Chap 1 (edited) Cổng Đến Dị Giới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trans: me

Edit:  Midorinoko

Vào ngày diễn ra cuộc tẩu thoát của Rimuru, có những người cười to tại nơi sâu thẫm của mê cung.

Đó là Veldora và Ramiris.

Veldora trong dạng người đứng trước vòng tròn ma thuật và cười lớn.

Ramiris vui vẻ bay quanh anh.

「Ku-ahahaha! Cuối cùng đã hoàn thành. Bây giờ chúng ta có thể đến những thế giới khác trước Rimuru.」

「Ohoho. Đối diện với những điều chưa biết! Rimuru luôn thận trọng về mọi thứ, vì vậy đây là cơ hội của chúng ta, sư phụ!」

「Đúng! Ta cũng nghĩ vậy, Ramiris. Tại diễn đàn sắp tới ở Ingracia, một luận văn về Cổng Dị Giới sẽ được công bố. Tuy nhiên, chúng ta sẽ là người đầu tiên thành công trước khi sự kiện đó xảy ra!」

「Đúng đó, đúng đó! Rimuru nhất định sẽ nói 『Tui tới thế giới khác chơi đây!』vì vậy chúng ta phải đi trước và xem nó như thế nào!」

「Chính xác!」

Theo như cuộc trò chuyện này, họ đã hoàn thành kỹ thuật mở Cổng Dị Giới.

Đó là chuyện đương nhiên.

Điều này là do họ đã hỗ trợ cho nghiên cứu của Mai Furuki, và ở vào vị thế để biết nội dung đó.

Không phải là họ có ý định đánh cắp công trạng và thành quả nghiên cứu.

Lý do của họ rất đơn giản. Họ chỉ muốn tìm kiếm một cơ hội để đến thế giới khác chơi và phớt lờ mấy cảnh báo của Rimuru kiểu như nguy hiểm lắm, dừng lại đi.

Và nếu hoàn cảnh cho phép, họ sẽ học tất cả những gì có thể và sau đó làm Rimuru ngạc nhiên. Đó chính là âm mưu thực sự được che giấu.

Và vì vậy, không ai trong số họ do dự. Bây giờ Rimuru đã biến mất, họ sẽ nhanh chóng kích hoạt kỹ thuật mới này và cất cánh đến một thế giới khác. Trên mặt hai người đó chẳng nghĩ gì khác.

Lời cảnh báo của Rimuru như một cơn gió thoáng qua nơi nào, thế giới sắp đến có an toàn hay không, họ cũng chẳng thèm nghĩ tới.

Họ không có kế hoạch gì cả. Tuy nhiên, cả hai đều tràn đầy tự tin và không quan tâm đến những chuyện vặt vãnh. Rồi lại như mọi khi, tới lúc gặp rắc rối thì chỉ biết khóc thôi.

「Hehehe. Quyết định rồi thì xuất phát ngay nào!」

「Đúng! Đi nào!!」 Ramiris giữ chặt vai Veldora, khi anh chắc chắn rằng cô an toàn, Veldora bắt đầu truyền ma lực vào vòng tròn. Beretta nhận ra điều này và điên cuồng chạy về phía họ-

「Xin hãy đợi một...」

Tuy nhiên, đã quá muộn! Ánh sáng phát ra từ vòng tròn ma thuật tràn ngập căn phòng trong nháy mắt, nhấn chìm cả Beretta. Và khi ánh sáng biến mất, cả ba người họ đã biến mất không một dấu vết.

.............

........

...

Lo lắng cho nhóm Ramiris mãi mà không ra khỏi phòng, Shinji bước tới cánh cửa sâu nhất.

Chỉ có một tách cà phê còn một nửa trên bàn.

「Huh? Ramiris-sama không có đây, Veldora-san cũng thế ... ở đâu được chứ... không lẽ!?」 Anh giật mình nhìn xuống vòng tròn ma thuật trên mặt đất.

「Ái chà, canh lúc Rimuru-san không có ở đây rồi đi mất à... Mấy cái người này thật là,... ích kỷ quá đi! Aaaahh, sau này có bị mắng thì cũng không phải tại tôi đâu nha. Chết tiệt.」

Shinji lẩm bẩm trong phiền não. Sau đó, anh lo lắng về việc làm thế nào để chứng minh mình không liên quan đến việc này.

Nhưng bây giờ khi nghĩ kỹ, anh chỉ tham gia nghiên cứu với tư cách là trợ lý của Ramiris. Anh ta không phải là đồng phạm thực sự.

