XXIV ( Chương 1151-1200 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khương Vô Địch cười ha ha, khí thế toàn thân cổ đãng, có một loại khí tức phóng khoáng dâng lên.

- Khương đại ca, Ma La Thiên chiến lực bất phàm, cẩn thận một chút!

Cơ Hàn Nguyệt mặc vũ y, phiêu phiêu dục tiên, thanh âm phiêu miểu mà không linh, mắt to như tinh thần ân cần nhìn Khương Vô Địch, nói khẽ.

- Hàn Nguyệt muội muội yên tâm!

Khương Vô Địch mỉm cười, không có nhiều lời, nhưng trong ánh mắt dâng trào chiến ý, lại tỏ rõ tự tin trong lòng của hắn.

Cơ Hàn Nguyệt nhẹ gật đầu, mang theo Kim Giáp vệ cùng Thái Dương vệ thối lui.

-----o0o-----

Chương 1154: Thất Dương ngang trời (2)


Chương 1154: Thất Dương ngang trời (2)

Nhóm: Liliana _ Nguồn : Vipvandan

- Ngọc Khanh, Thái Xung lão tổ rất nhanh sẽ chạy đến! Nếu theo như các ngươi nói, Tư Nam lấy được Lôi Đế Tiên Kinh nguyên vẹn, chỉ sợ đợi tí nữa sẽ có rất nhiều cường giả Chí Tôn hàng lâm, đến lúc đó không thể thiếu một hồi đại chiến! Đợi chút nữa ta sẽ sáng tạo cơ hội cho các ngươi, các ngươi trước ly khai nơi đây! Tư Nam an toàn, giao cho ta!

Thanh âm của Khương Vô Địch bỗng nhiên truyền vào trong thức hải của Khương Ngọc Khanh, ánh mắt của Khương Ngọc Khanh lóe lên, thần sắc như thường, không có bất kỳ biến hóa nào, hắn chỉ hơi không thể tra nhẹ gật đầu.

Tính cách của Khương Ngọc Khanh trầm ổn, tự nhiên biết rõ Lôi Đế Tiên Kinh nguyên vẹn có bao nhiêu lực hấp dẫn, chỉ sợ đến lúc đó sẽ có rất nhiều lão quái vật đến đây.

- Nguyên lai, Vô Địch Đại ca đến đây, là vì kéo dài thời gian sao?

Trong nội tâm Khương Ngọc Khanh thầm suy nghĩ, trách không được lúc này Vô Địch Đại ca lại đột nhiên muốn khiêu chiến Ma La Thiên, chỉ sợ là vì kéo dài thời gian, phòng ngừa Khương Tư Nam độ kiếp bị quấy nhiễu.

Khương Ngọc Khanh truyền âm cho đám người Khương Yên Nhi, Khương Thiết, Hoàng Thiên Y, nói cho bọn hắn biết ý định của Khương Vô Địch.

Vì phòng ngừa Hoàng Thiên Y vì Khương Tư Nam không muốn ly khai, Khương Ngọc Khanh còn khuyên:

- Đệ muội, đến lúc đó Tư Nam có Khương Vô Địch Đại ca cùng với Thái Xung lão tổ bảo vệ, an toàn khẳng định không có vấn đề, mà chúng ta tu vi quá yếu, đến lúc đó Chí Tôn hàng lâm, chúng ta ở chỗ này khó tránh khỏi sẽ để cho bọn hắn phân tâm!

Vốn Khương Ngọc Khanh còn tưởng rằng cần mình tận tình khuyên bảo, Hoàng Thiên Y mới sẽ đồng ý, nhưng để cho hắn ngoài ý muốn chính là, Hoàng Thiên Y lại trực tiếp gật t đầu đáp ứng.

- Các ngươi yên tâm! Ta biết rõ ta lưu lại, sẽ chỉ làm Tư Nam phân tâm, cho nên ta sẽ cùng các ngươi chung một chỗ ly khai! Hơn nữa ta tin tưởng, Tư Nam chắc chắn sẽ không có vấn đề gì, nếu như hắn xảy ra chuyện gì, ta cam đoan tất cả mọi người tham dự chuyện này, một cái cũng sống không được!

