Chương 10: Xảy ra chuyện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau trò chơi vận động tốn sức buổi sáng, thấy các ông bố ngã lên ngã xuống, nắng nóng sắp ngất xỉu đến nơi, đạo diễn quyết định lùi hoạt động buổi chiều chậm lại một giờ. Chiều nay chương trình cũng không có hoạt động khốc liệt gì, dù sao sáng nay đã quá tốn sức rồi, hái dưa đã mệt mà lại còn giữa ngày hè nóng nực. 

Trước lúc ăn trưa, Đỗ Đào Thanh nhân lúc nói chuyện vui vẻ cũng tuyên bố người chiến thắng trong cuộc chiến hái dưa hôm nay. Đó là bố của bé ngoan nhỏ tuổi nhất ở đây, bố Trình Quận Nam. Trình Quận Nam chắp tay cười cảm ơn mọi người. Chiến thắng lần này của anh là nhờ cân nặng của con trai, dĩ nhiên cũng có phần nhờ ngày thường anh luôn chăm chỉ rèn luyện nữa. Mặc dù mấy năm gần đây lượng công việc giảm, nhưng sinh Duệ Duệ xong anh lập tức trở lại rèn luyện thân thể. Muốn bảo trì tốt vóc dáng chẳng phải chuyện dễ dàng, kiên trì được đến giờ cũng chỉ có Trình Quận Nam và Lục Vận Thừa xuất thân ca sĩ. 

Không có gì bất ngờ, Lục Vận Thừa được hạng hai. Hai má Lục Phong Phong hồng hồng, Đỗ Đào Thanh hỏi bé có vui không? Phong Phong níu góc áo bố bé thẹn thùng trả lời vui lắm. Còn cục cưng nhỏ Duệ Duệ lần nữa trao cho cha bé một nụ hôn vang dội, các bố khác không cần hâm mộ quá đâu nha. 

Chị biên tập và người quay phim ở bên thật muốn ngất xỉu ngay lập tức. Đáng yêu muốn chít trái tim già này luôn đấy ạ. Chưa tới giữa trưa thanh máu đã rỗng tuếch, còn buổi chiều nữa biết phải làm sao phải làm sao? 

Công cuộc quay phim buổi sáng kết thúc, các ông bố và các bé quay về nhà ăn ban sáng để dùng bữa. Nhưng trước khi ăn cơm mọi người đều thống nhất về tắm cái đã. Cả người dính nhớp mồ hôi, các bạn nhỏ không ngại, nhưng các ông bố đều là người nổi tiếng trước giờ luôn xuất hiện trước người hâm mộ với hình tượng tỏa sáng thì thật sự không quen nổi bản thân lúc này. Chương trình này đúng là sinh ra để mài giũa ý chí của họ mà. 

Thời gian ăn trưa là 12 giờ, các bố con có 45 phút để tắm rửa thay quần áo. Trình Quận Nam tất nhiên cũng muốn về tắm giặt, mồ hôi trên người anh giờ đã khô, ngấm vào áo chẳng dễ ngửi tí nào.

Trên đường về nhà, Trình Quận Nam vừa đi vừa nắm tay Duệ Duệ, anh hỏi: 

- Duệ Duệ, con có thấy daddy hôi không?

Duệ Duệ chun mũi, lại lần nữa hóa thân thành quạt nhỏ tri kỷ mùa hè: 

- Daddy không chúi chúi tí nào hết!

*Bé Duệ nói từ láy. Chúi = thúi 😂

Trình Quận Nam hài lòng cười, xem ra khoảng cách tiến đến vị trí hàng đầu trong lòng bé con không còn xa. Cục cưng nhỏ có bệnh ở sạch thế mà lại không chê mùi mồ hôi của anh khó ngửi đấy nhé. 

Trên đường về hai cha con đi ngang qua dòng suối nhỏ. Sự chú ý của Duệ Duệ đã va phải đàn vịt con vàng nhạt đang bơi theo mẹ trong suối. Trình Quận Nam cùng bé ngồi xổm bên suối nhìn theo vịt nhỏ đáng yêu đang mải mê bơi lội. 

