XXIV ( Chương 1151-1200 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
người nghiền nát, sắc mặt có chút tái nhợt, khóe miệng có vết máu nhàn nhạt lộ ra, nhưng khí tức cả người lại trở nên cực kỳ cuồng dã.

- Chỉ sợ không thể như ngươi mong muốn!

Khương Tư Nam thản nhiên nói, ánh mắt vô cùng bình tĩnh, hắn cũng cảm giác được có chút thoát lực.

Cùng Lôi Chấn đại chiến, nhìn như nhẹ nhõm, nhưng Khương Tư Nam lại cơ hồ dùng hết toàn lực, thần thông ra vào, loại át chủ bài như Lục Như Thương Long Quyết cũng sử dụng ra, coi như là hắn pháp lực vô cùng thâm hậu, giờ phút này cũng có hao tổn thật lớn.

Lôi Chấn không hổ là đại đệ tử của Thần Tiêu cung, nửa bước Chí Tôn, hơn nữa tử nhãn của Lôi Chấn cực kỳ thần bí, tản mát ra một loại khí tức để cho Khương Tư Nam cũng phải kiêng kị.

Nhưng lực lượng trong tử nhãn kia, thật giống như bị áp chế cùng phong ấn, không có thể tùy ý sử dụng, Khương Tư Nam tin tưởng, nếu Lôi Chấn thả ra lực lượng trong tử nhãn, tuyệt đối có thể bộc phát ra lực công kích vô cùng khủng bố!

- Ngươi tuyệt đối không phải thị vệ đơn giản, ngươi đến cùng là người nào?

Nhãn quang của Lôi Chấn lạnh như băng, trong tử nhãn, có phù văn lập loè, đan vào chung một chỗ, tạo thành một mảnh thần hoàn sáng chói, phảng phất như muốn mở ra lực lượng thần bí nào đó.

- Tốt rồi, Long Ngũ ngươi lui ra đi!

Trên mặt Ngao Hinh Nhi nhẹ nhàng trì hoãn, vẻ lo lắng thối lui, nàng nhìn Khương Tư Nam mỉm cười, sau đó ánh mắt chuyển hướng về phía Lôi Chấn nói:

- Lôi Chấn, ngươi ngay cả thị vệ của ta cũng đánh không lại, thiên phú như vậy còn dám tự xưng là Nhân tộc thiên kiêu? Bổn công chúa là không thể nào gả cho ngươi, ngươi vẫn là chạy trở về luyện thêm vài năm đi!

Trong nội tâm Ngao Hinh Nhi nhẹ khẽ thở phào nhẹ nhõm, mịt mờ nhìn Khương Tư Nam, cho hắn một thần sắc khen ngợi mà đắc ý.

Khương Tư Nam quả nhiên là thật sự có tài, không hổ là người ca ca của mình vừa ý, không để cho mình thất vọng.

Lôi Chấn tử nhãn lập loè, ánh mắt rơi vào trên mặt Ngao Hinh Nhi, vẻ băng lãnh đột nhiên biến mất, trở nên bình tĩnh, chỉ là ánh mắt giờ phút này cũng như vực sâu thâm thúy.

- Hinh Nhi công chúa, cái này đến cùng có phải thị vệ của ngươi hay không, chỉ sợ ngươi rõ ràng nhất! Lại không nói ta có thể chiến thắng hắn hay không, nhưng hôn ước của ta và ngươi, là không thể nào hủy bỏ, hôm nay ta tới đây, chính là vì muốn dẫn Hinh Nhi công chúa về Tử Tiêu cung! Về sau, ngươi là nữ nhân của ta!

Thanh âm của Lôi Chấn vô cùng bá đạo, mang theo một loại kiên quyết chân thật đáng tin.

- Làm càn!

Sắc mặt của Ngao Vân lập tức âm trầm xuống, quát lạnh một tiếng nói.

- Lôi Chấn, nơi này là Tổ Long cung, không dung ngươi giương oai, ngươi như vậy còn đòi ngấp nghé Hinh Nhi? Thật sự là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, cũng không soi mặt vào trong nước tiểu xem? Tranh thủ thời gian cút cho ta, nếu không chớ có trách ta không khách khí!

