Chương 2: Những vết thương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên người tôi có rất nhiều vết thương. Chúng thường nằm ở nơi khó ai có thể nhìn thấy. Tưởng tượng ra thì chẳng khác nào tôi là một nạn nhân của bạo lực thể xác. Nhưng không phải đâu. Tôi tự làm thế đấy!

Chẳng biết từ khi nào, tôi có riêng cho mình một sở thích – tự làm bản thân bị thương. Tôi thích cắn những đầu ngón tay, tôi cảm giác dùng răng cắn đến khi nào có những giọt máu đỏ chảy ra. Tôi thích lột da mình. Lớp da trên ấy! Tôi nhận ra bản thân trở nên khoái chỉ khi cố gắng cấu xé lớp da của mình. Tôi chẳng hiểu sao nữa... Tôi còn tự cảm nhận được sự quái dị của bản thân. Tôi thích cắn môi. Cắn, xé đến khi nó rướm máu. Tôi đã bị la rất nhiều lần vì việc này nhưng tôi thích nó. Biết sao đây. Tôi không ngăn được mình.

Tôi bị giãn tĩnh mạch ở cả hai chân. Những tĩnh mạch ở chỗ đó sưng phồng lên, hằn rõ trên da và chúng đã chuyển màu tím ngắt. Tôi cảm thấy bản thân thích ngắm nhìn những đường vết đó. Tôi muốn nhìn thấy chúng nhiều hơn. Một phần trong tôi muốn những tĩnh mạch tiếp tục sưng phồng. Nhưng phần còn lại lại nhắc nhở tôi rằng sức khỏe không phải là thứ có thể mang ra làm trò tiêu khiển. Nhưng vô thức, tôi lại đứng hàng giờ chỉ để mong áp lực sẽ đè nặng lên đôi chân và chân tôi sẽ hằn rõ hơn những đường màu tím.

Tôi bị đau cột sống, đau mỏi vai gáy. Tình trạng này diễn ra được hơn sáu năm rồi. Kể từ khi tôi học lớp bốn. Tôi từng rất ghét chúng. Ghét cảm giác ê mỏi khắp người. Ghét phải nằm rên rỉ cả buổi chỉ vì lỡ ngồi hoặc đứng nhiều hơn một chút. Nhưng giờ tôi đã quen. Tôi quen với nó. Tôi đã không còn cố tìm cách để làm cơn đau biến mất. Thay vào đó, tôi để mặc. Tôi không thèm quan tâm. Tôi vẫn thức khuya. Đứng, ngồi với những tư thế sai lệch. Tôi muốn biết được nếu bị dồn nén quá lâu, xương khớp không trụ được, cảm giác của tôi sẽ ra sao. Nhưng có thế nào thì cảm giác đã chai sạn, tôi cảm thấy dần dần nó không còn đau như lúc vừa mắc bệnh dù căn bệnh của tôi ngày càng nghiêm trọng. Nhưng tôi nhận ra, tôi thích thế.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net