Chương 14: Thay đổi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 14: Thay đổi

Hè năm ấy.

Vừa kết thúc buổi thử vai, bước ra từ khách sạn trời đã giăng kín mây đen, sấm sét ầm ầm, mưa trắng đất trời không hề có dấu hiệu giảm bớt. Bây giờ Trình Quận Nam chỉ là diễn viên nhỏ hạng ba, anh không có trợ lý riêng mà chỉ có người quản lí đồng thời dẫn dắt nhiều diễn viên và nhóm nhạc. Do công ty miễn cưỡng nhét anh vào dưới tay người quản lí kia nên thái độ của người ta với Trình Quận Nam cũng rất xa cách. Hầu như đều do anh tự lực cánh sinh.

Trong hoàn cảnh đó Trình Quận Nam chỉ có thể tự dựa vào bản thân. Anh đi thử vai bất cứ lúc nào có thể, Trình Quận Nam muốn trở thành diễn viên, cho dù kết quả ra sao anh vẫn muốn thử. Buổi thử vai hôm nay chẳng biết có thành công hay không, anh rất thích nhân vật nam 3 của bộ phim điện ảnh kia, thế nhưng nghĩ đến rất nhiều người cạnh tranh Trình Quận Nam lại cảm thấy khả năng thành công không lớn lắm.

Từ khi 18 tuổi Trình Quận Nam đã bắt đầu theo nghiệp diễn. Nơi nào cần, anh đều có mặt ngay. Ban đầu chỉ vì kiếm cơm, sau lại dần dần thích nghề nghiệp này. Anh thấy làm diễn viên rất thú vị. Trình Quận Nam biết con đường này rất vất vả, nhưng anh lại không muốn từ bỏ.

Hiện giờ Trình Quận Nam cũng mới 23 tuổi, còn rất trẻ, kiếm được đủ sống rồi anh cũng muốn theo đuổi ước mơ, nếu không thì anh cũng chẳng còn lí tưởng gì để theo đuổi cả. Không có chống lưng mạnh mẽ thì chỉ có thể dựa vào nỗ lực của bản thân, đôi khi cũng sẽ cảm thấy rất mệt.

Hậu quả của việc không mang ô chính là chỉ có thể đứng chờ ngoài cửa khách sạn, sô pha trong sảnh đều đã có người ngồi. Trình Quận Nam thấy rất nhiều người trẻ tuổi cũng đi thử vai giống mình, tuy tính cách của họ không giống nhau, cũng chẳng cùng công ty, nhưng điểm chung là chẳng ai để ý tới Trình Quận Nam cả.

Trình Quận Nam tìm một chỗ khuất, nước mưa không tạt tới yên lặng đứng chờ mưa tạnh. Mưa mùa hè đến nhanh mà đi cũng nhanh.

Nhìn mưa to mịt mù trời đất, Trình Quận Nam ngây người, không biết anh đã đi vào cõi thần tiên ở vũ trụ nào rồi.

Mãi đến khi một mùi hương nam tính thanh mát nhẹ nhàng chạm vào đầu mũi, Trình Quận Nam mới hoàn hồn. Không biết đã bao lâu, ở bên cạnh anh có một người đàn ông vô cùng phong độ, có lẽ người ấy cũng đứng đây chờ tạnh mưa.  

Vào giờ phút này, Trình Quận Nam cảm thấy trái tim lạc nhịp, hình như anh đã hiểu được thế nào là: Nhất kiến chung tình.

Như bị ma xui quỷ khiến, Trình Quận Nam tiến lên hai bước đến cạnh người đàn ông kia. Nhất thời không biết mở miệng thế nào, anh đứng ngây ra một lúc mới nói với hắn:

- Hi! Anh thấy em làm bạn trai anh có được không?

Người đàn ông kia nghe được có người nói chuyện với mình bằng giọng điệu đùa giỡn, hắn định lạnh mặt liếc nhìn người đó nhưng lại bắt gặp ánh mắt đầy mong đợi của người trẻ tuổi kia, cũng thấy được gương mặt đỏ bừng của người đó.

Đột nhiên bị một người xa lạ tỏ tình chẳng mấy ai vui vẻ. Mặc dù hiện tại đã là xã hội tân tiến cởi mở, đồng tính hay dị tính cũng không bị dị nghị, nhưng quá bất ngờ vẫn khiến người khác bối rối, huống chi hắn cũng không phải người dễ dãi.

Đái Chinh vừa mới đàm phán công việc với khách ở phòng hội nghị trong khách sạn này xong. Tài xế đi lấy xe, hắn liền tìm một chỗ yên tĩnh ít người đứng chờ, ai ngờ đột nhiên có một người trẻ tuổi đến tỏ tình. Tuy ngoài mặt lạnh nhạt không cảm xúc, nhưng trong lòng đã cực kì khó chịu.

Người này tuy ưa nhìn nhưng tính tình lại quá sỗ sàng, lại còn dễ đỏ mặt!

(Ủa đỏ mặt thì sao?)

Người đàn ông hừ lạnh một tiếng khiến tim Trình Quận Nam đập loạn nhịp, sau đó hắn quay mặt đi.