Duệ Duệ chỉ vào các bạn vịt con: 

- Daddy, papa đã kể cho con nghe chuyện vịt con xấu xí trở thành thiên nga đấy ạ. 

Hai cha con cùng ngồi xổm bên suối, một lớn một nhỏ tư thế giống nhau, đáng yêu nhân đôi. Cậu chàng quay phim không chần chờ quay trọn khung cảnh và câu chuyện tâm tình của hai cha con. 

Một tay Trình Quận Nam đỡ bé con, anh trả lời: 

- Thế lúc trước papa kể cho Duệ Duệ nghe câu chuyện đấy, con có biết ý nghĩa của truyện là gì không? 

Duệ Duệ nghiêng đầu suy nghĩ một lát: 

- Dạ biết, papa nói bề ngoài không quan trọng, quan trọng nhất chính là trái tim và tâm hồn có đẹp, có trong sáng hay không. Papa nói bây giờ con còn nhỏ có lẽ sẽ không hiểu, thế nhưng đợi lớn lên rồi con sẽ hiểu thôi.

Trình Quận Nam chỉnh mũ cho bé: 

- Papa nói không sai. Nhưng daddy cũng muốn nói cho Duệ Duệ biết rằng: chúng ta không được xem thường người khác chỉ vì người ta không xinh đẹp, mỗi người đều có điểm đặc biệt của mình. Sau này Duệ Duệ và các anh các chị chơi với nhau, đã là bạn thì con phải chân thành, đối xử tốt với mọi người, con biết chưa? 

Duệ Duệ cái hiểu cái không gật gật đầu, rồi lại nhìn theo vịt mẹ dẫn đàn con lên bờ. Bé lại ngẩng đầu nhìn daddy, thấy daddy vẫn luôn nhìn mình cười, bé con đứng dậy bò lên nằm nhoài trên lưng anh. Trình Quận Nam cõng cục cưng nhỏ của anh đi về nhà. 

Trên đường về Trình Quận Nam hỏi Duệ Duệ: 

- Duệ Duệ này, bây giờ daddy cõng con, sau này daddy già rồi, con có cõng daddy không?

Duệ Duệ trả lời sang sảng: 

- Dạ có! Con cõng daddy! Cũng sẽ cõng papa. 

Trình Quận Nam cười nói: 

- Ngoan quá, papa nghe được chắc chắn sẽ vui lắm.  

Thời thời khắc khắc đều không quên papa, xem ra vị trí số một này vẫn khá khó nhằn đấy. 

Trở lại ngôi nhà tạm thời của mình, hai cha con tắm rửa xong cùng mặc đồ đôi, đội mũ giống nhau. Một lớn một nhỏ vừa ra khỏi cửa đã thu hút vô số ánh mắt. Lúc xuất hiện ở nhà ăn gần như mọi người đều đổ dồn về hai cha con Trình Quận Nam. Đến Tôn Văn Tinh cũng không nhịn được phải khen ngợi sức cuốn hút của hai cha con. 

Vì bữa ăn tự phục vụ nên sau khi nhận khay lấy cơm từ biên tập chương trình, các ông bố liền dẫn các bé đến quầy đồ ăn xem có món gì ngon. Không thể không nói ông chủ trang trại Vạn Thành rất tốt với nhân viên. Các món ăn không phải cao lương mĩ vị gì nhưng thịt cá đa dạng, số lượng cũng nhiều, đảm bảo ăn no nê không sợ bị thiếu. Dì múc cơm thấy năm cục cưng nhỏ siêu cấp đáng yêu bê khay đến thì không cầm lòng được múc cho các bé thêm chút đồ ăn. Lúc mang khay ra bàn ăn, các bố nhìn núi đồ ăn nhỏ của bọn trẻ không giấu được ghen tị. 

Thấy dì múc cơm nhìn các bé vô cùng trìu mến, họ thầm nhủ dù thế nào cũng phải ăn sạch bữa trưa hôm nay. Nếu không thì sẽ phụ lòng các bác nông dân sớm khuya ra đồng cày cấy. 

