Your name spells trouble (P41-P50)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Lena mỉm cười đáp. "Đó là việc của chúng ta," cô nói, mặc dù cô biết khu rừng mà họ hướng tới không giống khu rừng ở National City. "Ở dưới những vì sao sẽ rất tuyệt. Bạn có thể kể cho tôi nghe về các chòm sao và tôi sẽ giả vờ như chưa biết về chúng."

Kara nhếch mép cười. "Vì bạn có vẻ rất tự tin về kiến ​​thức của mình nên bạn có thể nói chuyện," cô ấy trả lời, hoàn toàn là để cô ấy có thể lắng nghe giọng nói của Lena.

"Chỉ khi bạn kể cho tôi biết thêm về Krypton."

==============

P46

Kara lẽ ra đã giúp Lena dựng lều, nhưng bạn gái của cô ấy kiên quyết rằng cô sẽ dựng được nó. Cô phải ghi nhận sự quyết tâm của Lena, mặc dù lều của họ hiện đang bị lộn ngược. Trong khi đó cô ấy đã sử dụng siêu tốc độ của mình để dựng lều cho các cô gái.

"Cắm trại không tồn tại ở Krypton," cô ấy chia sẻ, ngồi phịch xuống một khúc gỗ. "Khi tôi đến trái đất, cha nuôi của tôi thường đưa tôi và Alex đi cắm trại. Chị gái tôi đã đi cắm trại vài lần rồi. Ban đầu cô ấy không thích tôi lắm, nhưng cô ấy đã dạy tôi cách dựng lều và cách đốt lửa trại mà không cần sử dụng siêu năng lực của mình."

Lena cố hình dung ra Krypton, nơi chắc hẳn sẽ rất khác nếu không có rừng.

"Học cách đốt lửa trại rất khó, tôi liên tục bẻ củi," Kara nói và cười khúc khích khi nhớ lại ký ức đó. "Tuy nhiên, toàn bộ phần nướng kẹo dẻo thật tuyệt vời. Chúng tôi không có những thứ đó ở Krypton. Chúng tôi cũng không có sông hay lạch. Có lần chị tôi đưa tôi đi bơi ở một con lạch. Tôi sẽ không bao giờ quên khuôn mặt ngạc nhiên của cô ấy khi biết tôi không biết bơi."

Lena lưu ý: "Việc đến trái đất chắc hẳn là một sự điều chỉnh lớn đối với bạn. "Tôi không thể tưởng tượng được cảm giác như thế nào khi ngôi nhà mà bạn biết bị xé toạc và kết thúc ở một nơi xa lạ, nơi mọi thứ đều khác biệt."

"Thật không dễ dàng gì, đặc biệt là trong năm đầu tiên," Kara thở dài. "Sức mạnh của tôi lúc đó đang bị dày vò. Tôi không thể ôm ai đó mà không làm họ bị thương hoặc gãy xương sườn, điều mà Alex có thể đảm bảo nhiều hơn."

Lena nuốt khan, biết Kara là một người tình cảm đến mức nào.

Kara nói, nhăn mặt với ký ức: "Sự quá tải về cảm giác rất mãnh liệt, thậm chí còn nghiêm trọng hơn ở trường. "Mọi thứ quá ồn ào và trước khi tôi đeo chiếc kính này, khả năng nhìn thấy tia X của tôi bắt đầu xuất hiện vào những thời điểm ngẫu nhiên."

Lena nhìn Kayleigh đang chơi đùa trên đống lá với Lizzy. Cô tự hỏi liệu cô bé có phải trải qua cuộc đấu tranh như vậy với sức mạnh của mình không.

"Một vài người đầu tiên tôi hôn đều bị gãy mũi," Kara nói, vui mừng vì cô ấy chưa bao giờ làm gãy mũi Lena. "Và sự thân mật, à... cứ cho là tôi đã nhiều lần lao ra khỏi phòng ngủ của mọi người vì tôi sợ sức mạnh của mình sẽ giết chết họ. Khi tôi thử, tôi thường bị gọi là quá mềm yếu. Phải mất một thời gian để tìm lại sự cân bằng và thậm chí cho đến ngày hôm nay tôi vẫn lo lắng mình sẽ dùng quá nhiều sức."

