Duy ái Dịch Dương Thiên Tỉ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


*  Tôi thuộc chòm sao Nhân mã, có thể nói tôi dễ thích nhưng cũng rất nhanh chán một thứ gì đó, một vật nào đó hoặc cũng có thể là cả một con người. Ừ tôi chính là một con ngựa hoang luôn luôn rong ruổi khắp mọi miền và cũng chẳng muốn dừng chân trước bất cứ thứ gì. Ừ thì Nhân mã đấy, ham chơi đấy, dễ yêu dễ ghét đấy nhưng lại mang trong mình một sự cố chấp đến điên cuồng. Người ta nói những người thuộc chòm sao này có số đào hoa; nhưng một khi yêu lại chính là cả đời, cũng sẽ tổn thương cả đời. *

- Tôi đã kể cho mọi người nghe chưa nhỉ? Lúc trước tôi thực ra rất thích đọc ngôn tình, không có lí do, cứ rảnh rỗi lại máy móc cầm đt mà mò mẫm lên mạng. Lúc đầu cũng rất thích nhưng đọc nhiều lại thấy chán thế là không đọc nữa. Tôi cũng đã từng thích học Văn lắm hầu như lúc nào ở nhà cũng đều ngồi chăm chú đọc các loại sách nâng cao về Ngữ văn, đọc những tác phẩm hay về Văn học; ấy thế mà cuối cùng vẫn chán ghét nó, đã từng ao ước sau này sẽ là một học sinh cấp 3 chuyên Văn nhưng lại bỏ lở, chẳng phải không thích nữa mà là chán rồi muốn tìm cho bản thân con đường mới để đi. Vậy là tôi lại chọn thi vào chuyên Địa lí ( thích thì thi) , chắc là do mang trong mình mong muốn phiêu lưu thám hiểm nên chán cái cảnh cứ đứng một chỗ ấy mà. Giải thích nhiều như thế các bạn đã hiểu hết về " tôi " chưa, hiểu hay chưa một con người thuộc chòm sao " Nhân mã " ?

Ấy vậy mà một con bé luôn " có mới nới cũ ", " yêu ghét chóng vánh " như tôi lại có lúc dành trái tim mình cho duy nhất một người cơ đấy ? Có phải quá nực cười rồi không, có phải chẳng thể tin được đúng không ? Tôi còn chẳng thể tin được nữa là...?

    - Thế nào mới gọi là thích, yêu, ghét, hận ?

    - Thế nào mới đc gọi là " thiên trường địa cửu "  ?

   - Thế nào gọi là " yêu hơn cả tử thần ", " sống chết có nhau "  ?

=> Như thế nào là " duy ái một người "  ? Thật ra, tôi cũng không biết; 1 con bé 17t đầu không có mối tình và cũng xem thường thứ " tình yêu " đó thì làm sao mà biết  cho đc, 1 con bé cả ngày chỉ ngồi trong nhà gõ bàn phím trong khi bạn bè lại tụ tập đi chơi với người yêu thì biết đc bao nhiêu đây; 1 con bé chỉ có một thói quen đi học về nhà, về nhà rồi lại đi học thì có thể hiểu được bao nhiêu về " ái " cơ chứ ? Hoặc có lẽ sẽ không bao giờ hiểu nếu tôi không biết về " em " ?

Trước khi yêu thích " em " tôi đã thích qua rất rất nhiều người ( bản tính của Nhân mã ) chắc có kể từ đây đến ngày mai cũng chưa chắc đã hết. Tôi yêu mến em khi nào bản thân cũng chẳng thể nhớ nổi nửa rồi, chỉ nhớ có một buổi chiều khi đang lang thang trên Youtobe bất ngờ thấy một cái tên " Dịch Dương Thiên Tỉ nhảy kẹo bông gòn " thấy thú vị nên mở vào xem thôi. Ai biết được xem xong cũng chẳng thể nào rời mắt khỏi em được nữa ?

   Con người cho rằng vô tình gặp đc chính là một loại ' duyên phận ', vậy giữa chị và em có phải cũng là ' duyên phận ' trong truyền thuyết không ? Phải hay không ? Chị không biết, cũng chẳng giám đi tìm cho mình câu trả lời, ừ thì mỗi ngày thấy em qua youtobe, zalo, fb,... đối với chị đã là một loại hạnh phúc rồi. Mỗi ngày chỉ hận không thể luôn thấy em, luôn hận mình tại sao ngày không tìm em sớm một chút để thấy em nhiều hơn một chút, tham lam giữ lấy tất cả của em cất vào một ngăn trong trái tim mình. 

Từ khi thấy em chị cũng đã không còn là chính mình rồi. Có phải " ái " là thấy người mình đau, tâm cũng cảm thấy bị bóp nghẹt ra thành từng mảnh nhỏ, " ái " có phải là lúc nào cũng nhớ về người ta xem hình người ta rồi bật cười ngốc nghếch, " ái " có phải mong luôn bên người chia sẻ mọi * hỉ, nộ, ái, ố * trên thế gian, " ái " có phải như tôi suy nghĩ không ?

Vậy là chị là như thế nào với em? Tại sao luôn nhìn em, luôn tìm bóng dáng em nơi sân bay xô bồ, luôn mong muốn em không buồn không tủi, luôn lo sợ em bị tổn thương rồi lại bất lực nhìn em bị bị người ta tổn thương, chị phải làm sao đây Thiên Tỉ, phải làm thế nào mới có thể bảo vệ em đây ? Em hoàn mỹ như vậy, tài năng như vậy, cũng " xa " chị như vậy ? Phải chăng là khoảng cách từ Việt Nam đến Trung Quốc, khoảng cách từ mặt đất đến bầu trời, khoảng cách của fan và thần tượng ? 

" Nhân mã vô tâm vô phế nhưng khi yêu lại chính là cả đời, cũng sẽ tổn thương cả đời. " Cuối cùng chị cũng hiểu rồi, cho dù trước đây chị yêu thích ai, yêu thích cái gì thì sau này em chính là " duy nhất ", chị nguyện " duy ái em, Dịch Dương Thiên Tỉ ". Cả Trung Quốc có thể có hàng ngàn người mang tên Vương Nguyên, hàng trăm người mang tên Vương Tuấn Khải nhưng chỉ duy nhất một người mang tên " Dịch Dương Thiên Tỉ " cũng là tâm ái duy nhất của Trần Thị Hoài Linh tôi. Tôi không cầu mong gì nhiều chỉ mong thanh xuân của tôi có em, mong em luôn hạnh phúc, muốn cùng em thực hiện " Hẹn ước 10 năm ", muốn cùng em đi hết quãng đường chông gai phía trước, muốn hóa thân thành một chú hạc nhỏ bên em, che chở em, cầu nguyện cho ước mơ của em thành sự thật.

" Nếu cả thế giới này quay lưng lại với em thì chị sẽ thay em chống lại cả thế giới. Nếu em chịu thương tổn chị chấp nhận chịu thương tổn thay em. Thiên Tỉ ! Duy ái Dịch Dương Thiên Tỉ ! "

            Tiểu Khải bên em, Vương Nguyên bên em, TDT cùng TCH ở bên em, chị cũng luôn đứng phía sau em. Cố lên nhé " hầu tử bé nhỏ " của chị. Hãy luôn luôn cười rạng rỡ với đồng điếu nhỏ Thiên nhé !

* Tôi không biết mình viết gì cả.... Thật xấu hổ *che mặt *.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net