Your name spells trouble (P31-P40)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
ngoài ăn tối trong một phút nữa."

"Ôi Rao," Kara thì thầm khi cô bé đã rời đi. "Ruby tội nghiệp, tôi sẽ bị sẹo mãi mãi."

"Sam đã rút kinh nghiệm," Lena nói, cười khúc khích khi Kara nhăn mũi. "Không phải thế, ý tôi là cô ấy đã học cách khóa cửa bất cứ khi nào cô ấy có những khoảng thời gian gợi cảm."

"Tôi thực sự không cần hình ảnh đó về dì tôi."

--------

Kara nghĩ rằng cô ấy là người có thể đi nhanh, nhưng việc theo kịp chị gái cô ấy là một thử thách vì rõ ràng Alex đã quyết định họ phải gấp rút thu xếp mọi thứ cho đám cưới của cô với Maggie.

"Chúng tôi đang cố gắng đếm xem chúng tôi sẽ mời bao nhiêu người để có thể ước tính sơ bộ xem chúng tôi sẽ cần bao nhiêu ghế và bao nhiêu thức ăn," Alex nói, ngực phập phồng. "Tất nhiên sẽ có nhiều món ăn thuần chay, dành cho Maggie và bất kỳ ai khác thích đồ ăn thuần chay. Chúng tôi cũng sẽ mời một số người từ DEO. Tôi yêu cầu J'onn dẫn tôi xuống lối đi và ông ấy đồng ý. Bây giờ tôi biết bạn chưa thực sự biết ông ấy, nhưng ông ấy... ông ấy giống như một người cha đối với tôi vậy."

Kara gật đầu, nghe chị gái mình nói luyên thuyên như hụt hơi.

"Tôi đánh giá cao việc bạn sẽ chuyển lời mời," Alex nói, thở dài khi cô dừng bước để lấy lại nhịp thở.

"Chà, không chỉ có mình bạn," Kara nhắc nhở chị gái mình, mỉm cười khi nhìn thấy dì đang đi quanh góc phố. "Bạn đến muộn."

"Xin chào, đứa trẻ," Astra nói, chắp tay sau lưng. "Tôi cho rằng con người chậm hơn."

"Tôi có nhiều thứ, nhưng việc chậm chạp không phải là một trong số đó," Alex nói, vuốt tóc cô ra khỏi mặt. "Alex Danvers, chị gái của Kara," cô nói và đưa tay ra cho Astra.

"Cháu gái của tôi nói nhiều về bạn một cách trìu mến," Astra trả lời, bắt tay Alex với một cái nắm thật ấm áp và chắc chắn.

"Tương tự như vậy, tôi đã nghe được những điều tuyệt vời về bạn," Alex nói, nhìn thẳng vào mắt Astra. "J'onn rất háo hức được gặp bạn và nói chuyện với bạn, nhưng bạn đã tỏ ra là người khó nắm bắt."

Khóe miệng Astra co giật. "Mọi cố gắng đều vô ích," bà ấy nói, không làm mất đi ánh mắt của họ.

"Chúng ta sẽ xem xét điều đó," Alex trả lời, hơi siết chặt tay, nhăn mặt khi Astra làm điều tương tự. "Phi tiêu kryptonite của chúng tôi không có hiệu quả, nhưng phải có thứ gì đó."

"Công nghệ con người của bạn không thể vượt qua công nghệ của tôi."

Kara kinh hoàng khi DEO cố gắng bắn dì cô bằng phi tiêu kryptonite, điều đó có nghĩa là họ chẳng học được gì và đó là một hành động tồi nếu họ đặt mình vào vị trí bị Astra coi là kẻ thù. Cô ấy có cảm giác dì và chị gái cô ấy đang có một cuộc thi nhìn chằm chằm, cả hai đều quá bướng bỉnh để có thể là người đầu tiên nhìn đi chỗ khác, nhưng họ có thực sự cần phải bắt tay như vậy nhau không?

"Kryptonite không có tác dụng với bạn à?" Kara hỏi dì, nhớ lại cảm giác đau đớn đó như thế nào. "Những phi tiêu đó đốt cháy da, tôi đã mất ý thức chỉ trong vài giây." ( "Those darts burn, I was out cold in seconds.")