Lena ước mình sẽ khỏe mạnh hơn về mặt thể chất để Kara không phải suy sụp và lo lắng quá nhiều về việc có nguy cơ làm tổn thương cô.

"Dù sao thì, khi cậu dựng lều xong, tôi sẽ dạy cậu cách đốt lửa trại," Kara nói, mỉm cười yếu ớt. "Tôi biết màn đêm sẽ không buông xuống trong khoảng ba giờ nữa, nhưng sẽ thật tuyệt nếu được đốt lửa trại vào thời điểm đó."

Lena cười lớn và lao vào Kara, đè cô ấy xuống đất, lăn lộn trên cát và lá cây. "Tôi là người học nhanh, tôi sẽ làm theo," cô thì thầm, hôn trộm.

"Hãy nói điều đó với căn lều mà bạn đã cố dựng suốt một giờ qua," Kara nói, cười khi Lena kẹp tay cô ấy lên trên đầu. "Bạn có được tôi rồi," cô ấy thì thầm, thậm chí không cố gắng vùng vẫy vì cảm giác có bạn gái ở trên người thật tuyệt.

Lena chiếm lấy đôi môi của Kara, nhưng khoảnh khắc của họ không kéo dài được lâu khi hai cơ thể nhỏ bé lao vào họ.

Lizzy và Kayleigh cười khúc khích khi ném những nắm lá vào Kara và Lena.

"Không!" Kara thì thầm hét lên trong khi nằm ngửa. "Người phự nữ bị hạ gục rồi ( Woman down)," ("Woman down" là một thuật ngữ được sử dụng để mô tả một phụ nữ bị thương hoặc gặp nguy hiểm. Nó thường được sử dụng trong các tình huống khẩn cấp, chẳng hạn như một vụ tai nạn hoặc một vụ tấn công. Cụm từ này thường được sử dụng bởi các nhân viên cứu hộ, chẳng hạn như cảnh sát, lính cứu hỏa hoặc nhân viên y tế. Nó giúp họ xác định tình huống và nhanh chóng cung cấp trợ giúp. Cụm từ "Woman down" cũng có thể được sử dụng trong các tình huống không khẩn cấp. Ví dụ, nó có thể được sử dụng để mô tả một phụ nữ bị hạ gục trong một trận đấu thể thao hoặc một cuộc cãi vã), cô ấy nói với giọng đầy kịch tính, đặt mu bàn tay lên trán. "Những... chiếc lá... này là... điểm yếu... của tôi."

"Bố ngốc nghếch," Lizzy cười khúc khích, ném thêm lá vào Kara.

Lena mỉm cười khi Kara cù các cô gái và chính trong những khoảnh khắc như vậy, cô không thể yêu bạn gái mình hơn được nữa. Nụ cười của cô biến thành một tiếng hét khi cô bị cuốn vào cuộc tấn công cù lét.

Kara vòng tay ôm Lena từ phía sau và hôn lên má cô.

Lena quay người lại. "Rốt cuộc thì có lẽ tôi cần tấm bản đồ đó để định hướng," cô thì thầm, đặt tay lên eo Kara. "Bởi vì em cứ mãi lạc lối trong đôi mắt anh," cô nói, thu hẹp khoảng cách giữa họ.

Kara thở dài hạnh phúc trong nụ hôn của họ, cảm thấy đôi môi mềm mại của Lena ấn chặt hơn nữa. Cô ấy đưa tay vuốt ve những lọn tóc quạ tuyệt đẹp của cô trong khi lưỡi trêu chọc đôi môi của bạn gái mình. Cô ấy biết lều của họ sẽ không sẵn sàng sớm, nhưng cô ấy không quan tâm.

