05. Vậy cậu đoán xem ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm đen dần lắng sâu , Xuân Thành vào hạ vốn ôn hòa , giờ khắc này đã đến cuối hạ , cái nóng hạ một chút cũng không có . Đêm đến , hương hoa tản mạt khắp không trung , thoáng có thể ngửi thấy hương thơm dịu nhẹ .

Bùi Túc bước ra từ phòng tắm , nâng tay cầm khăn nhẹ nhàng lau tóc .

Gió đêm khẽ xuyên qua khe cửa sổ thổi vào phòng , mang theo cảm giác mát mẻ .

Bùi Túc lướt qua cửa sổ , chậm rãi đi tới ban công , hạ thấp đôi ngươi chú mục chậu hoa dạ lai hương đang yên vị trên bệ cửa

Hoa dạ lai hương loại vốn yêu thích ánh sáng , cũng rất yêu thích những nơi có đất ẩm , hoa vốn không thích hợp dùng làm trang trí nội thất bởi vì hương hoa quá nồng , nuôi loại hoa này cần phải đặc biệt chăm sóc , nếu không thường xuyên chăm sóc thì hoa sẽ chết

Hoa này vốn không phải Bùi Túc mua mà là người khác tặng .

Mà người tặng cậu hoa này cũng vừa mới tự tay đưa tới một chậu hoa tím tam sắc

Hà Liêu Tinh cũng không nhớ chính mình đã tặng chậu hoa dạ lai hương , thậm chí ngay cả Bùi Túc cũng không nhớ rõ.

Bùi Túc chậm rãi lau tóc , những giọt nước còn lay động từ đuôi tóc trượt dần xuống , lăn dài trên gò má anh 

Tuy đã ẩn ý thăm dò nhiều lần nhưng cuối cùng Hà Liêu Tinh vẫn chỉ thật sự coi cậu là người xa lạ . 

Trước kia , khi Hà Liêu Tinh vừa mới phân hóa thành Omega có nhờ cậu kí hiệu lâm thời

Vậy tại sao trong thời gian ngắn như vậy đã vội quên mất cậu ? Đồng thời tất cả mọi người đều cho rằng Hà Liêu Tinh là Alpha ... Một năm qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì ?

Tầm mắt Bùi Túc bay xa , rơi vào xa xăm vô định trong màn đêm tĩnh mịch

*** 

Điện thoại ở phía sau rung lên liên hồi , Bùi Túc nhanh chóng định thần , động tác lau tóc cũng ngừng lại, xoay người nhận điện thoại .

Là mẹ cậu , bà cố ý gọi trước giờ ngủ , ngữ khí êm dịu ôn hòa : "A Túc , đến Xuân Thành đã thích ứng được chưa ? "

Đứa con trai này của bà vốn rất hướng nội , cũng không hay tâm sự gì với mẫu thân , không ai có thể nhìn thấu tâm tư của cậu khiến bà rất không yên lòng .

Bùi Túc đáp một tiếng , thả khăn mặt xuống , chậm rãi đến bên cửa sổ , sau đó không nhanh không chậm hạ rèm cửa xuống  : " Đều rất tốt "

Bùi mẫu vẫn là không yên lòng , lại hỏi mấy việc thường nhật* , Bùi Túc từ tốn đáp lại từng câu hỏi một , thoạt nhìn rất kiên nhẫn , còn hỏi lại bà ở bên Mỹ công tác có thuận lợi không .

* ( Ý nghĩa : những việc làm thường ngầy )

Đề tài thất loan bát quải* , cuối cùng đề tài trung tâm từ Bùi Túc lại sang đến Bùi mẫu , Bùi mẫu mơ hồ còn không có phát hiện có cái gì không đúng .

* ( Nguyên văn: 七弯八拐 ) ( Ý nghĩa : bảy cong tám rẽ , ý chỉ vòng vo )

"Đúng rồi." Bùi mẫu nhớ lại câu chuyện , " Con lúc trước không phải có một người bạn rất thân ở Xuân Thành sao ? Lần này quay lại có gặp được chưa ? "

Đó đều là sự tình của một năm trước , bà nhớ khi đó Bùi Túc chỉ mới học hết năm cuối sơ trung* thì bị bạn cùng lớp kéo ra ngoài tham gia trại trại hè , lúc đi tâm tư còn rất thư thả , giống như cuộc sống không còn gì luyến tiếc , lúc trở về còn giống như có chút cao hứng , sau đó bà mới biết Bùi Túc tại trại hè đã quen được một người bạn mới . 

* ( Ý nghĩa : như đã chú thích ở chương 01 , ' sơ trung ' chính là hệ trung học cơ sở , năm cuối sơ trung thì là năm lớp 9 )

Bùi Túc an tĩnh đáp : " Đã gặp được "

Bùi mẫu có chút kinh ngạc : "Nhanh như vậy sao ? A... Vậy cũng tốt "

Bà cũng không hỏi nhiều nữa.