Và anh đã có bằng chứng, bao gồm lịch trình trong lịch nghiên cứu, vì vậy thực sự không cần phải lo lắng.

Chà,tốt thôi ,sẽ rất tốt nếu họ bị khiển trách gay gắt một lần, hoặc mấy người đó sẽ chẳng bao giờ ăn năng hối lỗi đâu.

Shinji nghĩ như thể nó không liên quan gì đến anh.

Tuy nhiên-

Shinji sẽ gặp khủng hoảng trong một tuần nữa.

Điều này là do Irina, sau nhiều năm không liên lạc, sẽ đến với tư cách là nhân viên nghiên cứu mới.

Nhưng Shinji không thể đoán được tương lai, và vì vậy anh chỉ thấy một tương lai mù mịt.

Chủ nhân không ở đây, vì vậy anh bắt đầu nghĩ mình có thể nghỉ ngơi vài ngày.

Cuộc gặp gỡ với Irina đang chờ đợi anh, đó là một câu chuyện mà chỉ có Chúa mới biết.

Nói một cách đơn giản, Cổng Dị Giới đã được mở.

Và khi ba người đi qua đó, họ đặt chân đến vùng đất của một thế giới mới.

Chà, có lẽ... chính xác là họ không ở trên mặt đất.

「GAAAAHHH !! Chúng ta bị ném lên trời hả?」

「Này, sư phụ!! Chúng ta đang rơi. Chúng ta đang rơi !」

「Kuahahaha! Chà, ta không thể bay được. Nhưng chúng ta có rơi xuống cũng không chết đâu. Giữ chặt này!」

「Huh? Ehhhh!?」

Ba người họ đã rơi từ một điểm cách mặt đất ba trăm mét.


Veldora, Ramiris và Beretta.

Nó không cao như họ nghĩ, và họ chạm đất trong chưa đầy mười giây. Họ đã tiếp đất trong lúc nói chuyện, và ngay sau đó phát ra một tiếng nổ.

「Gi-giật cả mình! Sư phụ, ý người là gì khi nói không thể bay?」

「Hmm.. Chà, ở thế giới này nồng độ ma tố dường như rất mỏng .Ta không thể di chuyển theo ý mình.」

「... Nói vậy thì, sức mạnh tinh linh cũng yếu hơn ở đây! Này, chuyện này là sao? 」

Ramiris ngạc nhiên nói sau khi nghe lời giải thích của Veldora.

Tuy nhiên, Veldora vẫn có vẻ tự tin. Va đập khi hạ cánh đã không ảnh hưởng tới họ, và anh ta bắt đầu xem xét tình hình xung quanh một cách bình tĩnh.

Ramiris cũng tò mò nhìn xung quanh. Và rồi, trước mặt họ Beretta từ từ hạ xuống.

「Ôi trời. Đây chính xác là lý do tại sao Rimuru-sama nói rằng chúng ta phải cẩn thận. Vâng, giờ có nói gì cũng quá muộn rồi. Nhưng đừng đổ lỗi cho tôi nếu ngài ấy tức giận về điều đó.」

「Eh!? Beretta. Tại sao cậu lại giả vờ vô tội! Cậu là đồng phạm của tụi tui nha! 」

Ramiris kết tội Beretta, nhưng thật khó để nói rằng cô đã thành công. Beretta giữ bình tĩnh và phớt lờ lời nói của cô.

Tương tự như Veldora, anh bắt đầu nhìn quanh và quan sát thế giới mà họ đã đến. Anh hiểu rằng cố gắng tranh luận với Ramiris một cách nghiêm túc sẽ chỉ dẫn đến việc cô đổ lỗi cho anh. Và thế là Beretta quyết định chấm dứt ngay lập tức.

「Mà, tốt thôi. Chuyện đó để sau này từ từ bàn.」

Ramiris nói, tạm thời trì hoãn chiến thắng của cô trước Beretta.

Tạm thời thôi, vì cô có ý định để Beretta chịu trách nhiệm.

Cô làm thế là vì muốn giảm bớt sự giận dữ hướng về cô.

Veldora hoàn toàn đồng ý về việc này, và vì thế Beretta đang ở một vị trí rất nguy hiểm. (trans: bị Ri chửi)

Người trung thực không phải lúc nào cũng được khen thưởng .

Beretta đã quen biết Ramiris một thời gian dài, anh thực lòng hiểu rõ.