---

"Hai cốc sô cô la nóng và chúng thiếp đi như tắt một ngọn đèn," Lena nói, hơi ấn tượng vì cô nghĩ chúng sẽ bị tăng đường và không chịu ngủ. "Anh có chắc chúng ta nên để chúng ngủ một mình trong lều không?" cô hỏi, nghĩ tới việc khi ở khách sạn chúng luôn ở chung phòng.

Kara đảm bảo: "Nó ở gần lều của chúng ta và tôi sẽ luôn chú ý lắng nghe. "Chúng ta đã đi khá xa trong khu rừng này, hàng dặm không có ai khác."

"Đã đi bộ," Lena khịt mũi. "Chuyến đi mà bạn cõng tôi trong khi bạn chạy gần như khiến tôi nôn mửa." ("That piggy back ride you gave me while you ran nearly made me vomit.")

"Để bào chữa cho tôi, nếu bạn không cố nói chuyện trong khi tôi chạy thì bạn đã không bị ruồi bay vào miệng và nếu thay vào đó bạn đi bộ thì bạn sẽ phải mất một hoặc hai ngày để đến được đây."

Người sau đã an ủi Lena rằng sẽ không có ai khác đột nhiên xuất hiện trong rừng. Không hẳn là người lạ có ý gây hại gì, nhưng mọi người đều biết căn bản về mối nguy hiểm của người lạ và cô không muốn bất kỳ người lạ nào đến gần các cô gái.

Lizzy đang cuộn tròn một tay ôm lấy Kayleigh. Họ đang ngủ say trên chiếc giường du lịch trong lều của mình. Kayleigh ngậm ngón tay cái vào miệng thay vì ngậm núm vú giả.

Kara kéo khóa lều lại và nắm lấy tay Lena.

Lena im lặng đi theo Kara, đỏ mặt khi biết lý do tại sao bạn gái mình lại đi dạo sớm hơn. Cô mỉm cười khi nhìn thấy một tấm chăn trải trên mặt đất, xung quanh có vài ngọn đèn nhỏ. Nó không quá xa lều của họ, nên điều đó thật tốt. Có những cánh hoa hồng rải rác xung quanh tấm chăn.

"Những ngôi sao thật ngoạn mục, nhưng dù chúng có tỏa sáng đến đâu thì bạn cũng vẫn tỏa sáng hơn chúng," Kara thì thầm, đan những ngón tay của cô ấy vào tay Lena.

"Giờ bạn càng khiến tôi đỏ mặt hơn nữa," Lena thì thầm, đỏ mặt hơn khi nhận ra Kara có thể nhìn thấy rõ ràng cô đỏ mặt vì cô ấy không đeo kính. "Thật tuyệt vời, Kara," cô nói và lắc đầu. "Bạn làm cho tôi cảm thấy đặc biệt và tôi tự hỏi mình mỗi ngày làm thế nào tôi có thể xứng đáng với bạn."

"Này," Kara nói, ôm lấy quai hàm của Lena. "Đừng bán rẻ bản thân. Anh vô cùng may mắn khi có em và Lizzy trong đời."

"Đáng lẽ tôi nên mang theo mascara không thấm nước," Lena thì thầm, mỉm cười khi một giọt nước mắt lăn dài trên má. "Sau ngần ấy tháng, anh vẫn làm em ngạc nhiên khi hẹn hò."

"Chà, chỉ vì chúng ta đang yêu nhau không có nghĩa là tôi sẽ ngừng nỗ lực tán tỉnh bạn," Kara trả lời với nụ cười tươi. "Anh yêu em và yêu một người không chỉ là nói ba từ đó," cô ấy vừa nói vừa ra hiệu cho Lena ngồi xuống chăn.

"Tôi hết lòng đồng ý với quan điểm của bạn," Lena thì thầm, và cô thực sự đã làm như vậy. "Vấn đề là... chưa có ai từng đặt nỗ lực như vậy vào tôi."

"Hãy làm quen với nó vì đây là thực tế của bạn bây giờ," Kara nói, ngồi xuống tấm chăn cạnh Lena.

