Chương 62: Cuộc họp cổ đông khẩn cấp (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi sáng đầu tuần, Mộ Chi đến công ty từ rất sớm, không khí của cuộc họp cổ đông khẩn cấp khiến cả Mộ thị bỗng chốc trở nên u ám, nặng nề. Mộ Chi một mình ngồi trong phòng Tổng giám đốc, dáng vẻ ưu tư, trầm mặc.


Cô vẫn không thể liên hệ được với luật sư Dương, mặc cho cô năm lần bảy lượt hẹn gặp, ở nhà riêng hay ở văn phòng, ông ấy đều không tiếp, lấy lý do là đã công bố xong bản di chúc, triệt để chối bỏ hết mọi chuyện trước đây.


Mộ Chi không hiểu. Ông ấy càng giấu giếm, càng chứng tỏ thật sự có chuyện gì đó, nhưng cô không tài nào tìm ra được.


Lúc này, Trương Vĩnh Liêm bước vào, hắn không cần nhìn đã biết Mộ Chi đang suy nghĩ gì, liền tiến tới khẽ đặt tay lên vai cô, nhẹ giọng khuyên nhủ:

-"Nếu luật sư Dương nhất quyết không muốn tiết lộ thì em cũng đừng làm khó ông ấy nữa. Không chừng đây vốn là giao kèo giữa ông ấy với anh cả, ông ấy giữ kín miệng chính là tự bảo vệ bản thân thôi."


Mộ Chi mím môi, qua một hồi mới miễn cưỡng gật đầu.


Thực ra, Trương Vĩnh Liêm càng hiểu rõ hơn ai hết, đằng sau cái chết của Mộ Cảnh có bao nhiêu bí mật.


Mộ Cảnh có đúng là chết vì bệnh không? Anh ta cùng luật sư Dương trước kia đã điều tra ra được chuyện gì? Còn cả bản di chúc, anh ta rốt cuộc muốn đặt dụng ý gì vào nó đây? Tuy rằng ngoài mặt là chia đều 4% cổ phần cho cả 2 người em gái, nhưng sự thật là đang ngấm ngầm ủng hộ Mộ Chi, bởi vì sau cùng cô vẫn là đại cổ đông có nhiều cổ phần nhất.


Vậy tại sao, ngay từ đầu Mộ Cảnh không trực tiếp để luật sư Dương công bố các chuyện xấu Mộ Dung đã làm? Chẳng phải sẽ càng dễ dàng ngăn cản cô ta không ngồi lên chiếc ghế Chủ tịch Mộ thị được sao?


Nhất quyết để luật sư Dương im lặng, giữ kín tất cả mọi chuyện, chỉ khiến Mộ Dung với Mộ Chi xích mích sâu sắc hơn.


Trương Vĩnh Liêm lại bất chợt nhớ tới thái độ Diệp Thế Thanh ở buổi công bố di chúc, nghi vấn trong lòng hắn liên tiếp tăng lên. Có lẽ nào, ngoài Mộ Dung, vẫn còn bí mật khác kinh khủng hơn nữa chưa được hé lộ?


Tiếng gõ cửa bất chợt vang lên, cô thư ký bước vào phòng, cắt ngang dòng suy nghĩ của Trương Vĩnh Liêm, cẩn trọng thông báo các cổ đông đã đến rồi.


Khi Trương Vĩnh Liêm và Mộ Chi có mặt ở phòng họp, mấy vị cổ đông ai nấy đều mang vẻ mặt nghiêm trang, lần lượt ngồi xuống vị trí được xếp sẵn. Mộ Chi giương mắt nhìn chằm chằm Mộ Dung, biểu tình lạnh nhạt như nước.


Giữa thời khắc chuyển giao quyền lực, chiếc ghế Chủ tịch Mộ thị bỏ trống bấy lâu cuối cùng cũng phải lựa chọn người thừa kế.


Mà bên ngoài, Hà Diễn bắt gặp Dư Lệ đang nóng lòng lén lút đứng quan sát mọi chuyện, bất giác hơi chột dạ. Hai người bọn họ vì tâm tư gì mới đứng ở đây, liệu là đơn thuần hay là giả dối, không ai biết được cả?


