chương 55

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

     Ấy chết quên đăng,do tôi qua chơi game quá nên quên luôn

    Đến tận thứ 2 sáng sớm mới nhớ ra và đăng đây

     Sorry vì sự bất cẩn của tui nha😅






























































     (Mà chap này và chap sau tui hơi bí vì trúng ngày mưa và ko viết nhiều lắm)

___________________________________________

-Shinobu:"mở mắt nào"

    Shinobu cầm cây đèn nhỏ trên tay lên,1 tay mở vén mắt cô mở to ra

      Đáng lí thì 1 con mắt phải có màu trắng và có đôi đồng tử ở trỏng

    Nhưng mà nó bị khác lạ lắm

    Con mắt của cô nó đen xì lì ko khác gì bên trong ko có con mắt nào cả, đến độ shinobu chiếu đèn vào mà ko có phản chiếu luôn chứ

-Shinobu:"em có nhìn thấy gì ko?"

-Tan:"ko ạ"

-Shinobu:"chậc chậc...sao mà lại ra cái nông nổi này vậy hả tanjiro, đánh trước r nói sau hả??"

-Tan:"haha..." ngượng gãi đầu

-Shinobu:"có phải em đã giao lưu với mấy tên nghiện hút đúng ko?"

-Tan:"chị nghĩ em là người như thế nào vậy?!?"

     Nói gì kì vậy, nghiện hút, chê chưa hết mà đòi giao lưu,cô khinh mấy cái thứ đó,cấm kị luôn

-Shinobu:"chị nói chơi thôi, có phải ác ý gì đâu"

    Shinobu soi thật kỹ,gương mặt bổng trầm hơn chút,trong đầu liền xẹt qua tia ko vui chút nào cả

-Shinobu:"tanjiro"

-Tan:"dạ?"

-Shinobu:"em có tin quỷ vẫn còn tồn tại ko?"

-Tan:"hả???"

-Tan:"chị nói gì vậy???"

-Shinobu:"em có phải đã gặp quỷ vào đêm qua đúng chứ?"

     Cô bất ngờ trước lời nói của shinobu về quỷ,hồi tưởng lại đêm qua chút r nói

-Tan:"ko hề, đó là 3 tên lạ hoắc đột nhập vò trong ua nên em mới đánh lộn với 1 tên trong số đó"

-Shinobu:"...."nhìn

-Tan:"mà sao chị lại nói như vậy thế?"

    Shino cất đèn pin đi, tay lục lọi trong túi đồ nghề của mình

-Shinobu:"em bị trúng 1 loại độc lâu phát tán"

-Tan:"là sao??"

-Shinobu:"haah..."

     Shinobu lấy tay búm vào đầu cô cái

-Tan:"sao chị lại làm vậy?!"

-Shinobu:"tại em trông ngốc hơn hồi trước đó nên chị mới làm thế"

-Shinobu:"theo những gì về tất cả loại độc dược mà chị đã bt cả trước đây và cả bây h"

-Shinobu:"luôn có 1 loại độc rất nguy hiểm và dễ gây chết người trong 1 khoảng thời gian họ bị trúng độc"

-Tan:"?"

-Shinobu:"nó phân theo nhiều loại khác, tùy vào tình huống và các tác dụng mạnh nhẹ mà chúng gây ra"

-Shinobu:"có những cái thì chỉ là gây ngứa, tê liệt tứ chi, teo cơ thể, giảm các giác quan lại,v.v...,nhưng tốc độ phát tán rất chậm nên có thể xử lí kịp thời"

-Shinobu:"có những cái thì có thể tức khắc giết chết cả mạng người ngay khi vừa chạm vào, độc axit,độc hoại tử,độc dược,v.v...."

     Cô bắt đầu đổ mồ hôi và căng thẳng từ khi shinobu nói 1 cách mơ hồ và ko có sự chơi chữ ở trong

-Tan:"ực" nuốt nước bọt

-Shinobu:"vậy em bt mình trúng loại độc nào ko?" Cười nhẹ hỏi,và nó khiến cô căng thẳng hơn

-Tan:"lo...loại...loại nhẹ?"