Thanh âm của Hoàng Thiên Y rất nhạt, nhưng lại có một loại lạnh như băng thấu triệt nội tâm.

Ầm ầm!

Lôi quang mênh mông vô tận, rừng rực như Lôi Long gào thét, che đậy thân hình của Khương Tư Nam.

Mà Khương Vô Địch cùng Ma La Thiên đều đạp hư mà đứng, xa xa tương đối, giữa hai người phảng phất như có khí tức kỳ dị tràn ngập, hư không nổi lên gợn sóng nhàn nhạt.

Oanh!

Khí lãng khủng bố mang tất cả Chư Thiên, ánh mắt của Ma La Thiên lạnh như băng, khát máu, tựa như Ma Thần chi nhãn trong Cửu U Địa Ngục, lạnh lùng mà tà dị.

Ở giữa hai người chiến ý bốc lên, đã đến thời điểm cực hạn, sau đó cổ chiến ý khủng bố này bộc phát, thân ảnh của Ma La Thiên nhanh đến cực hạn, ngang trời mà đến, Phương Thiên Họa Kích trong tay kéo lê một đạo nguyệt cung hoa mỹ.

Nguyệt cung tràn ngập ánh sáng chói lọi, lập tức bành trướng hơn trăm lần, tựa như một vòng trăng tròn trấn áp về phía Khương Vô Địch, trong trẻo nhưng lạnh lùng, sát cơ bốn phía.

- Chiến! Chiến! Chiến!

Trong miệng Khương Vô Địch thốt ra ba chữ chiến, hơn nữa từng chữ chiến vang lên, hắn đều bước ra một bước, ba bước phóng ra, cả người hắn như thiêu đốt một tầng thần mang xích sắc, sau lưng có chín thái dương bay lên.

Đại Nhật to lớn mênh mông, trong đó có bảy thái dương đã ngưng tụ thành thật thể, chỉ có hai đợt hư ảo như cũ, phảng phất như cách thời không vô tận.

Nếu lúc này Khương Tư Nam ở đây, nhất định sẽ vô cùng khiếp sợ, Khương Vô Địch đã tu luyện Cửu Dương Bất Diệt Ngọc Hoàng Kinh đến trình độ khủng bố như thế, pháp lực trong cơ thể thất chuyển, Thất Dương ngang trời, thế không thể đỡ!

Theo thần dương hiện ra ở trong hư không, quanh thân Khương Vô Địch tràn ngập ra kiếm khí xích sắc, phảng phất như phù văn vô tận tạo thành, ẩn chứa khí tức đại đạo, ông ông chiến minh, phát ra thanh âm kim ngọc, ngang trời biến thành lớn cỡ trên trăm trượng, một kiếm chém về phía nguyệt cung trên đỉnh đầu!

Ầm ầm!

Thần quang vô tận nổ tung, thiên địa ầm ầm, Khương Vô Địch cùng Ma La Thiên đều bị một cỗ phong bạo cực lớn mang tất cả ra, đồng thời lui về phía sau trên trăm trượng mới ngừng lại được.

- Ha ha ha... Cái này là Cửu Dương kiếm khí ngươi cô đọng sao? Nhưng mới khó khăn lắm đạt tới Thất Dương, uy lực coi như tạm được, nếu đạt tới Cửu Dương, mới tính toán có chút đáng xem!

Trên khuôn mặt xấu xí của Ma La Thiên, chiến ý càng hừng hực, ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng, nhìn Khương Vô Địch nói.

- Nếu là pháp lực Cửu Chuyển, Cửu Dương kiếm khí xuất thế, một kiếm này, ngươi đã bị giết!

Trên mặt Khương Vô Địch treo dáng tươi cười nhàn nhạt, chậm rãi nói.

- Ngươi cũng không cần đắc ý! Chờ ngươi thành tựu Cửu Dương kiếm khí, Tu La Diệt Thiên Kinh của bổn tọa cũng đã đạt tới viên mãn, đến lúc đó hươu chết về tay ai còn không nhất định!