Ngao Vân nói chuyện một chút cũng không khách khí, trong thanh âm tràn đầy sát cơ nhàn nhạt.

Vốn Ngao Vân đã nghi hoặc, vì sao thị vệ bên người Ngao Hinh Nhi có chiến lực khủng bố như thế, nhưng lập tức đã bị Lôi Chấn nói chọc giận.

Lôi Chấn nhàn nhạt nhìn Ngao Vân nói:

- Ngao Vân, tuy ngươi là thiếu cung chủ, nhưng sự tình quan hệ thông gia không phải ngươi có thể làm chủ được! Ta tin tưởng, cung chủ đại nhân nhất định sẽ hứa gả Hinh Nhi công chúa cho ta!

- Hảo hảo hảo...

Ngao Vân giận quá mà cười.

- Vậy mà cầm phụ thân tới dọa ta? Vậy hôm nay ta trước hết làm thịt ngươi, ta nhìn ngươi còn làm sao đi lấy Hinh Nhi!

- Giết!

Ngao Vân quát to một tiếng, cả người hào quang đại tác, đột nhiên nghênh không hóa thành một Kim Long bốn trảo, dài hơn ngàn trượng, khí tức vô cùng khủng bố, Long Lân óng ánh, lập loè phong mang, rồng ngâm chấn động, khống chế Phong Lôi xu thế, chụp về phía Lôi Chấn.

- Làm càn!

Vừa lúc đó, một thanh âm uy nghiêm mà hùng hồn ở trong hư không vang lên.

Oanh!

Trong hư không bỗng nhiên gió nổi mây phun, thần quang sáng chói chói mắt, từ chỗ sâu trong hư không đi ra một trung niên nhân mặc kim sắc long bào, đầu đội Chân Long vương miện, khuôn mặt uy nghiêm.

Hắn long hành hổ bộ, vừa xuất hiện ở trong hư không, giống như dẫm nát hạch tâm thiên địa, có một loại khí thế vô cùng bá đạo.

Chỉ thấy hắn một tay dò xét, xuyên qua hư không vô tận, lập tức liền nắm trên cổ Ngao Vân, như nắm một con rắn, thân hình Ngao Vân lập tức thu nhỏ lại, rơi vào trong tay trung niên nhân, không ngừng giãy dụa.

- Cung chủ xuất quan?

Có người kinh hô một tiếng, trong ánh mắt lộ ra vẻ kích động cùng kính sợ.

Tất cả mọi người ngẩng đầu nhìn lên, lập tức nhận ra được, trung niên khí tức uy nghiêm trong hư không kia, đúng là Tổ Long cung cung chủ, Ngao Trác!

- Nghiệt tử, cũng dám đắc tội Lôi Chấn hiền chất, thật sự là cho ta mất mặt, ta phạt ngươi đi Tổ Long Thiên Bích diện bích một năm! Không muốn ở trước mặt ta mất mặt xấu hổ!

Ngao Trác trừng mắt, thanh âm như sấm nói.

- Phụ thân, là Lôi Chấn này quá kiêu ngạo rồi! Vậy mà ở Tổ Long cung ta giương oai, rõ ràng không để Tổ Long cung ta vào mắt, còn có Hinh Nhi muội muội cùng ta tình đầu ý hợp, vì sao ngươi chia rẽ chúng ta? Ta không phục, ta không phục...

Ngao Vân ngạnh cổ, vẻ mặt không phục.

- Ngao Lôi, Ngao Điện! Bắt hắn nhốt vào Tổ Long Thiên Bích cho ta, không có mệnh lệnh của ta, không cho phép thả hắn ra!

Ngao Trác trừng Ngao Vân, trực tiếp phân phó hai cường giả trung niên thân mặc hắc bào, khí tức lạnh thấu xương.

Hai cường giả trung niên này khí tức mênh mông vô tận, Nguyên Thần dung nhập thiên địa, rõ ràng cũng là hai vị cường giả Chí Tôn, bọn hắn cùng Ngao Phong, Ngao Vũ, đều là hộ vệ của Ngao Trác.

