XXIV ( Chương 1151-1200 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1151: Vạn Cổ Lôi Đế

Nhóm: Liliana _ Nguồn : Vipvandan

Hơn nữa lôi mang khủng bố như Trật Tự Thần Liên, từng sợi quét ngang mà đến, ẩn chứa Pháp Tắc Chi Lực kỳ dị nào đó, để cho đám người Tổ Tú biến sắc.

- Ngươi rốt cuộc là ai?

Thanh âm của Ma La Thiên chấn thương khung, sắc mặt có chút ngưng trọng, khi hắn cảm nhận được Lôi kiếp trên hư không càng ngày càng khủng bố, thân ảnh kia phát ra khí tức càng ngày càng lớn mạnh, trong lòng của hắn rốt cục sinh ra thoái ý!

Tuy Ma La Thiên chiến ý ngập trời, không sợ hết thảy, nhưng không có nghĩa là đầu hắn ngu, đối mặt loại Lôi kiếp này, thân ảnh thần bí kia công giết, hắn cuối cùng vẫn lựa chọn rời khỏi, trực tiếp hóa thành một đạo lưu quang, đi ra phạm vi Lôi kiếp bao phủ.

Mà lúc này, Khương Tư Nam chợt phát hiện, thân ảnh kia chuyển đầu qua, tuy vẫn thấy không rõ khuôn mặt, nhưng đôi mắt còn muốn sáng chói hơn mặt trời, ẩn chứa khí tức đạm mạc, uy nghiêm cùng thần bí, lập tức rơi vào trên người Khương Tư Nam, để cho hắn như rơi băng uyên, huyết dịch toàn thân như đọng lại.

Vừa lúc đó, Lôi Đế Tiên Kinh vốn đã bị Khương Tư Nam thu nhập trong Hồng Mông Tạo Hóa Tháp, bỗng nhiên ông ông run lên, vậy mà trực tiếp phá không bay ra, phiêu phù ở trên đỉnh đầu Khương Tư Nam, tản mát ra vạn đạo Tiên quang!

Kinh thư kim sắc, Tiên quang lượn lờ, khí lành bốc hơi, phía trên có phù văn kỳ dị trôi nổi, hơn nữa có một loại chấn động thần bí phát ra.

Trong biển lôi, thân ảnh thần bí nhãn quang lóe lên, ánh mắt thần bí mà uy nghiêm lập tức nhìn Lôi Đế Tiên Kinh, phát ra vài phần ba lan.

Khương Tư Nam cảm giác được toàn thân phảng phất như bị định trụ, trong nội tâm tuôn ra sóng lớn ngập trời, ánh mắt tràn đầy thần sắc kinh hãi.

Thân ảnh thần bí trong biển lôi, đến cùng là người nào? Tại sao lại xuất hiện ở trong thiên kiếp của mình, hơn nữa dẫn động Lôi Đế Tiên Kinh cảm ứng, để cho Lôi Hải trở nên càng táo bạo.

Ầm ầm!

Trong nháy mắt, thiên địa ầm ầm, núi hoang nổ tung, trên đại địa tràn đầy khe rãnh, Lôi quang như mưa trút xuống, bao phủ phương viên hơn trăm dặm, hơn nữa ngăn cách thần niệm của tất cả mọi người, tất cả mọi người không biết trong Lôi kiếp xảy ra chuyện gì.

- Tiền bối...

Khương Tư Nam có chút miệng đắng lưỡi khô, lắp bắp hô một câu.

Giờ phút này hắn đã không cho rằng, thân ảnh thần bí trong Lôi kiếp là Lôi Điện biến thành, lại có thể dẫn động Lôi Đế Tiên Kinh cảm ứng, nhất định là một đại năng vô thượng, tồn tại đáng sợ mình khó có thể tưởng tượng.

Tắm rửa Lôi kiếp mà sinh, một ánh mắt có thể giết chết mình trăm ngàn lần, chẳng lẽ thân ảnh này là Lôi Đế sao?

Nghĩ đến khả năng này, trong nội tâm Khương Tư Nam càng khiếp sợ.

