10. Tái ổn định hoàn toàn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một đêm dài đã qua đi, ít nhất đối với Cale là như vậy.
.
.

.
.
.
.
Nhanh chóng đã hết ngày thứ sáu. Cale đã nói lời chia tay với lũ trẻ vào buổi chiều.

Đương nhiên nó chẳng phải là những thứ được gọi là sướt mướt. Lũ trẻ tuy rất buồn khi nhanh chóng phải chia tay với một người bạn mới đây mà chúng quen, nhưng nhanh chóng đã hồi phục lại tinh thần mà hứa hẹn tương lai rằng bọn chúng sẽ gặp lại cậu. Điều đó khiến Cale rất cảm động, và cậu cũng đã hứa với bọn chúng như thế.

Và đương nhiên, hôm đó Cale đã thu được không ít chiến lợi phẩm, đối với Cale là vậy.

Đó là một số vòng hoa mà bọn trẻ đã tết, toàn bộ số dâu dại mà chúng cùng cậu đã hái được cùng chút quả khô mà bọn chúng có, tuy rằng chúng còn lại rất ít sau mùa đông. Cậu đã vui vẻ nhận nó, tuy rằng chất lượng của quả khô mà cậu nhận nó không bằng một phần quả khô được dùng trong dinh thự.

Và đương nhiên, những người lớn tuổi trong làng Harris cũng tương tự như vậy. Họ biết rằng nhóm của cậu sẽ rời đi vào ngày mai, họ cũng có chút luyến tiếc. Bởi nhóm họ đã khiến cho ngôi làng này trở nên vui vẻ hơn trong những ngày này.

Họ đã vui vẻ trò chuyện và giúp đỡ những người trong làng. Hơn hết, chính trưởng làng cũng phải công nhận, những người hầu bên cạnh đại thiếu gia này quá tài năng. Họ hầu như đã giúp đỡ cho người dân trong làng rất nhiều vấn đề nan giải, và ông chắc chắn rằng, họ thật sự có rất nhiều nơi để phát triển tài năng của mình.

Nhưng tại sao họ lại chọn trở thành tùy tùng của Cale? Ông chính là không thể hiểu nổi họ.

Nhưng ông nhanh chóng gạt phăng cái câu hỏi đó ở trong đầu của mình đi. Ông hiện tại đang cùng những người còn lại ở trong làng mở một bữa tiệc chia tay cho năm người bọn họ.

Vâng, đó tuy chỉ là một bữa tiệc ngoài trời đơn giản, chỉ có vài món ăn nhưng người dân làng Harris đã hết sức mình mà chuẩn bị cùng bốn người hầu bọn họ.

"Trong những ngày mà mọi người đến đây, chúng tôi đã rất vui vẻ và được mọi người giúp đỡ cho làng rất nhiều. Thay mặt toàn bộ những cư dân của làng Harris, chúng tôi cảm ơn mọi người!" Trưởng làng nâng ly bia lên,đứng dậy phát biểu, "Cũng thật cảm ơn thiếu gia đã không ngại chúng tôi và tụi nhỏ mà phổ cập thêm những kiến thức về vương quốc và lục địa cho bọn trẻ. "

"Ông... Ông ơi, ông đừng nói như vậy, con ngại lắm! " Cale đang ngồi trong lòng Noah nhanh chóng muốn bật dậy, nhưng phát hiện làm vậy sẽ gây bất tiện cho anh, liền ngồi im mà lắc đầu, xua xua đôi bàn tay nhỏ xíu, "Con chỉ là muốn đọc sách cho các bạn ấy nghe thôi!"