Một vị cổ đông đại diện cho Ban quản trị đứng dậy, bắt đầu mở lời:

-"Các vị, nhị tiểu thư, tam tiểu thư, hôm nay mục đích triệu tập cuộc họp cổ đông khẩn cấp chính là để chọn ra Chủ tịch tiếp theo dẫn dắt Mộ thị. Cố chủ tịch mất đã lâu, Đại thiếu gia thì vì bạo bệnh qua đời đột ngột, thiết nghĩ công ty không thể không có người đứng đầu nữa. Dựa theo tình hình hiện tại, Tam tiểu thư đang có 24% cổ phần, còn Nhị tiểu thư chỉ có 18%, theo lẽ thường, Tân Chủ tịch hẳn là Tam tiểu thư rồi."


-"Tôi phản đối!"

Các cổ đông ủng hộ Mộ Dung sớm đã "ăn" không ít lợi ích từ cô ta, liền vội vàng lên tiếng trước tiên:

-"Lựa chọn Tân Chủ tịch không lẽ chỉ đơn thuần là dựa vào cổ phần thôi sao? Tam tiểu thư tốt nghiệp chưa đầy 1 năm, kinh nghiệm ít ỏi, năng lực có hạn, không chừng còn chưa nắm rõ hết nội bộ công ty. Trở thành Chủ tịch chẳng phải quá gượng ép sao?"


Mộ Dung ngồi bên cạnh không khỏi đắc ý nhướn mày, chưa cần cô ta ra tay, đám cổ đông kia vẫn sẽ vì lợi ích mà dốc hết sức bảo vệ cô ta.


Tương tự, phía anh em nhà họ Từ làm theo lời Trương Vĩnh Liêm, đem lí do kinh nghiệm có thể tích lũy, năng lực có thể trau dồi để đôi co, hai bên cứ luân phiên hạ bệ đối phương.


Các cổ đông khác thì luôn trầm mặc, suy tư. Mộ Dung và Mộ Chi đều hiểu, lần này chinh phục bọn họ mới là mấu chốt nhất, mỗi một lá phiếu đều có giá trị.


Mộ Dung hít sâu một hơi, thẳng thắn nói:

-"Các vị cổ đông, chắc hẳn các vị còn nhớ vụ ngoại tình chấn động của Tổng giám đốc Trương từng khiến Mộ thị tổn thất nặng nề thế nào? Cho dù lúc ấy là chính mọi người ép Tiểu Chi không được ly hôn vì lợi ích công ty. Nhưng cục diện đã thay đổi rồi, mọi người thật sự sẽ lựa chọn một người yếu kém như vậy trở thành Chủ tịch kế nhiệm sao? Các vị không thấy có quá nhiều rủi ro hả? Mọi người thật sự có thể tin tưởng... vị Trương tổng đó sao?"


Đối mặt với hàng loạt câu hỏi sắc bén của Mộ Dung, không khí bắt đầu trở nên xôn xao, ai nấy đều thì thầm bàn tán. Anh cả nhà họ Từ hiếu kì, hỏi:

-"Nhị tiểu thư, cô có ý gì?"


Mộ Dung ra hiệu cho Diệp Thế Thanh bắt đầu đặt các bản báo cáo xuống trước mặt Ban quản trị, dõng dạc giải thích:

-"Đây là báo cáo thống kê tất cả những tổn thất Mộ thị gánh chịu khi Trương Vĩnh Liêm ngoại tình. Chưa kể, mọi người có biết, Trương tổng của các vị ở Phòng kinh doanh đã làm ra loại chuyện gì không?"


Mộ Chi ngồi đối diện biểu tình lo lắng xen lẫn bài xích, ái ngại nhìn Trương Vĩnh Liêm, chỉ thấy hắn khẽ nhíu mày, nhỏ giọng thì thầm:

-"Mộ Dung bây giờ mới bắt đầu giở chiêu trò!"