---------

Vải váy của Lena bị đẩy lên và cô đang nắm tay Kara khi cưỡi cô ấy. Những chiếc cúc áo của cô nằm trên tấm chăn. Cô mỉm cười trước cách đôi mắt xanh đó, ngay cả trong bóng tối nửa tối của ánh trăng kết hợp với những ngọn đèn nhỏ mà chúng có, quét dọc cơ thể cô.

Kara liếm môi, khao khát được nhiều hơn nữa. Cô ấy biết mình lại làm hỏng quần áo của Lena nhưng cô ấy sẽ đền bù. Nhìn thấy chiếc áo sơ mi đó mở ra, cô ấy phải xé từng chiếc cúc một cách đáng giá. Bạn gái của cô ấy là người chủ động ra tay khi nụ hôn của họ trở nên nóng bỏng và một bàn tay thọc vào quần cô ấy.

Lena mừng vì cô đã nghĩ đến việc luôn mang theo ít nhất một chiếc bao cao su bên mình, điều này giờ đây đã trở nên hữu ích. "Anh có thể buông tay tôi ra nếu cần," cô thút thít, không muốn Kara phải vật lộn với sức mạnh của mình hơn mức cần thiết.

"Tôi sẽ làm vậy," Kara hứa. Một khi đã gần đến, cô ấy không muốn mạo hiểm nắm tay Lena nữa. Bây giờ cô ấy sẽ để tay mình ở đó vì bạn gái cô ấy không có đầu giường để bám vào.

Lena giảm tốc độ và sau đó không hề báo trước, đu đưa mạnh hơn lên người Kara.

"Lena!" Kara rên rỉ, rút ​​tay ra như thể bị bỏng. Cô ấy nắm chặt tấm chăn, nghe thấy tiếng nó xé ra giữa các đầu ngón tay. "Ồ... Rao... Lena, vâng," cô ấy rên rỉ, nghiêng hông lên để chạm vào phần hông tiếp theo của Lena bằng một cú đẩy sâu.

Lena thở hổn hển trước cảm giác đó. "Fuck, Kara," cô rên rỉ, đặt tay lên ngực. "Anh gần như đã khiến em phải đến," cô thú nhận.

Kara thích nghe Lena ướt át như thế nào, âm thanh sũng nước phát ra theo từng chuyển động. Cô ấy bị khuất phục bởi ham muốn mãnh liệt được đụ bạn gái đến mức đứng dậy.

Lena nhanh chóng quấn chân quanh Kara, người lúc này đang đặt tay lên mông cô. Cô ấy thút thít khi thấy bạn gái mình đã bị chôn sâu bên trong mình đến mức nào, cô ấy cảm thấy cặc mình co giật như thế nào. Lưng cô chạm vào một cái cây. "Kara!" cô rên rỉ, rùng mình khi cô 'đến' mạnh mẽ trong khi Kara lao vào trong cô, rung lên khi gần ranh giới của sự quá mức. "Kara... Ka-Kara... Oh f-fuck."

"Đó là cô gái ngoan của tôi," Kara khàn khàn nói. Cô ấy đặt những nụ hôn mở miệng vào gáy Lena, say sưa trong những tiếng rên rỉ xen lẫn hơi thở hổn hển trong khi cô ấy không giảm nhịp (while she didn't let up).

"Ôi chúa ơi," Lena rên rỉ, cảm thấy mắt mình trợn ngược vào hộp sọ. Âm vật của cô cảm thấy nhạy cảm, nhưng cô không muốn ngăn Kara khi cô ấy cảm thấy quá tuyệt vời bên trong cô. "Anh sẽ khiến tôi phải 'đến' lần nữa cứ tiếp tục thế này."

"Đó là điều tôi định làm," Kara thì thầm, càu nhàu khi cô ấy bơm ra vào Lena.

"Fuck," Lena rên rỉ, cắn môi. "Anh muốn làm tôi bất tỉnh lần nữa phải không?"