Ánh mắt Ma La Thiên lóe lên, trong tay có vòng xoáy màu đen tràn ngập, cả người hắn phảng phất như bị một mảnh phù văn bao phủ, lập tức biến mất ở trong hư không.

- Khương Vô Địch, chiến a!

Thanh âm khí phách của Ma La Thiên bỗng nhiên vang lên ở sau lưng Khương Vô Địch, trong hư không gợn sóng lập loè, thân ảnh của Ma La Thiên xuất hiện, một quyền oanh về phía Khương Vô Địch, đồng thời hai chân của hắn lộ ra gai xương sắc bén, chém về phía hai chân của Khương Vô Địch.

Toàn thân Ma La Thiên, mỗi một chỗ phảng phất như đều trở thành vũ khí giết chóc, ở một tấc vuông tầm đó, đã phát động ra công kích khủng bố.

Loong coong!

Khương Vô Địch mặt không đổi sắc, thần tình lạnh nhạt, phảng phất như biết rõ Ma La Thiên sẽ xuất hiện ở phía sau mình, một đạo kiếm khí phun ra nuốt vào phong mang xích sắc, đã chắn ở trước mặt Ma La Thiên.

Đồng thời trên người Khương Vô Địch, có hào quang bảy màu tràn ngập, ngón tay óng ánh sáng long lanh, như thiểm điện đâm về hai mắt của Ma La Thiên, mà tay kia của hắn thì hóa thành chưởng đao chém về phía hai chân của Ma La Thiên.

Phanh!

Quyền cương của Ma La Thiên khủng bố, tràn ngập Ma khí màu đen, lập tức nổ nát kiếm khí, xích sắc thế đi không giảm, oanh trúng lồng ngực của Khương Vô Địch, đồng thời trong ánh mắt của hắn, có vòng xoáy thần bí tràn ngập, hóa thành kết giới phòng ngự!

Phốc!

Nắm đấm của Ma La Thiên không hề trở ngại xuyên thấu lồng ngực của Khương Vô Địch, nhưng lại không có bất kỳ huyết hoa, phảng phất như xỏ xuyên qua bọt nước.

- Ân?

Thần sắc của Ma La Thiên khẽ động, toàn thân như khói đen, vừa lúc đó, một đạo kiếm quang từ dưới chân Ma La Thiên bắn đến, chém khói đen thành hai nửa!

-----o0o-----

Chương 1155: Tam Đại Chí Tôn


Chương 1155: Tam Đại Chí Tôn

Nhóm: Liliana _ Nguồn : Vipvandan

Loong coong!

Khương Vô Địch xuất hiện ở bên cạnh Ma La Thiên, ngón tay lập tức chọt trúng con mắt của Ma La Thiên, tuy bị một vòng xoáy sáng chói ngăn trở, nhưng kình lực kỳ dị vẫn xuyên thấu qua vòng xoáy, chấn động ở trên con ngươi của Ma La Thiên, để cho hắn kêu rên một tiếng, cực tốc lui về phía sau.

- Giết!

Khương Vô Địch lấn thân lên, trong huyệt khiếu quanh thân, phảng phất như có vô số kiếm khí lập loè, tầng tầng lớp lớp, mỗi một chỗ đều hóa thành sát cơ kinh khủng nhất, vô cùng sắc bén, để cho Ma La Thiên hết sức kiêng kỵ, không dám đón đỡ.

Hai người giao thủ, vừa ra tay liền là sát chiêu khủng bố, chiêu chiêu muốn lấy tánh mạng đối phương, vô cùng hung hiểm, làm người xem chung quanh đều ngừng thở, kinh hồn táng đảm.

Ma La Thiên chính là đệ nhất thiên tài của Tu La nhất tộc, Tu La tộc vốn có thiên phú chiến đấu rất mạnh, có thể nói cận chiến vô địch, am hiểu ở trong một tấc vuông tầm đó lấy tánh mạng người ta nhất, sát chiêu tầng tầng lớp lớp.

