Ngoại truyện 3: Hạnh phúc ( H )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

📌🔞WARNING 🔞: Chap này sẽ có H nhưng thuộc loại nhẹ nhàng, mọi người nên căn nhắc nhé‼️

À do tui lần đầu viết H nên có lẽ sẽ không hay lắm, xin mấy vị bằng hữu lượng thứ bỏ qua, còn không thì ở lại cho tại hạ xin mấy lời góp ý(◠‿◕)







Chỉ một cái ôm, một cái tiếp xúc da thịt nhẹ nhàng. Chỉ như thế mà mọi cảm xúc đau đớn bức bối hôm qua gần như tiêu biến đi hết. Đây chẳng phải mơ nhưng cũng chẳng giống thực tại. Cứ mơ mơ hồ hồ, thực thực ảo ảo. Khiến đầu óc anh vốn đã quay cuồng nay lại càng thêm choáng váng.

Dù vậy nhưng anh vẫn đáp lại cái ôm ấm áp của Eunchan. Anh ôm chặt lắm, chặt đến mức có thể chắc chắn rằng cậu sẽ không thể tiếp tục bỏ anh lại một mình cô đơn nữa. Nhưng anh nào biết, Eunchan trước kia sẽ không còn nữa. Sẽ không bỏ anh cô đơn một mình, cậu tự nhủ từ giờ sẽ luôn để ý đến cảm xúc của anh. Nhìn đôi mắt sưng húp kia, tim Eunchan chợt quặn đau. Bởi vì sự ngu ngốc của bản thân, mà phải để đôi mắt xinh đẹp này của anh rơi lệ. Bản thân nói sẽ bù đắp cho anh, sẽ khiến anh không chịu tổn thương như trong quá khứ, vậy mà giờ đây trông cậu cũng chẳng khác gì những kẻ trước kia, gián tiếp tổn thương anh.

" Anh...em xin lỗi, em thật lòng xin lỗi " Eunchan càng ôm chặt Hanbin hơn. Giọng cậu run rẫy thều thào vang vãng bên tai anh. Trông như một chú cún đáng thương tội nghiệp ra sức xin lỗi chủ của mình.

" Tại sao phải xin lỗi..." Hanbin xoa nhẹ đầu Eunchan. Mỉm cười, vỗ vào lưng cậu vài cái như dỗ dành.

" Vì đã không quan tâm đến cảm xúc của anh...vì đã bỏ anh một mình...vì tất cả mọi thứ..." Được sự dỗ dành dịu dàng của Hanbin. Dù đã từng mạnh mẽ bao nhiêu, cậu cũng trở nên yếu đuối.

Cậu tách người mình ra. Tay vẫn giữ chặt trên vai anh. Dùng đôi mắt ngàn sao nhìn thẳng vào đôi mắt sưng húp của anh. Giọng nói có phần nũng nịu, nhìn anh nài nỉ.

" Anh đừng giận em nha...em biết lỗi rồi "

Chuyện vụn vặt thì ánh nhìn kia của cậu đã làm anh xiêu lòng rồi. Nhưng hiện tại cái chiêu của cậu đã không còn chút sức mạnh nào nữa. Đối với Hanbin thì là vậy, anh kéo cậu vào bên trong nhà. Người to lớn kia vậy mà lại ngoan ngoãn quỳ gọn ở dưới sàn. Còn người nhỏ bên trên lại uy nghiêm bắt chéo chân ngồi ở trên sofa. Cứ như người mẹ đang sắp tặng cho con mình một tràn cãi lương, chỉ thiếu một cây roi thần chưởng đợi nói xong là lao vào đánh cho đứa con mấy cái.

Hanbin hiền dịu, thuần thiết, trong sáng mà mọi người thường nghĩ. Thật ra cũng không hoàn toàn đúng như vậy. Anh bình thường nhìn không phải kiểu dễ giận, cũng chẳng phải kiểu người thích ganh đua với ai. Nhưng một khi để bị anh ghim thì cả đời cũng đừng hòng anh quên tên. Giờ thì anh ghim Eunchan rồi đó, nên cả đời này cũng đừng hòng thoát khỏi anh :))

Căn phòng lúc này yên tĩnh đến đáng sợ. Hanbin liếc mắt xuống nhìn người phía dưới. Chân nhỏ không kìm được mà nhịp nhịp vài cái. Tỏ vẻ rất hài lòng, bởi Eunchan đang rất hối lỗi. Ánh mắt cậu đôi khi lại nhìn lên, trông rất đáng yêu. Làm anh liên tưởng đến mấy bé Golden to xác ở tiệm mình.

