Chương 66: Cơ Hội Gặp Mặt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi đưa Grucius trở lại Tempest, tôi cũng định làm điều tương tự với bản thân nhưng thất bại.

Điều gì thế này?

Mặc dù Gricius đã biến mất trước mặt tôi 1 giây trước thôi, ...

Câu hỏi này,

«Trả lời. Bạn đang ở trong một kết giới diện rộng, kỹ năng [dịch chuyển] đã bị phong ấn.»

[Đại Hiền Giả] trả lời.

Gì cơ?

Tôi có cảm giác xấu về việc này.

Một cảm giác chết chó mà tôi chưa bao giờ cảm thấy trước đây.

Khi Milim đến, tôi không cảm thấy bất chút sát khí nào của cô ấy, vì vậy tôi đã không phải lo lắng. Nhưng lần này, tất cả các giác quan của tôi đều báo động.

Tôi đã rơi vào một cái bẫy?

Tôi đã cố gắng triệu hồi Ranga từ trong cái bóng của tôi, nhưng nó không đáp lại.

Có vẻ như kết giới này đã hoàn toàn cô lập tôi khỏi thế giới bên ngoài.

Có vẻ như tôi có thể không gọi cho viện trợ cũng như không thể thoát khỏi nó.

Cảm giác sợ hãi này, tôi kiểm tra một chút, hi vọng ít nhất thì tôi vẫn có thể sử dụng kỹ năng...

«Trả lời. Bạn đang ở trong một kết giới rộng. Khả năng điều khiển ma thuật của bạn đã bị phong ấn.>>

Cái gì?!

Cơ bản đó là cả các loại phép thuật mà tôi sử dụng, thậm chí hỏa kỹ và lôi kỹ của tôi cũng bị phong ấn.

Chẳng những thế, [Tơ thép] và khả năng dùng tơ của tôi cũng đi luôn.

Thay vì tôi đã lỡ lạc vào khu vực đi săn của ai đó, có khi nào tôi đang bị săn đuổi không?

Họ đã để Grucius đi trước vì không muốn đánh với cả 2 bọn tôi cùng lúc. Nếu tôi mà quyết định đi trước, thì họ đã không chờ đến lúc này.

Trong trường hợp đó, có lẽ họ có thể cảm nhận được dòng chảy của ma thuật của tôi.

Họ định làm gì?

Tôi xác định chuẩn bị phải đối mặt với một luồng sát khí không ngừng và chờ đối phương xuất hiện. Tất nhiên, tôi đã cố gắng phá vỡ kết giới, nhưng để làm được điều đó tôi cần [ĐTN] phân tích nó trước.

Tuy nhiên, kết giới lớn thế này cần rất nhiều thời gian để phân tích

Nói cách khác, tôi đang bị giữ chân.

Đây là lần đầu tiên tôi cảm thấy trái tim mình đập nhanh hơn vì lo lắng.2

Đây là 1 sự lo lắng tôi chưa bao giờ cảm thấy kể từ khi đến thế giới này.

Đó có thể là kết quả của việc tôi đã đầu thai thành slime, nhưng rất có thể là nó chủ yếu do khả năng tiên đoán của [ĐTN].

Trước khi tôi thực hiện bất cứ điều gì, nó có thể ước tính cơ hội thành công.

Đó là lý do tại sao tôi có thể chiến đấu với đối thủ mạnh không sợ hãi. Mặc dù rất mạnh, nhưng tôi có thể dự đoán kết quả.

Mặt khác, thậm chí phải biết sẽ phải đối mặt với thất bại nhưng tôi cũng không cảm thấy lo lắng.

Nếu không thể giành chiến thắng, tôi sẽ bỏ chạy. Nếu không thể chạy, ít nhất thì cũng quay lại cho một đấm.

Nhưng giờ việc đó không quan trọng trong trường hợp này. Lúc này, tôi không biết sức mạnh của đối thủ, tôi không thể dự đoán kết quả.

Tuy nhiên, tôi có thể cảm thấy sát khí của họ.