Không chỉ vậy, hiện thân của sự vô trách nhiệm, Veldora, cũng có mặt.

Mặc dù vị trí của Beretta hiện tại rất tệ, anh ta có thể câu kéo một ít thời gian.

Sau đó, anh sẽ mách với Rimuru những gì thực sự đã xảy ra và chứng minh rằng anh ta không liên quan đến chuyện này.

Nhưng sau đó anh nhận ra rằng tình hình thực tại nghiêm trọng hơn nhiều so với những gì mình nghĩ.

「Tệ nhỉ. Chúng ta đã mất kết nối với thế giới của mình. Cổng Dị Giới đóng lại mất tiêu rồi... 」

「Đúng.Vì chúng ta đã sử dụng nguồn năng lượng dồi dào có sẵn sâu bên trong mê cung, đó là thứ giữ cho vòng tròn ma thuật hoạt động. Vì vậy, điều đó có nghĩa là nó không thể tiếp tục tồn tại ở thế giới này, nơi không có ma tố.」

「Này, sư phụ!? Người có vẻ bình tĩnh nhỉ, chúng ta sẽ có thể quay lại, phải không?」

「Hmmmm」

「Ehhh, nghiêm túc chứ ? Beretta, làm sao đây!? 」

「Tôi đã nói gì với ngài? Điều này là do ngài đã bỏ qua cảnh báo của Rimuru-sama và tự ý hành động đấy.」

Beretta nói và lắc đầu bỏ cuộc.

Veldora nhìn đi chỗ khác và huýt sáo như thể không quan tâm.

Cậu ta thực sự đã đoán năng lượng của mê cung đủ để duy trì cánh cổng.

Anh không hề đoán được điều này, rằng phải cần năng lượng ở phía bên kia cổng nữa.

「Khoan! Gì chứ! Nghe như tất cả lỗi của ta vậy !!」

Nhìn kiểu gì cũng thấy là lỗi của Ramiris và Veldora. Thật đáng sợ khi họ không tự nhận thức được điều đó.

Beretta nghĩ vậy, nhưng anh không lãng phí thời gian để nói ra.

Bây giờ có nhiều vấn đề quan trọng hơn cần giải quyết.

「Hmm, Rắc rối đây. Không chỉ không có ma tố, mà lượng oxy cũng rất mỏng. Có vẻ nơi này bị ô nhiễm rất nghiêm trọng.」

「Thật chứ? Nói mới để ý đến, không khí khá lạnh và âm u.」

Nhờ Veldora chỉ ra, giờ Ramiris mới để ý .

Bầu trời được bao phủ trong những đám mây dày, che lấp ánh sáng mặt trời.

Bởi vì vậy, nhiệt độ trên mặt đất gần như ở điểm đóng băng

Mặc dù họ không cần oxy và có khả năng kháng độc, nhưng vẫn không được thoải mái cho lắm.

Ngoài ra-

「Nè. Vậy thì chẳng phải là con người hay các sinh vật khác không thể sống được sao? Ta đã mong chờ được giao lưu với các nền văn hóa khác nhau, nhưng có vẻ như không thể rồi.」

Ramiris lẩm bẩm đầy thất vọng.

Thật vô nghĩa khi đến thế giới khác mà không có sự sống ở đó.

Tuy nhiên, có thể họ chỉ vừa hạ cánh ở một nơi tồi tệ, và vì thế cô ấy vẫn chưa từ bỏ mọi hy vọng.

「Tệ thật. Thế giới này trật lất rồi.」

「Có chuyện trúng và trật với thế giới này nữa ạ?」

Nghe thấy Veldora lẩm bẩm, Beretta hỏi.

「Hmm. Tất nhiên rồi nhỉ?」

「Chính xác. Như ta đã nói. Chúng ta đến để quan sát các nền văn hóa ở thế giới khác và cố gắng tìm kiếm một cái gì đó thú vị!」

Tôi hiểu rồi. Beretta hài lòng.

Nơi này đã bị ô nhiễm và nhiệt độ gần như đóng băng.

Không có nhiều hy vọng tồn tại dạng sống thông minh ở đây, và vì vậy mong ước của Veldora và Ramiris khó có khả năng trở thành hiện thực.

(Mình hiểu ý họ khi nói "trật". Tuy nhiên, chỉ vì mục đích đó mà bí mật đi trước, chắc là họ chỉ muốn khám phá một nền văn minh mới và khoe khoang với Rimuru-sama...)

Trong lúc Beretta bực tức nghĩ về điều này, Veldora và Ramiris trò chuyện.