Đôi mắt của Astra đanh lại. "Tôi sẽ cung cấp công nghệ để bảo vệ bạn," bà trả lời, hướng mắt về phía Alex và nheo mắt lại.

"Bạn không thể đe dọa tôi được," Alex nói, nhướn mày. "Ngay cả khi bạn đánh gãy tay tôi, tôi cũng sẽ không sợ bạn," cô thì thầm, liếc xuống bàn tay họ đang đan vào nhau.

"Cô là một người dũng cảm nhưng lại ngốc nghếch," Astra trả lời, nghiêng đầu khi Alex giật tay cô ra.

"Thật vui vì buổi giới thiệu diễn ra tốt đẹp," Kara lẩm bẩm và thở dài. "Nếu chúng ta có thể tiếp tục thì điều đó thật tuyệt vời vì tôi không có cả ngày."

"Ừ, tôi cũng không có cả ngày đâu," Alex đồng ý, hắng giọng. "Bạn có loại công nghệ gì?" cô hỏi Astra, liếc nhìn bà ấy khi họ bước đi.

Kara cau mày khi chị gái và dì của cô ấy bị cuốn vào cuộc trò chuyện về công nghệ, mỉm cười như thể họ không hề nghĩ đến việc bóp cổ nhau một phút trước. "Hoặc giả vờ như tôi không ở đây," cô ấy thở dài, bám theo họ như chiếc bánh xe thứ ba.

==============

P33

Kara và Lena bắt đầu dành nhiều buổi tối và cuối tuần bên nhau hơn, ghi lại những khoảnh khắc bên nhau bất cứ khi nào Kara thuyết phục được dì hoặc chị gái cô ấy trông trẻ Kayleigh.

Kara nhận ra Lena thích mùi dừa trong dầu xả và xà phòng, nhưng lại hoàn toàn không thích vị dừa của nó. Cô ấy tình cờ phát hiện ra điều này khi tặng Lena bánh quy dừa vào một lần, nghĩ rằng Lena sẽ thích vì những sản phẩm có mùi dừa trong phòng tắm của cô. Đôi khi, Kara cũng dùng dầu xả dừa của Lena, mỉm cười khi bạn gái mình nói rằng cô ấy có mùi thơm ngon và cáo buộc cô ấy lại dùng đồ của mình.

Cô ấy biết Lena thích nến vì chúng tỏa ra ánh sáng rực rỡ, khiến căn phòng có vẻ ấm áp. Bạn gái cô ấy thích dùng nến khi trời tối hơn đèn, đặc biệt là nến thơm. Cây nến thơm yêu thích của Lena là hương vani và vì lý do nào đó cô ghét mùi hoa oải hương. Bạn gái của cô ấy khẳng định mùi vani khiến cô nhớ đến mẹ ruột của mình, nhưng đó chỉ là một ký ức mơ hồ.

Một điều khác mà cô ấy học được là Lena rất nghiêm khắc với bản thân khi nói đến đồ ngọt, nhưng cô lại thích sô cô la bất cứ lúc nào. Nếu đánh thức cô vào lúc nửa đêm và tặng một hộp sôcôla, cô sẽ nói với cô ấy rằng cô ấy là kẻ xấu xa trước khi bày tỏ rằng cô yêu cô ấy đến nhường nào và lấy một viên sô cô la từ hộp.

Bất cứ khi nào cô ấy ăn khoai tây chiên với Lena, cô ấy sẽ lấy một ít cà chua, nhưng cô thì luôn từ chối sốt cà chua ketchup. Lena nói với cô ấy rằng cô ước mình không thích sốt mayonnaise như sốt cà chua ketchup, nhưng cô đã không làm vậy, mặc dù bạn gái của cô ấy thích sốt mayonnaise ít béo với 1/4 sữa chua trong đó, khẳng định rằng cô ấy thậm chí không thể cảm nhận được sự khác biệt. Cô ấy chắc chắn đã cảm nhận được sự khác biệt, yuck.