Nhưng hình như có hơi xót em người yêu nên anh rất nhanh sau đó kéo cậu lên sofa. Để cậu thỏ thẻ mấy lời nũng nịu lấy lòng mình. Nhưng từ từ hẵn xiêu lòng đã, có một vấn đề anh muốn cậu chính miệng xác nhận với anh.

" Người kia có thật là đồng nghiệp với em không? " Hanbin nghiêm túc, nhìn thẳng vào mắt Eunchan nói với cậu. Lần này trông anh giống một bà nội trợ đang ghen tuông dò hỏi chồng mình.

" Thật ạ, chị ấy là người mẫu hợp tác với em lần này với cả anh cũng yên tâm đi chị ấy có chồng có con rồi..." Eunchan ngay tức khắc đáp lại câu hỏi của Hanbin. Giọng điệu nghiêm túc nên anh cũng không hỏi nhiều nữa. Liền thưởng cho cún cưng của anh một nụ hôn lên trán.

Eunchan được đà kéo anh lại gần hơn. Đến khi hai gương mặt gần như đã dính xát nhau thì cậu mới dừng lại. Tiếp đó là một nụ hôn lên trán, lên chớp mũi, chiếc bánh bao hai bên rồi mới nhẹ nhàng đặt môi mình lên đôi môi căng mọng của Hanbin. Đã rất lâu, anh và cậu chưa tiếp xúc thân mật như thế này. Nên chỉ mới đụng chạm nơi môi mềm đã khiến cơ thể của cả hai nóng rực hết lên.

Hanbin như cảm thấy không đủ, anh rướn người mình sang để tiếp nhận nụ hôn sâu hơn. Thấy sự nhiệt tình của anh, Eunchan trực tiếp đưa lưỡi của mình vào bên trong, một tay đẩy ngã anh ra phía sau. Không khoan nhượng mà khuấy đảo bên trong khoang miệng Hanbin. Anh cũng chẳng vừa gì ngược lại còn có phần mạnh bạo hơn. Dùng lưỡi mình quấn lấy lưỡi của Eunchan, rồi lại dùng môi mình mút chặt lấy môi cậu. Cố để không phải mất đi một chút vị ngọt nào.

Tiếng môi chạm môi, lưỡi chạm lưỡi, vang chùn chụt khắp cả căn phòng. Không khí xung quanh cũng dần trở nên ám muội.

Đến khi giọt hơi cuối cùng đã hết. Cả hai mới luyến tiếc mà tách môi nhau ra. Eunchan từ vùng môi tìm xuống nơi cằn cổ trắng nõn nà. Đặt một nụ sâu lên đó, cảm thấy không đủ nên cậu dùng môi mút chặt lấy vùng da trắng nõn, đến khi để lại dấu vết trên đó cậu mới hài lòng. Yết hầu Hanbin vì lửa tình lên xuống liên tục. Tựa hồ như đang rất thèm khát người con trai trước mắt. Eunchan cười khẽ, cắn nhẹ lên yết hầu của anh rồi lại liếm láp khiến Hanbin cắn chặt môi. Đôi môi đào ửng đỏ, ánh mắt anh chìm trong cơn hứng tình bởi sự tác động nơi nhạy cảm của ai kia.

Eunchan đẩy nhanh tiến độ của mình, nhanh tay cởi chiếc áo vướng víu đang ở trên người anh. Bản thân lại gấp gút ngoạm lấy đầu nhủ hoa màu đào đang căng cứng trước mắt. Mút mát nó đến sưng táy lên. Tay cậu cũng chẳng rảnh rỗi, liền xoa nắn đầu ti còn lại. Tay kia hư hỏng mò xuống nơi đũng quần đã ẩm ướt từ lúc nào của Hanbin.