「Oi, tui ghét nơi này. Cái lạnh kề bên, sức mạnh tinh linh ở đây rất ít, điều đó đang làm tui yếu đi. Rồi còn tối thui, nhìn quanh cũng chỉ thấy một vùng rộng lớn hoang vu đến tận chân trời. Nói sao ta, cái chỗ này nè, tựa như một hành tinh có bề mặt giống Trái Đất, dựa theo kiến thức của Rimuru, thì giống như Sao Hỏa ấy.」

「Ồ ồ... tường tận ghê nhỉ, Ramiris. Ta cũng nghĩ vậy đó.」

「Đúng hông, đúng hông!」

「Đánh giá từ tình trạng ô nhiễm ở đây, có lẽ đã từng xảy ra một cuộc chiến tranh hạt nhân!」

「Oh! Quả nhiên là sư phụ, thật am hiểu!」

「Kuahahaha! Gì chứ, nhiêu đây có là gì!」

Veldora và Ramiris tiếp tục cuộc trò chuyện vô tư của họ. Khi nghe họ nói, Beretta cảm thấy thật ngu ngốc khi chỉ có mình anh lo lắng về chuyện này.

Tuy nhiên, có vài điều cần phải hỏi họ. Và thế là anh đợi hai người bình tĩnh lại rồi hỏi Veldora.

「Vậy thì, Veldora-sama, ngài nghĩ chúng ta có thể quay về không?」

「Hmm.」

Veldora tạm dừng cuộc nói chuyện, nhắm mắt suy nghĩ một chút. Ramiris cũng quan tâm tới vấn đề này nên lặng lẽ chờ câu trả lời.

「Để trở về, chúng ta sẽ phải mở lại Cổng Dị Giới ở độ cao hơn ba trăm mét hoặc tạo một cổng mới. Nếu muốn mở một cổng mới, chúng ta sẽ không gặp khó khăn khi thiết lập tọa độ do được kết nối 『Hành Lang Linh Hồn』với Rimuru.」

Rồi Veldora dừng lại suy ngẫm về điều này.

Ramiris là một người nhanh trí, cô nhận ra vấn đề Veldora đang nói tới.

「Hiểu rồi! Ngay cả khi chúng ta tạo một cánh cổng mới, nếu không có ma tố thì cổng vẫn không mở được nhỉ!」

「Ừm, vậy đó. Dù làm gì thì cũng cần phải có ma tố mới được. Cách nhanh nhất là ta sẽ giải phóng khí của mình và lấp đầy môi trường bằng năng lượng ma thuật, thấy sao hả?」

Ramiris gật đầu đồng ý. Veldora đang đề xuất giải phóng khí của mình. Với lượng ma tố khổng lồ được lưu trữ trong cơ thể, anh có thể dùng nó để lấp đầy thế giới này.

「Ohh! Quả nhiên là sư phụ. Đúng là sư phụ có lượng ma tố nhiều khủng khiếp nhỉ!」

「Ra là vậy... Nếu là Veldora-sama thì đúng là có khả năng thật. Tuy nhiên, nếu cứ thay đổi quy luật của thế giới này như vậy thì có vấn đề gì không ạ?」

Không giống như Ramiris vô tư, Beretta quan sát khá sắc bén.

Và điều này khiến Veldora ngần ngại.

Nếu Veldora giải phóng ma tố, có khả năng cao là nó sẽ làm xáo trộn hệ sinh thái của thế giới này, điều đó sẽ vi phạm quy tắc mà Rimuru đã đặt ra khi đến thế giới khác.

Nói vậy thì, nếu cứ thế này, dù có là nhóm Veldora thì cũng không thể quay về mà không sử dụng cổng.

『Dịch Chuyển Không Gian』của Veldora không cho phép anh đi đến thế giới khác.

「Mà, nếu chỉ có mình ta, ta chỉ việc sử dụng 『Tồn Tại Song Song』thông qua Rimuru, tái sinh ở thế giới cũ là quay về được rồi! Ta có chết ở đây cũng không sao...」

「Khoan!? Thế thì chỉ có mình sư phụ là trở về được thôi á?」

「Quả nhiên là không được ha?」

「Tất nhiên rồi!!」

Ramiris rất giận dữ.

Dù Veldora không thực sự nghiêm túc, kế hoạch này nhanh chóng bị bác bỏ.

Vâng, tất nhiên rồi.