Lena sẽ nói với cô ấy rằng cô không thích đồ ăn nhiều dầu mỡ nhưng cô ấy thì sẽ không bao giờ nói không với MacDonald's. Cô ấy biết được rằng cô gái này rất thích những bài hát đầy cảm xúc, những ca từ chạm đến trái tim cô và đòi hỏi cô phải cảm nhận.

"Ồ, thôi nào," Lena nói khi Kara thay đổi bản nhạc cô đang nghe. Cô thở dài trước dòng nhạc sôi động mà bạn gái cô có vẻ thích, nhưng ngay từ nốt đầu tiên Kara hát theo, cô đã bị thuyết phục và biết rằng cô sẽ để cô ấy nghe bất cứ thứ gì cô ấy muốn.

Cuối ngày hôm đó, khi họ cùng nhau ngồi trên ghế dài xem Bambi, giống như họ đã làm hàng chục lần, Kara đã khóc như cách cô ấy vẫn luôn làm với những bộ phim buồn hoặc những bộ phim có kết thúc có hậu.

"Mẹ anh ấy đã chết...?" Kara hỏi trong nước mắt. "Lại nữa...?"

Thay vì đáp lại bằng sự mỉa mai rằng bộ phim sẽ không thay đổi một cách kỳ diệu, Lena ôm Kara, vuốt tóc và hôn lên thái dương cô ấy cho đến khi cô ấy cảm thấy dễ chịu hơn.

Khi Kara đã được xoa dịu, cô ấy kể cho Lena nghe về cuộc phiêu lưu của mình với tư cách là Nữ siêu nhân. Cô ấy luôn cho cô biết cô ấy đã làm gì, những người cô ấy đã cứu và những người cô ấy không thể cứu.

Họ ăn tối cùng nhau và Lena cười lớn. Cô biết Kara không chia sẻ đồ ăn nhưng cô ấy vẫn chia sẻ với cô, trừ khi đó là potstickers. Những đêm và những ngày cuối tuần ở bên nhau đã dạy cô rằng việc với lấy một cái miếng potstickersi sẽ khiến cô bị một cái gối tấn công. Tối nay cô đã cả gan nhét một miếng potsticker vào miệng.

Kara trông có vẻ rất hụt hẫng khi Lena nhai miếng potsticker (Kara looked positively mortified as Lena chomped on the potsticker). "Đó là miếng potstickers của tôi," cô ấy nói, bĩu môi không ngừng.

Lena liếm môi khi nuốt xuống phần còn lại. "Còn năm phần bánh xếp nữa sau phần này," cô chỉ ra, tim cô đang đập điên cuồng khi nhìn thấy cái bĩu môi của Kara.

"Nhưng tôi thực sự muốn cái potsticker đó ," Kara trả lời, than khóc về sự mất mát như thể cô ấy đã đánh mất một thứ gì đó thân yêu với mình. "Bây giờ nó đã biến mất...mãi mãi...không bao giờ bị tôi ăn nữa."

Lena cười nhiều hơn, ngay cả khi Kara ném gối vào cô. "Tối nay em sẽ đền bù cho anh, anh yêu," cô nháy mắt hứa.

"Hmm, tôi sẽ cần tạm ứng cho việc đó," Kara thì thầm, đôi mắt cô ấy nhìn xuống nơi đường viền cổ áo sơ mi của Lena.

Lena mở hết nút này đến nút khác, để lộ khoảng một nửa chiếc áo lót màu đỏ của cô. "Bữa tối trước, sau đó là món tráng miệng," cô nói, với tay lấy một cái miếng bánh xếp, nhưng nó nhanh chóng bị Kara quét đi. "Chia sẻ là quan tâm?" ("Sharing is caring?")

Kara rên rỉ khi Lena mở một nút khác. "Được rồi, được thôi," cô ấy mủi lòng. "Một suất potstickers cho tôi, một potsticker cho bạn, một suất cho tôi, một potsticker cho bạn," cô ấy nói, bụng cô ấy quặn lên khi bạn gái mỉm cười với cô ấy.

"Thật tốt khi bạn không dạy toán," Lena trêu chọc.

