Chuyện ngoài lề: Chuyện Giáng sinh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Anh trai, bà dặn năm nay bà đến Carlifornia để thăm bạn bè, không cần về nhà đâu.

- Thế chúng ta phải ở lại trường à? Cũng được, anh cũng muốn đi đây đi đó để hiểu hơn về trường vì anh không chịu được tính khoe khoang của con nhỏ Fazuran. Nó làm như thể nó ở đây từ lúc thầy Hiệu trưởng còn là một em bé ấy.

Aether đọc bức thư được gửi từ bà ngoại của họ trên tay của Lumine. Đa số học sinh đã chuẩn bị để về nhà đón Giáng Sinh. Ei cùng Miko đang tạm chia tay với mọi người để bay đến Pháp cùng chị gái từ hôm qua, còn Yun Jin đã được đón về từ sáng nay để cùng gia đình chuẩn bị vở kịch truyền thống của gia đình Yun.

Bên nhà Ravenclaw, Ayaka đang ngồi ăn cùng Ayato. Học sinh đã về được gần một nửa nên không ai muốn ngồi một mình cô đơn ở bàn ăn trống trải nên mọi người chỉ ngồi ở dãy bàn của Ravenclaw và Gryffindor.

- Ayaka, nhà hát Zubayr bọn mình sẽ tổ chức một buổi diễn ở Inazuma sau Giáng sinh một ngày. Mình mời cậu cùng anh trai đến xem nhé!

- Cảm ơn Nilou. Bọn tớ chắc chắn sẽ đến, phải không anh trai?

- Chắc chắn, Ayaka. Cảm ơn em, Nilou. Chúc em Giáng sinh vui vẻ.

- Hehe, em cảm ơn.

Nilou vội vã trở lại bàn ăn thu dọn đồ đạc để lên xe lửa về nhà. Candace và Dehya đang bàn luận xem họ nên nấu món nào để chào đón mọi người đến chơi. Aether và Lumine ngồi nghịch đĩa thịt hầm, chán nản và ghen tị nhìn mọi người đang chuẩn bị Giáng sinh.

- Sao thế? Bị bà ngoại bỏ rơi hả?

Kaeya vui vẻ trêu chọc hai anh em. Cậu ngồi ở phía bên cạnh bàn, rút ra hai hộp quà màu đỏ.

- Chúc hai đứa Giáng sinh vui vẻ!

Hai anh em cảm động nhận quà và cảm ơn Kaeya. Anh chỉ vui vẻ vẫy tay tạm biệt, sau đó lên xe lửa về nhà cùng Diluc và Rosaria.

Trong phòng sinh hoạt chung nhà Ravenclaw, Layla đang cuộn những cuộn giấy da về chiêm tinh vào trong túi để về nhà ăn Giáng sinh. Do thiếu ngủ lâu ngày, cô bé lỡ làm rơi bản đồ xuống đất. Chưa kịp nhặt lên thì một bóng hình quen thuộc nhặt được nó.

- Mặt trăng lớn nhất của sao Hải Vương là Triton, chứ không phải là Neso. Neso là vệ tinh tự nhiên ngoài cùng trong quỹ đạo.

- A, cảm ơn Fazuran. Để mình sửa lại nó, chắc tối qua mình ngủ gật nên...

- Không có gì. À, không muốn rủ cậu đâu, nhưng tôi lỡ mưa dư hai vé tàu về Sumeru, không biết...

Fazuran ngại ngùng quay mặt đi trong giây lát.

- Cậu đã có vé chưa?

- A, tớ quên mất là tớ chưa mua vé. Để tớ trả tiền.

- Không cần, tôi cũng chỉ lỡ mua dư thôi, tôi không muốn để lỗi sai của tôi đẻ ra tiền.

Layla mỉm cười đưa sách vở vào rương trong khi Fazuran soát xét lại lỗi sai trên cuộn giấy với khuôn mặt đỏ ửng.

- Cậu sốt à Fazuran? Mặt cậu đỏ lên hết rồi kìa.

- Không...không có.

.

.

.

.

- Tôi nghe nói cậu sẽ về Liyue vào mai?

- Thằng nhóc tóc mái lệch nói với cậu à?

Shenhe cẩn thận ghi chép vài phép biến hình để chuẩn bị cho kì học mới. Yelan đi đến tiếp cận cô với mong muốn được nói chuyện thêm một chút.

- Ai nói không quan trọng, tôi có mạng lưới tin tức rộng lắm.

- Thế mà không ai nói cho cô tin tức sốt dẻo này nhỉ?

- Tin nào cơ? Tin Gorou ôm đuôi lúc ngủ, Thủ lĩnh nam sinh Zhongli đi vệ sinh không mang giấy, hay là?

