TÀNG ĐẦU VĂN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Chúc anh cùng người phụ nữ kia bạc đầu giai lão! Sớm! Sinh! Quý! Tử!".

Bàng Tịch hai mắt đỏ ngầu, trợn mắt đến muốn nứt tròng trừng cái tên đại ngốc trước mặt, quát:

"Lão tử muốn phân rõ ranh giới với anh!!! Cảm ơn!!!".

Rống xong cậu quay đầu bước đi, để lại cuồng phong đáp bồm bộp lên mặt tên đang ngốc lăng, Bao Chửng.

"A! Bàng Tịch!".

Bị cuồng phong tát tỉnh, Bao Chửng cuống quít bước chân dài đuổi theo.

***

"Cháu gái có thấy không? Vợ chồng son bây giờ thật không thẳng thắn gì cả... Rõ ràng là yêu nhau rồi lại ghen nhau, vậy mà cũng không nói... Nhớ năm đó ông và bà nội cháu bulabulabula...".

Ông lão tập thể dục buổi sáng bên cạnh vô ý nghe toàn bộ câu chuyện, thở dài, không khỏi tức cảnh sinh tình, hồi tưởng lại những năm tháng trước đây...

***

Tức giận rồi, hai cái chân Bàng Tịch di chuyển cực nhanh. Bình thường một bước một mét, hiện tại một bước có thể tới một mét hai...

Chuyện này cũng không có thể trách cậu cáu kỉnh. Cái tên Bao Chửng không có não kia bị người ta quyến rũ còn không biết, bằng không cứ chờ ngày nào đó anh ta thật sự bị bắt lên giường, lúc đó khóc cũng không chỗ để khóc!?!

***

Cuộc sống ngày ngày trôi qua, xin thề rằng Bàng Tịch vẫn còn đang chiến tranh lạnh với Bao Chửng. Bao Chửng muốn hoà giải với Bàng Tịch nhưng làm sao cậu cũng nhất quyết không để ý tới anh. Không có cách nào ngoài việc lấy lòng cậu, anh làm xong cơm trưa rồi đưa tới cho Bàng Tịch.

"Ai nha! Con cua, anh sai rồi mà! Sau đó nhất định sẽ không cho người phụ nữ kia đến gần như vậy. Em đừng có không để ý tới anh có được không~ Em xuống dưới công ty chờ anh một chút đi, anh đưa cơm trưa cho em này. Đừng tức đừng tức đừng tức mà~".

"... Nhanh một chút, nếu không đến em liền đi!".

Bàng Tịch mạnh miệng uy hiếp, sau đó thẹn quá hoá giận tắt điện thoại. Bánh bao chết bầm làm cơm trưa có thể ăn à...

Hừ! Cậu sẽ không nói cậu thực sự có tí xíu chờ mong đâu!

***

Bao Chửng vui vẻ tới không ngậm mồm vào được, vừa đi vừa đeo tai nghe nhạc.

Ngẩng đầu liền nhìn thấy người trong lòng đang đứng dưới tàng cây cách đó không xa, anh tháo tai nghe ra, hí ha hí hửng chạy về phía Bàng Tịch.

Mười mét... bảy mét... bốn mét... hai mét...

Rốt cuộc Bao Chửng cũng ôm được Bàng Tịch vào lòng.

"Người anh yêu nhất là em. Vậy nên đừng giận nữa nha~".


                 

Tàng đầu văn: ghép các chữ cái đầu mỗi đoạn trong bản gốc sẽ được chữ: "Chúc A Nha sinh nhật khoái nhạc.". Tác giả chúc mừng sinh nhật bạn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net