-Shinobu:"đúng đấy"

-Shinobu:"độc mà em trúng theo chị bt là nó giống với độc của loài quỷ"

-Shinobu:" mà loại nhẹ ở đây chỉ có nhẹ trong những loại nặng nhất mà thôi~" áp tay lên má

-Tan:"..."ngơ

-Tan:"hahaha..."bật cười

-Tan:" chị giỡn hoài vậy chứ, làm gì có con quỷ nào ở thời này chứ"xua tay nói,hoàn toàn ko tin nổi

     Ai mà nghe dc cái tin này mà ko bật cười chứ...có phải ko nhỉ?

-Shinobu:" chị nói thiệt mà"thản nhiên nói

-Tan:"..."ngơ tiếp

-Shinobu:"..." nở nụ cười nhẹ nhàng và đầy thương hiệu riêng

     Đing

    Cô gục đầu xuống

      Cả thân toàn màu xám xịt ko còn chút sức sống nào cả,mắt đen chữ o miệng gạch ngang

-Tan:" vậy là em sắp chết r sao" bơ phờ

-Shinobu:" đúng vậy"

-Tan:"ko có thuốc chữa?"

-Shinobu:"có mà"

-Tan:"...."

-Shinobu:"....?" đầu hỏi chấm

     Cô bất lực khi nghe từng lời từng chữ từng phát ngôn của chị mà thấy cạn lời ghê thật

-Tan:"chị có cần phải dọa em ko vậy, em suýt thì rớt tim ra ngoài r đó"

-Shinobu:"eh?"

    Ko nhìn mặt thôi thì cũng bt bà chị này đang ngơ ngác,cũng đành chuyển sang chủ đề khác thôi

-Tan:"thôi sao cũng dc,nói cái hồi nãy đi"

-Tan:"sao chị lại có thể nói quỷ vẫn còn  tồn tại?"

-Tan:" ko phải bọn quỷ đã bị tuyệt diệt r sao, làm gì có chuyện chúng còn tồn tại dc"

-Tan:"chẳng phải đoàn diệt quỷ đã diệt sạch gọn ghẽ lũ quỷ r mà,sao chúng lại có thể tồn tại dc"

    Shinobu lắc đầu thở dài khiến cô đầu hỏi chấm

-Shinobu:" có vẻ em cập nhập thông tin chậm thật"

-Shinobu:"nghe nhé"

-Shinobu:"loài quỷ còn tồn tại..."

-Shinobu:"chúng đang ở đây,ngay trên hành tinh này"

      Nghe mà như tiếng sét đánh ngang tai,cô siết lấy bàn tay chính mình

-Tan:" vậy là chúng vẫn còn" mím môi

-Shinobu:"chị hiểu là em ko muốn tin chuyện này....nhưng đó là sự thật"

-Tan:"đã có chuyện gì xảy ra,sao chúng lại xuất hiện ở đây,kẻ nào đã đưa chúng tới đây?"

     Shinobu ko dám trả lời

    Chỉ nói qua loa tránh câu hỏi

-Shinobu:" hiện tại thì em cần phải nghỉ ngơi đã, đừng để độ phát tán tới cổ và tai, khi có thời điểm thích hợp thì chị sẽ ói cho em nghe"

     Shinobu đi khỏi phòng, cô trầm ngâm nằm xuống nệm trắng

    Tan*thật ko ngờ bọn chúng lại còn,thế mà lâu nay mình lại chẳng bt gì cả, mình thật là tự trách mà*

































____________________________________
      Ở trường

     H là tiết toán của ectoplasm

    
    Izuku bơ phờ cầm cây bút chì quay quay,ánh mắt cứ hướng nhìn vào cửa sổ ko bận tâm gì cả

     Tay chống cằm thở từng hơi dài như người sắp chết

     Trong đầu chỉ có hình ảnh của cô,toàn bộ  đại não, ngay cả bài tập trước mặt cũng ko để ý vào trong