-

Bên kia Hà Liêu Tinh sớm đã đi vào giấc ngủ 

Không biết có phải sự kiện tấm ảnh chiều nay đã để lại cho hắn ấn tượng quá sâu hay không mà đến đêm nằm mơ cậu cư nhiên vẫn mộng thấy mình đang chụp ảnh .

Dưới bầu trời đêm lộng lẫy , cậu cầm máy ảnh ngồi trên mặt đất chụp ảnh cho một đoàn người

Trước trại có giăng một chiếc cờ lớn biểu ngữ " Tinh không trại hè " , bên cạnh là ngọn lửa bập bùng cháy , thắp sáng cả một khoảng trại . Ánh lửa lóe lên từng hồi , thắp sáng quả cầu thủy tinh cùng chiếc la bàn , ngoài ra còn có bản đồ sao chồng chất , nhìn đặc biệt thần bí.

Chụp ảnh xong , đoàn người lập tức giải tán , chỉ huy các đội bắt đầu phổ cập cho tất cả mọi người cách Khâm Thiên Giám* thời xưa xem thiên tượng** .

* ( Ý nghĩa : Là cơ quan quan sát và chiêm nghiệm âm dương bói toán, các hiện tượng thiên văn, thời tiết, làm lịch, coi ngày, báo giờ để định mùa vụ cho dân, giữ đồng hồ báo canh ở điện Cần Chánh, và giữ trọng trách tư vấn triều đình về các vấn đề địa lý và phong thủy )

** ( Ý nghĩa : hiện tượng thiên tai ) 

Thân ở trong giấc mộng , Hà Liêu Tinh chợt cảm giác rất hoang mang , sự kiện diễn ra không giống như một giấc mơ mà là diễn ra một cách thiết thực , chân thật như ở không gian thực tại , như một thước phim được phát lại trong tâm trí , bằng không làm sao có khả năng rõ ràng đến từng chi tiết nhỏ như vậy được ? 

Hà Liêu Tinh trong mộng mang theo máy ảnh chạy ra ngoài muốn chụp phong cảnh mới lạ , kỳ vĩ

Đi vòng vo hồi lâu , cứ thế băng qua một cánh rừng với hình thù kì quái , cậu vừa đi vừa híp mắt chụp , bỗng nhiên bên trong khung ảnh xuất hiện một thiếu niên thiếu niên ...

Nhu hòa dưới màn đêm, thiếu niên khoác lên mình chiếc áo có mũ trùm màu đen , yên vị trên mỏm đá bên cạnh bờ suối , một bên đầu gối hơi nâng lên , một chân còn lại duỗi dài , buông thỏng xuống bên tảng đá , thiếu niên đeo một chiếc tai nghe màu trắng , gò má nhấp nhoáng lu mờ dưới ánh trăng nhàn nhạt hòa lẫn vào sương đêm trông đặc biệt toát ra lãnh khí  

Ánh trăng trong vắt tựa đầu bên tiếng nước chảy róc rách , xuyên qua từng kẽ hở dưới những mõm đá , giữa đêm đen bừng lên một cảm giác mỹ lệ bừng sáng

Xung quanh cực kì yên tĩnh , trước mỹ cảnh như thơ như họa này , Hà Liêu Tinh nâng máy ảnh , ấn màn trập

Rắc một tiếng , thiếu niên kia nghe động , nghiêng đầu nhìn sang .

Đồng tử Hà Liêu Tinh chậm rãi mở , mang theo cơn buồn ngủ dần định thần .  

Chỉ thiếu chút nữa, rõ ràng chỉ thiếu một chút nữa thôi cậu đã có thể nhìn thấy khuôn mặt người kia !

Đồng hồ điện tử đặt cạnh giường báo hiệu giờ giấc : " Hiện tại là 8 giờ sáng , trời nhiều mây , nhiệt độ 25°C , chất lượng không khí tốt ..."

Hà Liêu Tinh khẽ giơ ngón tay lên dụi mắt , chậm rãi hít một hơi.

... Giấc mộng này có thật sự tồn tại không ? Khuôn mặt của thân ảnh trong giấc mơ là ai ? Là Bùi Túc sao ?

***

Sở Yên hôm nay đã ra ngoài từ sớm , trước khi đi có để lại cho cậu một lời nhắn trên giấy , dặn cậu nhớ tới tưới hoa , sau đó khi đi sang nhà bên phải lễ phép với Bùi Túc một chút , người ta thế mà lại là thiên tài thuộc top 3 tỉnh , điểm thi gần như đạt tối đa .