Ngao Lôi cùng Ngao Điện nghe được Ngao Trác phân phó, đều cung kính thi lễ, bắt lấy Ngao Vân còn một mực giãy dụa, bay về phía xa.

Ngao Trác đạp hư mà đứng, long bào kim sắc quanh quẩn lấy phù văn nhàn nhạt, cả người phảng phất như hạch tâm của thế giới, uy áp khủng bố áp bách, để cho tất cả mọi người cảm giác được có chút tim đập nhanh.

-----o0o-----

Chương 1197: Bại lộ!


Chương 1197: Bại lộ!

Nhóm: Liliana _ Nguồn : Vipvandan

Ngao Trác hơi có thâm ý nhìn thoáng qua Ngao Hinh Nhi, đám người Quy thừa tướng, cũng không nói lời nào, mà từ trong hư không rơi xuống, đi về phía Lôi Anh.

- Lôi Anh huynh, nhiều ngày không thấy, phong thái như trước a! Lần này không có từ xa tiếp đón, khuyển tử lại có nhiều mạo phạm, kính xin Lôi Anh huynh thứ lỗi!

Ngao Trác mang trên mặt dáng tươi cười, cực kỳ thân thiết nói, phảng phất như gặp bằng hữu cũ nhiều năm không thấy, cùng hình tượng uy nghiêm vừa rồi tưởng như hai người.

- Ngao Trác huynh khách khí! Đều là tiểu bối ở giữa luận bàn, khí phách chi tranh, không có gì mạo phạm không mạo phạm! Ngược lại là chúng ta không mời mà tới, còn xin Ngao Trác huynh đừng trách mới được!

Lôi Anh cũng cười tủm tỉm nói.

- Lôi Anh huynh nói gì chứ, Hinh Nhi sớm muộn gì cũng phải gả tới Thần Tiêu Cung, sớm một ngày muộn một ngày cũng không có quan hệ gì!

Ngao Trác cười nhạt một tiếng nói.

Tuy hắn một mực bế quan, nhưng sự tình Hắc Thủy Lôi Thần đại náo Thần Tiêu Cung, đã có người nói cho hắn biết, hắn tự nhiên biết rõ vì sao Lôi Anh lại tới đây.

Nhưng hắn và Thần Tiêu Cung vốn là quan hệ hợp tác, thậm chí hắn ước gì Ngao Hinh Nhi sớm ngày gả đi, như vậy chờ Lôi Càn Khôn khống chế Cửu Thiên Lôi Thần kiếm, là có thể trợ giúp hắn phá vỡ Tổ Long Thiên Bích, đạt được đồ vật trong đó.

Ngày hôm nay, hắn đã đợi quá lâu rồi.

Ánh mắt Ngao Hinh Nhi buồn bã, trong nội tâm ẩn ẩn có chút đau đớn.

Tuy nàng đã từ chỗ Long Hoàng biết được âm mưu cùng ý đồ của Ngao Trác, nhưng lại một mực khó có thể tin, giờ phút này chứng kiến Ngao Trác mặt không đổi sắc gả nàng cho Lôi Chấn, hơn nữa ngay cả liếc nhìn nàng một cái cũng không có, để cho trong nội tâm nàng cực kỳ khổ sở.

Đồng thời, trong lòng của nàng cũng hơi có chút lo lắng, vừa rồi nàng tiến vào Hóa Long Trì, Ngao Trác có được ba kiện Tiên Khí, khẳng định đã phát hiện.

Nếu bị Ngao Trác phát hiện trong Hóa Long Trì có Long Hoàng, chỉ sợ đến lúc đó hết thảy đều xong.

Cho nên nàng phải phải nghĩ biện pháp, vì Long Hoàng kéo dài thời gian, chỉ có chờ Long Hoàng xuất quan, mới chân chính có vốn liếng chống lại Ngao Trác.

- Lôi Anh huynh, mời!

Ngao Trác khẽ vươn tay, thân mật đón Lôi Anh, đi về phía cung điện cực lớn.

- Chúng ta cũng đi theo!

Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, lặng lẽ truyền âm cho Ngao Hinh Nhi.

Chứng kiến Ngao Hinh Nhi có chút khó hiểu, Khương Tư Nam giải thích nói:

- Chúng ta đi theo, thứ nhất là xem lần này Lôi Anh đến đây có ý đồ gì, hai là Ngao Trác có ba kiện Tiên Khí, tùy thời có thể tiến vào Hóa Long Trì, cho nên chúng ta nhất định phải ở bên cạnh hắn, phòng ngừa hắn tâm huyết dâng trào, tiến vào trong Hóa Long Trì dò xét! Vô luận như thế nào, chúng ta nhất định phải nghĩ biện pháp giúp Long Hoàng kéo dài thời gian!

- Tốt!

Ngao Hinh Nhi kiên định nhẹ gật đầu, đi theo vào.

Mà Quy thừa tướng cũng nhãn quang lóe lên, lộ ra thần sắc như có điều suy nghĩ, mang theo Hắc Thủy Lôi Thần biến thành Ngao Phong cùng Ngao Vũ, còn có Sư Báo Nhị Nguyên soái chung một chỗ, tất cả đều đi vào trong cung điện.

Ở đây đều là nhân vật trọng yếu của Tổ Long cung, tự nhiên không cần lảng tránh, nhất là trong đó còn có Ngao Hinh Nhi.

Trong ánh mắt Lôi Chấn nhìn về phía Khương Tư Nam, lộ ra một tia kích động cùng nghi hoặc, hắn thoáng trầm tư một phát, nhưng vẫn đi theo vào.

Lôi Chấn lặng lẽ truyền âm cho Lôi Anh, sau khi Lôi Anh nghe được hắn nói, trong ánh mắt lập tức lộ ra một tia kích động cùng thần sắc mừng rỡ.

- Chấn nhi, ngươi lời ấy là thật?

Lôi Chấn khẳng định truyền âm nói:

- Phụ thân, ta có chín thành nắm chắc, nếu có thể bắt lấy hắn, Thần Tiêu Cung chúng ta có thể đạt được một loại truyền thừa cường đại bất diệt từ cổ chí kim!

- Việc này liên quan trọng đại! Chúng ta không thể hành động thiếu suy nghĩ, hôm nay đầu tiên muốn làm, chính là xem Ngao Trác có biết chuyện này hay không, nếu hắn không biết dĩ nhiên là dễ xử lý rồi, nhưng nếu hắn biết mà nói, vậy thì khó làm rồi!

Lôi Anh áp chế vui sướng trong thanh âm, tỉnh táo truyền âm nói.

- Đúng vậy, cho nên chúng ta cần thăm dò một phen, phụ thân, một hồi ngươi như vậy...

Lôi Chấn truyền âm nói một phen, ánh mắt Lôi Anh cũng sáng lên.

- Tốt! Cứ dựa theo ngươi nói xử lý!

Lôi Anh gật đầu nói.

Hai người bọn họ truyền âm đều âm thầm tiến hành, hơn nữa biểu hiện ra đều che dấu vô cùng tốt, bởi vậy coi như là Ngao Trác cũng không có phát hiện có cái gì không đúng.

Mọi người ở trong đại điện ngồi xuống, Lôi Anh liền khẽ mĩm cười nói:

- Ngao Trác huynh, ngươi xem hôn sự của Ch宠nhi cùng Hinh Nhi cũng đã định ra rồi, lần này chúng ta đến là muốn tiếp Hinh Nhi về Thần Tiêu Cung cử hành hôn lễ, không biết Ngao Trác huynh định như thế nào?

- Ha ha ha, ta tự nhiên là không có ý kiến! Hơn nữa Hinh Nhi đã sớm ngưỡng mộ Lôi Chấn đã lâu, hôn sự của hai người bọn họ, nhất định là ông trời tác hợp! Hôm nay, Lôi Anh huynh ngươi có thể tiếp Hinh Nhi trở về!

