C1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bắt đầu viết truyện của bạn

Diệp trạch -
- Diệp Lưu Ly, ko ngờ cô có gan tới đây - giọng nói lạnh lùng tràn ngập hàn ý vang lên đồng thời căn phòng bừng sáng. Đứng giữa phòng, Lưu Ly lấy tay che mắt cho đỡ chói rồi khi thích ứng đc cô bỏ ra, ánh mắt đầy tơ máu nhìn bốn nam một nữ đứng trên bậc thang. Cô sững người rồi điên cuồng gào thét: "Aaa, mấy người mau cút ra khỏi nhà ta, mau của đi, người đâu còn không mau lôi mấy kẻ chết dẫm này ra ngoài..."

"Hừ, chúng tôi mới là người phải nói câu đó, cô còn tưởng mk là đại tiểu thư của Diệp đoàn sao?" Trần Nam khinh bỉ nhìn cô nói, cô ngây người rồi nắm chặt bàn tay làm móng tay đâm vào da thịt mà chảy máu. Cô cúi đầu trầm mặc, thấy cảnh vậy Dạ Thiên Chi cười lạnh rồi khôi phục vẻ thuần khiết lương thiện mà nhẹ nhàng đi tới chỗ Lưu Ly ôn hoà nói:

- Lưu Ly cậu đừng buồn, cậu còn có mk mà, chúng ta ... A - chưa kịp nói hết, Thiên Chi đã bị Lưu Ly bóp cổ, cô điên cuồng nói:

-Bạn bè mày ko xứng, đồ phản bội, con khốn nạn vì mày mà gia đình tao bị đẩy tới hoàn cảnh này, chính mày đã dành anh ấy của tao, mày...

"Bùm" tiếng súng nổ vang lên, Lưu Ly sững người nhìn vết thương ở bụng lại nhìn Hoàng Vũ Nhật đang lạnh lùng chĩa súng về phía cô, hắn lạnh lẽo nhìn cô như nhìn vật thể chết.

Đau, đau quá! Cô cảm thấy con tim đau nhói hơn cả vết thương vừa mới xuất hiện kia, ko đề phòng Dạ Thiên Chi đẩy mạnh cô xuống rồi còn giả vờ mk bị hất ra, hai người ngã xuống sàn n vẫn khác nhau Thiên Chi liền đc 'dàn hậu cung' đỡ rồi ân cần hỏi han còn cô tiếp xúc với mặt sàn lạnh lẽo. Nhìn đám người kia lại nhìn Hoàng Vũ Nhật ôm người con gái kia vào lòng, tâm cô thật đã chết nhìn vết thương ko ngừng chảy máu xem ra cô thật sự phải chết sao? Dù nơi nhắm là nhà mk n cô ko cam lòng, bất lực nhìn năm người tỏ vẻ lo lắng ân ái bên nhau cô nghĩ đến số phận của mk: Cô - Diệp Lưu Ly, một đại tiểu thư cành vàng lá ngọc, lớn lên trong vòng tay yêu quý của gia đình. Một ngày cô gặp hắn - người mang lại cho cô cái gọi là 'tình yêu', hắn gọi Hoàng Vũ Nhật là thiếu gia của tập đoàn đối tác với tập đoàn gia đình cô. Hơn hết là cô và hắn đã có hôn ước từ nhỏ, điều đó thật là hạnh phúc vì hắn mà cô thay đổi rất nhiều.

N thật trớ trêu làm sao làm, hắn lại yêu đứa bạn thân cô Dạ Thiên Chi- người mà cô luôn luôn chia sẻ mọi buồn vui, người mà cô hết mực quý trọng san sẻ... Cô đau lòng tìm mọi cách kéo lại người mk yêu n thứ cô nhận lại đc là gì cơ chứ? . . . Ha ha ha, cô bị mọi người coi là 'phù thuỷ độc ác' 'gái lẳng lơ',... danh dự gia đình và tập đoàn ô uế rồi cả gia sản rơi hết vào tay hắn và giàn hậu cung của cô ta, cha mẹ và anh hai bị giết hại...