Nhưng tất cả mọi người không nghĩ tới, Khương Vô Địch tu luyện Cửu Dương kiếm khí đến tình trạng như thế, như cánh tay chỉ huy, có thể lớn có thể nhỏ, lớn thì tung hoành thiên địa, nhỏ quyết thắng trong một tấc vuông, hơn nữa quanh thân đều là kiếm khí khủng bố, không rời chỗ hiểm trên người Ma La Thiên.

Khương Vô Địch tu luyện Cửu Dương kiếm khí đến Thất Dương chi cảnh, quả thực có thể nói chưa từng có ai, đạt đến thành tựu mà rất nhiều thiên tài Khương tộc tới Chí Tôn cảnh mới có thể đạt tới.

Thất Dương kiếm khí, thay đổi liên tục, có thể thực có thể hư, vô cùng sắc bén, quả thực có thể so với Linh khí Chí Tôn, dù thân thể của Ma La Thiên cường hoành, cũng không dám đón đỡ.

Cửu Dương kiếm khí biến hóa tùy tâm, kiếm quang khủng bố cùng Ma quang màu đen đan vào, Khương Vô Địch cùng Ma La Thiên ở trong hư không đại chiến, lập tức là mấy trăm hiệp.

Hai người ở trên không đại chiến, nhưng chấn động kinh khủng kia mang tất cả tứ phương, để cho thổ địa chung quanh rạn nứt, ngọn núi nổ tung, vô số địa tâm nham tương phún dũng, cảnh tượng cực kỳ khủng bố.

Tổ Tú cùng Mộ Dung Thịnh nhìn hai người đại chiến trên không, sắc mặt hai người bọn họ trở nên càng khó coi, ánh mắt biến ảo bất định, thậm chí có sát cơ hiện lên.

Trước kia, tuy bọn hắn là tám người cường đại nhất của Thiên Đế Sơn, nhưng lại rất ít giao thủ, phần lớn là ở chiến trường Thiên Ngoại Thiên lịch lãm rèn luyện, lưu lạc uy danh.

Nhưng hôm nay, chứng kiến Ma La Thiên cùng Khương Vô Địch giao thủ, để cho trong nội tâm hai người đều sinh ra uy hiếp thật lớn.

Phải biết rằng, vài năm sau là ngàn năm chi kỳ, đến lúc đó một đời Thiên Đế giác trục mới, không có gì bất ngờ xảy ra, sẽ ở trong tám người bọn hắn quyết ra, mà hôm nay Khương Vô Địch cường hãn như thế, tự nhiên sẽ để cho hai người có một loại cảm giác nguy cơ.

- Phải nghĩ biện pháp loại trừ cái uy hiếp này!

Tổ Tú cùng Mộ Dung Thịnh nhìn nhau, đều nhìn ra ý tứ trong mắt đối phương.

Tuy hai người tạm thời liên hợp, nhưng không có quan hệ quá kiên cố, vài năm sau Thiên Đế giác trục, hai người càng là đối thủ cạnh tranh, cho nên ý nghĩ trong lòng cũng không có cáo tri lẫn nhau.

Ầm ầm!

Trong hư không, Lôi Đình sáng chói, thiên kiếp uy áp thiên hạ, một bên khác, thì là Ma La Thiên cùng Khương Vô Địch đại chiến, thần quang khủng bố càn quét, để cho tinh thần trong hư không nghiền nát, Pháp Tắc Chi Lực khủng bố tung hoành, ẩn ẩn có một loại đạo ý cường thịnh tràn ngập.

Phanh!

Ngay sau khi hai người liều mạng một kích, bị lực phản chấn khủng bố chấn khai, ở trong hư không xa xa tương đối, vài đạo khí tức khủng bố bỗng nhiên xuất hiện ở trong hư không.

Răng rắc!

Hư không như một tấm màn sân khấu bị xé nứt, loạn lưu tung hoành, tia chớp màu đen rừng rực chói mắt, từ đó bước ra ba thân ảnh khí tức khủng bố.

