Chương III : Khởi Đầu Của Rắc Rối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_ Sao con kia lâu đến thế nhỉ ?

Một cậu con trai đang đứng ở chỗ ngã rẽ của 1 con đường, giọng nói chứa đựng sự khó chịu. Và người đó ko ai khác chính là Hàn Yết Duy

_ Yết Duy ! Cho t chin nhỗi nha ! T dậy trễ !

Giải Nhi dựa vào cái gốc cây mà thở hồng hộc, xem ra là nó chạy với vận tốc "bàn thờ" để đến đây

_ Hết nói nổi với m luôn rồi đấy ! Con gái j mà... thôi mau đi học đi, muộn là nhốt ngoài luôn á ! - Yết Duy ngán ngẩm nhìn con bạn mình

Thế là 2 đứa tụi nó cùng nhau đi đến trường, mải nói chuyện nên tụi nó chả biết là mình đã đến trường từ bao giờ. Đặt chân vào trường, biết bao nhiêu ánh mắt đổ dồn về phía Giải Nhi và Yết Duy khiến bọn nó cực kỳ khó chịu. Trong ánh mắt đấy, ngưỡng mộ có, bực bội có, gato có, nhưng đặc biệt là những ánh nhìn khinh thường a ! Nó thì trở lại với cái vỏ bọc lạnh lùng vốn có, cậu thấy nhỏ bạn mình như thế thì cũng chẳng nói j, ung dung đi về lớp

Vừa ngồi vào chiếc bàn thì nó đã nằm lăn quay ra ngủ rồi, còn cậu thì chỉ thở dài rồi lấy cái headphone lúc nào cux ở trong cái cặp của mình ra nghe nhạc. Ngay cả khi vào tiết thì bọn nó cux chả thèm wan tâm, cứ lo làm việc mình thích cho dù bà giáo kia la mắng thế nào

Giờ giải lao...

Yết Duy xuống căng tin 1 mình, nó thì ở trên lớp tiếp tục sự nghiệp ngủ, ngủ và ngủ (Ặc -_- , thánh ngủ là đây)


Đi đc nửa đường thì cậu bị 1 đống bọn con trai lớp trên chặn lại

_ Mấy anh có thể tránh ra đc ko ?

_ M nghĩ m là ai mà bảo bọn t tránh ra ? M có biết bọn này là ai ko mà dám lên giọng ở đây ? - 1 tên đc au cho là đàn em lên tiếng 😛😛😛

_ Câu thứ nhất, tôi nghĩ tôi là tôi ! Câu tiếp theo, tôi chả biết mấy người là ai cả ! Giờ thì tôi đã đi đc chưa ? - Yết Duy bình thản nói

_ M... !

_ Tôi sao ? Tôi hỏi mấy ngươ là tôi ĐI ĐC CHƯA ? - Cậu nhấn mạnh 3 chữ cuối cùng và chẳng có chút j gọi là wan tâm đến thái độ của bọn kia

_ Đc rồi ! Ko nói nhiều nữa ! T chỉ cần m tránh xa Giải Nhi của t thôi (thằng ảo tưởng, Giải Nhi của m bao giờ 😒😒😒) ! - Thằng đc au cho là thằng đầu đàn :))) lên tiếng

_ M chả là cái j để t phải nghe lời m cả, ok ?

_ Tùy m, nhưng nếu m ko làm theo lời t, chắc chắn m sẽ phải hối hận đấy !

_ Tôi ko làm j sai thì tại sao phải hối hận. Hài 😕😕😕!

_ Đc thôi ! Đấy là do m quyết định. - Nói rồi tên đầu sỏ bỏ đi, những tên đàn em cux lại lẽo đẽo đằng sau. Bọn nó ko wên trao ánh mắt tỏ vẻ khinh rẻ cho Yết Duy

Giờ học...

_ Thằng kia ! M đi đau cả giờ giải lao thế hả ? - Nó bực bội

_ Tất nhiên là xuống căng tin, chứ t còn đi đâu đc nữa. M hỏi "nhu" wá đấy Giải Nhi ! - Nói ròi cậu cốc đầu nó 1 cái rõ "nhẹ"

_ Ya !!!! M có hiểu đau là như thế nào ko hả ?

_ Ko !

_ M... m... ! T đek thèm chơi với m nữa ! - Nó nói xong thì giận dỗi way lên

_ Ấy, đừng mà ! M là con bạn đểu, à nhầm con bạn tốt của t !

_...

_ Tí t bao m ăn kem !

_ Đấy là do m nói nhá ! Cấm quỵt nghe chưa ! - Ngjê đến đây nó zui zẻ way xuống

_ Haizzz ! M còn biết làm cái j khác ngoài ăn và ngủ ko hả ?

_ M hỏi câu Nghe ngu người thế nhỉ ? Tất nhin là có !

_ Cái j ? nói thử xem !

_ Đây nhớ ! T biết đi du lịch sang Washington City nè, biết tắm, biết xem tivi, biết lướt face, biết nói chuyện ngoài đời hoặc wa mạng xã hội, biết đọc truyện trên Wattpad nữa,....

_ Dạ em biết chụy biết làm nhìu thứ òy, giờ thì 1 là chụy im, 2 là chụy ăn dép. Chọn đi chụy "iu vấu" của em ! - Yết Duy nói bằng cái giọng ngọt sớt đến nỗi đến au còn phải nổi da gà, cái tay thì lăm le cái dép ở chân cậu

_ Tất nhin là chụy chọn im ùi, em hỏi câu nghe ngu wá đi hà !

_ Chụy bít thế là tốt !

Bọn nó cứ thế tám chuyện mà ko để ý rằng tất cả mọi người trong lớp, kể cả giáo viên đang dạy đang đứng nhìn tụi nó bằng cái ánh mắt mà au cho là hơi kỳ thị à nha !

------------------------------------------------------
Chương này chủ yếu là các đoạn hội thoại, với cả chương này cũng hơi ngắn nữa 😝😝😝

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net