Lãng quên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có những kí ức đã ngủ quên
Nay bỗng trồi lên, lòng dậy sóng
Dẫu kỉ niệm ấy mang sắc hồng
Mà sao đau mười, vui bằng không?

Có lẽ vì đã quá ngóng trông
Nên sự thật khó lòng chấp nhận
Nếu xưa chẳng vì yêu, xả mình
Thì giờ sẽ bớt phần hối hận.

Nhưng cuối cùng cũng chỉ là "Nếu",
Chỉ là chuyện một thời đã qua
Nên xin "người" đừng tìm đến ta
Để lòng này êm đềm, yên ả .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net