Từ nét chữ uyển chuyển cũng đủ thấy được Bùi Túc toàn diện đến thế nào

Sau khi ăn bữa sáng , Mai Thái liền nhắn tin cho cậu : Tinh ca , ngày mai là khai giảng rồi , hôm qua cậu quên sang nhà mình lấy bài tập , hôm nay có sang lấy không ? 

Hà Liêu Tinh lấy dũng khí trả lời : tớ sẽ tự lực cánh sinh 

Mai Thái : ??? 

Mai Thái hoài nghi chính mình bị hoa mắt, cậu cảm thấy Hà Liêu Tinh căn bản cũng không biết bốn chữ " tự lực cánh sinh " này dùng như thế nào .

Không phải chứ ? Thật nói là làm được ? Bài tập cũng 6 môn , tính ra cũng chính là hơn 30 đề a .

Mai Thái ở trên giường trở mình , xoa nhẹ đôi mắt thâm quầng vì thức suốt đêm làm bài tập .

Hà Liêu Tinh cầm cặp sách sang nhấn chuông nhà kế bên , Bùi Túc mở cửa cho cậu tiến vào .

Dựa trên lí lẽ tôn sư trọng đạo , Hà Liêu Tinh mỉm cười : " Chào buổi sáng , Bùi tiên sinh ! Cậu đã ăn sáng chưa ? "

Bùi Túc ừm một tiếng , khuôn mặt lãnh tuấn cứ như trời sinh vốn chỉ mang bộ mặt lạnh nhạt này  

Bùi Túc xỏ vào dép lê , đi đến hướng đến cầu thang gỗ : " Cậu hôm nay định làm bài tập gì ? "

Hà Liêu Tinh khựng lại hai giây , ra vẻ bé ngoan đi theo : " Ngữ văn "

Lầu hai diện tích rất lớn, ở giữa là hành lang , hai bên chia thành hai gian phòng , trên bức từng màu vàng nhạt có treo một bức tranh sơn dầu, trong không khí tản ra hương thơm nhàn nhạt , mang theo vẻ cổ điển tao nhã.

Ở gian phòng thứ hai bên tay phải chính là phòng của Bùi Túc , Bùi Túc đẩy cửa đi vào .

Ấn tượng đầu tiên của cậu về gian phòng của Bùi Túc chính là rất sạch sẽ , tất cả mọi thứ đều được bày biện , sắp xếp chỉnh tề , ngay cả cây bút đặt trên bàn sách cũng vuông một góc 90° so với cạnh quyển sách , như là mắc chứng ám ảnh rối loạn cưỡng chế* .

* ( Là một dạng rối loạn tâm thần đặc biệt, có xu hướng kéo dài với đặc điểm là những suy nghĩ và hành vi lặp đi lặp lại, không thể kiểm soát được ) ( Ý nghĩa : nói cho dễ hiểu thì chính là căn bệnh ám ảnh về tâm lý , trong trường hợp của truyện thì được xếp vào loại ' ám ảnh rối loạn cưỡng chế vệ sinh ' ) 

Trên bàn còn có mấy đề thi , thoạt nhìn một vết nhăn , cong góc cũng không có 

Bùi Túc đi đến trước bàn học , cầm bút cùng đề thi đi tới chiếc bàn nhỏ phía trước ngồi xuống , nhường lại bàn lớn cho cậu : " Cậu làm đi , có gì không hiểu cứ trực tiếp hỏi "

Hà Liêu Tinh chôn chân tại chỗ, chần chừ không nhúc nhích : " Thế này không được hay cho lắm ... Mình dùng bàn nhỏ được rồi "

" Trên bàn có rất nhiều sách giáo khoa sách tham khảo, những thứ kia đều là chuẩn bị cho cậu " Bùi Túc không ngẩng đầu : " Tớ không dùng được "

Hà Liêu Tinh : " ... "

Được thôi , vậy cậu còn khách khí gì ở đây 

Hà Liêu Tinh cầm cặp , lấy vở bài tập ngồi xuống, hít một hơi giống như đang tiến hành một loại nghi thức cực kỳ trang nghiêm nào đó , sau đó từ trong vở bài tập rút ra một tờ đề , nắn nót ghi họ tên .

Sau đó hạ tầm mắt , lướt từ trên xuống dưới , bắt đầu đọc câu thứ nhất

' Đọc kĩ đoạn văn bên dưới , sau đó nêu nhận xét về văn Hán cổ đại '

'Trường thái tức dĩ yểm thế hề, ai dân sinh chi đa gian* ...... '

* ( Dòng 79 và 80 trong bài Ly tao – Khuất Nguyên, bản dịch của Nhượng Tống: "Đời người khổ kể làm sao xiết! Đành than dài gạt vết lệ hoen" - nguồn thivien )

Hà Liêu Tinh sắc mặt vô cảm nhìn đoạn văn Hán cổ này . Tại sao những chữ này , toàn bộ cậu đều biết thế nhưng đem chúng ghép lại , cậu liền cảm thấy mình không phải là người Trung Quốc "

Giáo viên đã nói khi đọc đề nếu cảm thấy không làm được câu nào thì trực tiếp bỏ qua , không nên cố suy nghĩ mà lãng phí thời gian .