"Thiếu gia xin đừng nói vậy! Cho dù là đọc nhưng ngài cũng đã truyền tải đầy đủ kiến thức của ngài đến với những đứa trẻ làng chúng tôi! Đó là một ơn huệ to lớn đối với chúng tôi! Bởi vì ngài biết đấy, những đứa trẻ trong làng chúng tôi có thể được học chữ cùng lịch sử, nhưng đó là từ những người như chúng tôi và chúng tôi cũng chẳng có đủ điều kiện để tiếp cận đầy đủ những kiến thức như vậy. "

"Thành thật để mà nói, ngài cũng đã giúp đỡ chúng tôi rất nhiều. Tôi thật sự rất biết ơn ngài và đoàn tùy tùng của ngài. Tôi thay mặt toàn bộ dân làng chân thành cảm ơn ngài. "

"A, không, không đâu!" Cale chính là ngượng chín mặt khi toàn bộ dân làng đồng loạt đứng dậy cùng trưởng làng, cúi đầu cảm ơn bọn họ. Tuy có chút phấn khích khi không ngờ hành động của mình lại có thể giúp được họ, nhưng cậu thật sự rất ngại khi nhận được lời cảm ơn chân thành đến từ những người dân làng Harris.

Cậu còn đã từng ghét họ. Vậy mà giờ đây...

...

Bữa tiệc đã diễn ra đến đêm. Sau khi bọn họ đã cùng nhau ăn uống say sưa và trò chuyện với nhau cùng không ít những chủ đề, bọn họ nhanh chóng dọn dẹp và quay về nhà mình. Cả nhóm họ cũng đã sắp xếp xong hành lý, chuẩn bị quay về dinh thự.

Trong phòng Cale, Noah cùng Ciel đang soát lại một số món đồ mà Cale định mang về. Đương nhiên đó không phải mục đích chính.

Sau khi phù phép ngưng đọng lên cái vòng hoa dại màu đỏ xen lẫn với những bông hoa trắng và vàng mà bọn trẻ đã tết cho cậu, Noah liền nhanh chóng tạo ra kết giới cách âm. Ciel lúc này mới nói với Cale:

"Cale, con còn nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau chứ?"

"Vâng, con nhớ! Nhưng lúc đó con lỡ làm tổn thương người... "

"Ừm, đúng vậy. Và ta sẽ nói với con về điều đó. "

Đôi đồng tử nâu đỏ co rút. Cậu liền cảm thấy có chút sợ hãi.

Cậu thật sự sợ hãi, không phải là một sự trừng phạt nghiêm khắc nào đó, mà là vì sợ Ciel sẽ bị ảnh hưởng bởi nó với một mức độ nguy hiểm hơn là một cơn đau.

"Không phải điều đó, Cale à. Xin đừng lo cho sức khỏe của ta." Cô đương nhiên biết Cale đang nghĩ gì, liền nói như vậy.

"Và Cale à, con còn nhớ giọt máu mà tay con đã dính phải lúc đó không? Giọt máu đó đã bị con hấp thụ và trung hòa với máu của con rồi. " Cô ôn tồn nói tiếp.

Cale liền nhớ lại. Là giọt máu đã rỉ ra từ quang đằng nhỏ xuống tay của Cale, liền từ màu trắng bạc chuyển sang đỏ thẫm.

"Con đã hấp thụ nó ạ?" Cale không chắc chắn liền hỏi lại.

"Phải, con đã hấp thụ giọt Thần huyết của ta. Và hiện tại thần lực do Thần huyết có trong người con đang bất ổn, nên ta ở đây để giúp con ổn định lại nó. " Ciel đáp lại, nói với Cale sự tình hiện tại về cơ thể của Cale.

"Vậy nếu con không ổn định lại nó thì sao ạ?" Cale cảm thấy mình nên biết một số hậu quả, dẫu sao chính cậu vô tình đã gây ra rắc rối cho bọn họ cũng nên biết hậu quả nhỉ.

"... Cơ thể của con sẽ bị phá hủy từ bên trong cho đến chết, và cơ thể con sẽ hóa thành cát bụi."

"Đó là đối với một vị thần bình thường. Còn ta và y, một số vị thần bản nguyên khác trị vì thuộc tính của mình do ta và y tạo ra thì khác. Chúng ta hoàn toàn mạnh mẽ hơn bọn họ rất nhiều, nên tốc độ phá hủy cơ thể của nó nhanh hơn rất nhiều và nó sẽ cực kỳ đau đớn."

