Một ngày mưa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bầu trời vừa mới nổi nắng, chẳng mấy chốc liền kéo từng cuộn mây đen. Gió lộng, cuộn từng đám, từng đám mây đen thành một mối tơ vò, bao kín một bầu trời trong xanh trong phút chốc. Mấy cái cây lặng im ban nãy, cũng đang nhảy múa bằng điệu múa của riêng mình , thả mình trong bản nhạc của gió.

Tách tách tách...

Mưa rơi...

Tiếng mưa rơi, từng giọt, từng giọt rơi trên mái nhà , vỡ tung thành từng mảnh, vang lên những tiếng thủy tinh vỡ, hòa tan theo dòng nước chảy xuống hiên.

Những cơn mưa mùa hè, luôn đến một cách bất chợt. Và đôi khi có những con người, cũng như những cơn mưa mùa hè. Đến và đi, cũng bất chợt như thế.

Tôi ngồi trong nhà, giương đôi mắt nhìn trận mưa đầu mùa. Trong trí nhớ hình như cũng theo tiếng mưa gọi về mấy kí ức xưa cũ nào đó. Hình như tôi gặp anh, cũng là vào một cơn mưa đầu mùa.

Đôi ba kỉ niệm hiện hữu trong trí nhớ, gợi về đôi ba cái nỗi đau xưa cũ. Trái tim tôi bỗng nhói lên, rồi lại chỉ có thể tự vỗ về mình. Bao nhiêu nước mắt cũng chẳng đủ cho một cuộc chia ly.

Một cơn mưa mùa hè bất chợt... gọi đến bao điều xưa cũ...bao nỗi đau xưa... Và rồi tôi chợt nhận ra , tôi đã chẳng còn đau như lúc trước nữa, tất cả những gì còn đọng lại, là một bầu trời trong xanh sau cơn mưa.

Vài dòng vu vơ cho một ngày mưa tháng 7...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net