    1 ngày ko nhìn thấy cô thì cậu chả có tí miếng lực nào hoạt động cả

     Cốp

    Do cậu đã đơ đơ mặt khá là lây nên

    Điều đó đã bị ectoplasm thấy dc, thầy ấy cầm viên phấn dài ném vào đầu cậu

    1 viên phấn bay thẳng đập vào trán cậu khiến cậu bừng tỉnh lại mà ngó ngàng xunh quanh mình

     Ủa ủa ủa tôi là ai,đây là đâu, cái công thức hệ chiêu thức tất sát trước mặt tôi là gì thế này

-Ectoplasm:"chú ý vào bài đi"

-Izu:"em xin lỗi..." gãi đầu nói

-Ectoplasm:"nếu xin lỗi thì ko dc, phạt em hãy lên đây giải bài của tôi r tôi sẽ tha cho" nãy h nhìn cậu thờ ơ hơi bị ngứa mắt r đó,ko bt có chú tâm vào bài giảng nãy h hay ko nữa, cho lên bảng giải cũng là 1 hình phạt mà

-Izu:"vâng..." đứng dậy đi lên bảng với gương mặt như thể chưa tỉnh ngủ

    Mà đúng thật là tối qua có dc ngủ đâu

-Minate:"midoriya bị làm sao vậy??" Thì thầm

-Kirishima:"tớ cũng ko rõ, từ sáng đến h cậu ấy chỉ giữ 1 mặt bơ phờ như thế"

-Sero:" tớ ko quen với 1 miđoriya như vậy"

-Ectoplasm:"trò eijiro, hanta, minoru"

-Cả 3:"dạ!"giật mình

-Ectoplasm:"lên bảng giải 3 câu tiếp theo,trò midoriya đã làm xong r"

-Cả 3:"sao chứ?!/nhanh thế?!?/ hack game hả?!!" Đồng loạt hét lên

     Cả 3 ôm đầu khóc đi lên bảng, và sau đó ko giải dc câu nào và bị ăn điểm trừ nữa

    Còn izuku thì cậu giải xong và lại nằm xuống mặt bàn vẫn giữ ánh mắt buồn chán

     Renggggggggggg

     Hết tiết

    H ra chơi đã đến r, h chơi đến r h chơi đến r

     Xòe đôi cánh xòe đôi cánh

     Học sinh bay lên cao r học sinh bay lên cao r

     Trên thiêng đàng trên thiêng đàng

    ( trích từ bài hát xưa nào đó mà tui đã quên tên:)     )

-Izu:"haaaaah...."thở dài chán nản, cậu nằm lì trên bàn ko muốn di chuyển chút nào

     Sau lưng cậu là kirishima, denki, mina, momo,jiro và cả toru đang lo lắng cho cậu

-Momo:"tình trạng của midoriya trông tệ quá"

-Ochako:"chúng ta có thể giúp gì cho cậu ấy ko ta"

-Jiro:" phải có nguyên do chuyện gì mới làm cho midoriya như vậy"

-Toru:"nhưng mà là chuyện gì, cậu ấy đã như vậy cả bữa sáng r đó"

-Kirishima:"tớ và kaminari sẽ đi hỏi thử xem"

-Denki:"ơ kìa....tớ có nói thế đâu!"

-Kirishima:"thôi mà,bạn bè giúp nhau chút đi,izuku đã luôn giúp chúng ta r còn gì,chúng ta cũng phải giúp lại cậu ấy 1 chút chứ"

-Denki:"cậu nói cũng phải" do dự

    Bốp

-Jiro:"mạnh mẽ lên cái coi, có chút chuyện mà ko làm xong thì đòi làm anh hùng gì nữa"

-Denki:"bt r mà...huhu" khóc trong lòng

     Cả kirishima và denki đi tới bàn của cậu

-Denki:"cậu nói đi"

-Kirishima:"cậu đi nói đi"

-Denki:"tớ nói cậu đi mà"

-Kirishima:"nhưng tớ nhường cậu mà!"