Tôi không biết liệu tôi có thể giành chiến thắng không, giờ thì tôi không thể chạy trốn, và cũng không biết đối phương có bao nhiêu người nữa.

Chắc chắn sẽ cần vài người để tạo ra kết giới này.

Tuy nhiên, [Cảm biến nhiệt] chỉ phát hiện được duy nhất 1 người đang tiến đến, [Cảm thụ ma thuật] thì không có phản ứng.

Nếu tôi biến về hình dạng slime, chắc chắn tôi sẽ lại mù dở như trước.

Nói cách khác, tôi đã mất đi khả năng tuyệt vời đó và không thể quan sát toàn bộ chiến trường cùng một lúc được nữa.

Khoảnh khắc tôi rơi vào kết giới này, cơ hội chiến thắng của tôi đã giảm đáng kể.

Dù sao thì, để mà có thể phong ấn khả năng của đối phương như vầy...

Vậy là còn có kiểu chiến đấu như này. Hơn nữa, đối phương thậm chí còn không nhận ra rằng họ đã bị tách khỏi thế giới bên ngoài.

Rõ ràng đây phải là những người chuyên nghiệp.

Rất có thể, kết giới này phải rộng ít nhất là 4 km. Đó là giới hạn quan sát của tôi,

Sự tỉ mỉ của họ thật là đáng sợ.

"Ai có thể làm điều này, và tại sao họ lại săn đuổi tôi?"

Khi tôi đang nghĩ ,

"Rất vui được gặp ngươi, ta có nên nói thế? Mặc dù ta sắp chẳng thấy mi nữa đâu."

Duy nhất 1 người đi bộ về phía tôi và nói những lời đó.

Tôi đã nghĩ như vậy 1 lúc, nhưng tôi có cảm giác như tôi đã gặp cô ở đâu đó.

Có cái gì đó hoài cổ khi nhìn cô.

Cô rất đẹp, mái tóc đen bóng chạmg vai, mái trái gần như che toàn bộ mắt cô.

Cô đeo 1 cái kính tròn nhỏ, có thể nói đây là dấu ấn của cô ấy.

Tôi tự hỏi cô ấy đeo chúng có ko hợp mốt ko, vì đôi mắt của cô cũng ko đến nỗi nào.

Bộ quần áo đen cô ấy đang mặc giúp cô dễ dàng để di chuyển xung quanh. Tuy nhiên, do chất lượng của nó, nó chỉ được làm vào 1 dịp nhất định. Thay vì một chiếc váy, cô mặc quần.

Cô cũng mặc 1 cái áo choàng tu sĩ đen.

Thực ra là tôi rất thích màu đen, còn cô ấy có vẻ thích nó 1 cách ko tự nhiên chút nào.

Đôi mắt cô, lạnh lùng và tàn nhẫn, và còn rất khôn ngoan nữa.

Không cần phải gọi là 1 vẻ đẹp lạnh lùng gì, chỉ đơn giản 1 từ "đẹp" là được rồi.

"Rất vui được gặp cô, nhưng cô có việc gì với tôi à?

Tên tôi là Rimuru, chắc có hiểu lầm gì ở đây rồi?"

Việc này chắc cũng chả có nghĩa lí gì, nhưng thử cũng có chết ai đâu.

Rõ ràng mục tiêu cô nhắm đến là tôi. Không lẫn đi đâu được

Nhưng ngay cả khi như vậy, tôi không muốn bị giết vì một sự hiểu lầm.

"Tất nhiên là không, chả có nhầm lẫn gì ở đây hết.

Chủ nhân của thành phố demon. Ngươi biết đấy, đó là 1 mối bận tâm của bọn ta.

Vì vậy, ta quyết định đè bẹp nó.

Vì thế ngươi mà trở lại đó sẽ khiến mọi việc mất tiện lắm.

Ngươi hiểu, đúng không?"

Không do dự và có vẻ như có chút như buồn chán, cô giải thích mình.

