XXIII ( Chương 1101-1150 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
khiến nhiều người suy nghĩ.

- Trước mặc kệ Mộ Dung nhất tộc cùng Tổ tộc có cấu kết hay không, chúng ta trước ly khai nơi đây rồi nói sau, tại đây đã không an toàn rồi!

Khương Tư Nam chậm rãi nói, đám người Khương Ngọc Khanh cũng nhẹ gật đầu, hôm nay Sư Bình đào tẩu, nếu đưa tới cường giả Tổ tộc cùng Mộ Dung tộc, chỉ sợ sẽ có phiền toái.

Góp nhặt tất cả Ma Hồn Tinh Thạch, đám người Khương Tư Nam đi ra sơn cốc.

Chiến trường Thiên Ngoại Thiên khắp nơi đều tràn đầy khí tức tĩnh mịch cùng khô bại, vô cùng hoang vu, đại lục tàn phá trôi nổi ở trong hư không, tinh thần nghiền nát rơi xuống điểm điểm sáng bóng, tràn đầy sát khí ngập trời.

Trên chiến trường nguy cơ trùng trùng này, chẳng những thường xuyên có tiểu đội săn giết xuất hiện, cũng sẽ có cường giả Ngoại Vực dị tộc qua lại, bọn hắn cũng là tiểu đội săn giết, thường xuyên ở chỗ này săn giết Nhân tộc.

Thời điểm không có đại đội chém giết, ở đây liền trở thành chiến trường để cường giả song phương đọ sức, những năm này cũng không biết có bao nhiêu thiên tài cường giả các tộc chết ở đây.

-----o0o-----

Chương 1107: Liên tiếp đột phá


Chương 1107: Liên tiếp đột phá

Nhóm: Liliana _ Nguồn : Vipvandan

Khương Tư Nam cùng đám người Khương Ngọc Khanh chung một chỗ, cẩn thận từng li từng tí rời đi đại lục trôi nổi, ẩn nấp thân hình, đi tới một viên tinh thần nghiền nát.

Đây là một viên tinh thần xanh thẳm, tuy chỉ còn lại có một nửa, nhưng lớn cỡ nghìn dặm, khắp nơi đều tràn đầy hào quang xanh thẳm, tản ra âm hàn chi khí.

Khương Tư Nam trực tiếp bày ra Ẩn Nặc Trận pháp cường đại, bao phủ cả đám đông.

- Ngọc Khanh Đại ca, lúc này đây chúng ta đã nhận được nhiều Ma Hồn Tinh Thạch như vậy, mọi người ngay ở chỗ này bế quan tu luyện một phen, hy vọng có thể đột phá đến Hoàng giả, đến lúc đó chiến lực của chúng ta lại có thể tăng cường rất nhiều!

Khương Tư Nam nhìn mọi người khẽ mĩm cười nói.

- Tư Nam nói không sai!

Khương Ngọc Khanh cũng là gật đầu nói:

- Hôm nay chiến trường Thiên Ngoại Thiên biểu hiện ra thoạt nhìn rất bình tĩnh, nhưng lại dấu diếm sát cơ, không biết lúc nào sẽ bộc phát đại chiến mang tất cả Thiên Ngoại Thiên, chúng ta nhất định phải cố gắng đề cao tu vi, mới có thể ở trong đại kiếp kế tiếp sống sót!

Khương Yên Nhi cùng Khương Thiết cũng nhìn nhau, đồng ý nhẹ gật đầu.

Cuối cùng nhất, ngoại trừ Khương Tư Nam lưu lại hộ pháp, tất cả mọi người đều sa vào trong bế quan.

Ma Hồn Tinh Thạch chính là tinh hoa pháp lực cùng Nguyên Thần của Ngoại Vực dị tộc biến thành, giống như Kim Đan cùng Nguyên Anh trong cơ thể Nhân tộc, ẩn chứa năng lượng khổng lồ, lợi dụng Ma Hồn Tinh Thạch vượt ải, ba người Khương Ngọc Khanh đều có nắm chắc ở trong thời gian ngắn đột phá đến Hoàng giả.