Chịu kích thích từ hai phía như vậy, Hanbin sung sướng uốn éo hết cả người. Chiếc miệng nhỏ bất giác rên lên không ít. Tiếng rên của anh như liều thuốc kích tình, khiến Eunchan như sắp hóa điên.

" E-Eunchan...Ah...anh không muốn ở đây..." Hanbin túm chặt lấy gáy Eunchan thều thào ở bên dưới.

Cậu mỉm cười Nhấc bổng Hanbin lên. Đến khi anh nằm trọn trong vòng tay mình, Eunchan mới từ từ duy chuyển vào bên trong phòng ngủ. Nhẹ nhàng đặt anh lên giường, Eunchan bên trên gấp gút lột chiếc áo sơmi trăng xộc xệch trên người. Không quên tiện tay mở khóa quần cho cự vật đang căng cứng ở bên trong thoải mái.

Cậu đưa môi hôn lên từng tấc thịt của Hanbin. Mắt, mũi, môi, cổ rồi từ từ lần mò đến nơi eo thon của anh. Cảm thấy chưa đủ liền tham lam cắn nhẹ lên làn da màu sữa. Nơi bắp đùi nhạy cảm cũng chẳng thương tiếc mà liếm mút để lại nhiều vết ửng đỏ trên đấy. Mảnh vải cuối cùng trên người anh cũng bị cậu vứt toang xuống đất. Đôi tay cũng chẳng nghỉ ngơi mà xoa nắn cho Hanbin nhỏ bên dưới. Anh rên rỉ, hơi thở ngày càng nặng nề, Eunchan ở bên trên cũng chẳng khá hơn là mấy. Khung cảnh trước mắt đẹp và quyến rũ như một tác phẩm nghệ thuật. Khiến thứ kia của cậu bị kích thích đến mức căng đau, ngay lập tức liền muốn đem người này đâm sâu đến tận cùng. Nhưng cậu vẫn cố gắng kìm nén, chuẩn bị cho người nhỏ bên dưới không phải bị đau.

Eunchan đưa ngón tay mình vào cửa huyệt  chà sát vào thành thịt bên trong anh, từng ngón từng ngón một cho đến khi đã đủ 4 ngón, động tác của cậu mới nhanh hơn khi nảy. Việc bị ngón tay thụt ra vào liên tục như vậy khiến Hanbin rên lên không ít, đến khi đạt tới đỉnh điểm, từng đợt màu trắng đục kìm nén bấy lâu tuông ra. Lúc đó chuyển động bên dưới của Eunchan cũng dừng lại.

Cậu cúi người xuống âu yếm đôi môi đỏ hồng của anh, tay mở hộc tủ bên cạnh lấy ra một ít đồ bảo hộ.

" Anh...thả lỏng nào " Eunchan với chất giọng khàn đặc thì thầm vào tai Hanbin

Cậu nắm lấy lòng bàn tay của anh, đặt lên môi mình. Âu yếm nâng niu anh như một bảo vật. Nhưng một giây sau đó lại trở nên thô bạo đến bất ngờ. Từ lúc nụ hôn vừa đặt lên lòng bàn tay của Hanbin, cự vật to lớn bên dưới cũng vừa hay không nhân nhượng mà tiến vào.

" Ư...ahh..." - Anh rên lên thành tiếng

Thanh âm ấy vang lên như thúc dục Eunchan mau nuốt chửng lấy anh. Ngay lúc này cả hai đều bị dục vọng chiếm lấy, cả căn phòng chỉ nghe tiếng da thịt va chạm vào nhau.

Sự xúc tác lên từng tấc da thịt, từng cái chạm dịu dàng. Tiếng dỗ dành bên tai. Khiến đầu óc Hanbin như quay cuồng, cảm giác như lần đầu cả hai nếm mùi vị trái cấm cùng nhau. Tuy đau đớn, nhưng lại hạnh phúc chẳng thể nào quên được.

Sau cuộc vật lộn, Hanbin ngất đi trong khoái cảm. Eunchan hôn nhẹ lên vờn trán của anh, rồi tự mình dọn dẹp chiến trường của cả hai. Khi đã xong, cậu quay trở lại bên cạnh anh, trìu mến ngắm nhìn gương mặt của Hanbin.

" Ngủ ngon nhé, yêu anh "






                       -------The End------


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net