"Ah, tôi hiểu!" Không, đó không phải điều tôi có thể nói ở đây.

Nhưng làm thế nào cô biết rằng tôi là người cai trị Tempest?

"Tại sao cô lại gọi tôi là demon, và còn cái gì mà chủ nhân của thành phố demon nữa?

Tôi chỉ là một nhà phiêu lưu bình thường, cô cũng thấy đấy."

"Huh? Giả ngu đấy à?

Điều đó không có tác dụng gì đâu. Ta có nguồn tin của ta.

Ta sẽ không nói cho ngươi biết đó là ai, tất nhiên, nhưng ta có thể chắc chắn 1 điều

Có rất nhiều "mắt" ở thủ đô hoàng gia. Ngươi nên thận trọng hơn với những bí mật của ngươi."

Có người cung cấp thông tin?

Tôi không thể nghĩ ra đó là ai. Tôi đã nhận ra nếu mình bị theo dõi rồi và tôi còn rất cẩn thận về chỗ ở của mình.

Tôi không thể hiểu được. Dù sao, chắc chắn giờ cô ta muốn giết tôi.

Thực sự tình hình rất tệ.

Cô đeo một thanh kiếm trên hông, nhưng lại không mặc áo giáp và có vẻ trông khá thoải mái.

Tôi không thể cảm thấy bất kì sự hiện diện nào của ai khác xung quanh, có vẻ như những người tạo ra kết giới sẽ không tham gia cuộc chiến.

Họ bày vẽ thế này rồi chỉ để 1 người xử tôi?

Hay đơn giản vì cô ta quá mạnh?

Nhưng đây không phải là lúc để suy nghĩ về những điều này. Tempest có thể đang bị tấn công ngay lúc tôi đang nói chuyện ở đây.

Sau khi huy động một đội quân, sẽ mất tầm 1 tuần để đến được thành phố.

Và Grucius đã mất bao nhiêu ngày để đi hết từ Farma đến Ingrasia rồi?

Nếu chạy không ngừng nghỉ, tôi đoán khoảng ba ngày.

Kế hoạch là sẽ đưa tôi trở về ngay lập tức, nhưng....

Chết lặng, tôi chỉ có thể than trách vì sự sự thiếu hiểu biết của mình.

Tất cả tôi biết là giờ tôi không có thời gian để dây dưa nữa.

"Có vẻ như ngay cả khi tôi nói rằng thông tin đó là sai lệch cô cũng sẽ không tin tôi phải không?"

"Không. Nói sao thì, ta mới nghe nói rằng chủ nhân của những con demon được có tên là "Rimuru""

"Ah, ra là như vậy ..."

Cô ta đã nắm thóp được tôi. Và còn biết cả tên tôi.

"Chúng ta bắt đầu được chưa?"

"Tôi không muốn, nhưng ít nhất tôi có thể biết tên cô chứ?"

Tôi nói với cô, người đã rút sẵn thanh kiếm của mình.

Nghiêng cổ, cô trả lời nói:

"Ta chưa tự giới thiệu à, huh. Ta không thực sự quan tâm lắm nên ta đã quên mất.

Vậy thì, thêm một lần nữa.

Ta là đội trưởng tiểu đội hiệp sĩ hoàng gia, phục vụ dưới chân hoàng đế,

Sakaguchi Hinata.5

Chúng ta sẽ chẳng biết nhau lâu nữa đâu, nhưng khá khó chịu đấy."

Cô rút thanh kiếm ra.

Nó được trang trí bằng 7 viên ngọc gắn trên chuôi thanh kiếm bạc của cô.3

Nguồn năng lượng ma thuật đỏ thẫm bao bọc nó. Một thanh kiếm ma thuật, có vẻ vậy

Nhưng để mà nghĩ rằng cô ta là Sakaguchi Hinata ...

Tôi nghe nói rằng cô là người thực dụng, và không thích làm mọi thứ đến cùng.

Đó có vẻ là một ý nghĩ sai lầm. Cô ta đã học về tôi, và tất cả mọi thứ liên quan đến thành phố của tôi.