Nhưng thân ảnh kia không có nhìn hắn, ánh mắt rơi vào trên Lôi Đế Tiên Kinh, phảng phất như có vài phần tang thương, vài phần lưu luyến cùng vài phần nghi hoặc.

Ông!

Lôi Đế Tiên Kinh hóa thành một đạo hào quang kim sắc, lập tức rơi vào trong tay thân ảnh thần bí.

- Thiên địa lật úp, Vạn Linh không còn... Coi như lưu ngươi lại, thì có tác dụng gì chứ...

Tiếng thở dài nhàn nhạt truyền đến, phảng phất như xỏ xuyên qua Thời Gian trường hà, tản mát ra một cỗ khí tức sát phạt kinh khủng, để cho Khương Tư Nam cũng nhịn không được lạnh run.

- Thiên địa lật úp, có ý tứ gì? Chẳng lẽ có đại kiếp nạn nào muốn phát sinh sao?

Trong nội tâm Khương Tư Nam sợ hãi, không rõ ý tứ trong lời nói của thân ảnh thần bí, nhưng nhìn thấy Lôi Đế Tiên Kinh tản mát ra một tia quyến luyến, hắn càng tin tưởng, thân ảnh thần bí này rất có thể là Lôi Đế!

Lôi đạo Tiên Đế hoành áp muôn đời, chúa tể Vạn Linh, thống lĩnh hàng tỉ Chân Tiên!

Chẳng lẽ cũng bởi vì Lôi Đế Tiên Kinh, mới dẫn tới hắn chú ý nơi đây sao?

Khương Tư Nam tâm niệm chuyển động, không ngừng suy đoán.

- ... Vạn pháp giai không, hết thảy đều chạy không thoát, phiến thiên địa này thủy chung sẽ đi về hướng Tịch Diệt... Không người nào có thể siêu thoát!

Thanh âm nhàn nhạt của Lôi Đế truyền ra, mang theo bi thương nào đó, để cho trong nội tâm Khương Tư Nam càng sợ hãi.

Theo ý tứ trong lời nói của Lôi Đế, hắn mơ hồ suy đoán, có lẽ mình đã chạm đến bí mật nào đó không cách nào tưởng tượng, thậm chí thấy được cảnh tượng đổ máu phiêu lỗ, Vạn Linh Tịch Diệt khủng bố, để cho toàn thân hắn đổ mồ hôi lạnh.

Ông!

Lôi Đế Tiên Kinh hào quang đại tác, ở trong hư không ông ông run rẩy, từng sợi Trật Tự Thần Liên đan dệt, Đại Đạo thần quang tràn ngập, phảng phất như đang tranh chấp kịch liệt với Lôi Đế.

Lôi quang như mưa, phong mang như đao, nhưng ở trước mặt Lôi Đế, tất cả đều dịu dàng ngoan ngoãn như nước, phảng phất như triều bái đế vương.

Bên ngoài tia chớp rừng rực, bên trong lại vô cùng bình tĩnh, tạo thành một cảnh tượng kỳ dị.

Tất cả mọi người bên ngoài Thiên kiếp, cũng không biết Khương Tư Nam tao ngộ, cũng không có nghe được thanh âm của thân ảnh thần bí kia, phảng phất như ngoại trừ Khương Tư Nam, phiến thiên địa này đều bị che đậy.

- Ngươi nói là... Còn có hi vọng sao?

Thanh âm của Lôi Đế chấn động kịch liệt, tia chớp chung quanh trong nháy mắt bạo liệt, tản mát ra khí tức để cho Khương Tư Nam cảm giác được vô cùng khủng bố.

Ánh mắt của Lôi Đế lại rơi vào trên người Khương Tư Nam, mang theo xem kỹ nào đó, phảng phất như tất cả bí mật trên người Khương Tư Nam đều bị nhìn thấu.

- Đã nhận được truyền thừa của lão gia hỏa Thái Sơ, vận may của tiểu tử này rất lớn, nhưng ngay cả Thái Sơ cũng không thể siêu thoát, hắn càng không được!