Một chiếc xe hơi cao cấp xuất hiện, ngừng ở cách đó không xa. Tài xế bung chiếc ô lớn màu đen đi tới, Đái Chinh chỉ cho Trình Quận Nam một bóng lưng lạnh lùng rồi theo sau tài xế lên xe.

Thấy nam thần trong lòng biến mất trước mắt, Trình Quận Nam đuổi theo cũng không được, không đuổi theo cũng không được. Anh đứng đó nhìn chiếc xe biến mất trong màn mưa. Không xin được số điện thoại của nam thần, buồn cũng chẳng được gì. 

Lần đầu tiên chủ động xuất kích lại rơi vào kết cục này.

Bạn anh nói đúng, chỉ cần chính mình có thực lực tất cả đều dễ như trở bàn tay. Dù sao cũng do mình không đủ mạnh, cũng không đủ tự tin.

Đó là lần đầu tiên Trình Quận Nam và Đái Chinh gặp mặt.

.

Không biết đã ngủ bao lâu, lúc Trình Quận Nam tỉnh lại bên ngoài đã tắt nắng, vị trí bên cạnh không còn độ ấm. Đái Chinh đã dậy từ lâu, chỉ có anh ngủ ngon ơi là ngon.

Nhớ lại giấc mơ vừa nãy, haiz, sao trước mặt Đái Chinh anh luôn làm chuyện mất mặt thế chứ? 

Từ khi kết hôn đến giờ, nhớ lại chuyện gì cũng chỉ muốn đội quần, thật sự vô cùng mất mặt!

Tắm xong bước ra khỏi phòng Trình Quận Nam đã nghe tiếng con trai nói chuyện dưới nhà. Sau giấc ngủ tinh thần bé con phấn chấn hơn hẳn.

Người đang chơi với bé ở nhà dưới là trợ lý của Đái Chinh - Bành Viễn Châu. Anh ta cũng xem như đã chứng kiến Duệ Duệ lớn lên từng ngày, mỗi lần đến nhà đều mua quà cho bé. Trình Quận Nam nói Bành Viễn Châu đừng chi nhiều tiền mua quà cho Duệ Duệ nhưng anh ta vẫn không nghe, còn nói rất thuyết phục rằng mình rất thích Duệ Duệ, mua quà cho bạn nhỏ mình thích là chuyện bình thường.  

Không biết Bành Viễn Châu thuyết phục Đái Chinh thế nào mà Đái Chinh lại nói Trình Quận Nam cứ mặc kệ anh ta, thích thì cứ để cho mua đi. Sau này Trình Quận Nam mới biết lúc học đại học Bành Viễn Châu được Đái Chinh giúp đỡ. Anh ta vẫn luôn mang ơn Đái Chinh nên đối với Duệ Duệ tốt càng thêm tốt.

.

Trình Quận Nam lên tiếng:

- Viễn Châu đến đấy à?

Bành Viễn Châu đang chơi cùng Duệ Duệ ngẩng đầu nhìn Trình Quận Nam từ trên lầu đi xuống:

- Chào anh Trình!

Duệ Duệ thấy cha xuống liền liền hô lên sau đó nhảy xuống sô pha chạy về phía anh: 

- Daddy, papa nói tối nay chúng ta ra ngoài ăn cơm cơm.

Trình Quận Nam bóp mũi nhỏ của bé:

- Chỉ biết ăn thôi, bé tham ăn.

Duệ Duệ chun mũi phản bác:

- Không phải mà!

Trình Quận Nam nhìn món đồ chơi mới trên bàn, hỏi Duệ Duệ:

- Con đã cảm ơn chú Châu chưa? Chú lại mua đồ chơi mới cho con nữa kìa.

Duệ Duệ gật đầu:

- Dạ có.

Đã 3 giờ chiều, Trình Quận Nam để Duệ Duệ tiếp tục chơi với Bành Viễn Châu, còn anh đến phòng bếp pha trà.

Lúc ra thì thấy Đái Chinh chuẩn bị đưa một tập văn kiện đã kí tên cho Bành Viễn Châu.

Bành Viễn Châu nhanh chóng lật xem văn kiện, xác nhận lại một lần rồi thả lại vào bao công văn. Bành Viễn Châu chưa kịp uống trà Trình Quận Nam pha đã vội vàng rời đi.

Trình Quận Nam hỏi Đái Chinh:

- Sao anh ấy vội thế? Lúc nãy còn bình thường mà?

Đái Chinh ôm con trai vào lòng:

- Có chút vấn đề nhỏ, cậu ấy vội đi xử lý.

Trình Quận Nam hỏi:

- Không cần anh ra mặt sao?

Đái Chinh lắc đầu:

- Không nghiêm trọng đến mức đó. Chút chuyện này Bành Viễn Châu tự xử lý được. Chút chuyện nhỏ đó mà không xử lý được thì anh cũng không để cậu ấy theo bên mình nhiều năm như vậy.

Trình Quận Nam nghĩ một lát:

- Cũng đúng. Chậc, xem kìa mỗi lần mua đồ chơi cho con anh đều là bản giới hạn.

