X: Mơ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
mang lại cho gã những đau thương xé gào nghiền nát cơ thể. Gã biết. Chính vì thế gã đã lựa chọn từ bỏ. Lựa chọn từ bỏ cơn mơ ác mộng đấy. Lựa chọn cách tỉnh giấc để được giải thoát. Lựa chọn cách tỉnh giấc để trở về với hiện thực. Lần này không còn là bỏ thì thương, vương thì tội nữa. Mọi chuyện đã đến lúc kết thúc rồi.

Dù cho vị trí của mộng và thực có bị hoán đổi đi chăng nữa, thì gã cũng không quan tâm. Gã sẽ làm mọi thứ để có được hạnh phúc. Hạnh phúc của riêng Tenma Unomiya.

"...Vậy thì chúng ta đi thôi." Shimon khẽ chìa tay, ánh mắt hắt lên ý cười nhẹ an. Gã thích ánh mắt và nụ cười ấy, nó tựa như những đốm lửa dẫn lối trong đêm đen vậy.

Và cho dù chúng chỉ là những đốm lửa tàn chăng nữa.

"Ừm." Gã gật đầu, vươn tay nắm lấy bàn tay người kia, khóe môi cong lên nụ cười an lành. Đi thôi. Để trở về thế giới mà hai chúng ta thuộc về. Để tiến đến điểm kết cuối cùng của một cuộc đời đã quá nhiều những bi ai thống khổ dày vò.

Tay đan vào tay, cả hai lặng lẽ dắt tay nhau qua khỏi cổng gỗ đỏ, chạm những bước đi đầu tiên trên mặt nước, hướng về một thế giới của riêng hai người. Gió khẽ lay những bông bỉ ngạn đỏ, lay cả hai mái tóc của hai nam nhân. Tóc đỏ và tóc điệp, hai gam màu tựa như tan vào nhau, hòa lại thành cùng một bể sắc, và chìm vào những miền đêm đen sâu thẳm. Rồi lặng lẽ ngủ quên. Vòng tròn nở rộ. Ngọn đèn tỏa sáng. Tán cây khẽ lay. Tóc đan cài tóc. Tựa như hẹn thề sẽ trọn bên nhau hết mộng dài ngàn dặm, cùng nhau thấu những buồn đau dịu dàng lan tràn trong tâm khảm.

Và vĩnh viễn vĩnh viễn, sẽ chẳng quay đầu nhìn về phía ánh sáng chói lòa phía sau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net