Thanh âm của Lôi Đế rất nhạt, phảng phất như có chút thất vọng.

- Ồ?

Lôi Đế phát ra một tiếng nhẹ kêu, phảng phất như phát hiện đồ vật để cho hắn cảm giác được khiếp sợ, đột nhiên quay đầu, trong ánh mắt có điện mang nhàn nhạt rơi vào trên người Khương Tư Nam.

Ầm ầm!

Khương Tư Nam phảng phất như cảm giác được điện mang ẩn chứa lực lượng khủng bố nào đó, dũng mãnh lao tới toàn thân hắn, xông về chỗ sâu nhất của huyết mạch, phảng phất như tiến vào một môn hộ.

- Vậy mà đã giải khai bảy đạo? Ha ha ha...

Lôi Đế bỗng nhiên phát ra một tiếng cười to, ẩn chứa kinh hỉ khó có thể che dấu.

- Có lẽ... Lựa chọn của ngươi là đúng!

Lôi Đế nhẹ nhàng vuốt ve Lôi Đế Tiên Kinh, chậm rãi nói, để cho trong nội tâm Khương Tư Nam càng bất an.

Vừa rồi, lực lượng của Lôi Đế để cho huyết mạch của hắn phảng phất như bay lên bảy đạo quang hoàn thần bí, đúng là ở trong Cửu Dương Huyết trì, cởi bỏ bảy đạo gông cùm xiềng xích, thật không ngờ lại bị Lôi Đế phát hiện.

Chẳng lẽ bảy đạo gông cùm xiềng xích kia có bí mật gì sao? Vậy mà để cho Lôi Đế lộ ra thần sắc kinh hỉ như thế.

-----o0o-----

Chương 1152: Khương Vô Địch


Chương 1152: Khương Vô Địch

Nhóm: Liliana _ Nguồn : Vipvandan

- Đã như vầy, vậy để cho ta trợ hắn giúp một tay, có lẽ... Ta thật có thể nhìn đến ngày đó...

Thanh âm đứt quãng của Lôi Đế truyền đến, trong tay hắn lóe lên hào quang, Lôi Đế Tiên Kinh bỗng nhiên hóa thành một đạo lưu quang, lập tức bắn về phía mi tâm của Khương Tư Nam.

Ánh mắt của Khương Tư Nam biến đổi, muốn thúc dục Hồng Mông Tạo Hóa Tháp ngăn trở, tuy Lôi Đế không có ác ý gì, nhưng nên có tâm phòng bị người.

Nhất là tồn tại khủng bố như thế, nếu có thủ đoạn đoạt xá, mình căn bản là khó lòng phòng bị.

Nhưng Hồng Mông Tạo Hóa Thàcăn bản không có phản ứng chút nào, Khương Tư Nam lần thứ nhất không cách nào thúc dục Hồng Mông Tạo Hóa Tháp, hắn còn không kịp kinh hãi, Lôi Đế Tiên Kinh đã dung nhập vào trong thức hải của hắn.

- Tiểu gia hỏa, không cần phản kháng, bổn đế ban thưởng ngươi một cơ duyên...

Một đạo Lôi Âm mênh mông tràn ngập ở trong thức hải của Khương Tư Nam, ẩn chứa khí tức tang thương, thần bí, uy nghiêm, ngay sau đó kim sắc vô tận dung nhập vào trong Nguyên Thần của Khương Tư Nam.

Ầm ầm!

Bên ngoài, tất cả mọi người chứng kiến, trên hư không, trong biển lôi mênh mông, Lôi Trì phảng phất như nghiêng đi, Lôi Kiếp Dịch lóe ra khí tức khủng bố như Thiên Hà Chi Thủy trút xuống, để cho khu vực thiên kiếp bao phủ phảng phất như hóa thành Tu La Địa Ngục, khắp nơi đều là Lôi Điện sinh linh khủng bố, khắp nơi đều là cột sáng Lôi Đình.

- Vậy mà dẫn động Lôi Trì lật úp, Lôi Kiếp Dịch gia thân, tư chất của Khương Tư Nam này sao sẽ khủng bố như thế?