Nhưng, quan trọng hơn.

Tôi vẫn phải "cảm ơn" cô ta vì đã sai lầm với thông tin về những đứa trẻ.

Cũng cám ơn ý định chiến đấu của cô. Tôi sẽ nghiền nát cô không thương tiếc.

Nhưng chỉ vì thời gian gấp rút, tôi mong có thể thương lượng để ra khỏi đây.

Thế là, trong khi rút thanh kiếm của tôi ra,

"Cô mới nói Hinata? Đợi đã, tôi có chuyện cần nói chuyện với cô!"

"Ta không biết 1 demon định có thể nói được gì, nhưng ta không định nghe đâu."

"Chờ đã, tôi nói. Cô là người Nhật phải không, tôi cũng vậy. Shizu-san đã nhờ tôi tìm ..."

"Ta biết. Mà người đã giết Shizu-sensei. Vì vậy, đây là sự trả thù.1

Bên cạnh đó, một demon lại là một người Nhật? Vô lí nó vừa vừa thôi, tính chọc ta cười à?"

Không có vẻ như cô ấy sẽ tin tôi.

Phải! Tôi nghĩ ra một cách,

"Tôi đã nói với cô: Tôi là người Nhật! Tôi đã chết ở đó và tái sinh thành 1 slime trong thế giới này!"

Tôi nói, bằng tiếng Nhật.

Cô có vẻ ngạc nhiên.

"Giỏi nhở ... ngươi đã học nó ở đâu?

Nhưng, nó cũng chả có nghĩa lí gì đâu. Khả năng chuyện đó xảy ra chỉ có ở trên trời.

Hơn nữa, cơ hội người đó có thể đứng đây nói chuyện với ta còn thấp hơn nữa.

Nói cách khác, ta chả gì phải bận tâm đến lời mói của ngươi."

Cô ta hoàn toàn không quan tâm đến bất cứ điều gì tôi nói.

Tôi đã nghĩ rằng cô ấy có thể tin rằng nếu một demon lại đột nhiên bắt đầu nói tiếng Nhật, nhưng ...

"Vậy là, kiểu gì thì cô cũng muốn chiến nhỉ?

Tốt thôi, tôi cũng sẽ trả lại tất cả những gì cô gây ra cho lũ nhóc!

Và bên cạnh đó, cô nghĩ rằng cô đủ sức đánh bại tôi?"

Tôi tuyên bố.

Thậm chí nếu cô có là một "người du hành xuyên thế giới", tôi có sức mạnh sánh ngang với 1 quỷ vương.

Dù sức mạnh đã bị phong ấn thì cũng chẳng là gì, tôi sẽ không thua.

Tôi nghĩ vậy thôi, nhưng ...

"Hừm? Lũ nhóc nào vậy?

Bên cạnh đó, ta thấy ngạc nhiên đấy. Ngươi thật sự nghĩ rằng ngươi có thể chiến thắng ta trong kết giới này?"

Cô mỉm cười thích thú và thì thầm những câu trả lời.

Trong 1 khoảnh khắc, bảy tia sáng cầu vồng màu bắn ra từ thanh kiếm của cô.

Một loạt các đòn tấn công có sức tàn phá cao. Và dư ảnh của nó lòe loẹt như đá quý vậy.

Tôi đã cố gắng để tránh nó, nhưng cơ thể tôi cảm thấy rất nặng nề.

Đùa à! Ngay cả sức mạnh thể chất của tôi cũng bị hạn chế.

Bất chấp nỗ lực của tôi, tôi dính đòn ba lần.

Một cơn đau như bị thiêu đốt chạy qua cơ thể của tôi. Đau? Tôi cảm thấy một thứ mà đáng lẽ ra mình không thể.

"Hừm? Có vài cái trượt rồi.

Ta rất ấn tượng với khả năng né tránh của ngươi đấy. Nhưng giờ ta tự hỏi ngươi có thể di chuyển không?"