Kara mỉm cười tinh nghịch. Lần duy nhất cô ấy làm điều đó khá bổ ích và gần như khiến cô ấy kiệt sức, nhưng sức chịu đựng của cô ấy mạnh hơn Lena rất nhiều. Cô ấy sẽ không phản đối việc khiến bạn gái mình bất tỉnh sau cơn cực khoái bùng nổ một lần nữa.

"Kara," Lena thì thầm, rên rỉ khi cô cảm thấy một cơn cực khoái khác đang hình thành bên trong mình.

Kara mút dái tai Lena. "Coi như đây là khoản trả trước cho sự trả thù mà tôi nợ em sau trò lố của em ở bãi biển,(Consider this an advance on the payback I owe you from your stunt at the beach)", cô ấy thì thầm, mỉm cười nhiều hơn khi nghe thấy tiếng rên rỉ tục tĩu của cô.

"Kh-khoản trả trước? (Ad-advance?)" Lena nghẹn ngào, nhìn thấy những ngôi sao khi Kara đẩy mạnh hơn vào bên trong cô. "Anh đang làm em phát điên đấy," cô thút thít khi bạn gái cô rời khỏi cô ngay trước khi cô kịp 'đến'. "Trêu chọc."

Kara cúi xuống hôn, bóp mông Lena khi cô ấy làm vậy. Cô ấy hôn sâu hơn và đẩy con cặc của mình vào trong vùng sinh dục ướt át, nhỏ giọt của bạn gái, nhấn chìm tiếng rên rỉ của cô bằng môi và lưỡi.

Ngực Lena phập phồng khi cô 'đến', khiến cô cắn chặt môi dưới của Kara.

Kara tiếp tục đi. "Lena!" cô ấy rên rỉ khi cô ấy đến, nhưng điều đó không ngăn cản cô ấy. Cô ấy tiếp tục đi, vắt hết tất cả những gì cô ấy có trong chiếc bao cao su cô ấy đeo, chôn vùi bên trong Lena, trong khi cô ấy đạt cực khoái nhiều lần.

Mặt trời đã ló dạng phía trên đường chân trời vào lúc Lena gục xuống trong vòng tay của Kara, hoàn toàn kiệt sức.

Kara bế Lena và đặt cô xuống chăn, không ngờ bạn gái lại ở bên mình cả đêm. Bản thân cô ấy cũng đã hơi mệt mỏi, mặc dù càng tắm nắng cô ấy càng cảm thấy bớt mệt mỏi hơn. Cô ấy quấn Lena trong chăn và bế cô về lều của họ. Việc bạn gái cô không kịp dựng lều cho họ cũng không thành vấn đề, họ cũng không cần đến nó.

===============

P47

Ngày và tuần trôi qua khi chuyến đi của họ vẫn tiếp tục. Lena vẫn đang cố gắng học cách sử dụng bản đồ để định hướng, mặc dù cô ấy nói rằng cô đang tiến bộ. Kara đã đúng, cuối cùng cô cũng sẽ học được, cộng thêm việc cô cứng đầu cũng giúp ích (plus it helped she was stubborn), điều mà cả hai người họ đều có.

Họ đã tới nhiều khách sạn, mỗi khách sạn có nhiều tiện nghi hơn khách sạn trước đó (They had been to several hotels, one more accommodated than the other). Một số cung cấp bữa sáng vào buổi sáng trong khi những thứ  khác cung cấp dịch vụ phòng. Kara đặc biệt thích dịch vụ phòng và dành nhiều thời gian gọi điện thoại để gọi bất kỳ món ăn nào cô ấy thèm. Lena đã trả tiền nhiều lần, bất chấp sự phản đối mạnh mẽ nhất của Kara.

Lena rất thích những bãi biển họ đã đến, mặc dù cô biết chúng không mấy thú vị đối với Kara. Thật không ổn khi một số người nhìn chằm chằm một cách thô lỗ hoặc thậm chí há hốc miệng với bạn gái của cô. Cắm trại cũng rất vui, mặc dù cô không thể dựng một chiếc lều cơ bản để cứu cuộc đời mình. Cô đã học cách đốt lửa trại, việc này hẳn phải có ý nghĩa gì đó.