"Pfft, tình cờ là tôi lại giỏi toán," Kara thở dốc, ưỡn ngực. "Ở Krypton, chúng tôi đã học tính toán từ năm bốn tuổi."

"Tôi ước mình có thể nói như vậy," Lena trả lời đầy tò mò. "Tuy nhiên, bạn phải dở ở một lĩnh vực nào đó, ai cũng có điểm yếu," cô ngân nga nói. "Còn lịch sử thì sao?" cô hỏi, mỉm cười đắc thắng khi Kara co rúm người lại.

"Tôi chưa bao giờ hiểu tại sao người ta lại cần phải học những gì trong quá khứ," Kara rên rỉ trả lời. "Lịch sử là điều tồi tệ nhất."

"Khi tôi sáu tuổi, mẹ tôi đưa cho tôi một chồng sách lịch sử cũ và yêu cầu tôi viết một bài luận để cho mẹ thấy những gì tôi đã học được," Lena vừa thở dài vừa chia sẻ về kỷ niệm. "Có lần một giáo viên đưa cho tôi một cuốn sách truyện cổ tích, nhưng mẹ tôi không đồng ý và đốt cuốn sách đó bằng cách ném nó vào lò sưởi."

Kara co rúm người lại trước sự tàn nhẫn của Lillian đối với Lena. "Câu chuyện cổ tích yêu thích của bạn là gì?" cô ấy hỏi, hy vọng mang lại cho bạn gái những suy nghĩ vui vẻ hơn.

"Hmm, có lẽ là tangled," Lena trả lời, ăn nốt phần ăn tối của mình.

Kara nuốt nước bọt khi Lena liếm sạch ngón tay của mình. Rao, căng thẳng tình dục sắp giết chết cô ấy.

----------

Lena hôn cổ họng Kara, những ngón tay luồn vào dưới gấu áo sơ mi của cô ấy, cảm nhận làn da ấm áp của cô ấy. Cô hôn cao hơn, tìm kiếm quai hàm và khóe miệng, mỉm cười khi cảm thấy cánh tay mạnh mẽ vòng quanh cơ thể mình, kéo họ lại gần nhau hơn.

Kara lạc lối trong cảm giác được đôi môi đơn thuần đặt lên môi mình. Cô ấy mở rộng ra bên dưới Lena, vuốt tay dọc theo sống lưng, ngày càng thấp hơn cho đến khi cô ấy siết chặt mông cô.

Lena nghiêng hông, cọ quần mình vào quần Kara, tạo ra một tiếng rên khàn khàn, bị nuốt chửng trong nụ hôn của họ. Cô có thể cảm thấy cơ thể cô ấy cứng dần khi cọ sát vào người cô ấy.

Móng tay của Kara bấm vào vải quần jean của Lena, háo hức xé quần cô ra và khỏa thân. Cô ấy muốn biết cảm giác khi ở bên trong cô, lấp đầy cô, khiến cô hét lên đến mức hàng xóm sẽ có lý do mới để phàn nàn về tiếng ồn phát ra từ căn hộ của cô ấy.

Lena rít lên khi Kara dùng thêm sức để bóp. "Đừng dừng lại," cô thở ra, cắn nhẹ môi dưới, dùng lưỡi làm dịu cơn đau. "Tôi có thể cởi cái này ra được không?" cô hỏi, kéo mạnh áo cô ấy.

"Ừ, bất cứ điều gì," Kara trả lời, di chuyển cánh tay, đặt lòng bàn tay xuống nệm để ngồi dậy.

Lena lùi lại, ngồi quỳ xuống. Cô nắm lấy áo sơ mi của Kara, từ từ kéo nó lên, vứt nó xuống sàn. "Đẹp quá," cô thì thầm, hôn lên vai cô ấy. "Vẫn ăn mặc quá lố," cô nói, cắn vào xương đòn trong khi đẩy cô ấy xuống.

Kara cảm thấy hai chân mình co giật khi Lena bò lên người cô như một con mèo Cheshire. Cô ấy gật đầu đồng ý khi một ngón tay đặt lên cúc quần của cô ấy.