Bên trái nhất chính là một lão giả mặc đạo bào, khuôn mặt uy nghiêm, tay cầm một thanh chiến đao màu đen, có phong mang kỳ dị tràn ngập, bên phải là một lão giả nhỏ gầy, bao phủ ở trong hắc vụ, ánh mắt âm lãnh.

Mà ở giữa nhất là trung niên nhân hơn ba mươi tuổi, mặc tử sắc Kỳ Lân bào, chân đạp Lữ Vân Ngoa, đầu đội bình thiên quan, có một loại khí thế hoành đẩy bát hoang lục hợp, Duy Ngã Độc Tôn, ánh mắt như tinh không thâm thúy.

Nếu lúc này Khương Tư Nam tỉnh lại, nhất định sẽ nhận ra ba người này, chính là ba trong bảy đại Chí Tôn mà hắn ở trong Hắc Sơn bộ lạc gặp được.

Tổ Vân, Sư Chung cùng Mộ Dung Quán!

- Là bọn hắn?

Ánh mắt của Khương Vô Địch lóe lên, nhận ra thân phận của ba vị Chí Tôn này, trong lòng của hắn có chút trầm xuống, nhìn thoáng qua Khương Tư Nam ở trong biển lôi.

Tam đại Cổ Tộc này đến chung một chỗ, đối với Khương tộc cũng không phải chuyện tốt gì, hơn nữa Tam Đại Chí Tôn này tới trước, Khương Tư Nam có thể bị nguy hiểm hay không?

Mà Tổ Tú cùng Mộ Dung Thịnh chứng kiến ba vị Chí Tôn này giá lâm, ánh mắt đều lóe lên, lộ ra thần sắc mừng rỡ.

- Bái kiến ba vị Chí Tôn, Lôi Đế Tiên Kinh nguyên vẹn ngay ở trên người Khương Tư Nam, mà Khương Tư Nam đột phá Hoàng Thiên Cảnh đang độ Lôi kiếp, kính xin ba vị Chí Tôn đại nhân thu Lôi Đế Tiên Kinh lại, miễn cho rơi vào trong tay dị tộc!

Mộ Dung Thịnh nhìn ba vị Chí Tôn cúi người hành lễ, chậm rãi nói.

- Vô sỉ!

Ánh mắt của Khương Ngọc Khanh, Khương Yên Nhi cùng Khương Thiết đều lạnh lẽo, thấp giọng mắng thầm, Mộ Dung Thịnh đường hoàng như thế, nói là vì phòng ngừa dị tộc tranh đoạt, còn không phải muốn đạt được Lôi Đế Tiên Kinh nguyên vẹn?

Mà Ma La Thiên nghe được bốn chữ Lôi Đế Tiên Kinh, ánh mắt cũng chấn động, rốt cuộc hiểu rõ những người này ở bên trong nhận được loại bảo vật nào, vậy mà là Lôi Đế Tiên Kinh!

Nghĩ đến hàm nghĩa mà bốn chữ này đại biểu, coi như là Ma La Thiên cũng không khỏi có chút kích động!

Mộ Dung Quán, Tổ Vân cùng Sư Chung nghe được Mộ Dung Thịnh nói, đều nhàn nhạt nhẹ gật đầu, thần sắc không thay đổi, quanh thân bao phủ hào quang mịt mờ, khí tức đại đạo tràn ngập, thần bí mà mênh mông, nhưng trong lòng bọn hắn có bình tĩnh như mặt ngoài hay không, liền không biết được rồi.

Khương Vô Địch nghe Mộ Dung Thịnh nói, ánh mắt lóe lên, đi lên nói:

- Vãn bối Khương Vô Địch, bái kiến ba vị Chí Tôn! Mộ Dung huynh lời ấy sai rồi, hôm nay kẻ thù bên ngoài nhìn chằm chằm, việc cấp bách mà chúng ta cần thảo luận không phải Lôi Đế Tiên Kinh thuộc về ai, mà là trước phòng ngừa Chí Tôn dị tộc tập kích, không biết ba vị tiền bối nghĩ như thế nào?