Ngay cả Lý Kim Long, Thần Oa cùng Thỏ gia cũng bắt đầu trắng trợn thôn phệ luyện hóa Ma Hồn Tinh Thạch, nhất là Thần Oa, giống như không có một chút bình cảnh, tu vi thẳng tắp dâng lên, đến bây giờ đã đạt đến Vương giả.

Loại thiên phú khủng bố này, để cho Khương Tư Nam cũng âm thầm tắc luỡi.

Chứng kiến tất cả mọi người bị một mảnh hào quang sáng chói bao phủ, luyện hóa Ma Hồn Tinh Thạch sa vào trong khi tu luyện, Khương Tư Nam cũng lấy ra một viên Ma Hồn Tinh Thạch ngân sắc.

- Ma Hồn Tinh Thạch... Nếu quả thật đối với tu vi của ta có trợ giúp? Ta đây há không phải có thể lợi dụng cơ hội chém giết Ngoại Vực dị tộc, ở chỗ này đột phá đến Hoàng giả sao?

Khương Tư Nam nhẹ giọng tự nói, trong ánh mắt cũng lộ ra một tia kích động.

Viên Ma Hồn Tinh Thạch ngân sắc kia lớn cỡ nắm tay hài nhi, hình sáu cạnh, tản ra óng ánh sáng long lanh, trong đó phảng phất như có Bích Hải Triều Sinh gào thét, có hơi nước tràn ngập chấn động.

Đây là một viên Ma Hồn Tinh Thạch Thủy thuộc tính, nói rõ chủ nhân của nó là một vị cường giả tu luyện thần thông Thủy thuộc tính.

Răng rắc!

Trong tay Khương Tư Nam lóe lên hào quang, trực tiếp bóp nát Ma Hồn Tinh Thạch, một mảnh quang mang sáng chói màu xanh da trời tràn ngập ra, Khương Tư Nam hít một hơi thật sâu, nuốt trôi biển hấp, tất cả quang vụ màu xanh da trời đều hấp thu vào.

Trong nháy mắt, toàn thân thư thái, ấm áp, Nguyên Thần mát lạnh, có một loại cảm giác vũ hóa phi thăng.

Khương Tư Nam cảm giác được pháp lực của mình lại gia tăng lên một phần, pháp lực toàn thân bàng bạc như Đại Hải lao nhanh, lao về một địa phương không biết.

Mà ở địa phương không biết kia, có một đại môn cực kỳ chắc chắn, phảng phất như Tiên kim đúc thành, coi như là toàn thân Khương Tư Nam pháp lực bàng bạc, cũng không thể để cho đại môn kia lắc lư một tia.

Khương Tư Nam biết rõ, cái gọi là đại môn này, là bình cảnh mình đột phá đến Hoàng cảnh, so với hắn tưởng tượng còn muốn chắc chắn, coi như những Ma Hồn Tinh Thạch ngân sắc này, đối với hắn hiệu quả cũng cực kỳ bé nhỏ.

- Xem ra muốn đột phá, cũng chỉ có Ma Hồn Tinh Thạch kim sắc mới có tác dụng!

Khương Tư Nam cười khổ một tiếng, mình tích lũy quá hùng hậu, làm cho độ khó muốn đột phá cũng là gấp trăm lần nghìn lần người khác, Ma Hồn Tinh Thạch ngân sắc, với hắn mà nói hiệu quả rất yếu ớt.

Có lẽ chỉ có Ma Hồn Tinh Thạch kim sắc mới có thể giúp hắn vượt qua ải, mà trong nội tâm Khương Tư Nam cũng có một loại cảm giác, chỉ sợ một viên Ma Hồn Tinh Thạch kim sắc, còn chưa đủ để cho hắn đột phá, cho nên hắn cũng không vội vã luyện hóa Ma Hồn Tinh Thạch, mà ngồi xuống, hộ pháp cho đám người Khương Ngọc Khanh.