Và không kể đến, hai vị thần này là hai vị thần mạnh nhất Thần giới, bởi hai vị này chính là cùng nhau tạo tác ra vạn vật và sinh linh từ sức mạnh của mình. Vì thế khỏi phải nói tại sao Noah lại nói rằng cô đã cho phép Cale hấp thụ máu của cô,bởi nếu không thì đảm bảo từ khi tiếp xúc với máu của Ciel, sức mạnh thần thánh đó đảm bảo sẽ khiến Cale chết ngay lập tức, chứ đừng nói đến việc hấp thụ.

Cale run rẩy.

"Con... Đang chết dần ạ?"

"Không, chúng ta đã ổn định hóa cho con rất nhiều lần rồi. Nhưng đó chỉ là tạm thời. "

Ciel nói tiếp, "Việc ổn định hóa thần lực bởi Thần huyết đang chảy trong con một cách hoàn toàn có thể gây ra đau đớn bởi cơ thể của con có thể sẽ phải thay đổi để có thể chứa được thần lực, nên chúng ta đến đây để nói với con. Con chấp nhận chứ?"

Chấp nhận đau đớn để được sống và mạnh hơn. Cale hiểu câu đó.

Cậu gật đầu đồng ý. Nhưng rồi cậu hỏi Ciel:

"Chúng ta sẽ thực hiện sau khi quay về ạ?"

"Không, chúng ta sẽ thực hiện ngay tại đây." Ciel lắc đầu nói.

"Tại sao ạ?" Cale thật sự không hiểu. Tại sao phải thực hiện ở đây chứ không phải là ở trong phủ chứ?

"Bởi vì cơ thể con có thể sẽ có một số đặc điểm thay đổi rõ ràng sau khi ổn định hóa. Con không thể thực hiện ở đấy với những người luôn theo dõi con và lan ra những tin đồn thất thiệt khi thấy ngoại hình của con đã thay đổi, đúng chứ? " Ciel nói, bàn tay xinh đẹp của cô xoa xoa đầu của cậu.

Giờ thì cậu mới hiểu tại sao cô lại sắp xếp chỉ có cô, Noah, Ron và Beacrox đi cùng cậu. Bởi vì chỉ có bốn người họ mới có thể đảm bảo cho cậu được an toàn đúng nghĩa.

Cô chính xác là muốn tách cậu ra khỏi phủ trong lúc này để ổn định hóa Thần huyết hoàn toàn cho cậu, đương nhiên không thể dẫn theo đội kỵ binh bảo vệ cho cậu hay bất cứ ai khác ngoài bốn người họ. Bởi vì họ mới đảm bảo được cho cậu sự an toàn về thông tin, vì họ chính là những người thật lòng yêu thương và quan tâm cậu, nên họ sẽ tự hiểu ý mà không để lọt bất cứ gì gây nguy hiểm cho cậu ra ngoài. Cậu im lặng nhìn cô, quả thật thần linh khó đoán.

"Và Cale, ta sẽ ổn định hóa cho con ngay bây giờ. Con sẵn sàng chưa?"

"Ngay bây giờ luôn ạ?"

"Vâng. Ngay bây giờ. "

Cale im lặng nhìn cô. Cậu có chút sợ.

"Đừng lo, nó không đau đớn lắm đâu. Hãy ngồi lên giường, nhắm mắt lại và nghe theo ta. Con rồi sẽ ổn thôi. "

Ciel tiếp tục cất tiếng nói đầy ôn nhu. Cale liền ngoan ngoãn nghe theo, cậu leo lên giường rồi ngồi xuống giường, nhắm mắt lại. Cô cũng ngồi lên giường với tư thế khoanh chân ở đằng sau lưng Cale, hai lòng bàn tay áp lên mặt lưng bé nhỏ của cậu. Cô bắt đầu dẫn thần lực của cô vào cơ thể Cale, rồi nói với Cale:

"Con hãy cảm nhận dòng thần lực của ta truyền vào con. Hãy dẫn nó đi khắp cơ thể và hòa trộn nó từ từ với dòng thần lực hỗn loạn của con."

Cậu đã cảm nhận được nó. Dòng thần lực đầy ấm áp nhưng cũng đầy vô tình tràn vào trong người cậu, cùng dòng thần lực đang đảo loạn trong đó. Cậu dẫn nó đi khắp nơi trên cơ thể như lời Ciel nói, và hòa trộn nó với nhau.