Rồi thứ cô còn chỉ là một mk, từ một đại tiểu thư cành vàng lá ngọc. có gia đình hạnh phúc, giờ đây . . .Hỏi thế gian tình là chi? Ha Ha Ha, tất cả chỉ là phù du mà thôi. Sao cô thấy mk thật giống nữ phụ trong ngôn tình quá đi, ha ha ha cô không cam lòng!!! Cô hận, nếu có kiếp sau cô không tha cho bọn chúng!!!

Dần dần nhắm mắt, hình ảnh mơ hồ trước đó là năm người kia và đb là nụ cười đầy mỉa mai của Thiên Chi rồi cô hoàn toàn chìm vào bóng tối... Trong một không gian tối om và yên tĩnh đến phát sợ, cô không biết mk đã ở đây bao lâu và đây  là đâu rồi trong lúc mải mê suy nghĩ n càng suy nghĩ cô càng rối loạn đau khổ hơn và dần cảm thấy mệt mỏi hơn một vầng hào quang xuất hiện trước cô, một giọng nói lạ lẫn phát ra, âm thanh khiến con người ta trầm mê :

" Diệp Lưu Ly"

" Ai? Là ai đang gọi tôi vậy?"

" Ngươi mệt mỏi sao?"

"... Ko, ta chừng nào chưa thể rửa hận ta sẽ không bao h gục ngã"

" ...Nếu ta cho ngươi thêm một cơ hội sống lại, liệu ngươi có đồng ý ?"

" Thật sao!?"

" Đúng vậy n sau khi chết ngươi sẽ hồn phi phách tán, mãi mãi không thể siêu sinh"

"Ta nguyện ý"

" Ân, n ta khuyên ngươi một câu giữ mãi hận thù chỉ làm cho ngươi thêm mất lí trí và đau khổ, ta sẽ tặng ngươi thêm một thứ ... Hảo hảo suy nghĩ và đi đi"

Người thần bí khẽ phất tay, linh hồn của Lưu Ly liền biến mất, ngay sau đó một ánh sáng đỏ lại loé lên ngay sau lưng người thần bí, rồi một giọng nói trong trẻo mà lạnh lùng vang lên:

- Thiên đế ngài không thể không trêu đùa hậu duệ của ta đc sao?

- Đế Toạ cuối cùng người cũng xuất hiện- Thiên Đế hứng thú nhìn nam tử vận phượng đế bào kiêu lãnh, mái tóc đỏ rực đối ngược với mái tóc đen của hắn, kim mâu của Đế tọa trực tiếp nhìn vào tử lam mâu mang theo vẻ nhàn nhã lười biếng kia, y lạnh nhạt nói:

- Thiên Đế, Phượng tộc ta hoà thiên giới như nước sông ko phạm nước giếng mà sao ngài lại tuỳ ý sửa đổi sinh tử/ tình kiếp của hậu nhân ta

- Ha ha, nếu không làm vậy Bổn đế sao có thể gặp lại ngươi, dù sao mọi chuyện cũng đã xảy ra rồi hơn nữa ta có ban cho nàng ấy một món qùa coi như tạ lỗi, Đế tọa chắc không còn ý kiến gì- hắn ghé vào tai y nhẹ nói -đúng không Du nhi?

Chu Du đế tọa mặt vô cảm nhưng dưới mái tóc đỏ đã có thể thấy tai màu hồng nhạt kim mâu cứ vẫn đối diện với tử lam, thân ảnh của hai người cứ thế đối diện nhau, trong mắt ngươi chủ có ta mà ta cũng chỉ có ngươi, cứ như vậy trong làn gió thổi cánh gia đào bay đi làm cho khung cảnh này càng thêm lãng mạn n vẫn cho người ta cảm thấy có gì không đc tự nhiên mượt mà.

Tiểu cảnh cut:
Thiên đế * cười gian*: cái này ta biết, Du nhi của ta thẹn thùng trước mị lực siêu cấp của ta.

Chu Du đế tọa: ...

Tg: *nói bóng nói gió* tự đại, ta nhất định cho ngươi biết thế nào là ' leo cao có ngày ngã đau'

Độc giả: ... Ha ha hả

To be continued

Quay trở lại với Lưu Ly, cô lúc này đã thức tỉnh huyết mạch của Phượng hoàng và đang toi luyện trong lửa địa ngục chờ đợi thời cơ trùng sinh tiến lại nhân và ... Báo thù cho cha mẹ, anh trai cô...

🎉🎉🎉to be continued 🎉🎉🎉🎉

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net