Ngao Trác vung tay lên, vô cùng hào khí nói.

Khương Tư Nam chứng kiến Nhi sắc mặt của Ngao Hinh rất khó nhìn, phảng phất như muốn phát tác, lập tức lặng lẽ bắt được bàn tay nhỏ bé của nàng, âm thầm truyền âm nói:

- An tâm một chút chớ vội! Trước không cần vội vã sinh khí, nhớ lấy nhiệm vụ của chúng ta, tận lực kéo dài thời gian quan trọng hơn!

Cảm giác được trong tay Khương Tư Nam truyền đến nhiệt độ, khuôn mặt Ngao Hinh Nhi đỏ lên, nhưng trong lòng cũng thời gian dần qua bình tĩnh lại, nàng hít sâu một hơi, ánh mắt trở nên càng kiên định.

- Ngao Trác huynh, ta có một yêu cầu quá đáng, không biết ngươi có thể đáp ứng hay không?

Trên mặt Lôi Anh treo dáng tươi cười nồng đậm, nhưng ánh mắt lại nhìn biểu lộ trên mặt Ngao Trác, lên tiếng hỏi.

- A? Lôi Anh huynh cứ nói!

Trên mặt Ngao Trác lộ ra vẻ tò mò, khẽ cười nói.

Lôi Anh dấu diếm dấu vết nhìn thoáng qua Long Ngũ bên người Ngao Hinh Nhi, cũng là Khương Tư Nam, khẽ mĩm cười nói:

- Ngao Trác huynh, vừa rồi thị vệ Long Ngũ bên người Hinh Nhi công chúa, chiến lực bất phàm, lại có thể ở trong tay Chấn nhi chống đỡ mấy chiêu, ta muốn mang hắn về Thần Tiêu Cung, không biết Ngao Trác huynh có thể bỏ những thứ yêu thích không?

Sau khi Lôi Anh nói xong, tuy thần sắc thoạt nhìn rất nhẹ nhàng, nhưng âm thầm quan sát biểu lộ của Ngao Trác.

- Long Ngũ sao?

Ngao Trác sững sờ, Long Ngũ là một thị vệ hắn để ở bên người Ngao Hinh Nhi, tuy chỉ là Hoàng giả sơ kỳ, nhưng chiến lực bất phàm, cũng là vì giúp hắn giám thị Ngao Hinh Nhi, nhưng muốn nói Long Ngũ có thể cùng Lôi Chấn chống lại, vậy liền có chút khó tin rồi.

Nhưng Ngao Trác cũng không có đa tưởng, Lôi Anh đã muốn thị vệ này, hắn nghĩ nghĩ cũng không có gì không ổn, liền cười nói:

- Nguyên lai là sự tình này, Ngao Trác huynh đã nâng đỡ, vậy sau này Long Ngũ sẽ là người của Thần Tiêu Cung!

Lôi Anh cẩn thận liếc nhìn Ngao Trác, cảm giác được nét mặt của hắn không giống giả bộ, trong nội tâm lập tức kích động, cùng Lôi Chấn trao đổi một ánh mắt, đều thấy được vẻ hưng phấn trong ánh mắt đối phương.

Nguyên lai Ngao Trác này thật sự cái gì cũng không biết!

Vậy chuyện này liền dễ làm rất nhiều.

Không đề cập tới Lôi Anh cùng Lôi Chấn trong lòng hưng phấn, trong nội tâm Khương Tư Nam lại cả kinh.

Lôi Anh vậy mà chỉ mặt gọi tên muốn mang hắn về Thần Tiêu Cung, cái này với hắn mà nói, tuyệt đối không phải một tin tức tốt.

Chẳng lẽ là vừa rồi trong chiến đấu, mình biểu hiện quá mức nghịch thiên sao? Nhưng dù như thế, Lôi Anh cũng không có khả năng nói thẳng cùng Ngao Trác muốn một thị vệ a?

Vậy Lôi Anh rốt cuộc là vì cái gì cùng Ngao Trác muốn mình? Trên người mình lại có cái gì có thể hấp dẫn Lôi Anh?