Hà Liêu Tinh trực tiếp bỏ qua ba bài văn Hán cổ đại , tiếp tục đọc đề của chương sau .

Cậu lật trang , xem đề mục tiếp theo .

' Đánh giá thơ từ cổ đại ' 

' Bài thứ nhất : " Tĩnh nữ " '

' Tĩnh nữ kỳ xu, sĩ ngã ư thành ngu* '

* ( Hai câu đầu trong bài Tĩnh nữ 1 - Khổng Tử, dịch nghĩa: "Người con gái nhàn nhã đẹp đẽ, Hẹn ta ở góc thành (chỗ hẻo lánh tối tăm)" - thivien )

Hà Liêu Tinh tiếp tục lật , song sau đó phát hiện cả một đề bài tập đều đã trực tiếp lật xong

Rất tốt, một đề bài tập nhanh như vậy liền làm xong , tiến độ này quả thật rất nhanh .

Hà Liêu Tinh chậm rãi đóng nắp bút lại, híp mắt nhìn ánh nắng đang len lỏi từ cửa sổ , cảm thấy trời trong nắng ấm , mặt trời tỏa nắng chói chang mang lại một mảnh ôn hòa .

Trong chớp mắt , bóng người đến gần , đưa tay chống lên bàn sách , khớp xương rõ ràng ẩn hiện dưới làn da trắng mang theo hương thơm dễ ngửi cũng thuận theo mà khuếch tán , chiếm lấy một thế giới nhỏ bé này .

Bùi Túc hạ mắt nhìn cậu: " Làm xong ? "

Hà Liêu Tinh theo bản năng thở nhẹ một chút : " ... A "

Bùi Túc cầm lấy đề bài của cậu , thuận mắt nhìn lướt qua , lật lại , sau đó tiếp tục lướt mắt . 

Cả một đề bài chỉ viết tên " Hà Liêu Tinh " , những khoảng trống còn lại , tất cả đều sạch bóng , vừa nhìn liền hiểu ngay .

Bùi Túc không lên tiếng , xoa xoa mi tâm.

Hà Liêu Tinh yên lặng như sáo 

Bùi Túc điều chỉnh lại tâm tình , đối với chuyện điểm số của Hà Liêu Tinh thấp đến cỡ nào cũng có thể nói là có sự thông hiểu mới : " Hán văn cổ đại , tất cả cậu đều đọc không hiểu ? "

"Cũng không hẳn đâu " Hà Liêu Tinh cầm bài tập, giơ tay chỉ chỉ đánh giá thơ từ cổ đại ở câu đầu tiên : " Tĩnh nữ"  

" Bài này , mình cảm thấy chắc chắn mình có thể đoán ra được nó có ý gì "

Vì để hiểu chính xác trình độ tri thức trước mắt của Hà Liêu Tinh , Bùi Túc đã chuẩn bị tâm lý cho chính mình : " Vậy cậu đoán đi ? "

Hà Liêu Tinh cầm bút lên, theo thói quen đưa vào miệng cắn, tầm mắt đặt lên đề bài , sau đó đọc đề 

' Tĩnh nữ '

' Tĩnh nữ kỳ xu , sĩ ngã vu thành ngung . Ai nhi bất kiến , tao thủ trì trù .

Tĩnh nữ xu , chờ ta với thành ngung . Yêu mà không thấy, gãi thủ trù trừ .

Tĩnh nữ diện mạo, di ta ống đồng . Ðồng quản có vĩ , nói dịch nữ mỹ .

Tự mục về đề, tuân mỹ mà kỳ quái. Phỉ nữ chi vi đẹp, mỹ nhân chi di '

" Có nghĩa là ... " Hà Liêu Tinh hắng giọng một cái , bắt đầu thiên phú phiên dịch : " Một tĩnh nữ tên là Kỳ Xu ở chân thành chờ ta , nàng vì quá yêu ta , ngại không dám gặp ta nên mới ở một bên làm điệu bộ chờ ta đi qua . Mà ta lại rơi vào ái tình với một tĩnh nữ tên là Kỳ Luyến , bởi vì nàng xinh đẹp , lại còn tặng quà cho ta ... Cho nên , đây là một mối tình tay ba ? Tĩnh nữ là có ý gì ? Một loại thân phận nào đó của người con gái thời cổ đại à ? "

Bùi Túc : " ... "

Rào chắn bị tâm lý uy phong đều bị sụp đổ trong gang tấc , tâm tình Bùi Túc không nói nên lời .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC