Thiên niên duyên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(Khuyết Danh)


Phiên âm:

"Hoa khai, hoa lạc, hoa mãn thiên

Tình lai, tình khứ, tình tuỳ duyên

Nhạn khứ, nhạn quy, nhạn bất tản

Triều khởi, triều lạc, triều bất miên

Dạ thâm minh nguyệt mộng thuyền quyên

Thiên kim ban lưu thị hồng nhan

Quán khán hoa tạ hoa hựu khai

Khước phạ duyên khỏi duyên hựu diệt."


Dịch thơ:

"Hoa nở, hoa rơi, hoa đầy trời

Tình đến, tình đi, tình tuỳ duyên

Nhạn đi, nhạn về, nhạn không đỗ

Triều dâng, triều hạ, triều không yên

Đêm dài trăng sáng mộng thuyền quyên

Ngàn vàng khó giữ bước hồng nhan

Quen ngắm hoa tàn hoa lại nở

Chợt e duyên đến duyên lại tàn."


Điển cố:

Thuyền Quyên là 1 học trò nữ của nhà thơ Khuất Nguyên Trung Quốc. Khi Khuất Nguyên định can Sở Hoài Vương không nên nghe theo thứ phi đang thông đồng với giặc mưu chiếm nước Sở, thì bị bà thứ phi này dùng tiền, vàng mua chuộc triều đình phao tin rằng Khuất Nguyên phát điên. Từ đó, không ai nghe lời Khuất Nguyên cả. Nhà thơ bị mọi người tránh xa, chỉ có Thuyền Quyên một lòng hầu thầy vì nàng cũng đã yêu thầy. Thuyền Quyên chịu đựng biết bao áp lực của dư luận để trọn tình! Do đó, đời sau, thấy cô gái nào lận đận trong tình yêu thì nói rằng "đó là phận gái Thuyền Quyên", nghĩa là thân phận giống nàng Thuyền Quyên ngày xưa! Ngoài ra, "thuyền quyên" cũng là danh từ chỉ người con gái đẹp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net