Mộ Chi khó hiểu, giây tiếp theo, Mộ Dung đã trực tiếp vạch trần, lớn tiếng tố cáo:

-"Trương Vĩnh Liêm thực chất vẫn giữ quan hệ với nhân tình tên Dư Lệ - từng là át chủ bài ở Phòng kinh doanh. Hắn lợi dụng chức vụ Tổng giám đốc Mộ thị để dung túng cô ta lộng quyền. Phòng kinh doanh vốn dĩ chỉ có 1 Phó Tổng quản lý, nhưng cô ta lại liên tiếp làm loạn, không có tôn ti, càng không có phép tắc. Trương Vĩnh Liêm kì thực là con người gian xảo, là một kẻ đào mỏ luôn nhòm ngó tài sản Mộ gia. Nếu mọi người ủng hộ Mộ Chi lên làm Chủ tịch, chính là đang hai tay dâng Mộ thị cho người ngoài, là gián tiếp để mặc Trương Vĩnh Liêm phá nát Mộ thị."


Nghe xong, tất cả các cổ đông đều lập tức hướng ánh mắt nghi ngờ, dò xét về phía Trương Vĩnh Liêm và Mộ Chi, hắn nhếch khóe môi, bình thản chất vấn:

-"Chị có chứng cứ không?"


Mộ Dung cứng họng, cô ta đương nhiên không có chứng cứ.


Ngoại trừ vài tấm ảnh chụp khi bọn họ cùng về căn hộ Dư Lệ qua đêm, còn điểm mấu chốt là tình hình Phòng kinh doanh rối loạn thì cô ta lại không chứng minh được. Bởi vì những chuyện này đều là tình tiết nội bộ Phòng kinh doanh, Trương Vĩnh Liêm chắc chắn sẽ không để người ngoài có cơ hội nắm được chứng cứ xác thực.


Mộ Dung lạnh giọng lấp liếm:

-"Cậu đừng tưởng rằng bản thân thông minh, một khi Ban quản trị đích thân tới thị sát, cậu giấu nổi sao? Vợ cậu có muốn che giấu giúp cậu không? Cậu đối xử với vợ mình, với người nhà họ Mộ chúng tôi thế nào? Cậu nghĩ tôi sẽ để cậu thuận lợi chiếm đoạt cơ ngơi Mộ thị sao?"


-"Vậy tức là không có chứng cứ."

Trương Vĩnh Liêm rõ ràng, mạch lạc tóm gọn vấn đề, vẻ mặt cương nghị bắt đầu phản công:

-"Chứng cứ vững chắc nhất chị đưa ra được là bản báo cáo kia. Ảnh hoàn toàn có thể chỉnh sửa, không đáng tin. Tôi thừa nhận, đúng là tôi từng làm công ty tổn thất, nhưng nhờ dự án của Tiểu Chi, về mặt tài chính lẫn danh dự, hình ảnh công ty, chúng tôi đều đã giải quyết xong hết rồi."


Cô thư ký theo lời dặn dò nhanh chóng đặt thống kê doanh thu 2 quý gần đây xuống trước mặt các cổ đông.


Trương Vĩnh Liêm sau khi xác nhận thái độ Ban quản trị đã hòa hoãn mới tiếp tục nói:

-"Chị luôn miệng lấy lý do Tiểu Chi yếu kém, không đủ năng lực, đào sâu chuyện nội bộ công ty để hạ bệ cô ấy. Vậy thì, tôi cũng có vài chuyện nội bộ liên quan đến chị muốn hỏi rõ, để các cổ đông ở đây có đánh giá khách quan hơn."


Mấy lời rào trước đón sau khiến Mộ Dung và Diệp Thế Thanh nhất thời nâng cao cảnh giác. Bọn họ trước đây luôn để mắt Trương Vĩnh Liêm, hắn hoàn toàn không có hành động gì khác thường cả.


Mộ Dung dĩ nhiên không dễ dàng tin tưởng rằng Trương Vĩnh Liêm sẽ ngồi im chịu trận, không nghĩ cách phản công, chỉ là cô ta không tài nào tìm ra được bất cứ manh mối nào về kế hoạch của hắn.


Trương Vĩnh Liêm bình thản đan hai bàn tay vào nhau, giương mắt nhìn chằm chằm Mộ Dung, chậm rãi đặt câu hỏi:

-Trong cuộc họp cổ đông hồi tháng 4 vừa rồi, chị đã nẫng mất nhà đầu tư cho dự án của Tiểu Chi - Lý Khương. Nhưng chẳng bao lâu thì ông ta đã phá sản. Tôi muốn biết, dự án chị trình lên Ban quản trị khi ấy, rốt cuộc lựa chọn nhà đầu tư nào thay thế vậy?"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#ngontinh