Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kỳ ốm nghén biến mất sau hai ngày. Nhưng sau đó cơn thèm ăn ập đến. Loki lò dò đi xuống lầu, cậu bị một mùi hương nào đó quyến rũ. Thứ đánh thức cậu có có mùi rất ấm áp và ngọt ngào. Dạ dày réo lên từng hồi, cậu trượt ra khỏi giường mà không làm Thor tỉnh giấc để đi tìm ‘nguồn gốc’của mùi hương đó.

Loki tìm thấy Steve, anh ta đang lật qua lật lại thứ gì đó trên bếp. Steve ngay lập tức phát hiện ra Loki đang đứng rình, anh cười gượng.

“Có phải mùi này làm anh khó chịu không?” Steve hỏi.

“Ngược lại cơ.” Loki tiến lại, nhưng hình như hơi quá gần. “Cái gì vậy?”

Steve nhìn cái chảo trên tay. “Đây là bánh kếp. Anh có muốn—"

“Có,” Loki nói.

Nhiều ngày không ăn gì khiến Loki đói hơn bao giờ hết, và cậu không ngờ mình có thể ngấu nghiến nhiều đến thế. Steve rán thêm ba cái nữa cho cậu, Loki nuốt trổng hết mà không cần dùng tới hàm nhai. Dạ dày cậu gào thét vì đã vô tâm bỏ đói nó, và Loki lập kế hoạch bù đắp cho nó ngay bây giờ. Nhìn lên khỏi dĩa bánh, cậu thấy Steve đang đổ thêm cho cậu hai cái nữa. Anh cẩn thận vươn tay ra để giữ khoảng cách phòng khi Loki cắn đứt luôn cả cánh tay mình.

“Chờ một chút,” Steve nói. Anh đẩy một cái chai về phía cậu. “Đổ cái này lên xem, sẽ ngon hơn đấy.”

Loki nhìn cái chai. Nó đặc đặc và sánh giống như rượu, nhưng khi cậu bật cái nắp ra, mùi hương ngọt lịm càng kích thích tuyến nước bọt của cậu. Điểm yếu của Loki chính là đồ ngọt. Mấy miếng bánh kếp bây giờ ngập trong mật ong, nhưng cậu vẫn nhiệt tình chén sạch . Steve trợn mắt nhìn cậu trước khi lấy ra thêm một hộp bột trộn nữa. Anh ta không bình luận gì về cơn háu đói của Loki, một hành động rất khôn ngoan, Loki nghĩ thế.

Thor đi xuống là lúc Loki đã xử xong đĩa thứ ba. Anh vào bếp để tìm Loki và mỉm cười khi thấy cậu đang yên vị ở đó.

“Em trai, cuối cùng em cũng chịu ăn rồi, tốt thật đấy.”

Loki vung vẩy cái nĩa, nhưng cậu giật nảy khi Tony và Bruce cũng bước vào bếp. Tất cả đều nhìn cậu, và nó rất kì cục. Loki cảm thấy nghẹt thở. Cậu miễn cưỡng dừng lại, đặt cái nĩa xuống. Loki thì đã quen đối diện với ánh mắt của Thor: yêu thương, có một chút chiều chuộng và bảo bọc. Nhưng những người còn lại không còn xem cậu là một mối đe dọa nữa, mà là một kẻ vô hại, yếu ớt. Loki co rúm người. Cậu quả thực đang yếu dần, không nghi ngờ gì hết. Mặc dù khai chiến trong thời điểm này thì không hay ho cho lắm, nhưng Loki không thể để bản thân trở nên vô vọng trong mắt lũ người phàm như thế. Cậu không hề bất lực.

“Ngươi đã bắt đầu chứng thèm ăn kì dị đó rồi hả?” Tony hỏi, tay cầm một tách cà phê. Bruce ở bên cạnh nhoẻn cười.

“Nếu ngươi cứ tiếp tục nhìn ta như thế, cái nĩa này sẽ cắm vào họng ngươi đấy,” Loki trừng mắt đứng dậy.

“Loki,” Thor trầm giọng, nhưng em trai của anh không muốn ngồi ở đây nghe anh thuyết giáo.

Cậu vẫn còn đói và muốn ngấu nghiến cái gì đó nhưng cậu lờ nó đi, thay vì thế, Loki quyết định sẽ đi tắm nước nóng một chút. Không biết do dòng máu Jotun hay chỉ là do sở thích cá nhân, Loki cũng không biết rõ, nhưng cậu rất thích, rất thích nước nóng. Dưới làn nước chảy, lần đầu tiên trong suốt nhiều tuần ở Midgard, cậu lại tận hưởng việc được ở một mình như thế , Loki ấn nhẹ hai bàn tay vào vùng bụng dưới, bao bọc nó, cảm nhận nó. Con bé ở đây. Loki nhắm mắt, đầu dựa vào tường. Cậu tự nhủ rằng đây là chuyện cần phải làm. Và nó hoàn toàn xứng đáng.