Đái Chinh cười:

- Lại ghen với con.

Trình Quận Nam lầm bầm:

- Làm ảnh đế mà còn không được hoan nghênh bằng con trai, anh bảo em làm sao mà không ghen được!

Vừa lúc Duệ Duệ ngẩng đầu, bé nghe hai người nói chuyện cái hiểu cái không:

- Papa, con muốn uống trà.

Đái Chinh cầm ly lên thổi thổi, nói với Duệ Duệ:

- Nóng, đợi một lát mới uống được.

Duệ Duệ không quan tâm, đưa tay muốn đoạt cái ly. Đái Chinh đành phải để bé tự nếm thử, không ngoài ý muốn nóng đến lè lưỡi. Tuy bé không nói gì nhưng biểu tình trên mặt vô cùng uất ức, Trình Quận Nam xoa bóp khuôn mặt nhỏ của bé, bị vẻ mặt của Duệ Duệ chọc cười.

Đái Chinh để lại ly lên bàn, đi rót cho bé ly nước ấm. Lúc quay lại thấy Trình Quận Nam còn đang chọc con, hắnkhông nhịn được cười cười.

Mỗi ngày ở nhà đều vui vẻ, Đái Chinh biết đây chính là cuộc sống hắn vẫn luôn mong ước.

Có người thương, có con cái.

Tay Duệ Duệ bị thương, một tuần tới bé không đi nhà trẻ. Dạo này Trình Quận Nam không có công việc gì khác. Vừa lúc hai người được ở nhà, hai tuần sau "Mình cùng đi nào" lên sóng.

"Mình cùng đi nào" được lên sóng sau khi họ quay xong kì hai cho chương trình. Một lần quay có thể chiếu hai tuần, thời gian khá dư giả. Chuyện này Trình Quận Nam không bận tâm, bây giờ anh chỉ quan tâm chương trình lên sóng con trai sẽ bị mọi người biết đến, vậy liệu Đái Chinh có bị mọi người đào ra không? Tuy tên Đái Chinh vang vọng trong lĩnh vực kinh doanh, nhưng chưa bao giờ xuất hiện trong giới giải trí. Cùng lắm cũng chỉ có vài nghệ sĩ muốn mượn tên tuổi hắn để lăng xê bản thân nhưng đều bị đè xuống. 

Chuyện bây giờ không giống những tai tiếng giả lúc đó, bọn họ là thật sự chung sống bên nhau. 

Con trai bị công chúng biết không thể nào Đái Chinh trốn thoát được.

Lúc quay chương trình anh đã nói với tổ quay rằng không đề cập gì đến Đái Chinh. Nhưng giờ ngẫm lại, mặc dù tổ tiết mục không đề cập tới thì bọn họ cũng không thể tránh khỏi vấn đề bị đào bới riêng tư. Trình Quận Nam bắt đầu lo lắng sốt ruột.

Đái Chinh đang cùng con trai học chữ thì phát hiện Trình Quận Nam đột nhiên yên lặng, hắn ngẩng đầu nhìn anh, lại ngẩn người rồi, biểu tình đều viết hết trên mặt. Đái Chinh hỏi:

- Em đang lo lắng chuyện gì? 

Trình Quận Nam nói chuyện mình lo lắng với Đái Chinh, nghe xong hắn cười nói:

- Không có gì phải lo lắng. Nếu con có thể xuất hiện trước công chúng vậy anh cũng có thể.

Nghe hắn nói vậy, Trình Quận Nam chớp chớp mắt, thực sự cảm động:

- Thật sự không sao chứ?

Đái Chinh nói:

- Yên tâm, mọi chuyện có anh lo. Công khai cũng không sao. Đây vốn là sự thật mà. 

Trình Quận Nam bổ nhào vào trên người Đái Chinh, kích động nâng mặt hắn lên hôn một cái thật kêu:

- Ba nó ơi anh tốt quá à!

Duệ Duệ bị Trình Quận Nam làm cho ngơ ngác, bé tròn mắt nhìn daddy: "…"

Đái Chinh yên lặng đỡ trán, thỉnh thoảng Trình Quận Nam nhí nhố hắn cũng đã quen, còn con trai thì cũng nên làm quen từ từ thôi.

Để che giấu tâm trạng kích động, Trình Quận Nam cũng ôm chặt Duệ Duệ, sau đó cũng hôn bé một cái thật mạnh:

- Cục cưng à daddy yêu con!

Cục cưng Duệ Duệ nhìn papa lại nhìn daddy, bé nói:

- Con cũng yêu daddy!

Đái Chinh bưng ly trà Trình Quận Nam pha lên yên lặng uống.

Một nhà ba người chơi đùa đến 5 giờ chiều thì chuẩn bị thay quần áo ra ngoài.

Nghe nói tối nay chút hai nhà Đái Chinh dẫn người yêu về, làm anh trai tất nhiên hắn phải giúp em trai giám định nhân phẩm người kia.

Trình Quận Nam và Duệ Duệ chỉ cần hóng chuyện là được.

Hết chương 14

Lâu quá mới có chương mới các bồ đừng bùn nheeeee 😚

26.8.22


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net