   2 người thì thầm đôi co đùn đẩy với nhau ai sẽ hỏi cậu

    Đám con gái phía sau thở dài ngao ngán với màn đùn đẩy này

-Jiro:"đúng là nhát chết" đập tay lên trán

-Ochako:"cho họ thêm 1 chút nữa đi" cười gượng

    Sau đó,2 người xù xì r kirishima thắng, denki thua nên là người sẽ hỏi thăm cậu

   Denki lại gần hơn, tay đặt lấy vai cậu mà gọi

-Denki:"này midoriya,cậu có bận gì ko vậy, muốn đi chơi sau h học ko ???" Căng thẳng mà nói toẹt ra luôn

      Izuku từ từ quay đầu lại, denki nuốt nước bọt bắt gặp ánh mắt đen xì chỉ mở có 1 nửa con mắt

      Điều đó

-Denki:"cậ...cậu có...có rả...rảnh ko?!" Run

     Cậu liếc nhìn ra nhóm con gái r

-Izu:"xin lỗi,hôm nay tớ ko muốn đi đâu cả"

     Kirishima bước lên phụ họa tiếp khi thấy sự từ chối từ cậu

-Kirishima:"thôi mà,hôm này trời khá đẹp,sau h học cũng có 1 quán ăn khuyến mãi nữa,tại sao lại ko vào đó ăn 1 bữa sảng khoái nhỉ!?"

    Izu lắc đầu từ chối,miệng hơi mỉm nhẹ

-Izu:"xin lỗi,có lẽ tớ sẽ đi lần sau cũng dc"

     Rầm

-Cả 2:"cái lò mía hết hồn!!" Kirishima và denki giật mình khi thấy tiếng bàn đập nên ôm lấy nhau

-Miho:" anh izu!"

     Cậu hơi co đồng tử lại vì sự xuất hiện của miho ko nói trước

-Izu:"có chuyện gì?"

     Miho nhếch mép cười

-Miho:"chỉ bài giúp em với~" làm nũng

      Izu hơi do dự r gật nhẹ,hoàn toàn ko có quyền từ chối cả,chỉ là anh em họ chỉ bài nhau thôi mà,có gì đâu...đúng ko?

     Miho dc nước lấn tới,lấy ghế kéo cái rẹt ngồi ngay sát bên cạnh cậu

-Miho:" là bài này nè~" đưa bàn tay thon thả lướt la trên sách

     Lật từng trang nhẹ nhàng như sợ tờ giấy sẽ rách liền

     Sau đó thì chỉ vào bài mà ectoplasm đã giảng

-Izu:"...." trầm ngâm nhìn

    Miho còn cố ý chạm vai vào cậu nữa,ko nói thì ko nói, nhưng tự nhiên cậu nổi da gà cả lên

      Nhưng cậu cũng chỉ giảng thật nhanh và dễ hiểu cho cô nàng mau biến khỏi đây

-Izu:"phân tử n nhân với vec tơ v cộng với 3 r nhân cho 1/4 r ra kết quả như vậy"

-Miho:"woooaah,anh giỏi quá à, bài toán khó như vậy,đến cả yaoyorozu cô ấy cũng chưa làm dc nữa"

     Cậu cũng chỉ đáp lại bằng cái gật đầu nhẹ, r đứng dậy đi khỏi lớp

     Miho nhìn bóng cậu đi khỏi mà cảm thán,cô nàng mím môi dưới của mình lại

-Miho:"thế này vẫn chưa đủ, mình cần thêm nữa"nói thầm

      Nếu ko ai nghe dc thì sai,vì jiro đã nghe dc

-Jiro:"chắc là mình nghe nhầm"

-Momo:"cậu ấy có bị làm sao ko,có nghiệm trọng ko vậy?!"

-Ochako:"tớ cũng ko rõ,sáng nay tớ ko thấy tanjiro ra khỏi phòng, nên tớ đã hỏi thầy giáo"

-Tsuyu:"thầy nói là tanjiro bị bệnh nên đã ở bệnh viện r"

-Mina:"cậu ấy bị bệnh gì thế,có nặng lắm ko??"