Khương Ngọc Khanh bị một mảnh sương mù màu ngà sữa lượn lờ, có kiếm khí màu trắng biến ảo thành hoa cỏ cây cối, sông núi hồ, đến cuối cùng bên người Khương Ngọc Khanh phảng phất như xuất hiện một Tiểu Thế Giới kỳ dị, vô cùng thần bí.

Mà khuôn mặt Khương Yên Nhi hiện ra đỏ ửng, hai mắt nhắm nghiền, quanh thân có hoa đào chướng khí lượn lờ, phảng phất như xuất hiện một Huyễn cảnh kỳ dị, để cho người nhịn không được trầm mê trong đó.

Chỉ có Khương Thiết thuần túy nhất, quanh thân đều là kiếm khí màu đen lượn lờ, thần quang lập loè, tràn đầy ý cảnh tuyệt diệt cùng giết chóc, mày kiếm nhíu lại, phảng phất như hóa thân thành một Sát Lục chi thần.

Mà Thần Oa, Lý Kim Long cùng Thỏ gia hiếm thấy nhất, bọn hắn không có ngồi xuống tu luyện, mà nuốt luôn đại lượng Ma Hồn Tinh Thạch, cả đám cười tủm tỉm, nhất là Thỏ gia, cười đến miệng muốn nứt ra.

Ngay cả Hoàng Thiên Y, cũng mượn nhờ Ma Hồn Tinh Thạch ngân sắc, sa vào trong trạng thái tu luyện.

Nhoáng một cái ba ngày thời gian trôi qua, thời điểm ánh lửa nóng bỏng tràn ngập, tiếng phượng hót trong trẻo vang vọng hư không, khí tức trên người Hoàng Thiên Y đột nhiên tăng cường gấp đôi, cảnh giới cũng lập tức đột phá đến Hoàng giả hậu kỳ!

Loại tốc độ đột phá này coi như là Khương Tư Nam cũng âm thầm tắc luỡi.

- Ngươi đột phá?

Khương Tư Nam mỉm cười, trong lòng có chút vui vẻ, Hoàng Thiên Y mặc bạch y từ trong xích hà đi tới, khuôn mặt tuyệt mỹ để cho người hít thở không thông, cả người trần thế bất nhiễm, tản mát ra khí tức siêu nhiên xuất trần, ngón tay ngọc thon dài có chút nâng lên, tinh hoa của Ma Hồn Tinh Thạch xói mòn, chỉ còn lại có đá vụn theo gió phiêu tán.

Ánh mắt của Hoàng Thiên Y lạnh nhạt, nhưng thời điểm nhìn về phía Khương Tư Nam, lại có thêm một tia ôn nhu khó có thể phát giác, để cho Khương Tư Nam phảng phất như muốn hòa tan vào trong ánh mắt nàng.

- Ân! Nhưng kế tiếp còn muốn đột phá, chỉ sợ cũng không dễ dàng như vậy rồi!

Hoàng Thiên Y ôn nhu nhìn Khương Tư Nam, khẽ cười nói.

- Không sợ, tuy chiến trường Thiên Ngoại Thiên này nguy cơ trùng trùng, nhưng cũng là một bảo địa, chẳng những có thể dùng giết địch lịch lãm rèn luyện, hơn nữa cũng ẩn chứa rất nhiều cơ duyên, chỉ cần có thể tìm được, chúng ta có thể tiếp tục đột phá!

Trong mắt của Khương Tư Nam lóng lánh, khẽ cười nói.

-----o0o-----

Chương 1108: Tu La tộc


Chương 1108: Tu La tộc

Nhóm: Liliana _ Nguồn : Vipvandan

Vài ngày kế tiếp, Khương Ngọc Khanh, Khương Yên Nhi cùng Khương Thiết quả nhiên mượn nhờ đại lượng Ma Hồn Tinh Thạch, lại tiêu hao rộng lượng Thuần Dương Đan, rốt cục một lần hành động đột phá đến Hoàng giả sơ kỳ!

Oanh!

