác sĩ qua bây giờ

Vừa dứt lời thì có một ông bác sĩ đi vào , ông ấy tiến thẳng vào chỗ C vạch tay áo lên rồi áp cái tai nghe vào trọng cái đo huyết áp . Xong quay ra bảo em

BS : Bệnh nhân không sao rồi , chỉ bị suy nhược thôi , bầu bí mà anh để cô ấy suy nhươc thế kia làm sao mà đảm bảo sức khỏe cho em bé . Anh đưa cô ây ra viện rồi qua nhà thuốc mua mấy loại này về uống đi , giữ gìn sức khỏe chứ suy nhược cơ thể quá thì khó giữ em bé .

Em : Vâng , vâng em cảm ơn anh

Ông ấy đưa cho em tờ đơn thuốc rồi quay ra ngoài luôn , em đỡ C ra khỏi giường rồi dìu ra ngoài . Thanh toán viện phí xong xuôi em bảo D lái xe đưa C về trước em đi mua thuốc với mấy thứ để tí về nấu tẩm bổ cho C . Tình hình nghĩ lại cả C và D đều đang bầu bí mà cứ chạy quanh để lo việc đám cưới thì thật sự em là người có lỗi . Làm xong mọi việc về đến nhà em bắt đầu lao đầu vào nấu nướng mọi thứ . Sau hôm đấy em quyết định không cho hai bà ấy làm bất cứ việc gì cả , chỉ ở nhà ăn và ngủ , chơi cho đã chờ đến ngày vui thôi , còn lại em lo cho bằng hết . Công nhận thím nào sắp cưới mà làm một mình gần hết mọi thủ tục thì cũng điên đầu . Nhưng mà mọi thứ cũng đâu vào đấy , hội trường D đã chuẩn bị gần xong , váy cưới thì em nhờ con bạn em thiết kế hết , xe xiếc cũng đi mượn loạn hết cả lên . Trước hôm lên xe hoa 1 tuần thì các bà chị đưa cháu với chồng con về hết , nhà em thì họ hàng toàn gái ít trai , có trai thì em cũng chẳng thân cho lắm vì toàn mấy ông tuy chẳng có gì nhưng cũng ra vẻ hợm hĩnh nên khó gần . Em thì toàn thân với các chị là nhiều vì tính em nó dễ nắm bắt tâm lý phụ nữ nên các chị chiều em là hơn mấy ông anh . Được dịp lâu lắm các bà chị ở bên về hết để mừng thọ em à nhầm mừng cưới em nên các bà ấy rủ nhau đi du lịch với cả tổ chức cái lễ mừng ngày em lên đường về làm dâu nhà người ta . Âu cũng là cái vui , các bà ấy lâu ngày được xổng chuồng thê nên là ăn chơi tưng bừng khắp phố , ngày nào cũng là cái lễ chia tay độc thân của thằng em zai , C với D cũng được đà nên là cũng tưng bừng , cứ mỗi lần như thế là em cứ sợ són hết cả ra quần không . Chỉ khổ mấy ông anh rể người bển chưa quen với giờ giấc ở Việt nam mà phải chiều mấy bà ấy đến khổ , vừa đi chơi vừa lo cho mấy đứa nhóc ở nhà bu em với các bác phải trông . Mấy bà ấy nghỉ hẳn hai tháng để chờ hai cái đám của em thêm cả bám càng đi trăng mặt với bọn em luôn . Ngày nào các bà ấy còn ở Việt Nam thì cứ xác định là em khổ ngày ấy , nhưng được cái mấy bà ấy tinh ý mọi thứ em cần các bà ấy đều chuẩn bị hết cả . Ngày đón dâu thì nhà gái cứ như kiểu là muốn dằn mặt nhà em hay sao mà cứ thi nhau hồi môn toàn vàng cho C không . Mấy bà chị em cũng không kém cạnh cũng đua đòi dằn mặt lại , may mà không xảy ra xô xát ngoài ý muốn gì cả . Cuối cùng cái tuần lễ đám cười cũng qua C thì vui ra mặt , thần sắc tốt hơn mọi thứ ổn hơn , nói chung C lên xe hoa thì không khác gì những đám khác , mỗi tội của D thì có phần hơn một tí vì D là bà bé chịu nhiều cái thiệt thòi hơn . Đám cưới cũng xong và mọi thứ cũng xong xuôi hết rồi . Nguyên cái tuần sau đám cưới em mệt như bị ai đấm , không tài nào nhấc người lên được . Một hôm đẹp trời như lời hẹn định mệnh Q gọi điện hẹn em ra ngoài nói chuyện , em cũng đồng ý vì em đã đồng ý giải quyết nốt điều kiện thứ hai của Q . Q hẹn em ở Balcony chỗ Hồ chắc các thím biết . Em đên trước gọi một chai bia với ít đồ vớ vẩn ngồi chờ mãi một lúc sau em mới thấy Q đến

