8. Người lái đò

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một tay chèo chiếc đò xưa cũ
Mồ hôi lam lũ chảy thành sông
Chông chênh tri thức mênh mông
Miệt mài chở khách sang sông bến đò.

Bao năm, đò còn trôi man mác
Lác đác cánh cò mỏi về đâu ?
Đò phu vẫn chẳng âu sầu
Mong cò giương cánh đêm thâu vá trời.

Chẳng hay, đò nằm trong giấc mộng
Ghe phu nay đã hồng tuổi xuân
Khách về, khách nhớ bâng khuâng
Người lái đò - bất gian truân trải đời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net