Có ít người khiếp sợ, trong ánh mắt tràn đầy thần sắc khó có thể tin.

Lôi Trì chính là thiên kiếp chi nguyên, là Thiên Đạo ngưng tụ, trong đó thai nghén Lôi Kiếp Dịch, chính là thần vật sinh tử đan dệt khủng bố, coi như là cường giả Chí Tôn, mạo muội bị Lôi Kiếp Dịch gia thân, rất có thể cũng sẽ hài cốt không còn.

Đương nhiên, nếu có thể sống qua Lôi Kiếp Dịch ma diệt, đợi đến lúc sinh tử chuyển biến, sẽ đạt được chỗ tốt khó có thể tưởng tượng.

- Hừ! Thiên phú lại cao thì có tác dụng gì? Loại Lôi kiếp khủng bố này, coi như là cường giả Chí Tôn đến, không chết cũng sẽ trọng thương, Khương Tư Nam chỉ là Hoàng giả, hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

Vương Xà cười lạnh một tiếng, chậm rãi nói.

- Đúng vậy! Hoàng giả nhất định không cách nào sống qua loại Lôi Kiếp Dịch trình độ này, xem ra một thiên tài còn không có thức tỉnh, chỉ sợ đã vẫn lạc!

Cũng có người nhìn có chút hả hê nói.

- Hắc hắc, Khương tộc này chỉ sợ là không vui một hồi rồi! Khương Tư Nam tất nhiên sẽ ở trong Lôi kiếp hài cốt không còn!

Có người ngắt lời nói.

Khương Ngọc Khanh nhìn Hoàng Thiên Y, an ủi:

- Đệ muội, ngươi không nên nghe bọn hắn nói hưu nói vượn, Tư Nam tất nhiên sẽ biến nguy thành an, bình yên vô sự vượt qua thiên kiếp!

Tuy hắn là đang an ủi Hoàng Thiên Y, nhưng trong ánh mắt cũng lộ ra vẻ lo lắng, dù sao loại trình độ thiên kiếp này quá kinh khủng, cơ hồ có thể so với Diệt Thế Lôi Kiếp phiên bản thu nhỏ rồi, Khương Tư Nam có thể vượt qua hay không, coi như là hắn cũng không dám suy đoán.

Nhưng thần sắc của Hoàng Thiên Y không thay đổi, cũng không có bất kỳ vẻ lo lắng, nàng nhìn Khương Ngọc Khanh, Khương Yên Nhi cùng Khương Thiết tự nhiên cười nói:

- Ta tự nhiên tin tưởng, loại Lôi kiếp trình độ này, không làm gì được hắn cả!

Khương Yên Nhi kinh ngạc, thật không ngờ Hoàng Thiên Y đối với Khương Tư Nam tin tưởng như vậy.

- Đúng vậy! Bọn ngu xuẩn mắt bị mù này, đợi lát nữa nhất định sẽ làm cho tròng mắt bọn hắn rơi ra! Chim yến tước nào biết chí lớn, thiếu gia lợi hại như thế nào, bọn hắn có thể biết sao?

Lý Kim Long cười hắc hắc, vẻ mặt khinh thường nhìn đám người Vương Xà nói.

- Đúng vậy! Tiểu tử này không có đoản mệnh như vậy! Ta vẫn chờ hắn mang Thỏ gia ta đi tai họa Tiên giới, làm sao có thể chết ở chỗ này?

Thỏ gia cũng cười toe toét miệng, chẳng hề để ý nói.

Oanh!

Lôi quang ầm ầm, tuy Ma La Thiên bởi vì thiên kiếp khủng bố, mà đã đi ra khu vực thiên kiếp, nhưng dưới tay hắn hơn vạn Tu La tộc, một mực bao vây đám đông lại.

Giờ phút này, ánh mắt của Ma La Thiên lóe lên, rơi vào trên người đám người Tổ Tú cùng Mộ Dung Thịnh.