Kara đã đưa Lena đi tham quan các viện bảo tàng ngẫu nhiên, điều mà cả hai đều đánh giá cao hơn các cô gái. Đối với con gái của họ, việc xem những bức tranh và tác phẩm điêu khắc không phải là điều thú vị chút nào, nhưng chúng thực sự còn rất nhỏ nên chúng thích những nơi có thể chơi đùa hơn. Họ đã thử đưa những đứa trẻ em đến bảo tàng ở Indianapolis, mặc dù điều đó dường như cũng không làm Kayleigh và Lizzy thích thú.

"Theo bản đồ này, điểm đến của chúng ta là khoảng... hmm, cách đó hai giờ," Lena kết luận, nhìn chăm chú vào bản đồ trên tay. "Bao gồm cả điểm dừng để mua đồ ăn, tôi đoán chúng ta sẽ có thể nhận phòng trước khi màn đêm buông xuống."

Kara gật đầu. Đã gần trưa nên cô ấy định lái xe đi đâu đó để họ có thể ăn uống. "Tôi đang nghĩ đến việc dạo chơi ở một bãi biển gần đó trước khi chúng ta tới Di-"

"Suỵt," Lena ngắt lời, đưa tay bịt miệng Kara. "Có đôi tai nhỏ đang lắng nghe."

"Lỗi của tôi," Kara thì thầm khi Lena bỏ tay ra.

Lena rất vui vì họ sẽ đến Disney World ở Orlando, đây gần như là một quyết định vào phút chót. Ngày mai sẽ là sinh nhật thứ hai của con gái cô và sáng nay khi cô thức dậy cùng Kara tại khách sạn nơi họ đang ở, họ đã cùng suy nghĩ xem sẽ làm gì cho sinh nhật của Lizzy.

Khi nhìn vào bản đồ để xem địa điểm nào gần nhất, họ gần như đã cùng nhau hét lên để được đến Disney World. Cô biết con gái mình yêu mến Disney đến mức nào, một phần là do Ruby luôn xem phim Disney và thường rủ Lizzy đi xem cùng con.

"Chúng ta có thể đi biển sau bữa trưa, nếu đó là điều bạn muốn," Lena quay lại (Lena circled back).

"Nó dành cho các cô con gái, chúng yêu bãi biển," Kara mỉm cười đáp. "Lần này chúng ta có thể xuống nước."

"Hmm, chúng ta có thể," Lena thì thầm, mặc dù cô hơi do dự. Lần cuối cùng họ đi biển, đi xa nhất là để nước chạm vào chân vì con gái họ không biết bơi. Tất nhiên họ có thể giữ Lizzy và Kayleigh, nhưng cuối cùng cô lại là một người mẹ lo lắng.

"Mẹ ơi," Kayleigh rên rỉ.

"Đợi đã, con yêu," Lena trả lời, lục lọi ví của mình. "Tôi có một ít đồ ăn nhẹ."

"Lizzy nam cũng vậy, mẹ," Lizzy nói, vặn vẹo trên ghế ô tô.

"Aha," Lena nói khi lấy hai quả chuối. Cô bóc từng chiếc một và quay lại đưa chúng, mỉm cười khi nhìn thấy những cô gái đeo kính râm và đội mũ nhỏ. "Của em đây, các em yêu."

"Cảm ơn mẹ," Lizzy trả lời với nụ cười toe toét.

"Cẻm ơn mẹ," Kayleigh bắt chước. ("Than you," Kayleigh parroted.)

"Không có gì," Lena nói, quay người lại để ngồi xuống cho đàng hoàng. "Kara, chúa ơi, bạn có thể vui lòng bật một bài hát khác được không?"

Kara nhíu mày lại, liếc nhanh về phía Lena trước khi quay lại nhìn con đường. "Có chuyện gì với The Wheels On The Bus vậy?" cô ấy hỏi, hơi di chuyển để cố gắng nhảy múa trên ghế của mình.