Không để tôi nghỉ ngơi 1 giây, cô tiếp tục tấn công dữ dội.

Tôi đã cố gắng ngăn chặn chúng với thanh kiếm của tôi. Nhưng nó đã vượt qua thanh kiếm và trúng tôi lần nữa.

Cảm thấy nguy hiểm, tôi nhảy tránh xa cô ta ra.

Vậy là, tôi bị trúng đòn bốn lần. Bằng cách nào đó, tôi cảm thấy rằng nếu trúng 1 đòn nữa là coi như xong.

"Oh, ngươi đã nhận ra sức mạnh của kỹ năng này?

Đã có rất nhiều kẻ ngu muội mất mạng mà không thể cựa quậy tí nào đấy.....

Có vẻ như ngươi cũng khá hơn chúng chút đấy."

Với một cái gật đầu nhẹ, cô khen tôi.

Tôi chả thấy vui gì đâu.

Kỹ năng này có thể không truyền đau đớn đến các dây thần kinh, nhưng trực tiếp đến linh hồn. Vì vậy, không có cách nào để chống lại được nó.

Thực tế là cơ thể tôi không bị thương chút nào là bằng chứng.

[ĐTN] đã đưa ra 1 số dự đoán dựa trên những quan sát của tôi. Có vẻ như rằng tôi sẽ chết nếu tôi bị trúng ba lần hoặc hơn.

Không phải là cái chết về thể xác, mà là linh hồn.

Thật là một kỹ năng vô lí. Nhưng tôi không thể chắc chắn nó một kỹ năng hay khả năng của 1 thanh thánh kiếm.

Thành thật mà nói, có vẻ như tôi đã đánh giá thấp đối thủ của tôi quá nhiều.

Sakaguchi Hinata. Cô chắc chắn có một kỹ năng đặc biệt.

Tôi không thể biết nó là gì, nhưng cái khiến tôi rơi vào tình thế này chính là vì khả năng của tôi đã bị phong ấn.

Đáng nhẽ tôi nên cố gắng thoát ra ngay từ khi biết mình lọt vào kết giới này.

Mặc dù tôi không chắc liệu tôi có thể trốn thoát hay không ...

Tôi liên tục lùi về phía sau.

Tôi cố gắng thử mọi kĩ năng [Hắc hỏa], [Hắc lôi], và [Lá chắn] đều ko thể sử dụng.

Hơn nữa, kể từ [Phân thân], [Biến hình] và [Hỏa chuyển](Fire change) cũng như mọi thứ có liên quan đến ma thuật đều vô dụng.

Những kĩ năng mạnh nhất, quan trọng nhất đều đã bị phong ấn,

Mặc dù không phải là giờ tôi không thể làm gì,

"Fufu. Ta tự hỏi ngươi đang suy tính điều gì.

Nhưng có là gì cũng vô dụng thôi?

Một demon bị mắc kẹt trong Thánh Linh Kết Giới không thể sống lâu được đâu, nếu mà là demon hạng C thì ngay lập tức sẽ bị thanh tẩy rồi đấy.

Không hiểu phải không không? Kết giới này sẽ thanh lọc năng lượng ma thuật bên trong nó.

Do đó, demon cấp cao như ngươi bị mất hầu hết sức mạnh và không thể chiến đấu như bình thường được.

Đó là kết giới mạnh nhất mà nhà thờ có để chống lại bọn mi đấy.

Thông thường, nó chỉ được sử dụng cho demon hạng A trở lên thôi.

Oh, và ngươi nói ta ko đủ sức giết ngươi? Ta còn chẳng cần dùng hết sức.

Nhưng vầy là quá đủ.

Nhưng, ta muốn nói rằng ta cũng đã muốn thử nói chuyện với ngươi một lần.

Kể từ khi ngươi giết Shizu-sensei.

Có lẽ không phải trả thù, nhưng cô ấy sẽ muốn ta giết ngươi, phải không?"

"Tôi về mặt hình thức thì đúng là tôi đã giết Shizu-san, nhưng đó là ..."