Trong nội tâm Tổ Tú cùng Mộ Dung Thịnh nhảy dựng, chẳng lẽ Ma La Thiên muốn động thủ sao? Nếu hơn vạn đại quân Tu La tộc đồng thời đánh tới, những người bọn hắn tuyệt đối là hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

Chỉ thấy Ma La Thiên nhìn Tổ Tú cùng Mộ Dung Thịnh, trong con ngươi màu đỏ tươi chiến ý ngang nhiên, lạnh lùng nói:

- Chỉ cần hiện tại ta ra lệnh một tiếng, tất cả mọi người các ngươi là hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

Sắc mặt Tổ Tú cùng đám người Mộ Dung Thịnh đều vô cùng khó coi, nhưng không thể không thừa nhận, Ma La Thiên nói là sự thật.

- Nhưng ta cho các ngươi một cơ hội! Chỉ cần hai người các ngươi có thể đánh thắng ta, ta liền tha các ngươi ly khai, như thế nào?

Trong ánh mắt của Ma La Thiên lộ ra một tia trêu tức.

Tổ Tú cùng Mộ Dung Thịnh rùng mình, sắc mặt có lửa giận hiển hiện, nhưng trong lòng thì nhẹ nhàng thở dài một hơi.

Tuy Ma La Thiên nói có chút nhục nhã, nhưng có thể không đối mặt đại quân Tu La tộc, hai người bọn họ tự nhiên cũng hết sức vui vẻ.

Về phần đối phó Ma La Thiên, Tổ Tú cùng Mộ Dung Thịnh thân là một trong tám vị Tiểu Thiên Vương của Thiên Đế Sơn, tu vi siêu tuyệt, đều đạt đến nửa bước Chí Tôn, tự nhiên cũng có ngạo nghễ cùng tự tin.

- Ma La Thiên, ngươi quá cuồng vọng rồi! Ta đến chiến ngươi!

Nhãn quang của Tổ Tú lóe lên, tựa như lưỡi đao, sát khí lạnh như băng tràn ngập ra, hắn tay cầm chiến đao, chậm rãi đi ra.

- Không phải ta xem thường các ngươi! Nhưng vẫn là hai người các ngươi cùng lên đi, ngươi không phải đối thủ của ta!

Ma La Thiên lạnh lùng nói, trong con ngươi màu đỏ tươi lóe ra khí tức khát máu, hắn một bước bước đến, khí thế khủng bố tràn ngập ra, để cho tất cả mọi người cảm giác được toàn thân lạnh như băng.

Trong ánh mắt Tổ Tú hiện lên giận dữ, đang muốn phát tác, trong hư không bỗng nhiên có một tiếng cười phóng khoáng ầm ầm vang lên.

- Ma La Thiên, ta đến chiến với ngươi một trận!

Một tiếng này tựa như kinh lôi nổ vang, trên không trung, một chiếc Hư Không bảo thuyền xích sắc ngang trời mà đến, ở trên đầu thuyền đứng hai người, một người mặc vũ y, tư thái thướt tha, tựa như Tiên Tử trong nguyệt cung, dung nhan tuyệt lệ thoát tục, bao phủ ở trong Tiên quang nhàn nhạt, sau đầu phảng phất như có một vòng trăng tròn ẩn hiện.

-----o0o-----

Chương 1153: Thất Dương ngang trời (1)


Chương 1153: Thất Dương ngang trời (1)

Nhóm: Liliana _ Nguồn : Vipvandan

Người còn lại mặc chiến giáp màu đen, dáng người khôi ngô, râu tóc nồng đậm, thần sắc cương nghị, tựa như một thanh thần kiếm thẳng tắp, xuyên thẳng thương khung, thoạt nhìn hơn ba mươi tuổi, mục như tinh không, có một loại khí tức phóng khoáng.

- Dĩ nhiên là Khương Vô Địch?

Có người kinh hô một tiếng, trong ánh mắt mang theo một tia chấn kinh.

- Một trong tám vị Tiểu Thiên Vương của Thiên Đế Sơn, Vô Địch Thiên Vương Khương Vô Địch, một đời trẻ tuổi mạnh nhất của Khương tộc, hắn sao sẽ tới nơi này? Chẳng lẽ là vì Khương Tư Nam?

