năm đầu macmart

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Năm đầu mình ra đi còn nhang khói
Nhà cũng ngập chua xót và đau thương
Nữa đêm còn tiếng sụt sịt nhức nhối
Có ai vẫn thao thức nằm trên giường

Năm thứ hai mọi thứ chưa bình thường
Căn phòng mình xưa kia vẫn còn đó
Năm thứ ba đồ cũ vẫn không bỏ
Qua năm bốn, chúng ở xó cả rồi

Năm thứ năm, cả nhà đến bên đồi
Thắp nén hương cho đứa trẻ đã khuất
Vài lát sau mẹ ôm bia chật vật
Khóc đến ngất mong ngóng đứa con về

Sáu năm rồi, cũng đã dài lê thê

Cả nhà không còn ôm nhau buồn bã
Qua bảy năm, mẹ không còn gục ngã
Ba cũng thôi đau xót trong lòng

Tám, chín năm mẹ đã ngưng khóc ròng
Ôm tấm hình đã tang phai một nữa
"Mấy đứa bạn con chơi cùng trang lứa
Giờ đã lớn hơn con hết cả rồi

Năm thứ mười nỗi nhớ dần phai phôi
Mẹ đã quen với việc con đã mất
Như mọi ngày, con vẫn nằm dưới đất
Hồn con dần tan mất bên hiên nhà

Đã mười măm ba mẹ cũng đã già
Mắt lệ nhoà, nghe tiếng con khe khẽ

"Mong mai này con vẫn là đứa trẻ
Được ba mẹ ôm ấp trong vòng tay"

macmart


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#tho