Bỗng nhiên, trong nội tâm Khương Tư Nam cả kinh, nghĩ tới một khả năng, lập tức liền để cho trong lòng của hắn trầm xuống!

-----o0o-----

Chương 1198: Bức bách


Chương 1198: Bức bách

Nhóm: Liliana _ Nguồn : Vipvandan

Trừ khi Lôi Chấn cùng Lôi Anh biết thân phận chân thật của mình!

Khương Tư Nam cả kinh, càng cảm giác hẳn là loại khả năng này!

Mình nhận được Lôi Đế Tiên Kinh, tuy là ở chiến trường Thiên Ngoại Thiên, nhưng chiến trường Thiên Ngoại Thiên tương thông ngũ đại châu của Thái Sơ Đại Thế Giới, đã qua lâu như vậy, khó tránh khỏi tin tức sẽ không truyền tới.

Nhất là Thần Tiêu Cung là một Đại Thánh Địa, trong môn cường giả Chí Tôn có rất nhiều, rất có thể đã ở trong chiến trường Thiên Ngoại Thiên biết được tin tức mình có Lôi Đế Tiên Kinh.

Mà Thần Tiêu Cung lại được xưng là đạo tràng của Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thần Phổ Hóa Thiên Tôn, truyền thừa lôi đạo thần thông vô cùng cường đại, tự nhiên sẽ vô cùng ngấp nghé với Lôi Đế Tiên Kinh.

Khương Tư Nam lại nghĩ tới vừa rồi cùng Lôi Chấn đại chiến, mình vận dụng Lôi Đế Tiên Kinh phá vỡ Lôi Thiên Cương hành quyết của Lôi Chấn, tử nhãn của Lôi Chấn vô cùng thần bí, phảng phất như có thể xem thấu vô căn cứ.

Như thế nói đến, là ở lúc kia, bị Lôi Chấn phát hiện Lôi Đế Tiên Kinh trên người mình, do đó phỏng đoán ra thân phận của mình!

Khương Tư Nam tâm niệm chuyển động, chỉ trong chốc lát, cũng đã đoán được chân tướng.

Nếu thật nói như vậy, vậy đã bị Thần Tiêu Cung theo dõi.

- Ngao Trác huynh, đã như vầy, ta liền mang Hinh Nhi công chúa trở về, sự tình khẩn cấp, ta nghĩ Ngao Trác huynh cũng nên sớm ngày hoàn thành ước định giữa chúng ta, không phải sao?

Lôi Anh nhìn Ngao Trác, khẽ mĩm cười nói, che dấu vẻ kích động ở trong ánh mắt.

- Ha ha ha... Đương nhiên! Lôi Anh huynh là người sảng khoái, đã như vầy, ta liền không lưu các ngươi! Hinh Nhi cùng Long Ngũ hiện tại các ngươi có thể mang đi, nơi này là ta vì lệnh tôn chuẩn bị, mong lệnh tôn có thể sớm ngày thành công!

Ngao Trác cũng cười ha ha, thò tay cong ngón búng ra, một túi gấm xích sắc bay về phía Lôi Anh.

Lôi Anh nhận lấy, thần hồn thăm dò vào, ánh mắt lập tức sáng ngời, lộ ra vẻ hài lòng, cười nói:

- Đa tạ Ngao Trác huynh ban thưởng! Chúng ta cáo từ!

Trong nội tâm Ngao Hinh Nhi sốt ruột, trong ánh mắt cũng lộ ra một tia lo âu, nhịn không được nhìn Khương Tư Nam.

Hôm nay xem ra, Lôi Chấn cùng Lôi Anh này một khắc đều không muốn ở lâu, muốn phản hồi Thần Tiêu Cung, nàng tự nhiên không muốn đi theo bọn hắn chung một chỗ trở về, nhưng Long Hoàng còn ở trong Hóa Long Trì, không biết lúc nào mới có thể xuất quan.