-Ochako:"thầy ko nói,chỉ bảo là lo học đi,đừng lo chuyện bao đồng nữa"

-Mina:"thầy xấu tính quá,bạn bè lo xíu thôi mà cũng ko cho nữa!"

-Jiro:"vậy thì nó có liên quan tới sáng h midoriya  bơ phờ từ sáng ko nhỉ?"

-Mina:"..."

-Momo:"..."

-Ochako:"..."

-Tsuyu:"..."

-Toru:" hỏi thừa"

     Cá chắc 100% chỉ có thể là điều đó

     Chứ còn gì nữa đâu,quá đúng r còn gì

    Miho nghe lõm dc cuộc trò chuyện,đưa tay lên suy ngẫm

-Miho:"bệnh sao..."































____________________________________
      Hôm sau

    Rei dậy sớm đến bệnh viện chăm sóc cô, chuẩn bị thức ăn đầy đủ dinh dưỡng đem theo bồi bổ cho cô

-Tan:"con có thể tự ăn dc mà"

-Rei:"ko dc"

-Tan:"nhưng mà dc mà"

     Thiệt mới hay chứ, có miếng ăn thôi mà cũng phải tranh cãi nữa, cô chỉ muốn tự ăn mà thôi

     Mới nãy mùi đồ ăn nghi ngút thơm lan tỏa khắp phòng khiến cô ko kìm dc mà lên cơn thèm ăn, liền thế dạ dày kêu ọt cái to đùng

      Mà cô chỉ mới cầm cây muỗn ăn tô cháo nóng hổi

      Thế sao rei lại muốn tận tay đút cho cô ăn vậy chứ, cô có phải con nít đâu mà làm vậy

   Nhìn từ bên ngoài có mắc cỡ ko chứ,ai mà bt chắc cô đội quần sống mất

     Mười mấy tuổi còn dc mẹ cho đút ăn á, mắc cỡ dễ sợ

-Rei:"mẹ ko an tâm chút nào cả, con gái đang bệnh thì ngườ mẹ phải có trách nhiệm quan tâm, ân cần chăm sóc, kể cả là cho con ăn"

-Tan:"nhưn oam!"

     Cô còn chưa nói kịp xong chữ thì rei thẳng đút miếng cháo vào miệng cô luôn, chặn đứng giọng cô ko nói dc

-Fuyumi:"em mau ngoan ngoãn cho mẹ chăm sóc đi, mẹ rất là quan tâm đến em đó"

-Tan:"am bít oam!!"

     Rei cứ dội thẳng miếng nào miếng nấy vào họng cô khi cô muốn nói,cô dãy dụa muốn ngăn cản lại cũng như ko

-Rei:"đây là thuốc bé shi đã kê cho con đấy,phải uống mỗi ngày 2 lần, sáng và tối,sau khi ăn xong"

-Tan:"bé shi,có phải là chị shinobu ko?"

-Rei:"đúng vậy,tại thấy cô gái đó có vẻ hợp với natsuo nhà ta"

-Tan:"..."trầm ngâm

     Tan*mình muốn thấy vẻ mặt ghen giận của tomioka ghê*

    Natsuo ở đâu đó

-Natsuo:"aggghh xìiii!!"

-???:"bị sao thế anh bạn??"

-???:"cảm r hả?"

-Natsuo:" ko phải...chắc là tớ bị ai đó nhắc tên ấy" cười gượng

-???:"ko lẽ là người iu nhắc ta~"

-???:"cũng có thể lắm ò nhoa~"

-Natsuo:"thôi thôi bớt bớt đi mấy cha nội,người iu gì tầm này,người ta còn phải thi quốc gia nữa"

    Và giyuu ở đâu đó trong dinh thự Ubuyashiki

-Giyuu:"xìiii!"