Khi Loki tắm xong, cậu chỉ quấn một cái khăn thì phát hiện Thor đã chờ cậu ở bên ngoài. Anh ngồi trên giường, tay khoanh lại trước ngực. Loki phớt lờ anh, tiếp tục tìm đồ để mặc. Thor quan sát từng cử chỉ của cậu. Anh nhìn cậu thả cái khăn đang quấn xuống, nhìn cậu thay đồ, nhìn cậu vuốt hết phần nước còn vương lại trên tóc.

“Nếu anh muốn nói gì đó thì nói đi,” Loki nói. “Anh im lặng làm tôi phát bực.”

“Anh thường rất cố gắng để hiểu mọi lý lẽ của em, nhưng anh thừa nhận lần này anh bỏ cuộc. Cộng sự của anh đã rất lịch sự với chúng ta, em trai à, vậy mà em đối xử với họ như kẻ thù.”

“Anh đang nhầm lẫn sự thương hại với lòng tốt của chúng rồi. Không có anh thì bọn chúng chẳng tốt với tôi như thế đâu,” Loki phản bác.

Thor đứng dậy, hai cánh tay lực lưỡng luồn quanh thắt lưng và ôm chặt Loki từ đằng sau. Cơ thể cậu cứng lại nhưng cũng không giằng ra.

Em toàn nghĩ xấu cho họ,” Thor nói.

“Còn anh thì lúc nào cũng cho rằng bọn chúng thật tuyệt vời.”

Thor thở dài, hơi thở của anh phà vảo cổ Loki. Bàn tay Thor cục mịch vuốt ve bụng cậu so ra còn thoải mái hơn lúc cậu tự mình làm. Dưới tác động ấy, bụng Loki dần êm ả.

“Nhìn này, ngoại hình em có chút thay đổi,” Thor nói, dường như anh vừa mới nhận ra chuyện này.

Lông mày nhăn lại, cậu nhìn xuống cơ thể mình.

“Tôi có làm gì đâu,” cậu nói.

“Anh không tìm được từ nào để giải thích, nhưng nhìn em khác quá. Tươi hơn.” Thor rời đi trước khi Loki kịp phàn nàn về chuyện đó, anh phóng tầm nhìn ra cửa sổ. Thành phố sáng rực ở bên dưới, nhộn nhịp, đầy sức sống và không hề phòng bị. “Cha có thể đã biết….chí ít thì ông ấy biết chút tin tức rồi. Nhưng đáng ngạc nhiên là vẫn chưa có ai tới đây.”

Loki ngửa cổ nhìn lên. Có vài đêm cậu mở mắt nằm chờ trần nhà nứt ra, và thứ xuất hiện ngay sau đó là cơn thịnh nộ của Odin. Nhưng cho đến giờ vẫn chưa có gì xảy ra.

“Có thể sẽ chẳng có ai đến đâu.”

“Có lẽ thế,” Thor nói.

-----

Cơ thể cậu đang thay đổi. Loki thường hay tỉnh dậy vào giữa đêm, người lạnh toát, chuyện này chưa bao giờ xảy ra trước kia. Lâu lâu cơ thể cậu lại đau êm ẩm mà không có lý do nào. Cậu và Thor phải mặc đồ của Midgardian, Loki lựa ra những thứ thoải mái và dễ mặc khi mà bụng cậu ngày càng lớn. Thật kỳ lạ là cậu ăn rất nhiều và dù có ngốn bao nhiêu thì cảm giác thèm thuồng đó vẫn không thể thỏa mãn. Và rồi cậu không thể nào làm ngơ được nữa.

“Một con nai,” cậu nói.

Thor nhìn cậu khó hiểu. “Nai gì?”

“Tôi muốn một con nai sừng tấm,” Loki giải thích. “Con bé cũng muốn….Tôi cần một con thôi.”

Vấn đề nan giải là mấy thứ mà Loki muốn không thường thấy ở Midgard. Nhưng một con nai sừng tấm to thì có thể. Loki muốn một con bằng bất cứ giá nào. Cậu hiếm khi ham muốn một thứ nào đó như vậy trước đây.

Thor ngay lập tức nhổm dậy, chuẩn bị thực hiện yêu cầu của Loki. Anh vẫn luôn sẵn sàng vì cậu. Điều đó khiến Loki nhếch miệng cười.

