After the rain

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Em hay nghe bảo rằng sau cơn mưa sẽ có cầu vồng."

Solar vươn tay, cơn mưa trĩu nặng đập vào mái hiên, rơi từng giọt xuống bàn tay nhợt nhạt.

"Không phải em hiểu rõ điều đó hơn anh sao?"

Thorn ngồi kế bên cạnh người em út, loay hoay cuộn len trong tay, chỉ ra sự thật.

Người kia không đáp lại, chỉ thu tay lại, vẩy vẩy, những giọt nước dần vơi, sau đó lại chống cằm.

"Nhưng tụi mình đã nhìn thấy cầu vồng nhiều như nhìn thấy mưa đâu."

Đôi mắt bạc xa xăm nhìn vào cơn mưa rào mùa hạ, thở dài.

Thorn bỏ cuộn len vào chiếc giỏ nhỏ, lấy một miếng dưa từ chiếc đĩa trái cây, cắn từng ngụm. Vị ngọt hòa tan trong vòm miệng, xua tan sự oi bức của cái mùa đầy nắng. Đôi mắt xanh lục liếc nhìn người em, ậm ừ.

"Nếu hy vọng của em mãnh liệt như thế, thì hãy kiên trì một chút, em trai."

-

Không gian chỉ còn tiếng mưa rơi lách tách, đổ ào xuống tấm tôn có phần bạc màu.

Solar chơi đùa với lọn tóc đã dài qua mi mắt, nghiêng người nhìn sang anh trai, đột nhiên cất tiếng.

"Em không biết."

Cậu nói, giọng đều đều, gò má tái trắng như cánh hoa mong manh.

Thorn không trả lời, chỉ nhìn sang người em của mình.

'Gầy'

Anh chớp mắt, kéo Solar lại gần, lấy tấm chăn mỏng màu trắng gần đó che phủ đứa út, khiến cậu nhóc mỉm cười khúc khích.

"Chà, nếu như vẫn còn thêm vài năm nữa, em hy vọng mình sẽ lại thấy cầu vồng."

Mắt xanh chỉ hạ mi, nụ cười gượng không duy trì được nữa, gật đầu.

"Chắc chắn rồi, chúng ta sẽ cùng nhau sống đến già, cả bảy người chúng ta."

"Ừ, bảy người."

Tiếng thở đều đặn của Solar khiến Thorn nao núng, anh khẽ xoa đầu nhóc út. Trời mưa luôn khiến tâm trạng anh không được tốt, mưa - nhuốm màu xanh biếc của lá trở nên sẫm hơn.

Nhưng mưa, cũng sẽ khiến chúng nó phát triển mạnh mẽ.

Lòng Thorn nặng nề, anh để Solar tựa đầu vào vai mình, lồng ngực người nhỏ tuổi phập phồng như cánh én, đôi môi nứt nẻ, xanh xao.

Anh hơi khom lưng lại, để nỗi bất lực của mình trôi theo những hạt mưa, thấm vào lòng đất.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net