-----o0o-----

Chương 1156: Lừa gạt


Chương 1156: Lừa gạt

Nhóm: Liliana _ Nguồn : Vipvandan

Trong nội tâm Khương Vô Địch cũng sinh ra sầu lo nhàn nhạt, đến ba vị Chí Tôn đều là thế lực đối địch với Khương tộc, tuy dùng thân phận của bọn hắn còn không đến mức tự tay đối phó mình cùng đám người Khương Tư Nam, nhưng có Lôi Đế Tiên Kinh, bọn họ có nhịn được hay không là rất khó nói.

- Khương huynh nói lời ấy, chẳng lẽ là muốn để cho Khương tộc độc chiếm Lôi Đế Tiên Kinh sao?

Mộ Dung Thịnh nhìn Khương Vô Địch, cười nhạt một tiếng nói:

- Thiên Đế Sơn bát đại cổ tộc ta đồng khí liên chi, Lôi Đế Tiên Kinh này tự nhiên là cơ duyên của tất cả chúng ta, Khương Tư Nam tu vi yếu ớt, nếu đặt ở chỗ của hắn, khó tránh khỏi bị cường giả dị tộc áp chế, ta đề nghị nên giao cho ba vị Chí Tôn chưởng quản, đợi ly khai nơi đây, lại làm tiếp xử trí! Về phần dị tộc nha...

Mộ Dung Thịnh lạnh lùng nhìn thoáng qua Ma La Thiên nói:

- Có ba vị Chí Tôn ở đây, bọn hắn cũng trở mình không được!

- Không sai! Lôi Đế Tiên Kinh chính là vật của tất cả chúng ta, nếu không phải ta cùng Mộ Dung huynh mở ra Thiên Đế hành cung, chỉ bằng vào Khương Tư Nam hắn, há có thể đạt được Lôi Đế Tiên Kinh? Kính xin ba vị Chí Tôn nhanh chóng ra tay, để tránh dị tộc Chí Tôn đến!

Tổ Tú cũng tiến lên một bước, ánh mắt lạnh như băng nói.

- Ha ha ha...

Khương Vô Địch bỗng nhiên cười ha ha, sau đó nhìn Tổ Tú cùng Mộ Dung Thịnh nói:

- Ta chưa từng bái kiến người vô sỉ như các ngươi a! Lừa gạt còn có thể nói đường hoàng, hiên ngang lẫm liệt như thế, thật sự là bội phục bội phục! Nhưng Lôi Đế Tiên Kinh này chính là Khương Tư Nam lấy được, coi như Thiên Đế Sơn bát đại cổ tộc đồng khí liên chi, Khương Tư Nam lấy được cơ duyên cũng là vật của cá nhân hắn, dựa vào cái gì phải giao ra?

Ánh mắt của Khương Tư Nam kiên định, hào không lùi bước, thanh âm sục sôi.

- Khương đại ca nói không sai!

Cơ Hàn Nguyệt cũng đi tới nói:

- Hôm nay Tư Nam đang độ Lôi kiếp, về phần hắn lấy được Lôi Đế Tiên Kinh, nếu hắn không muốn giao ra, không ai có thể bắt buộc hắn! Chẳng lẽ các ngươi quên tổ huấn của Thiên Đế Sơn sao? Tám tộc là huynh đệ, không được cướp đoạt bảo vật cùng cơ duyên của người một nhà, đối mặt kẻ thù bên ngoài phải nhất trí đối ngoại, hôm nay cường giả dị tộc nói không chừng rất nhanh sẽ đến, chẳng lẽ các ngươi còn muốn nội chiến sao?

Mộ Dung Thịnh khẽ mĩm cười nói:

- Hàn Nguyệt tiên tử lời ấy sai rồi, phải biết rằng Lôi Đế Tiên Kinh này cũng không phải Khương Tư Nam hắn một mình lấy được, nếu không phải ta cùng Tổ Tú tương trợ, hắn căn bản không có khả năng đạt được! Cho nên Lôi Đế Tiên Kinh này nên tính toán là của chúng ta, cũng không phải cơ duyên một mình hắn!