“Vậy anh sẽ săn cho em một con,” Thor nói. Anh quay lại hỏi Bruce. “Tôi có thể tìm được một con như thế ở đâu?”

“Ừm.” Bruce xoay người trên ghế. “Chúng không phổ biến ở New York đâu. Ít nhất anh phải đến Pennsylvania.”

Thor vươn tay gọi Mjölnir. Anh quyết định sẽ đến đó. Loki nhìn anh, mắt sáng lên, mỉm cười hài lòng. Trước giờ Thor hiếm khi từ chối cái gì với Loki, gần như chưa bao giờ.

“Này chờ chút đã,” Bruce gọi với theo. “Còn—"

“Tôi sẽ đi nhanh thôi.” Thor đặt tay lên vai Bruce. “Trông chừng Loki giúp tôi.”

Bruce ngồi đó, câm lặng trong khi Thor tiến lại gần Loki, vươn tay ôm lấy khuôn mặt cậu.

“Đừng làm loạn khi anh đi vắng, nhé, em trai. Anh sẽ trở lại với thứ em muốn.”

Loki gật đầu, lòng cậu dâng lên một niềm vui khó tả.

-------

Thor mất gần một giờ để đến Pennsylvania và chưa đến mười phút tìm và giết một con nai. Những chuyến đi săn với cha làm anh trở thành một trong những người truy tìm dấu vết giỏi nhất trong chín cõi. Thor vác con thú lên vai, nó khá nhỏ, nhưng có lẽ cũng đủ thịt để thỏa mãn Loki. Khu rừng tối đen bao quanh anh, yên ắng lạ thường.

Để Loki lại tòa tháp và đến đây là một quyết định khó khăn. Từ khi rời khỏi Asgard, họ chưa từng rời nhau quá mười phút, chưa hề. Đây cũng là lần đầu tiên Thor làm cha. Anh đã từng sợ hãi điều đó, một lần, khi anh còn rất trẻ, giống như bao thanh niên ở Midgard. Một thường dân đã từng oang oang làm loạn rằng cô ta đang mang thai con của Thần Sấm. Chuyện này sau đó bị phanh phui chỉ là lời nói dối, nhưng đáng ngạc nhiên thay, Loki - người có miệng lưỡi lươn lẹo, xảo trá nhất - lại đang thật sự mang thai đứa con của anh. Thor ngầm thừa nhận anh rất khoái cái cảnh tượng này.

Mà bây giờ mọi thứ thậm chí còn vượt xa hơn cả tưởng tượng của anh.

Vì lý do đó nên Thor muốn làm mọi việc thật đúng đắn. Anh muốn chắc rằng mình không làm hỏng bất cứ chuyện gì. Ngay cả khi Loki đã đình chiến, ngay cả khi cậu không còn giận dữ đến độ ba ngày lại xách dao đâm anh một nhát, thì giữa họ dường như vẫn tồn tại một khoảng trống vô hình. Mọi chuyện đã qua, Thor không có khả năng sửa chữa những lỗi lầm trong quá khứ. Nhưng bây giờ anh đang có một cơ hội thứ hai, và anh không hề muốn bỏ lỡ nó.

Thor vung Mjölnir lên chuẩn bị rời đi, nhưng rồi anh khựng lại.

Trên cành cây trước mặt có hai con quạ đang yên lặng quan sát. Là quạ của Odin. Thor hạ Mjölnir xuống. Vậy ra The Allfather đang theo dõi họ, chắc rồi, nhưng ông ta đã biết được bao nhiêu? Muninn kêu lên vài tiếng, nhưng sau đó chúng gần như bất động.

“Được rồi,” Thor nói. “Các ngươi không có tin nhắn nào gửi đến cho ta sao?”

Đôi quạ đứng im.

Thor nâng Mjölnir lên một lần nữa và bay đi.

----

Anh về tòa tháp chỉ chậm hơn mấy giây sau Clint và Natasha. Họ đã ở Ukraine nhiều tháng để làm nhiệm vụ. Không cần phải nói, đương nhiên đây là lần đầu tiên họ được nghe Loki. Hay bất cứ chuyện quái đản nào khác. Thor bước vào phòng sinh hoạt chung thì bắt gặp Steve và Tony chắn trước mặt Loki, còn Natasha và Clint đứng đối diện, tay giương cao vũ khí. Thor thả con nai xuống, nhào lên giữa bọn họ.

Con mẹ nó, lui ra ngay, Thor,” Clint gầm gừ. “Thằng em trai anh đang ở đây.”

“Tôi biết chứ.” Thor dương Mjölnir lên, cung và búa đối đầu. “Hạ vũ khí xuống đi, bạn của tôi.”