- Thúc phụ, nhanh như vậy liền đi Thần Tiêu Cung chỉ sợ là quá sốt ruột a? Coi như Tổ Long cung ta cùng Thần Tiêu Cung kết nhân, cũng không thể tùy tiện như thế?

Ngao Hinh Nhi đứng dậy, trên mặt nở một nụ cười nói.

- Hinh Nhi công chúa yên tâm! Hết thảy Thần Tiêu Cung ta đã chuẩn bị tốt, nhất định sẽ không lãnh đạm công chúa, chỉ cần công chúa trở lại Thần Tiêu Cung, ta sẽ an bài ngươi cùng Chấn nhi kết hôn!

Lôi Anh mắt hàm thâm ý nhìn Ngao Hinh Nhi nói.

Ngao Trác cũng khoát tay chặn lại nói:

- Hinh Nhi, Lôi Chấn hiền chất chính là Nhân tộc thiên kiêu, thiên tư siêu tuyệt, tương lai coi như phi thăng Tiên giới, thành đạo cũng có thể, ngươi gả cho hắn nhất định sẽ không thụ ủy khuất gì! Huống chi, các ngươi lưỡng tình tương duyệt, liền không cần quan tâm đến những lễ nghi phiền phức kia, hôm nay liền đi Thần Tiêu Cung a!

Tuy thanh âm của Ngao Trác tràn đầy quan tâm, nhưng sắc mặt lại vô cùng kiên quyết, phảng phất như ai cũng không thể cải biến quyết định của hắn.

Quy thừa tướng cùng Hắc Thủy Lôi Thần mịt mờ nhìn nhau, đều nhìn ra vẻ lo lắng trong mắt đối phương.

Bọn hắn cũng biết, hôm nay Long Hoàng không có xuất quan, bọn hắn không cách nào hành động thiếu suy nghĩ, nếu không bị Ngao Trác phát giác, phá hủy đại kế Long Hoàng cải tạo thân thể, vậy hết thảy đều nước chảy về đông.

Trong ánh mắt Ngao Hinh Nhi lộ ra một tia tức giận, hắn thật không ngờ thúc thúc của mình quyết tuyệt như vậy, trong nội tâm vừa phẫn nộ vừa thấy thất vọng.

- Thúc phụ, nếu ta không muốn gả cho Lôi Chấn thì sao?

Ngao Hinh Nhi nhịn không được lên tiếng nói.

Sắc mặt của Ngao Trác lập tức trầm xuống, hắn nhìn Ngao Hinh Nhi, nhàn nhạt nói:

- Hinh Nhi, phụ thân mẫu thân ngươi phi thăng Tiên giới, ca ca của ngươi cũng không biết tung tích, ta với tư cách thúc phụ, tự nhiên phải vì chung thân đại sự của ngươi cân nhắc, Lôi Chấn chính là Nhân tộc thiên kiêu, cùng ngươi đúng là ông trời tác hợp, ngươi cũng đừng có tùy hứng như vậy! Tốc tốc về Thần Tiêu Cung đi!

Vẻ thất vọng trong ánh mắt Ngao Hinh Nhi càng ngày càng đậm, Khương Tư Nam chứng kiến ánh mắt của nàng có chút không đúng, còn không có truyền âm nói cái gì, chỉ nghe Ngao Hinh Nhi nói:

- Thúc phụ, thúc phụ tốt của ta, ca ca của ta Ngao Liệt thật sự mất tích sao?

Ngao Hinh Nhi vừa nói ra, giống như long trời lở đất, hào khí ở trong cả đại điện đều phảng phất như đọng lại.

Ánh mắt của Lôi Anh cùng Lôi Chấn đều co rụt lại, có chút khiếp sợ nhìn Ngao Hinh Nhi.

Mà sắc mặt của Ngao Trác trầm xuống, nhưng lập tức lại khôi phục như thường, chậm rãi nói:

- Hinh Nhi, ngươi nói lời này là có ý gì? Mười mấy năm trước cường giả Ma tộc đánh lén Tổ Long cung ta, làm cho Tổ Long cung ta tổn thất thảm trọng, ca ca ngươi cũng là ở trong trận chiến ấy

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net