      Giyuu*có ai nhắc mình hả??*

-Sanemi:"tập trung vào cá hồi"

     Quay lại chuyện chính

-Tan:"con nói ko cần r mà" năn nỉ luôn đấy

     Đến cả việc mặc đồ và thay đồ thôi mà cũng có sự can thiệp nữa

-Rei:"ko nói nhiều,đứng yên tại chỗ" cương quyết

     Rei vừa nói vừa mặc cho cô,còn cô thì bất lực đứng yên chịu trận nhục

      Fuyumi vừa cười vừa lấy đt ra chụp lại cảnh này

-Fuyumi:"2 người làm con nhớ hồi còn nhỏ quá"

-Rei:"vậy sao" cười nhẹ

-Fuyumi:"nhìn em giống hồi còn con nít ghê ó~"

     Cô xấu hổ đến đỏ cả mặt cả lên

-Tan:"đã bảo em ko phải trẻ con r mà,sao chị cứ nói hoài vậy" quạo

     Rầm

     Cánh cửa phòng bị bật tung ra khỏi chốt, trên cửa in hình 1 cú đá rõ như ban ngày với những vết nứt rẹt rẹt bên cạnh

-Nezuko:"chị ơi,em tới thăm chị đây!" Xuất hiện đầy bất ngờ

      Rei và fuyumi đứng hình tại chỗ

-Fuyumi:"cô bé...em là ai vậy?" nghiêng đầu hỏi

       Nội tâm của bé bây h

     Nezuko*....chết cha, lộn thời điểm thích hợp r!* những lúc thế này,chỉ có thể nở 1 nụ cười tự tin rạng ngời như ánh sao sáng lạ hoắc

   Phịch

-Tan:"sao...mà nó...chật quá vậy?!"

     Cô bận mặc cái áo nãy nên ko nghe thấy gì cả,chưa mặc xong thì đụng cái giường r lỡ ngã phịch xuống

-Tan:"giúp với?"

...

     Ủa sao ko có ai trả lời hết vậy

      Bộ tui bị bơ r sao

     Rei,fuyumi và nezuko trơ mắt nhìn nhau, r nezuko cũng lặng lẽ cúi đầu ra khỏi với dáng vẻ bối rối cuốn quýt

-Nezuko:"xin lỗi,nhầm phòng ạ" gãi đầu đóng cửa cái

     Rầm

    Tội em chốt cửa với em đinh tường chịu sức phá hoại của cô nàng mà sắp gãy đến nơi,tốn tiền bát gạo của bác sĩ ghê

     Bên ngoài

-Nezuko:"trời ạ...bối rối quá đi"ôm mặt

-Zenitsu:"có chuyện gì sao nezuko, bộ chúng ta đi lộn phòng hả?"

-Aoi:"ko đâu,chị kochou đã gửi đúng địa chỉ mà"

-Ỉn à ko Inosuke:"vậy sao ko đập cửa bay vào lôi manjiro ra đây!?"

    Bốp

    Aoi tức giận đập vào đầu não heo cái

-Aoi:"đây là bệnh viện,đừng có lớn tiếng, cậu dc đi chung là có phước lắm r đó"

-Zenistu:"đúng r đó,ngoan ngoãn đi heo con,đừng làm rối trật tự công cộng nữa,ko thì bị đuổi đó"

     Ỉn à lộn inosuke tức lắm nhưng ko dám nói,dù sao bản thân cũng bỏ cái tôi tiên ra mà cầu nezuko cho mình đi theo mà, với điều kiện là mặc thêm áo và 1 cái khẩu trang che đi vẻ đẹp rạng gái kia đi

     Nezuki dùng nửa con mắt liếc nhìn kẻ đã chịu mặc áo vào mà chán nản vãi

-Aoi:"còn zenitsu,bớt cái thói nhìn gái đẹp đi, trông cậu như thằng ngố ấy"

-Zenitsu:"ò.....ủa gì cơ?"

    Cạch

     Cả 4 nhìn liền ra cửa đã mở

     Rầm

     Em cửa đã ngã lăn ra mặt đất bất tỉnh nhân sự

     Fuyumi hơi chưa hiểu và nhìn qua nhóm nezuko

-Fuyumi:"...."