Q : Anh chờ em lâu chưa ?

Em : Cũng hơi lâu , lâu nay em đúng giờ mà , trễ một tí cũng không sao

Q : Vầng , tại cái thằng kia kìa ( chỉ về hướng nhà hàng Thủy Tạ )

Em : Đâu , một núi người thế kia em chỉ thế bô anh cũng chịu

Q : Áo xanh , quần hộp , đầu đội mũ đen bên cạnh con SH kia kìa

Em : À thấy rồi , ai vậy ?

Q : Anh cũng quen mà

Em : Anh quen ? Bạn bè em ngoài Y ra anh còn quen ai được nữa ?

Q : Người anh đã từng đánh cho sấp ngửa ấy , hồi anh còn học ở cùng lớp võ với em cách đây mấy năm rồi nhớ không ?

Em : Đừng nói là cái thằng lớp trưởng đấy nhé ?

Q : Đúng hắn rồi đó

Em : Thế là vẫn theo đuổi em cơ à , trì vậy ?

Q : Từ hồi trước vẫn theo đuổi em rồi , nhưng em chưa từng có tình cảm với anh ta , toàn anh ta tự ngộ nhận là em yêu anh ta như anh ta yêu em

Em : Không yêu thì thôi chứ sao phải phải làm nhỉ ?

Q : Em không biết , nhưng em muốn nhờ anh một việc là yêu cầu thứ hai của em

Em : Em đừng có nói là liên quan đến thằng kia nhé ?

Q : Anh đoán đúng rồi đấy , em muốn anh làm cho hắn ta không theo đuổi em nữa

Em : Việc này anh nghĩ em nên tự giải quyết đi

Q : Không thể , nếu em tự giải quyết thì em đã giải quyết rồi , giờ thì là chuyện của anh rồi , anh thực hiện yêu cầu thứ 2 của em đi

Em : Thôi được rồi , anh sẽ nói chuyện với nó , chỉ vậy thôi chứ gì

Q : Phải chỉ vậy thôi em không cần nhiều

Em : Vậy sao em không sang Mỹ mà ở lại đây làm gì , có phải đỡ phí yêu cầu không , em nên để dành nó cho việc quan trọng hơn

Q : Kể cả em về bên ấy , anh nghĩ từ hồi em ở bên ấy nó vẫn làm phiền em chết đi được , không nt gđ thì cũng tự mua vé sang săn đón em chán chê . Mấy năm nay em đã khốn khổ vì những trò anh ta làm rồi

Em : Thanh niên này khá đấy chứ , yêu em như thế mà em còn chê

Q : Nhưng anh biết rằng em từ trước yêu anh rồi , sau khi đấy em chẳng còn hứng thú gì với mấy thằng con trai nữa rồi . Ít ra như con Y nó nói là phải được cái gì đó như anh mới xứng , chứ đằng này đàn bà quá thể , tự tử rồi uống rượu đên mức đi viện thì em hỏi anh em có chấp nhận được không ?

Em : Thôi được rồi , vậy thì anh sẽ nói chuyện với nó . Em xếp lịch hẹn với nó hộ anh

Q : Được rồi , anh muốn giải quyết ra sao thì ra , đừng để em phải thất vọng

Em : Ok được thôi nhanh nhất có thể

Lại quấn vào cái vụ cá nhân rắc rối này đến mệt ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net