"Đó là? Không quan trọng. Cô ấy là người duy nhất đối tốt với ta. Và giờ cô ấy đã..."

Tôi không thể hiểu nổi cô ta. Cô thì thầm và nhìn tôi.

Đôi mắt cô như tuyên bố tôi là con mồi của cô.

Sau khi cho thấy một sự khác biệt áp đảo như vậy, cô đứng bất động.

Sự tự tin của cô có lẽ xuất phát từ sức mạnh cô vừa thể hiện.

Và, nếu những gì cô nói là thật, tôi không thể thắng cô trong kết giới này.

Nếu tôi không phá tan nó, tôi chắc chắn sẽ thua.

Nhưng, cô tin rằng tôi là kẻ thù Shizu-san? Tôi không hiểu.

Có vẻ có chuyện gì đó.

Nhưng giờ không phải lúc.

Hơn bất cứ điều gì, tôi chủ yếu lo lắng về ...

"Kết giới này chỉ có thể được tạo ra bởi các Hiệp sĩ Thánh chiến. Vì vậy, đừng lo lắng.

Những người được gửi đến thành phố của ngươi không thể sử dụng nó.

Nhưng, tạo kết giới là 1 phần chương trình học của bọn ta, họ sẽ vẫn tạo ra được những kết giới yếu đấy,

Chẳng bao lâu nữa, ngươi sẽ mất một nơi để trở về, hiểu chứ?

Mà ngươi có muốn cũng ko về được đâu."

Theo tôi nghĩ, nếu họ sử dụng một thứ như vậy để tấn công Tempest, bạn bè của tôi sẽ gặp nguy hiểm.

Đây là một đối thủ chúng tôi phải diệt ngay lập tức. Nhưng quả thật sẽ rất phiền phức.

Lựa chọn duy nhất của tôi bây giờ là tấn công mà ko có sức mạnh ma thuật.

Đó là kiếm thuật và cùng các kỹ năng đặc biệt.

Thanh kiếm của của ta mạnh hơn tôi, sức lực của tôi thì đang giảm dần và cô ta vẫn chưa dùng hết sức mạnh.

Tôi không muốn tin điều đó, nhưng tôi cảm thấy áp lực tương tự như khi đấu với Hakurou.

Đó là lý do tại sao tôi phải phụ thuộc vào kỹ năng đặc biệt để đánh bại cô.

Tôi không hề muốn để lộ nó ra chút nào. Tôi ngập ngừng, nhưng tôi không có sự lựa chọn nào khác.

Đầu tiên, tôi nâng sức mạnh lên bằng [Tinh linh chiến đấu thuật]. Hơn nữa, tôi cũng kích hoạt [Sức mạnh Hercule].

Đúng như dự kiến, tôi có thể sử dụng kỹ năng không phụ thuộc vào năng lượng ma thuật.

"Còn quá sớm để cô nghĩ mình có thể thắng đấy."

Tôi chuẩn bị sẵn sàng thanh kiếm của tôi và quay sang tấn công.

Nhờ vào Hakurou, kiếm thuật của tôi khá tốt.

Có chút ngạc nhiên, nhưng Hinata đã vào thế phòng thủ.

Không ... cô ta chỉ cẩn thận hơn thôi.

Đôi mắt ấy. Cứ như mắt người đầu bếp đang nhìn con cá trên thớt vậy.

Cũng không có gì bất ngờ, cô ta đang phân tích các đòn tấn công của tôi và tìm sơ hở. Cũng chả phải là tự hào gì, cô ta trông như không quan tâm, như thể chỉ là làm việc của mình vậy.

Những lời nói trước đây cũng tương tự..

C ô ta không đánh giá thấp tôi một chút nào ...

Ngay cả bây giờ, sau khi quan sát động tác của tôi, cô đưa ra dự đoán. Dù tôi có tốc độ vượt trội, cô ta vẫn phản công hoàn hảo.

Cứ như tôi đang chiến đấu với [ĐTN] thay vì cô vậy.