- Không có gì. Dù sao thì tạm biệt, tôi phải bắt kịp chuyến xe với Chongyun. Bố mẹ nó muốn hỏi nó vài việc.

- Đi vui vẻ.

Shenhe mỉm cười đón nhận lời chúc của cô bạn nhà bên. Bóng lưng cô dần khuất khỏi phòng sinh hoạt chung, để lại khuôn mặt Yelan với tâm trạng trầm ngâm, sự im lặng thường ngày biến mất, thay vào đó là một nỗi buồn đang thầm kín hiện lên trên khuôn mặt thanh tú.

- Sao thế? Vừa mới xa người yêu một tí mà đã nhớ rồi à?

Tartaglia đột ngột bước đến, khoác vai Yelan. Cậu lập tức triệu hồi thần hộ mệnh mang hình dạng con kì lân biển và cho phép nó bơi xung quanh Yelan.

- Không phải, tôi nhớ ra tôi đã nhắc sai cậu trong bài luận Thần học.

- Ôi quỷ sứ!

Childe làm ra vẻ mặt thất vọng đến sầu não bi quan. Yelan mỉm cười, đưa cho cậu bọc quà nho nhỏ.

- Tặng quà Giáng sinh cho cưng, chị chắc cưng sẽ cần đến nó.

Yelan vỗ vai cậu trai tóc cam đang tò mò ngó tới ngó lui chiếc hộp bé bé xinh xinh, sau đó đi tìm người em họ Xingqiu để về công ty của cha cậu bé.

Childe mở hộp quà ra xem. Ôi Merlin, một lọ Tình dược mang sắc hồng óng ánh được đựng chặt trong một chiếc lọ đầy sến súa. Nó làm cho cậu liên tưởng đến món Mochi anh đào hôm qua.

Còn tờ giấy nữa, không biết nó ghi gì, Childe nghĩ. Cậu lật mặt sau, tấy phép tàng hình trên mực và bắt đầu học.

Cả cái phòng sinh hoạt chung nhà Slytherin đã chán ngán cái cảnh cậu nhớ nhung, than thở vì anh trai có đôi mắt màu hổ phách nào đó bên ngôi nhà của trí tuệ. Biến mong ước thành hành động, chúng tôi, những người bạn tri kỉ của cậu Ajax, quyết định làm cho cậu một mùa Giáng sinh thật rực cháy.

Yelan

- Mẹ kiếp!!

Cậu vò nát bức thư với khuôn mặt đỏ ửng. Cậu nhìn lọ tình dược bằng ánh mắt khả nghi, sau đó đi đến phòng chứa rác và vứt nó đi.

- Tiền bối Zhongli??

- Ajax, sao em lại ở đây?

- Em cần vứt thứ cần vứt. Còn anh?

- Không có gì, tôi chỉ đến đây thôi. Có gì bảo tôi đến đây.

Zhongli ngó thứ ở trên tay hậu bối trước mặt, thắc mắc hỏi.

- Đó là...tình dược? Em định bỏ bùa ai hả?

- Không, không. Bạn em...trêu em đấy ạ.

- Thế à? Thế thì tôi yên tâm rồi. Thôi, tôi đi dọn đồ đây, chúc anh Giáng sinh vui vẻ.

- Chúc anh Giáng sinh vui vẻ.

"Yên tâm?"

Childe nhìn bóng lưng của người thương đi xa, lòng tràn ngập nỗi niềm thương nhớ. Không biết anh ấy có tặng quà Giáng sinh cho mình không? Hay anh sẽ quên và nói lời xin lỗi đầy giả tạo? Childe không biết, cậu cũng không muốn biết và suy nghĩ. Gác lại suy nghĩ, Tartaglia về kí túc xá, chuẩn bị đồ đạc để về với người mẹ cùng những đứa em hằng mong ngóng.

- Gì đây, hả Ajax?

- Anh Kunikuzushi?

Cậu bé tóc xanh đứng khoanh tay, dựa lưng vào cửa. Khuôn mặt ánh lên sự ranh mãnh, xảo quyệt.

- Anh định đi đâu, dịp Giáng sinh ấy?

- Kaedehara mời tôi đến nhà cậu ấy dự tiệc và đến nhà cậu ấy chơi.

- À, là buổi ra mắt.

Tartaglia thành thục né tránh bùa Choáng của người anh họ, tiếp tục sắp xếp đồ đạc vào rương. Anh Kuni chắc đã đi rồi, Tartaglia khẽ thở dài.

Ôi Hogwarts! Cậu sẽ nhớ nó lắm đây.

.

.

-


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net