Kết quả là, năm ông bố mệt xỉu sau một buổi sáng lao lực bắt đầu căng bụng ăn cơm. Các bé cưng cũng dùng bữa đến là vui vẻ. Duệ Duệ không cần daddy đút cơm, tự bé cầm muỗng ăn từ tốn, nhìn các anh chị ăn Duệ Duệ cũng ăn nhiều hơn bình thường một ít. Kết thúc bữa trưa, Trình Quận Nam đành phải cùng cục cưng nhà anh ngồi chờ tiêu cơm dưới bóng râm. 

Hai bạn cún bự tối qua không thấy đâu giờ cũng chạy về tìm hai cha con chơi đùa. Hai bạn cún bự quấn quýt chơi cùng Duệ Duệ chọc cho bé cười khanh khách, thậm chí có mấy lần vướng chân Trình Quận Nam suýt ngã, nhưng cũng đành chịu thôi. Bất chợt, Trình Quận Nam phát hiện mình cũng không còn sợ chó lắm, bây giờ anh còn vui vẻ chơi cùng bọn nó nữa này, con trai đúng là tiểu phúc tinh của anh.

Trình Quận Nam xoa xoa bụng nhỏ tròn vo của bé con, anh lo lắng hỏi: 

- Bụng còn căng không? Có khó chịu không? 

Duệ Duệ lắc đầu, bắt đầu ngáp: 

- Daddy ơi con muốn ngủ.

Được rồi, cục cưng buồn ngủ thì về ngủ thôi. Đi cũng nhiều, chắc đã tiêu bớt rồi. Về ngủ trưa thôi nào. 

Sáng nay hái dưa đến run cả chân, Trình Quận Nam cũng thấm mệt, anh ôm lấy bé con hít hà, ngủ thôi!   

Lúc Trình Quận Nam và Duệ Duệ đang ngủ say sưa, Đái Chinh mới trở lại văn phòng sau khi kết thúc bữa trưa cùng một khách hàng lớn. Hắn nhìn lịch, ngày mai hai cha con sẽ về, mới hai ngày không gặp mà đã nhớ lắm rồi. Giờ nên nghĩ xem tối mai nên làm gì cho hai cha con ăn đây? Trước tiên thì ngày mai cứ để dì giúp việc mua đồ ăn đã, hắn về là vừa kịp nấu, không không chậm trễ bữa tối.

Thật ra Trình Quận Nam ỷ lại hắn như thế, Duệ Duệ dính hắn như keo cũng do một tay Đái Chinh cưng chiều mà ra. Một người cũng là chiều, hai người cũng là chiều, dù sao cũng đều là cục cưng của mình, hắn không cưng chiều thì còn biết làm gì đây? Nếu có giải Nobel cưng chiều người nhà, nhất định sẽ được trao cho chủ tịch Đái. Hắn mà số hai thì đảm bảo không ai số một! 

Thời gian nghỉ hôm nay nhiều hơn hôm qua một giờ. Trình Quận Nam và Duệ Duệ đều ngủ đã giấc, hai cha con thức rồi còn nằm trên giường chơi đùa một lát mới rời giường thay áo ngủ, mặc lại đồ lúc trưa ăn cơm, trên áo thun màu cam có hình khỉ hip-hop và quần rằn ri. Một lớn một nhỏ mặc đồ giống nhau vừa bước ra đã làm cậu quay phim cạn sạch thanh máu vì đáng yêu. 

Buổi chiều nay chương trình định cho các bố con đi bán dưa, được bao nhiêu tiền thì mua đồ ăn tối. Nhưng cuối cùng đạo diễn lại hủy bỏ kế hoạch ban đầu. Trước khi tập đầu lên sóng, họ phải đảm bảo thông tin của Trình Quận Nam được giữ kín. Hai cha con anh chính là nhân vật thần bí gây tò mò lớn nhất của chương trình.  