「Tuy nhiên, dù có tạo cổng mới cũng rất mất thời gian nhỉ. Ta có thể chuẩn bị các khoáng vật cần thiết, nhưng không đủ các vật liệu ma thuật khác. Và nếu phải bắt đầu lại từ đầu, thì ai biết được sẽ mất bao lâu.」

「Đúng vậy nhỉ... dù là sản phẩm thử nghiệm cũng phải mất vài năm để tạo ra nhỉ...」

Beretta nói tỉnh bơ, khiến Ramiris phải ôm đầu thất vọng.

Thực tế là dù trong giai đoạn thử nghiệm, nó đã bị hỏng biết bao nhiêu lần rồi.

Và vì họ không có thiết bị ở đây, việc tạo ra một cổng mới là vô lý.

Dù không hẳn là bất khả thi, nhưng đó là chuyện rất xa vời.

「Đúng không? Bởi vậy, cách nhanh nhất là kích hoạt lại cánh cổng đó.」

「Vâng... nếu thế thì, chúng ta sử dụng một hệ thống truyền năng lượng trực tiếp chứ không thu năng lượng từ không khí nữa...」

「Kiểu đó thì cần có mạch ma thuật, thật rắc rối.」

「Ừm...」

Rồi Beretta nói như thể đột nhiên nhớ ra điều gì đó.

「Xin hãy bình tĩnh. Không cần hoảng sợ, vì 『Hành Lang Linh Hồn』vẫn được kết nối, Rimuru-sama sẽ nhận thấy sự vắng mặt của chúng ta và gọi chúng ta về thì sao?」

Tuy nhiên, Veldora và Ramiris phản ứng ngay khi nghe những lời đó.

「Hà. Beretta này, cậu chẳng hiểu gì cả. Bởi vì không muốn chuyện đó xảy ra nên bọn ta mới đau não đây này!」

「Thiệt đó, được chứ? Nếu cậu làm thế, chúng ta sẽ bị Rimuru phàn nàn đó!! Cậu cũng là đồng phạm mà. Nhanh nhất là sau một tuần Rimuru mới về, cho tới khi đó, ta muốn quay về xóa hết chứng cứ!」

Vâng, họ hoàn toàn từ chối đề xuất của Beretta.

Tuy nhiên, dù không thuyết phục nhưng ý đồ của họ rất dễ hiểu. Tóm lại, họ nôn nóng vì không muốn bị ăn mắng, chuyện là thế đấy.

Hiểu được điều đó, Beretta không cãi lại. Và thế là anh lặng lẽ suy nghĩ tìm cách tốt nhất để quay trở về. Tại thời điểm này, anh đã hoàn toàn trở thành đồng phạm. Beretta hiền quá mà.

Cứ thế, thời gian trôi qua. Cả ba nhìn nhau, không ai có ý kiến gì.

「Vậy thì, chúng ta sẽ thực hiện kế hoạch của ta, được chứ?」

Không có dấu hiệu của sự sống thông minh ở thế giới này, vì vậy, không cần ở lại lâu. Không chỉ Veldora nghĩ vậy mà Ramiris cũng thế.

Về phần Beretta, anh chỉ vâng lời chủ nhân nên bây giờ không thể phàn nàn gì. Dù anh có lo lắng rằng họ sẽ lại thử nghiệm lần nữa khi quay lại, nhưng thôi về đã rồi tính sau.

Ramiris và Beretta thể hiện sự đồng ý, Veldora gật đầu.

Và rồi, ngay khi anh chuẩn bị giải phóng khí của mình...

... Âm thanh của một vụ nổ lớn bao trùm khắp mặt đất và họ nhìn thấy một đám mây hình nấm ở đằng xa.

「Hmm!?」

「Ohhh!!」

「Đây là dấu hiệu của sự sống và dường như họ đang chiến đấu, đúng không nhỉ!」

Veldora và Ramiris nhìn nhau. Họ cười toe toét và gật đầu.

「Kế hoạch quay về tạm thời hoãn lại! Đi xem tình hình nào!」

「Tuân lệnh, sư phụ! Không biết có cái gì ở đó ha, háo hức quá!」

Bản tính tò mò trỗi dậy, hai người họ cười thích thú.

Ramiris nhảy lên vai Veldora.

Và rồi hai người đó, như thể đã quên hẳn sự chán nản ban nãy, bắt đầu di chuyển tới hướng vụ nổ.

Đúng là thầy nào trò nấy.

Và thế là...

Beretta thở dài rồi chạy theo họ hết tốc lực.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net