Trong ánh mắt Vương Xà lộ ra một tia kiêng kị, thầm suy nghĩ nói.

Khương Vô Địch này, thiên tư không tính yêu nghiệt, thậm chí có thể nói là bình thường, ở trong tám vị Tiểu Thiên Vương tuổi là lớn nhất, nghe nói đã hơn năm mươi tuổi.

Nhưng đối với hắn, có thể dùng có tài nhưng thành đạt muộn để hình dung.

Khương Vô Địch tư chất thường thường, nghe nói thời điểm hắn 50 tuổi, vẫn còn là Thông Thiên Cảnh viên mãn, không có đột phá Vương giả, nhưng sau 50 tuổi, hiển lộ ra thiên tư kinh thế hãi tục, cơ hồ là một năm một tiểu cảnh giới, hôm nay không đến 60 tuổi, liền đạt đến nửa bước Chí Tôn!

Có thể nói, hắn dùng không đến mười năm, từ Thông Thiên Cảnh viên mãn, đột phá nửa bước Chí Tôn, vô cùng khủng bố, coi như là thiên tài yêu nghiệt của Cổ Tộc khác cũng làm không được.

Trong tám vị Tiểu Thiên Vương của Thiên Đế Sơn, Vô Địch Thiên Vương Khương Vô Địch bài danh thứ hai, gần với yêu nghiệt của Độc Cô gia, uy danh hiển hách của hắn tất cả đều là ở trong chiến trường Thiên Ngoại Thiên giết ra, coi như là cường giả Ngoại Vực dị tộc, cũng biết hung danh của hắn.

Nghe nói, hắn giống như Ma La Thiên, đều từng ở trong tay cường giả Chí Tôn trốn chạy!

- Nữ tử bên người Khương Vô Địch kia, chẳng lẽ là Cơ tộc Cơ Hàn Nguyệt? Đồng vị ở trong tám vị Tiểu Thiên Vương! Nghe nói tâm của Cơ Hàn Nguyệt đã thuộc Khương Vô Địch, hôm nay xem ra rất có thể là thật sự a!

Có người cười hắc hắc, nhìn nữ nhân bên người Khương Vô Địch suy đoán.

- Khương Vô Địch Đại ca đến rồi? Ha ha ha, còn có Hàn Nguyệt tỷ tỷ cũng tới, cái này có trò hay để nhìn, đợi lát nữa nhất định bảo Vô Địch Đại ca hảo hảo giáo huấn Tổ Tú cùng Mộ Dung Thịnh thoáng một phát!

Khương Yên Nhi cao hứng bừng bừng nói, trong ánh mắt tràn đầy sùng bái.

Coi như trầm ổn như Khương Ngọc Khanh, lãnh khốc như Khương Thiết, giờ phút này trong ánh mắt cũng lộ ra sùng kính cùng kích động, hiển nhiên Khương Vô Địch ở trong lòng bọn họ có địa vị cực cao.

Sưu sưu sưu!

Khương Vô Địch cùng Cơ Hàn Nguyệt bỗng nhiên lăng không mà lên, từ trong Hư Không bảo thuyền ngang trời bay đến, phía sau bọn hắn hào quang sáng chói, kiếm quang rực rỡ tươi đẹp, vô số cường giả rậm rạp chằng chịt theo ở phía sau.

Một đám là cường giả mặc chiến giáp kim sắc, một đám là cường giả mặc chiến giáp xích sắc, hai phe phân biệt rõ ràng, khoảng chừng hơn nghìn người, khí tức vô cùng cường đại, khuôn mặt lạnh lùng, tản ra khí tức thiết huyết sát phạt.

Cơ tộc Kim Giáp vệ, cùng với Khương tộc Thái Dương vệ, hàng lâm ở trên không!

Thái Dương vệ, chính là một trong Cửu Dương chư vệ của Khương tộc, là một trong mấy lực lượng tinh nhuệ nhất Khương tộc.