Khi cô trùng đòn với sức mạnh đã được cường hóa thêm từ [Sức mạnh Hercule] Tôi đã hiểu.

Đã hiểu sự khác biệt giữa chúng tôi.

Mặc dù lưỡi kiếm đi chuyển với ngang ngửa tốc độ âm thanh, cô vẫn không bị thương.

Cô hoàn toàn đọc được các đòn tấn công của tôi.

Và để làm được điều đó, bạn sẽ cần giỏi như Hakurou.

Và khi tôi mất thăng bằng, cô đâm tôi 2 phát với độ chính xác chết người.

"Oh? Đến đây kết thúc được rồi nhỉ?

Nhưng, yeah. Có thể di chuyển như vậy trong kết giới này rất đáng khen đấy.

Thành thật mà nói, ta đã đánh giá thấp ngươi. Nhưng, ngươi không thể chiến thắng ta được nữa.

Ngươi đã rất nỗ lực, cho đến tận bây giờ. Ngươi đã dính tận 6 đòn.

Khả năng đặc biệt của thanh kiếm, cầu vồng chết?(Dead End Rainbow), sẽ giết chết đối phương sau 3 đòn.

Ta chả việc gì phải cho ngươi biết, nhưng ta chắc ngươi sẽ chết không nhắm mắt khi không biết tại sao mình chết phải không?"

Cô nói.

Cô ta đã thấu tất cả, và không phạm chút sai lầm nào, tôi cũng đã nhận ra.

Giờ, cô ta đang giở trò đạo đức giả, cô ta nói cho tôi biết về kĩ năng đó nhưng chắc chắn đó chỉ là mồi nhử để tôi lộ sơ hở.

Cô ta quả thật rát khôn ngoan. Chắc chắc đó là mục đích của cô ta khi nói với tôi chuyện này.

Tôi đã nghĩ mình vẫn xoay xở được dù kĩ năng bị phong ấn, nhưng cô ta quả là đối thủ tồi tệ nhất.

Một đối thủ mạnh nhưng không tự kiêu, không sơ xuất. Người sẽ làm dùng cách áp đảo nhất để chiến thắng.

Và, cô ts tiếp tục phân tích các khả năng của tôi trong khi chiến đấu, cho đến khi chưa nắm chắc phần thắng, cô sẽ không dừng lại.

Tình hình thật vô vọng. Chưa bao giờ tôi nghĩ rằng tôi sẽ đối mặt với một tình huống vô vọng như này.

Ngay cả với Milim thì tôi cũng phải suy tính 1-2 điều cần làm.

Không phải là tôi muốn giành chiến thắng...

"Tôi sẽ tiếp tục cuộc chiến vô nghĩa này.

Tôi sẽ không chấp nhận và chịu chết như cô muốn đâu."

Tôi trả lời, và thử một thứ tôi chưa sử dụng.

Đó là, triệu hồi tinh linh. Đó cũng là một thứ khác so với năng lượng ma thuật.

Vì tôi chưa kí giao ước nên không thể triệu hồi tinh linh được, thay vào đó tôi sẽ gọi ra thứ đang nghỉ ngơi trong tôi

«Xác nhạn. Tinh linh lửa Ifrit đã được tách ra từ kỹ năng [Người biến hình]»

Có vẻ như đó là một thành công.

Tôi có thể cho phép kỹ năng tinh linh này thay đổi kỹ, tạo ra vô vàn khả năng mới, nhưng không phải vào lúc này.

Lý do là: Tôi lo sợ nó sẽ không chạm được đến cô ta.

Thật không may, cô ta không phải kiểu sẽ để cho đối thủ đang gục ngã giở trò.

Nếu tôi giải quyết trong 1 đòn, tôi không thể giành chiến thắng.

"Tấn công mục tiêu đi, hỏa linh Ifrit !!!"

Đáp lại lời kêu gọi của tôi, Ifrit thực thể hóa cơ thể mình.

Một liên kết năng lượng ma thuật được tạo ra giữa các

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net