Khí tức mênh mông tràn ngập ra, phảng phất như hư không chung quanh đang run rẩy, hào quang rừng rực lập loè, như ba vòng Thái Dương trống rỗng xuất hiện ở trong hư không, một vòng biến ảo như ý, thiên biến vạn hóa, một vòng hiện lên màu hồng phấn, ẩn chứa mị hoặc, một vòng cuối cùng thì màu đen, nồng đậm như mực, tràn đầy sát cơ.

Khương Ngọc Khanh, Khương Yên Nhi cùng Khương Thiết xuất quan, hít một hơi thật sâu, trong ánh mắt đều lộ ra thần sắc kích động.

- Chúc mừng ba vị huynh trưởng cùng tỷ tỷ đột phá, từ nay về sau Khương tộc ta thêm ba vị cường giả Hoàng đạo nữa!

Khương Tư Nam chứng kiến bọn hắn xuất quan, liền cười đi tới chúc mừng.

- Cùng vui cùng vui, lúc này đây cũng là may mắn mà có Tư Nam, hôm nay đột phá đến Hoàng giả, thực lực của Vinh Diệu tiểu đội chúng ta coi như đã có tăng lên!

Khương Ngọc Khanh khẽ cười nói:

- Nhưng chỉ sợ coi như là chúng ta đột phá, cũng không nhất định là đối thủ của Tư Nam ngươi a!

Trong mắt Khương Thiết lộ ra một tia chiến ý, nóng bỏng nhìn Khương Tư Nam nói:

- Có thời gian chúng ta luận bàn một chút, nhìn xem lúc này đây ngươi còn có thể thắng được ta hay không!

Lúc này đây mượn nhờ đại lượng Ma Hồn Tinh Thạch, Hoàng Thiên Y đột phá Hoàng giả hậu kỳ, Khương Ngọc Khanh, Khương Yên Nhi cùng Khương Thiết cũng đều trở thành Hoàng giả sơ kỳ, để cho chiến lực của Vinh Diệu tiểu đội tăng cường.

Nhất là Khương Thiết hiếu chiến, trong ánh mắt nhìn về phía Khương Tư Nam tràn đầy chiến ý, nếu không phải chiến trường Thiên Ngoại Thiên nguy cơ trùng trùng, chỉ sợ hắn đã tới khiêu chiến Khương Tư Nam rồi.

Ba người bọn họ đều là thiên tài của Khương tộc, hôm nay đột phá Hoàng giả, thực lực đột nhiên tăng mạnh, nắm giữ Chí Dương Pháp Tắc Chi Lực, có thể diễn biến ra nhiều loại thần thông cường đại.

- Ma Hồn Tinh Thạch trong cơ thể Ngoại Vực dị tộc, tinh khiết bất nhiễm, nhất là Ma Hồn Tinh Thạch của cường giả Ma Hoàng thậm chí Ma Tôn, càng ẩn chứa một tia Pháp Tắc Chi Lực, nếu chúng ta có thể liên tục không ngừng luyện hóa Ma Hồn Tinh Thạch, ở trước khi đột phá đến Chí Tôn cảnh, có thể nói căn bản không có bình cảnh!

Trong ánh mắt Khương Ngọc Khanh lộ ra một tia kích động, chậm rãi nói:

- Tư Nam, hiện tại thực lực của chúng ta tăng nhiều, coi như gặp tiểu tổ quân đội dị tộc cũng không sợ, hiện tại chúng ta cần phải làm là săn giết đại lượng dị tộc, thu hoạch Ma Hồn Tinh Thạch!

Khương Ngọc Khanh cùng Khương Yên Nhi, Khương Thiết đều nhìn ra Khương Tư Nam không có luyện hóa những Ma Hồn Tinh Thạch này, tất cả đều cho các nàng dùng làm đột phá, chỉ có một viên Ma Hồn Tinh Thạch kim sắc quá mức trân quý, tạm thời lưu lại.

Lúc này đây đột phá, bọn hắn cơ hồ tiêu hao hết tất cả Ma Hồn Tinh Thạch, nhưng hôm nay Khương Tư Nam như cũ là Vương giả đỉnh cấp, cho nên bọn hắn muốn săn giết dị tộc, thu hoạch Ma Hồn Tinh Thạch trợ giúp Khương Tư Nam đột phá.