Lena mở nút và nghịch dây kéo của cô ấy bằng cách kéo khóa xuống rồi kéo lại. Cô cọ tay vào quần Kara, cảm nhận chiều dài của cô ấy.

"Lena," Kara rên rỉ, cong lưng lại khi tiếp xúc.

Lena từ từ mở khóa quần của Kara, nhận ra rằng cô ấy chắc chắn có thể nghe thấy từng chút kim loại chuyển động qua khóa kéo. Sau khi cởi khóa quần, cô đẩy chúng xuống chân, vứt chúng xuống sàn gần áo sơ mi.

Kara rùng mình khi nhìn thấy Lena đang nhìn cơ thể bán khỏa thân của mình. "Bây giờ bạn mới là người ăn mặc quá lố," cô ấy nói, chống lại sự cám dỗ của việc sử dụng tầm nhìn tia X của mình.

"Vậy thì bạn nên làm gì đó với điều đó," Lena trả lời, nhướn một bên lông mày được điêu khắc hoàn hảo.

Kara chắc chắn không cần phải nói đến lần thứ hai. Cô ấy móc một chân quanh Lena và dùng trọng lượng của mình làm đòn bẩy để lật cả hai, khiến bạn gái nằm ngửa. Đan những ngón tay của họ lại với nhau, cô ấy giữ bàn tay họ đang đan vào nhau, hôn và liếm cổ Lena.

Lena ngửa đầu ra sau, để Kara dễ dàng tiếp cận cổ cô hơn. "Kara," cô thút thít, thở dốc khi cảm thấy răng sượt qua da mình. Cô thở hổn hển khi những bàn tay nhanh nhẹn xé toạc những chiếc cúc áo sơ mi của cô, khiến chúng rơi xuống sàn.

"Ối," Kara thì thầm, hơi nhăn mặt. "Tôi chỉ định... ừm... mở áo sơ mi của bạn mà không làm rách cúc áo," cô ấy nói, thở dài vì chắc hẳn cô ấy đã quá háo hức nên hơi bất cẩn. "Tôi xin lỗi, tôi sẽ trả tiền cho việc đó."

Lena lắc đầu và nắm lấy một nắm tóc của Kara. "Tôi không quan tâm đến chiếc áo này," cô rít lên, kéo mạnh cho đến khi bạn gái nhượng bộ và hôn cô.

Môi Kara hé ra trong một tiếng rên rỉ thầm lặng, để cái lưỡi trêu chọc đó vòng quanh lưỡi cô ấy. Cô ấy ôm lấy bộ ngực bọc áo lót của Lena, nhẹ nhàng nhào nặn chúng, biết rằng cô  ấy cần nhiều hơn nữa.

Lena vòng tay quanh cổ Kara khi cô cảm thấy họ đang lơ lửng phía trên giường. Đôi mắt cô mở to khi trần nhà ngày càng gần hơn. "Kara!" cô hét lên, tim đập thình thịch trong cổ họng.

"Xin lỗi," Kara lầm bầm, giữ thăng bằng trong khi cởi áo ngực của Lena. Cô ấy rên rỉ khi đôi chân quấn quanh mình, khiến phần trung tâm bọc ngoài của họ kết nối với nhau như thể cô ấy chưa bị cứng đến mức đau đớn.

Lena thở ra một hơi mà cô không biết mình đã nín thở khi lưng chạm vào nệm. Cô nhấc mông lên khi Kara cởi cúc quần, mặc dù cô nghi ngờ mình cần bất kỳ sự trợ giúp nào.

Kara dang rộng chân Lena và cúi xuống hôn vào bụng cô, dành thời gian để hôn cô lên. Khi chạm tới ngực, cô ấy thổi chút hơi thở lạnh giá yếu ớt nhất của mình lên núm vú. Đôi mắt cô ấy tối sầm trước cách bạn gái rên rỉ và cong ngón chân đáp lại.

"Chúa ơi... Kara," Lena thì thầm, cảm thấy âm vật của mình rung lên vì ham muốn và khao khát.

Kara đưa một núm vú vào miệng, liếm quanh nó trong khi cô ấy dùng tay chú ý đến bộ ngực còn lại của Lena. Bạn gái cô ấy có mùi sữa tắm dừa mà cô ấy rất thích.