“Khi mà Loki đang ở đây ư?” Natasha hỏi vặn lại. “Không đâu.”

Tình huống này vừa tốt lại vừa xấu. Họ biết được bao nhiêu thì Thor không chắc, nhưng anh rất biết ơn Tony và Steve đã ngăn chuyện này xảy ra, ít nhất là như thế. Không thấy Bruce ở đâu cả, nhưng có lẽ như thế là ổn nhất. Clint và Natasha không muốn hạ vũ khí, còn ngón tay của Thor cứ giật giật xung quanh cán Mjölnir. Clint rít lên với anh.

“Thor, cút ra ngay.”

“Không.”

“Tôi sẽ bắt anh phải lui xuống nếu tôi muốn,” Clint nói.

Thor biết Clint không thể, nhưng chắc chắn anh ta sẽ thử, và anh không thể để chuyện này trở thành một cuộc chiến đẫm máu được. Mặc dù Thor tin tưởng The Avengers và xem họ như những người bằng hữu thân thiết nhưng anh đã thề sẽ không để bất cứ chuyện gì làm tổn hại đến Loki. Anh tuyệt đối sẽ không mạo hiểm.

“Giữ yên đó, Barton. Chúng ta có rất nhiều chuyện để nói.”

“Tôi không nghĩ là có nhiều chuyện đến thế đâu,” Natasha nói. “Cho tôi một lời giải thích hợp lý tại sao Loki lại ở đây—"

“Hắn đang mang thai,” Tony trả lời ngay tắp lự, khiến cho sự căng thẳng trong căn phòng gãy nát. “Ừ, tôi nghiêm túc đấy. Vậy đó, hết rồi.”

Natasha thay đổi ngay lập tức. Cô ta hạ súng, rồi lại giơ lên, rồi lại hạ xuống lần nữa. Natasha và Clint trông rất mệt mỏi, trên người họ xuất hiện nhiều vết bầm và trầy xước. Họ không có tâm trạng để đánh nhau bây giờ. Chẳng ai muốn cả.

“Xin lỗi nhé,” Clint nheo mắt, “Anh vừa nói là ‘mang thai’ hả?”

“Đúng,” Steve thở dài. “Là....chúng tôi có một cái máy siêu âm, và….chuyện này có thật.”

Clint hỏi cha nó là ai, Natasha lia mắt sang Thor như thể cô ta đã biết từ lâu. Thor gật nhẹ.

“Clint,” nữ điệp viên huých vai Hawkeye.

Thor có thể nghe được tiếng Loki cười khúc khích đằng sau .

“Ả đoán được hết,” cậu nói, đầy ngạc nhiên và thích thú.

Clint không chịu hạ cung xuống. “Đoán được cái gì hả?”

“Barton,” Natasha nhấn mạnh, nắm chặt tay anh ta. “Hạ vũ khí xuống. Chúng ta cần nói chuyện.”

Không khí căng ra, chờ đợi để xem liệu chuyện này có trở thành cuộc hỗn chiến hay không. Steve và Tony lo rằng Thor sẽ bảo vệ Loki bằng bất cứ giá nào. Đây có thể là khởi đầu của một cuộc chiến tàn bạo. Nhưng may mắn thay, Clint đã hạ cung xuống và thu lại sau lưng, dù thế trông anh ta vẫn rất căng thẳng. Ưng Nhãn quay sang Natasha, mắt vẫn liếc Loki.

“Nat…”

“Nói chuyện nào,” cô ta vỗ nhẹ vào vai Hawkeye. “Dưới lầu nhé.”

Clint bước theo Natasha, nhưng Thor phải chờ đến khi họ khuất hẳn thì mới hạ Mjölnir. Steve và Tony ngay lập tức thở hắt ra như thể họ đã nín thở suốt từ nãy tới giờ.

“Anh nghĩ Clint có chấp nhận chuyện này không?” Steve hỏi.

Tony nhún vai. “Trên thang đếm từ một đến mười sao? Số không! Chúng ta thật may mắn khi Natasha mới là người nói chuyện đó với anh ta. Thằng chả vẫn chưa quên chuyện Loki đã làm với mình đâu.”

Thor và Loki nhìn nhau, anh thắc mắc liệu có nên nói cho cậu biết chuyện anh đã thấy Huginn và Munnin – hai con quạ của Odin - hay không. Anh không biết liệu cậu có quan tâm đến chuyện đó không nữa. Loki quay đi, mắt chớp chớp nhìn xuống sàn nhà.

“Ồ, anh đã tìm thấy một con này,” cậu hí hửng. “Tốt lắm. Tôi sắp chết đói rồi đây.”

---------

(to be continued)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net