"Đây là lần thứ năm trong một giờ qua bạn bật nó," Lena chỉ ra để bắt đầu. "Giai điệu đó sẽ đọng lại trong đầu tôi mất."

"Round and round, round and round," Kara hát, cười khúc khích khi Lena rên rỉ.

"Thật tuyệt vời, tôi đang ở trong xe với ba đứa trẻ," Lena lẩm bẩm. "Bạn thật may mắn vì tôi  yêu bạn. Đôi khi tôi không biết tại sao tôi lại phải chịu đựng anh," cô thì thầm và mỉm cười.

-----------

Cái nóng đã thu hút nhiều người đến bãi biển, thậm chí còn đông hơn những bãi biển khác mà họ từng đến. Có một đàn chim thu hút sự chú ý của Kayleigh.

Lena nắm tay Lizzy và Kayleigh, mỉm cười vì con gái Kara không hề để ý đến nơi cô bé đang đi. Kayleigh đi theo cô trong khi cô bé đang nhìn lên bầu trời, bị mê hoặc bởi những chú chim.

"Tôi đã làm điều tương tự khi tôi mới đến," Kara nói với Lena, tập trung đến những gì cô ấy nói vì đám đông trên bãi biển. (" Kara said to Lena, mindful of what she said because of the crowd on the beach.)

Lena bắt gặp mọi người đang nhìn chằm chằm về phía họ, một số người trong số họ nhìn chằm chằm một cách khá đáng lo ngại.

"Có chỗ này," Kara nói, đặt chiếc khăn tắm lớn của họ xuống. Cô ấy cởi áo sơ mi ra, chỉ để lại bộ bikini và quần bơi.

"Tuyệt đẹp," Lena thì thầm, đảo mắt xuống cơ bụng của Kara, casci khiến cô rùng mình.

Kara định hôn thì cô ấy nhìn thấy một cặp đôi đang tiến lại gần họ, một người đàn ông và một người phụ nữ khoảng bốn mươi hoặc năm mươi tuổi, nếu cô ấy phải đoán.

"Bạn có phải là một trong những người 'chiển dới' đó không?" (Are you one of those transers?) người phụ nữ hỏi Kara. "Từ này là gì, Carl?" Cô ta hỏi người đàn ông đi cùng cô ta.

"Người chuyển giới," người đàn ông trả lời, giọng cộc cằn. ("Transgender," the man answered, voice gruff.)

Lena cảm thấy máu mình sôi lên vì họ không có quyền hỏi bạn gái cô những câu hỏi như vậy.

"Không, tôi là người liên giới tính," Kara nói với nụ cười lịch sự nhưng kín đáo.

"Cô ấy là một trong số họ," người phụ nữ chế giễu với người đàn ông. "Bạn không nên ở đây, xung quanh có trẻ em," cô ta nói với Kara với một nụ cười lạnh lùng.

"Đây là bãi biển công cộng, thưa cô," Lena nói với người phụ nữ, cảm thấy khó mà không tát vào mặt cô ta. "Và như bạn có thể thấy, chúng tôi ở đây cùng với các con của mình."

"Thật kinh tởm!" người đàn ông hét lên, khiến mọi người quay đầu nhìn về phía họ. ("How disgusting!" the man shouted, making a scene that had heads whipping in their direction.)

Kara ôm Kayleigh và Lizzy vào lòng khi chúng sụt sịt, nước mắt lưng tròng.

"Hạ giọng xuống," Lena nói với cặp đôi, trừng mắt nhìn họ. "Bạn đang làm phiền con cái của chúng tôi. Hãy xin lỗi và để chúng tôi yên nếu không tôi sẽ gọi điện cho cảnh sát để giải quyết việc này và nộp đơn tố cáo hành vi quấy rối. Điều đó có được hiểu không?"

"Không sao đâu các con," Kara thì thầm với các cô gái, cố gắng xoa dịu họ.

Người phụ nữ nói: "Những người như hai người đang đầu độc trẻ em".

"Đừng thử tôi, thưa cô," Lena nói và

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#supercorp