Đạo diễn quả nhiên là người nhìn xa trông rộng, suy xét cặn kẽ vì chương trình. Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, hoạt động trước đó được đổi thành cho các bé tự hoàn thành nhiệm vụ trước rồi các bố con sẽ cùng làm nhiệm vụ chung. Sáng nay làm nhiệm vụ chủ yếu do các bố ra sức, các bạn nhỏ đều không chịu mệt gì. Hoạt động chiều nay cũng không làm khó được bọn trẻ, thật ra nhiệm vụ vô cùng đơn giản, chính là trồng cây.

Nên giáo dục các bé phải yêu thương và bảo vệ thiên nhiên, dạy các bé quan tâm và chăm sóc ngôi nhà chung của chúng ta. 

Các chuyên gia đưa các bé đến vườn ươm chọn cây. Mỗi bé chọn một cây sau đó cùng bố chọn một chỗ trong vườn trái cây trồng cây xuống. Tuy hoạt động đơn giản, nhưng ý nghĩa giáo dục rất lớn. 

Thế nhưng chương trình yêu cầu các bố chỉ được làm trợ thủ, đào hố trồng cây phải do các bé tự mình hoàn thành, họ không được giúp. Chỉ cần không phải cõng con hái dưa, các ông bố bày tỏ: sao cũng được hết. 

Ở cùng các anh chị gần hai ngày Duệ Duệ giờ không cần Trình Quận Nam lúc nào cũng ở cạnh bé. Lúc nhận được thẻ nhiệm vụ Duệ Duệ còn hào hứng thảo luận với anh xem nên chọn cây nào: 

- Daddy, con muốn một cây lớn í, sau này nó sẽ lớn thật nhanhhh.  

Trình Quận Nam chỉnh mũ cho bé: 

- Ừ, Duệ Duệ phải học các bác trồng cây cho tốt nhé.

Duệ Duệ nghiêm túc gật đầu: 

- Daddy, con đi đây, daddy chờ nhé, tí con về.

Trình Quận Nam thơm thơm hai má phúng phính của Duệ Duệ: 

- Được rồi, con đi đi, cẩn thận đấy nhé! 

Vừa nói xong là Trang Nhạc Thanh đã chạy tới nắm tay Duệ Duệ chạy theo các chú các bác đi trồng cây. 

Bỗng nhiên Trình Quận Nam thấy hơi chua xót, cứ như con trai sắp phải xa mình đến nơi. Mai sau bé con lớn lên, phải kết hôn thì biết làm sao đây?

Đột nhiên nhận ra mình nghĩ miên man quá, Trình Quận Nam đi theo các ông bố khác đến chỗ bóng râm ngồi đợi các bé về. Bỗng một nỗi lo lắng bất an dâng lên trong lòng, chẳng biết có chuyện gì xảy ra không.

Các ông bố tuy rằng ngồi đây nhưng lòng vẫn lo cho các bé. Dù không ai nói ra, nhưng nỗi lo đều hiện rõ trên mặt mọi người.

Sự lo lắng hiện rõ trên mặt Trình Quận Nam, trông anh nghiêm trọng hơn hẳn những người khác. Tim Trình Quận đập thình thịch, có câu mẫu tử liền tâm, Duệ Duệ là do anh sinh, đó chính là phụ tử liền tâm, anh vẫn luôn có dự cảm không tốt. Đến cả Tôn Văn Tinh cũng phát hiện nỗi lo bất thường của anh. 

Tôn Văn Tinh nói: 

- Quận Nam, đừng lo lắng, mấy đứa nhóc không có việc gì đâu.

Vừa mới dứt lời, một biên tập viên của chương trình vội vã chạy tới: 

- Thầy Trình ơi, đạo diễn ở bên kia điện thoại cho tôi nói Duệ Duệ té ngã, thầy mau đi xem một chút!

Mặt Trình Quận Nam trắng bệch, tim như ngừng đập, anh vội vàng đứng dậy sầm mặt chạy theo biên tập đến chỗ Duệ Duệ. 

Các ông bố khác cũng hoang mang nhìn nhau, bắt đầu lo lắng cho con mình nên vội vã đuổi theo. 

Rốt cuộc sao lại thế này?

17.5.22

Hết chương 10

Ối giời ơi, mới được 1/8 quãng đường thôi đấy 😂


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net