Mồ hôi bắt đầu rịn lấm tấm trên trán Cale.

"Ughhh"

Cậu đau đớn rên lên một tiếng. Nó thật sự đau đớn.

Nó như từng cây kim chích vào da thịt của cậu rồi ngoáy sâu. Cale cố gắng chịu đựng.

Sau khi cảm nhận được thần lực trong cơ thể Cale đã hòa cùng thần lực của mình hoàn toàn, Ciel tiếp tục nói:

"Giờ con hãy tụ lại số thần lực mà con hòa vào, hãy tụ lại hết sức có thể. "

Cậu tiếp tục nghe theo lời Ciel, bắt đầu tụ lại số thần lực cậu đã hòa vào vừa nãy. Mồ hôi trên trán cậu xuất hiện nhiều hơn, cả cơ thể cũng túa ra không biết bao nhiêu mồ hôi lạnh. Cậu cảm giác cả cơ thể của cậu như thể bị vỡ vụn ra, rồi bị một cây búa đập đập liên hồi vào người để gia cố lại.

"Ughhhh..."

Cậu rên rỉ một tiếng dài cùng nước mắt sinh lý chảy dài trên khuôn mặt non nớt. Cậu cảm thấy đau đớn dữ dội. Nó thật sự rất đau đớn! Không hề ổn một chút nào!

Đây mà là không đau đớn lắm đâu? Cậu chính là đau đến mức muốn tự tử! Ciel đây là lừa cậu!

Mái tóc đỏ rực của cậu cũng dần biến đổi, từ màu đỏ máu dần dần chuyển sang màu tóc trắng giống Ciel và Noah. Một màu trắng đầy tinh khiết bắt đầu xuất hiện từ chân tóc lan dần đến ngọn tóc, hoàn toàn chiếm cứ một màu trắng muốt.

Noah nhìn thấy một màn này, dường như Cale đã hoàn thành được nửa chặng đường. Sau khi cô đã cảm nhận được Cale đã ngưng tụ lại được thần lực hoàn toàn, cô nói với Cale:

"Được rồi, con đã làm rất tốt. Giờ con hãy từ từ dẫn thần lực con ngưng tụ đến khắp nơi trên cơ thể của mình. Ta sẽ từ từ rút thần lực của mình ra khi con làm xong."

Cậu nghe theo lời cô, dẫn thần lực mà cậu đã ngưng tụ đi khắp cơ thể của mình. Nó dường như không đau nữa. Nó khá nhẹ nhàng và dễ chịu.

Cảm nhận được Cale đã hoàn thành bước cuối cùng, cô bắt đầu rút thần lực của mình ra khỏi cơ thể của Cale. Noah nhìn Cale, thần lực đang chảy trong người Cale đã ổn định hoàn toàn. Cale hừ ra vài tiếng, hơi thở đứt quãng với ngực cậu phập phồng liên hồi, song biểu cảm trên mặt cậu lại mang nét thoải mái.

Sau khi Ciel bỏ đôi bàn tay đang áp trên lưng Cale xuống, Cale liền ngả lưng xuống giường, chìm vào giấc ngủ. Ciel giở khóc giở cười nhìn cậu, xem ra cậu đã mệt mỏi nhiều rồi. Cơ mà...

"Số thần lực ở trong cơ thể Cale quá lớn. Ít nhất cũng phải ba ngày mới quay về hình thái ban đầu. " Ciel nhìn Cale rồi nói.

"Cũng đúng thôi, đó là Thần huyết từ cô mà. Số thần lực đó có thể giết chết một vị thần đấy. " Noah đáp lời.

"Đúng thế. Đến lúc nên xem biểu hiện của hắn ta. Ngày mai tôi sẽ nói với Ron. Đảm bảo sẽ rất thú vị. "

"Thật đáng mong chờ. " Noah nói, hai vị thần không hẹn mà cùng mỉm cười. Nó sẽ ảnh hưởng đến cuộc "trò chuyện " của họ với bá tước Deruth, nên họ phải tính toán chu toàn.

'Deruth, chúng ta rất mong chờ biểu hiện của ông đấy. '


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net