Chap 5 : Kamado Tanjiro (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khoảnh khắc mà cô ngửa đầu lên thì : " SAO LẠI LÀ ANH/CÔ ? " - anh trợ lí nghe thấy vậy thì cx ko khỏi bất ngờ hỏi : " Ủa ??? Hai người quen nhau à ? " . Ko đợi cho người trc mặt trả lời cô nhếch mép nói : " Đâu chỉ quen thôi đâu , chúng tôi còn là kẻ thù ko đợi trời chung nữa mà " . Chàng trai nghe vậy thì mặt tối sầm lại , trợ lí thấy thế thì đổ mồ hôi hột : " À ừm....tôi....tôi ra ngoài một chút " - nói rồi chuồn lẹ luôn .

Kanao ko mấy bận tâm đến anh ta , chỉ là cô hơi bất ngờ vì "  thằng điên " hôm qua vừa chửi mình giờ đang chễm chệ ngồi đây . Giương đôi mắt mỉa mai cô hỏi : " Ủa ??? Sao tôi tưởng hôm trước anh bảo muộn giờ thì chết anh mà giờ ngồi đây thế ? Bộ anh bị đuổi nên mới đến đây đó à " . Nghe vậy thì anh ta mặt càng đen hơn , nhếch nụ cười khinh bỉ nhìn cô , Kanao thấy thế thì cx hơi rùng mình một chút : " Tôi tới đây là để phỏng vấn thôi " - giọng anh pha chút hạ thấp con người cô . Kanao cx ko chịu thua mà phản lại : " Ôi dào , hóa ra anh cx chả khác gì tôi nhỉ ? " . " Làm gì có ! Tôi với cô ở hai đẳng cấp khác nhau đấy . Mà ý tôi đâu phải là người đc phỏng vấn , tôi là người sẽ PHỎNG VẤN CÔ ĐẤY ! " . " Tưởng gì , anh là người....khoan....anh nói....anh sẽ là người phỏng vấn tôi á ? " . " Đúng rồi ". " Vậy....vậy chả nhẽ anh...anh là....Kamado Tanjiro , chủ tịch tập đoàn Kamado , người thừa kế trong tương lai của gia tộc hàng đầu thế giới sao ? " . " Đúng luôn " . " Bỏ xừ , 36 kế : chạy là thượng sách " . " À ừm , coi như anh chx gặp tôi đi ha , xin phép " - nói rồi ko nhanh ko chậm cô lao ra cửa nhưng ko kịp , Tanjiro đã chặn đc .

Vốn là một người ko sợ trời ko sợ đất , giờ Kanao đang trong tư thế ko thể nào mà mờ ám hơn , Tanjiro một tay chống lên cửa một tay năng cằm cô lên . Mặt thì lạnh như băng nhưng trong tiềm thức anh ko thể phủ nhận rằng cô rất đẹp . Nhan sắc này cx có thể thuộc vào hàng mĩ nhân cx nên . Còn Kanao thì khỏi phải nói , mặt giờ xanh còn hơn tàu lá chuối , miệng cứ mấp máy mấp máy : " A....anh....anh....anh tính làm gì tui..... " - giọng nói trẻ con có phần đáng yêu này làm cho anh phì cười nhưng nó cx chỉ là thoáng qua , căn bản cô ko hề thấy . Rời khỏi người cô , anh bảo : " Chạy làm gì ? Tôi có làm gì cô đâu , giờ mang hồ sơ lên đây để tôi kiểm duyệt ! Bộ ko muốn vào làm à ? Hay làm quét rác ? " . " À vâng " . " Tên chết tiệt , khi nào giàu rồi bà sẽ ko để mi đc yên đâu " . " Cô lẩm bẩm cái gì đấy ? " . " Đâu có , tôi có lẩm bẩm cái gì đâu " . " Ừm , hồ sơ đc đấy , cô sẽ làm thư kí riêng của tôi " . " Thư kí ? Nhưng..... " . " Lương tháng 1 triệu yên " . " Chốt " .

Sau khi nhận đc việc làm xong thì cô phấn khởi tung tăng ra về . Đâu biết rằng ở trên cao kia , có người đang thầm cười với tính cách của cô nàng .


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net