- Ở trước khi độ Lôi kiếp, Khương Tư Nam hắn chỉ là Vương giả, các ngươi ai có thể nói cho ta biết, Vương giả có thể ở trong tay một đám Hoàng giả, cướp đi Lôi Đế Tiên Kinh? Nếu không có ta cùng Mộ Dung huynh trợ giúp, hắn sớm đã chết ở trong tay mọi người!

Tổ Tú cũng lạnh lùng cười nói.

Trong đám người, bọn người Khương Ngọc Khanh, Lý Kim Long sắp tức điên, bọn hắn cũng không nghĩ tới Tổ Tú cùng Mộ Dung Thịnh thân là thiếu niên Chí Tôn, vậy mà sẽ không biết xấu hổ như thế.

- Ta chưa từng nhìn thấy hai tiện nhân này trợ giúp thiếu gia, trái lại, muốn mệnh của thiếu gia nhất, chính là hai người bọn họ!

Lý Kim Long nghiến răng nghiến lợi nói, nếu không phải Thỏ gia ôm chân của hắn, không thể nói trước hắn đã vọt ra chửi ầm lên.

- Người tiện đến trong xương, hai người này vì Lôi Đế Tiên Kinh, giờ phút này ngay cả mặt cũng không muốn!

Khương Yên Nhi cũng hít sâu một hơi, đè xuống lửa giận nói.

- Vô luận như thế nào, cũng không thể để cho bọn hắn khi dễ Tư Nam. Hai người này quả thực là không bằng dị tộc!

Trên mặt ôn hòa của Khương Ngọc Khanh, cũng hiện lên một cỗ hàn mang.

- Hắc hắc, cái này là Nhân tộc! Vĩnh viễn chỉ biết nội chiến, vĩnh viễn chỉ biết suy yếu lực lượng của mình, Thái Sơ Đại Thế Giới này sớm muộn gì cũng là của chúng ta!

Ma La Thiên đứng ở một bên, nhìn xm Tam Đại Chí Tôn hàng lâm, trong ánh mắt cũng không có e ngại gì, ngược lại nghe được Khương Vô Địch cùng đám người Tổ Tú nói chuyện, trên mặt lộ ra vẻ trào phúng nhàn nhạt, một bộ xem kịch vui.

Ầm ầm!

Vừa lúc đó, trên hư không Lôi Đình rừng rực chậm rãi tiêu tán, Thiên uy khủng bố bắt đầu tán đi, lộ ra một thân ảnh kim sắc ở trong thiên kiếp.

Toàn thân Khương Tư Nam bị kim hà sáng chói bao phủ, phảng phất như sa vào trong Đạo Cảnh, bảo tướng trang nghiêm, khóe miệng mỉm cười, không linh mà tự tại, quanh thân có phù văn thần bí lập loè.

Chỉ là, giờ phút này sau khi Lôi kiếp tiêu tán, sương mù màu đen trống rỗng xuất hiện, bao phủ thân hình của Khương Tư Nam.

Sương mù thần bí mà quỷ dị, phảng phất như có cảnh tượng Luân Hồi vô tận hiển hiện, khi thì hóa thành Thiên Ma, khi thì hóa thành thần thánh, khi thì để lộ ra các loại cảnh tượng trong cuộc sống, hồng trần cuồn cuộn, Tâm Ma diễn sinh.

Một đạo Lôi kiếp cuối cùng... Tâm Ma Kiếp!

Chỉ cần chờ đạo Tâm Ma Kiếp cuối cùng này đi qua, Khương Tư Nam mới xem như chính thức công thành viên mãn.

Nhưng giờ phút này, ánh mắt mọi người, đều bị cuốn kim thư trên đỉnh đầu Khương Tư Nam hấp dẫn.

Hiện ra hào quang hoa mỹ, có phù văn thần bí hiển hiện, phảng phất như giảng thuật thiên địa chí lý, có thần quang lập loè, cấu kết hư không không hiểu, tuyên cổ bất hủ mà vĩnh hằng.

Màu ngọc bích ngàn tia, Tiên quang vạn đạo, nói ngắn lại, đây là

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net