Lena rên rỉ và nhắm mắt tận hưởng cảm giác đó. "Mhmm," cô rên rỉ, cuộn ngón tay vào ga trải giường.

Kara thả núm vú của Lena ra, hôn dọc theo cơ thể cô. Cô ấy nhìn lên đúng lúc đôi mắt xanh lục quen thuộc đó mở ra. "Hãy cho tôi biết bạn muốn gì," cô ấy nói, hôn lên đùi cô, rùng mình trước những âm thanh thở dốc mà đôi tai nhạy cảm của cô ấy nghe được.

"Bạn," Lena nói, chống người lên bằng khuỷu tay. "Tất cả các bạn," cô thì thầm, ngắm nhìn cơ thể của Kara qua đôi mắt khép hờ.

Kara xé quần lót của Lena và cởi bỏ quần lót của cô ấy, để trần cả hai. "Sớm thôi," cô ấy hứa, hôn lên bó thần kinh nhạy cảm của cô.

"Mhmm, Kara," Lena rên rỉ, khao khát được nhiều hơn nữa.

Kara đang định ngồi giữa hai chân Lena thì những ngón tay mảnh khảnh quấn quanh cổ tay cô ấy và kéo cô ấy lên. "Lena," cô ấy rên rỉ, cảm thấy sự ẩm ướt trơn trượt va chạm với cặc mình. "Đợi đã," cô ấy nói, lùi lại trước khi có thể trượt vào bên trong cô.

"Tất nhiên," Lena trả lời, di chuyển xung quanh giống như Kara cũng làm như vậy.

"Tôi có bao cao su," họ đồng thanh nói. Cả hai cùng bật cười.

"Chúng tôi chắc chắn sẽ không sớm xảy ra tình trạng thiếu bao cao su," Kara nói, mỉm cười khi đưa ra gói bao cao su của mình, trong đó có 12 chiếc bao cao su.

Ở Krypton không có thứ gọi là bao cao su, hoàn toàn là vì người Krypton chỉ có một bạn tình suốt đời, nhưng trái đất thì khác và việc bảo vệ là quan trọng. Cô ấy sẽ không bao giờ quên những bài học đáng xấu hổ đã được dạy cho cô ấy, những bài học còn đáng sợ hơn đối với chị gái cô ấy.

"Tối nay chúng ta sẽ tận dụng tốt những thứ này," Lena trả lời, nhếch mép cười. "Tuy nhiên, của tôi có gân để tăng thêm cảm giác thích thú."

"Là bao cao su có gân," Kara nói và ném gói bao cao su của mình xuống sàn.

"Tôi hiểu rồi," Lena thì thầm, lấy một chiếc bao cao su ra khỏi gói. "Nằm xuống và thư giãn đi," cô nháy mắt gợi ý.

Miệng Kara chảy nước miếng khi nghĩ đến việc Lena cưỡi cô ấy. "Ôi Rao," cô thì thầm, làm theo lời được bảo. "Bạn có thể hứa với tôi một điều được không?"

Lena gật đầu trong khi mở gói.

"Nếu tôi làm tổn thương bạn dù chỉ một chút, bạn phải nói với tôi."

========

P34

Lena hạ mình xuống trên Kara, thở hổn hển khi phần đỉnh trượt vào bên trong cô. Cô từ từ hạ người xuống sâu hơn, dừng lại khi cảm thấy toàn bộ chiều dài con cặc đang lấp đầy mình. "Tôi ổn," cô nói trấn an, siết chặt tay bạn gái. "Tôi chỉ cần một chút thời gian để điều chỉnh, thế thôi."

Kara có thể nói rằng Lena đang hơi đau một chút, nhưng cô ấy cũng biết việc cần phải điều chỉnh không phải là hiếm. "Hãy dành tất cả thời gian bạn cần," cô ấy trả lời, nhẹ nhàng siết chặt lại. Cô cắn môi. "Anh chặt quá," cô thì thầm, cảm nhận được bức tường của mình vừa khít với cặc cô ấy như thế nào.