Hôm nay Khương Tư Nam còn không có đột phá Hoàng giả, chiến lực cũng đã có thể so với Hoàng giả trung kỳ thậm chí Hoàng giả hậu kỳ, nếu một khi đột phá, sẽ cường đại đến loại tình trạng nào?

- Tốt! Dùng thực lực của chúng ta hôm nay, coi như gặp được Hoàng giả đỉnh cấp, cũng có sức đánh một trận, chúng ta liền đi ra ngoài săn giết cường giả dị tộc!

Khương Tư Nam cũng gật đầu nói.

Không thể không nói, Khương Ngọc Khanh nói để cho hắn rất động tâm, Khương Tư Nam tu luyện Hồng Mông Tạo Hóa Ki, Cửu Dương Bất Diệt Ngọc Hoàng Kinh, tất cả đều như động không đáy, tiêu hao năng lượng có thể nói vô số, hôm nay coi như có đại lượng Thuần Dương Đan, cũng rất khó để cho hắn đột phá Hoàng giả.

Dù sao muốn đột phá Hoàng giả, đã liên quan đến tìm hiểu thiên địa pháp tắc, không phải chỉ dựa vào hấp thu Thuần Dương Đan là có thể đột phá.

Nhưng Ma Hồn Tinh Thạch thì bất đồng, Ma Hồn Tinh Thạch chính là pháp lực, tinh huyết cũng Nguyên Thần trong cơ thể Ngoại Vực dị tộc biến thành, ẩn chứa năng lượng bàng bạc, lại có Pháp Tắc Chi Lực mà Ngoại Vực dị tộc tìm hiểu.

Nếu có đủ Ma Hồn Tinh Thạch, Khương Tư Nam có thể dựa vào nó đột phá Hoàng cảnh, nhưng cần Ma Hồn Tinh Thạch nhất định là một con số khổng lồ!

Bọn hắn ở chỗ này lấy được Ma Hồn Tinh Thạch tuy không ít, nhưng đại bộ phận đều bởi vì tuế nguyệt trôi qua, tinh hoa mất hơn phân nửa, với hắn mà nói hiệu quả cũng không rõ ràng.

Đám người Khương Tư Nam đi ra ngoại giới.

Chiến trường Thiên Ngoại Thiên, danh như ý nghĩa, là ở giữa Vực Ngoại tinh không cùng Thái Sơ Đại Thế Giới, cũng là một đạo bình chướng cuối cùng của Thái Sơ Đại Thế Giới, đi phía trước là tinh không vô tận, sau là Thái Sơ Đại Thế Giới.

Ở trong chiến trường rộng lớn cổ xưa, có tám tòa cổ thành, phân biệt trấn áp bát hoang, ngăn cản Ngoại Vực dị tộc xâm lấn, hơn một vạn năm qua, không biết có bao nhiêu cường giả chôn xương ở nơi này.

Trong tinh không, cô độc cùng cô quạnh là vĩnh hằng chủ thể, nhìn phía xa sáng lên tinh thần, tuy xúc tu có thể sờ, nhưng rất có thể cách vô tận thời không, ức vạn dặm xa.

Phiến chiến trường này cực kỳ hoang vu, hơn nữa nghiền nát, khắp nơi đều là đại lục trôi nổi, khắp nơi đều là tinh thần nghiền nát, xương khô, binh khí tùy ý có thể thấy được, vô số ngọn núi sụp đổ, có thể thấy được năm đó đại chiến thảm thiết.

Hôm nay Nhân tộc ở Thái Sơ Đại Thế Giới trấn thủ trong tám cổ thành, mà Ngoại Vực dị tộc thì chiếm lĩnh các nơi ở chiến trường Thiên Ngoại Thiên, thường xuyên phát động chiến tranh với tám tòa cổ thành.

Đám người Khương Tư Nam ở dưới trời sao tịch liêu phi hành, bay về phía một đại lục tan hoang trôi nổi, trong tin tức bọn hắn lấy được, chỗ đó hẳn là một địa phương trọng yếu của Tu La tộc.

Thời gian một ngày, đám người Khương Tư Nam phi hành mấy vạn dặm, trên đường gặp mấy cường giả lẻ tẻ của dị tộc, có Dạ Xoa tộc, cũng có Bát Tí Ma tộc, còn có Thú tộc hình thù kỳ quái, tất cả đều là rất dễ dàng bị đám người Khương Tư Nam giảo sát, gặt hái được một ít Ma Hồn Tinh Thạch.

Cuối cùng nhất, khi đám người Khương Tư Nam rơi vào trên một đại lục lạ lẫm, bọn hắn thấy được ở trung ương đại lục, một tế đàn màu đen, tản ra hào quang kỳ dị, hơn nữa có thanh âm tế tự cổ xưa truyền đến.

- Mọi người cẩn thận, phía trước có tiểu bộ đội của Tu La tộc xuất hiện!

Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, thanh âm có chút ngưng trọng nói.

-----o0o-----

Chương 1109: Ma La Da (1)


Chương 1109: Ma La Da (1)

Nhóm: Liliana _ Nguồn : Vipvandan

Trên đường đi bọn hắn che lấp thân hình, thậm chí tránh thoát mấy lần hơn nghìn người cường giả dị tộc, nhưng hôm nay rơi vào Tu La tộc trọng địa, vậy mà liền bị phát hiện rồi.

- Chẳng lẽ chỗ này là tế đàn của Tu La tộc, có đại lượng cường giả trú đóng, nhưng có lẽ không có cường giả Chí Tôn, mọi người cẩn thận một chút!

Khương Tư Nam vừa dứt lời, chợt nghe đại địa ầm ầm, một cỗ sát khí kinh khủng từ đằng xa tràn ngập đến, hắc quang lập loè, bụi đất tung bay, phảng phất như đại địa dưới chân muốn sụp đổ.

Oanh!

Một cỗ khí huyết kinh khủng bay lên, từ đằng xa cực tốc chạy tới một đám cường giả Tu La tộc, để cho ánh mắt của đám người Khương Tư Nam nhịn không được ngưng tụ.

Đây là lần thứ nhất bọn hắn gặp được cường giả Tu La tộc!

Vô luận là Dạ Xoa tộc hay Bát Tí Ma tộc, so với Tu La tộc mà nói đều yếu hơn không chỉ một bậc, Tu La tộc là dị tộc cường đại chủ công Thái Dương Thánh Thành.

Hơn nữa cường giả Tu La tộc trời sinh có được thiên phú chiến đấu rất mạnh, sát khí rất mạnh, nếu cường giả Nhân tộc tâm trí không kiên định chống lại bọn họ, chỉ sợ loại sát khí khủng bố này có thể bức điên người.

Cường giả Tu La tộc, nam đều cực kỳ xấu xí, tựa như những cường giả Tu La tộc xuất hiện ở trước mặt đám người Khương Tư Nam này.

Ở đây khoảng chừng trên trăm cường giả Tu La tộc, trên người cả đám bao trùm lân giáp màu đen, cơ bắp từng cục, khuôn mặt xấu xí, trong ánh mắt lộ ra giảo hoạt cùng gian trá, hơn nữa toàn thân sát khí trùng thiên, nhất là mười Tu La hoàng trong đó, cả đám sát cơ tràn ngập, trong ánh mắt có tia máu lập loè, tinh thần ba động cường đại, phảng phất như có thể rung chuyển thức hải của đám người Khương Tư Nam.

- Nhân loại ngu xuẩn, thật sự là không biết sống chết, cũng dám xông Thánh Địa của Tu La tộc ta, bắt bọn hắn lại cho ta, nam chết hay sống không cần lo, nhưng hai cô nàng kia lưu cho ta!

Cường giả Tu La tộc cầm đầu, cao khoảng chừng hai người, tay cầm một thanh Phương Thiên Họa Kích màu đen, toàn thân bao phủ ở giữa hắc quang, trong đôi mắt tràn đầy dâm tà cùng vẻ trêu tức, chỉ vào đám người Khương Tư Nam hừ lạnh nói.

Ở hắn xem ra, đám Nhân tộc này cũng dám xâm nhập Thánh Địa của Tu La tộc, hơn nữa tu vi yếu ớt như thế, quả thực là muốn chết, bởi vậy không có bất kỳ do dự, trực tiếp vung tay lên, sau lưng một đám cường giả Tu La tộc điên cuồng hét lớn, trong con ngươi huyết sắc lộ ra thần sắc tàn nhẫn, thả người mà đến.

- Giết!

Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, lộ ra một tia băng lãnh, lập tức thả người lên, kim quang sáng chói xông lên trời, một quyền tản ra Lôi quang rừng rực, đánh về phía Tu La Hoàng cầm đầu.

Khương Ngọc Khanh, Khương Yên Nhi cùng Khương Thiết thấy một màn như vậy, trong ánh mắt đều lộ ra một tia bất đắc dĩ.

Khương Ngọc Khanh khẽ mĩm cười nói:

- Lại bị Tư Nam vượt lên trước rồi! Nhưng ở đây còn có mười tám vị Tu La Hoàng, chúng ta xem ai giết nhiều, như thế nào?

- Vậy còn sững sờ cái gì, lên a...

Khương Yên Nhi vũ mị cười cười, nhưng trong tươi cười lại ẩn chứa một tia sát khí lạnh như băng, lập tức phiêu nhiên bay lên, Ngọc Hoàng kiếm khí tràn ngập hào quang màu sắc rực rỡ, tựa như chướng khí, rực rỡ tươi đẹp chói mắt, lập tức bao phủ hai Tu La Hoàng.

- Giết!

Ánh mắt Khương Thiết lóe lên, trong miệng quát lạnh một tiếng, một đạo Sát Lục kiếm khí màu đen lập tức phá toái hư không, trực tiếp xoáy lên mấy đầu của Tu La Vương, phai mờ sinh cơ, sau đó thế đi không giảm, đánh về phía một Tu La Hoàng.

Tu La Hoàng tay cầm Phương Thiên Họa Kích kia rõ ràng cho thấy cường đại nhất, thậm chí đã đạt đến Hoàng giả hậu kỳ, toàn thân tràn ngập sát cơ rừng rực, ẩn ẩn có một loại Sát Lục pháp tắc hắc ám tràn ngập, bị Khương Tư Nam vượt lên trước chống lại, ba người Khương Ngọc Khanh chỉ có thể tìm Tu La Hoàng còn lại.

- Thêm ta a!

Thần Oa nháy mắt, tay cầm Thất Thải thạch châu, quanh thân tản ra một cổ lực lượng thần bí, cũng phóng về phía một Tu La Hoàng.

Mà Hoàng Thiên Y thì sủng nịch liếc nhìn Thần Oa, đi theo, tuy hôm nay Thần Oa tu luyện Đại La Thiên Tâm Kinh, nhất là Chú Đạo Chân Giải trong đó, tăng thêm lực lượng của Trớ Chú Nguyên Châu, có chiến lực rất mạnh, nhưng Hoàng Thiên Y vẫn sợ hắn xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.

Ầm ầm!

Lý Kim Long thì ném ra một đống lớn Linh phù Vương phẩm, trong hư không hào quang biến ảo, hắn ở trong hư không kéo lê từng đạo phù văn thần bí, triệu hồi ra phong vũ lôi điện, trực tiếp quét ngang một mảng lớn Tu La Vương, Cương Phong cao hơn mười trượng mang tất cả tứ phương, trực tiếp cuốn những Tu La Vương kia vào không trung.

- Một cái, hai cái, ba cái...

Thỏ gia thì lợi dụng cực tốc, rất hèn mọn bỉ ổi đi tới sau lưng một Tu La Vương, thừa dịp hắn không chú ý, một chân đạp ra ngoài, Tu La Vương kia kêu thảm thiết một tiếng, gân cốt toàn thân bẻ gẫy, cả người bị Thỏ gia đạp bay mấy trăm trượng,

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net