-Nezuko:"..."bối rối

    Aoi đập tay lên trán

-Inosuke:"hửm...hửm...hửm...ai đây??" Chỉ vào fuyumi

    Zenitsu*thêm mĩ nhân nữa hả????!!!!* vẻ ngoài thì điềm tĩnh, nhưng vẻ bên trong thì đang gào thét sung sướng vãi

-Fuyumi:"mấy đứa...là bạn của tanjiro sao??" Nghiêng đầu hỏi

    Aoi lịch sự bước tới

-Aoi:"vâng ạ, chúng em là bạn của cậu ấy,nay nghe cậu ấy mắc bệnh nên đến thăm hỏi sức khỏe thế nào ạ"

    Fuyumi gật gật đánh giá aoi trông cũng khiêm tốn,à phải nói là lịch sự phải chứ

-Fuyumi:" à vậy sao,con bé đang ở trong phòng,nếu là bạn thì có thể vào dc"

-Nezuko:"thật sao?!"giật bắn người

-Aoi:"..."

-Fuyumi:"..."

    Nezuko nhận ra hành động của mình hơi bị thô lỗ thì phải,đành xấu hổ ở vành tai hỏi fuyumi

-Nezuko:"à ko phải...ý em là chúng em là bạn của chị ấy thì có thể vào dc đúng ko?" Gãi đầu lần 2

-Fuyumi:"đúng vậy"

-Rei:"mấy đứa có thể vào thăm mà"

-Rei:"nếu là bạn của con bé"

     Zenitsu*đây là tổ hợp đẹp đẽ gì vậyyyyyyy??!?!?* chảy máu bên mép mồm, xỉu mà như đứng tại chỗ ko nói nên lời

-Inosuke:"mày bị gì thế pikachu?" Chọt chọt

-Nezuko:"vậy cảm ơn chị"

-Rei:"eh??"bất ngờ

-Fuyumi:"em nhầm r,đây là mẹ chi"giải thích

    Bang

    Nezuko chẳng bt bao h mình có thể xấu hổ hơn cả bây h,nhầm lẫn tai hại làm hại nửa đời sau

-Nezuko:"vậ...vậy sao...xin lỗi dì" đỏ vành tai mà nói lắp

     Rei cười thầm, nhìn nezuko sao mà giống đứa con gái nhỏ của bà trong phòng thế nhỉ, xấu hổ y cũng cần chang nhau thế kìa ko

    Sau đó rei và fuyumi đi khỏi, cả 4 đồng loạt đi vào,riêng zenitsu thì dc ỉn vác trên vai lôi vô đụng ngay thành cửa nghe tiếng cốp

-Zenitsu:"đi đứng đoàng hoàng cái!"

-Inosuke:"ủa tưởng mày ngủ r cơ mà"

-Zenitsu:"cậu....thôi dẹp đi,nói nữa chắc nơi đây thành bình địa mà ko phải bệnh viện mất"xua tay nói

    Nezuko là người lo lắng và mong chờ nhất nên đã ôm lấy cô luôn

-Tan:"từ từ đã nào...đừng ôm chặt thế chứ"

-Nezuko:"nhưng mà em nhớ chị hai"

-Tan:"ừ ừ bt chứ bt chứ,chị cũng nhớ em mà,nezuko nhỏ bé của chị" xoa xoa đầu

     Nezuko như chú mèo con mà tận hưởng những cú chạm từ bàn tay nhỏ nhắn xinh đẹp của cô

-Nezuko:"chị hai,em nhớ chị quá, tại sao mấy ngày nay chị hai ko liên lạc với em chút nào vậy,có bt em mong chờ nghe chị nói lắm ko??"

-Tan:"!"

     Nezuko nói làm cô để ý

     Từ lần gặp đến nay vẫn chưa có dịp đt cho ẻm,mà nezuko đã đưa số đt cho cô r,thế mà cô lỡ quên mất tiêu mới hay chứ

-Nezuko:"??" Nghiêng đầu nhìn

-Tan:"ờmmm...." đổ mồ hôi

     Nếu h cô nói là cô quên mất

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net