Lena hít một hơi thật sâu, nắm lấy tay Kara khi cô thực hiện cú đẩy thử nghiệm đầu tiên bằng hông. "Anh cảm thấy thật tuyệt," cô nói, lặp lại động tác của mình, đẩy mạnh hơn và nhanh hơn.

Không lâu sau, Kara nhìn thấy mồ hôi túa ra trên cơ thể Lena. Cô ấy quằn quại bên dưới, cảm thấy những bức tường đó siết chặt quanh mình.

"Mhmm," Lena rên rỉ, cưỡi Kara nhanh hơn. "Tôi không nghĩ mình sẽ trụ được lâu," cô thừa nhận, má cô ửng hồng. Những lời nói của cô chắc hẳn đã khuấy động điều gì đó bên trong bạn gái cô bởi vì đột nhiên cô là người nằm ngửa chứ không phải ở trên và một chiếc lưỡi lướt qua các nếp gấp của cô.

Kara rên rỉ bên âm vật của Lena, truyền những rung động xuyên qua cô ấy. Cô ấy nhẹ nhàng đưa hai ngón tay vào bên trong chỗ ướt nhỏ giọt của cô mà không gặp vấn đề gì.

"Fuck, Kara!" Lena rên rỉ, rùng mình trước cách Kara liếm sạch ngón tay mình một cách dâm đãng khi cô ấy rút chúng ra. "Tôi cần..." cô thút thít, nắm chặt tấm ga trải giường đến mức có thể xé chúng ra.

"Hãy là một cô gái ngoan và sử dụng lời nói của mình," Kara khàn giọng. Đôi mắt cô ấy tối hơn bình thường khi cô ấy lướt ngón tay lên đùi Lena, đến gần trung tâm của cô nhưng không chạm vào đó .

"Kara," Lena rên rỉ, di chuyển vừa đủ để khiến những ngón tay của Kara chạm vào nơi cô cần nhất. "Kara, làm ơn," cô cầu xin, thở hổn hển khi những ngón tay đó trượt vào trong cô lần nữa. "Làm ơn, tôi ở quá gần," cô rên rỉ, cảm giác như linh hồn sắp rời khỏi cơ thể vì những ngón tay đó đang di chuyển nhanh hơn khả năng của ngón tay con người. "Chúa Giêsu!"

Kara mút âm vật của Lena, tiếp tục bơm ngón tay cô ấy thật nhanh. Khi cô ấy cảm thấy ngón tay mình đang bị siết chặt, cô ấy cuộn tròn ngón tay lại .

"Kara!" Lena kêu lên, gần như hét lên. "Chúa ơi... Kara! Ừm, vâng! Đúng! Đ-đúng rồi đ-đó!"

Kara có thể cảm thấy toàn bộ cơ thể Lena căng lên, cong người khi chạm vào trước khi cô ấy đưa lưỡi và xung quanh các ngón tay của mình cứng lại. Cô có vị như một sự kết hợp giữa ngọt và cay, một hương vị mà cô ấy không thể chán được. Cô ấy đỡ bạn gái từ trên cao xuống, hôn vào chân, bụng và ngực cô khi cảm thấy cô gục xuống trong vòng tay mình.

"Kara..." Lena thì thầm, ngực phập phồng. "Đó là...Chúa ơi, tôi thậm chí còn không biết, nhưng tôi sẽ cần một hoặc năm phút trước khi có thể tiếp tục."

"Bạn không cần phải làm vậy," Kara trả lời, mặc dù thực tế là cô ấy vẫn còn cứng như đá.

"Tôi biết," Lena thở dài, đưa tay lên vuốt ve má Kara. "Nhưng tôi muốn," cô nói với nụ cười mệt mỏi nhưng hạnh phúc. "Lại đây," cô thì thầm, nhẹ nhàng kéo cô ấy nằm lên trên.

Kara say mê hôn Lena đến nỗi cô ấy không nhận ra một bàn tay đang lén lút hạ xuống cho đến khi cô ấy cảm thấy phần gốc của con cặc mình đang áp sát vào trung tâm ấm áp của bạn gái mình. "Ồ..." cô ấy rên rỉ, toàn bộ chiều

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#supercorp