Khương tộc tổng cộng có Cửu Dương chín vệ, tăng thêm Ngọc Hoàng vệ tinh nhuệ nhất, trong đó Ngọc Hoàng vệ thống lĩnh là Khương Thọ Quang.

Mà Khương Vô Địch, là Thái Dương vệ Đại thống lĩnh!

Cửu Dương chín vệ của Khương tộc, đều thuộc về Khương Thái Xung lão tổ quản hạt, nhưng cũng sẽ thường xuyên được dẫn vào chiến trường Thiên Ngoại Thiên thí luyện, Thái Dương vệ yếu nhất cũng là Vương giả.

Giống như 500 Thái Dương vệ sau lưng Khương Vô Địch, cả đám sát khí trùng thiên, không thiếu cường giả Hoàng đạo, những Thái Dương vệ này phối hợp khăng khít, am hiểu hợp kích, nếu 500 Thái Dương vệ đồng thời ra tay, ngoại trừ cường giả Chí Tôn, dưới Chí Tôn căn bản không người có thể ngăn!

Cơ tộc Kim Giáp vệ cũng vô cùng cường đại, hơn nữa bởi vì Khương tộc cùng Cơ tộc quan hệ rất tốt, cho nên lưỡng vệ tầm đó cũng đều hiểu biết, hôm nay đi theo Cơ tộc Tiên Tử, đệ nhất thiên kiêu Cơ Hàn Nguyệt tới đại lục này.

Chứng kiến Khương Vô Địch, nhãn quang lạnh như băng của Ma La Thiên lóe lên, hiện ra một tia chiến ý cuồng nhiệt, hắn lạnh lùng nói:

- Khương Vô Địch, ngươi sao sẽ tới nơi này? Chẳng lẽ là muốn cho tất cả Thái Dương vệ của ngươi đều gãy ở chỗ này sao?

Khương Vô Địch cởi mở cười cười, khuôn mặt cương nghị, ánh mắt sáng ngời, nhìn Ma La Thiên chiến ý dâng trào nói:

- Ma La Thiên, trận chiến lần trước chưa đủ nghiền, đã ở chỗ này gặp được, không bằng ta và ngươi tái chiến một hồi như thế nào? Về phần Thái Dương vệ của ta, dựa vào đám ô hợp dưới tay ngươi, chỉ sợ không làm gì được bọn hắn a?

- Cái gì? Khương Vô Địch lại cùng Ma La Thiên chiến qua một lần? Không biết hai người thắng bại thế nào?

Ánh mắt của Tổ Tú lóe lên, trong nội tâm có chút chấn động, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Khương Vô Địch cùng Ma La Thiên trong hư không.

Ma La Thiên ma uy hừng hực, khí thế ngập trời, để cho Tổ Tú cũng cảm thấy áp lực thực lớn, mặc kệ hắn có nguyện ý thừa nhận hay không, hắn cũng biết, chỉ sợ mình không phải đối thủ của Ma La Thiên.

Nhưng mình cùng Khương Vô Địch đồng liệt tám vị Tiểu Thiên Vương của Thiên Đế Sơn, nếu Khương Vô Địch có thể chính diện chống đỡ Ma La Thiên, chỉ sợ sẽ để cho trong lòng của hắn cực kỳ không thoải mái.

Ma La Thiên nhàn nhạt nói:

- Cái gọi là tám vị Tiểu Thiên Vương của Thiên Đế Sơn, trừ ngươi cùng Độc Cô Kiếm Ma coi như không tệ, mặt khác chỉ là có tiếng không có miếng mà thôi! Lần trước đại chiến, xác thực chưa phân ra thắng bại, nhưng lúc này đây chỉ sợ liền không nhất định rồi!

Ánh mắt của Mộ Dung Thịnh cũng chấn động, trong ánh mắt mang theo một tia ngưng trọng.

Khương Vô Địch vậy mà vẫn thật sự cùng Ma La Thiên chiến ngang tay? Vậy hôm nay chiến lực của hắn, đến cùng đạt đến loại tình trạng nào?

- Ha ha ha... như ngươi mong muốn!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net