Bản dịch Sonnet 18 - William Shakespeare

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tôi ví em như một ngày mùa nắng

Thật dịu êm, duyên dáng và hiền hòa

Tháng Năm đưa gió đẩy nụ hoa thắm

Đưa mùa hạ những ngày tháng vội qua



Có những khi mặt trời rọi nóng bức

Có những lúc tờ mờ giữa làn mây

Sẽ nhạt phai, dù vẻ đẹp nao nức

Luật thời gian, luật trời luôn như vậy



Nhưng,

Hè của em nào đâu biết tàn phai?

Vẻ đẹp em rạng ngời tựa sớm mai

Tử thần kia không phủ bóng em mãi

Khi con tim vương vấn bóng hình ai


Khi trần gian còn cảm xúc, mộng mơ

Em còn đây, còn đó một bài thơ...


Bản gốc:

Shall I compare thee to a summer's day?

Thou art more lovely and more temperate:

Rough winds do shake the darling buds of May,

And summer's lease hath all too short a date;

Sometime too hot the eye of heaven shines,

And often is his gold complexion dimm'd;

And every fair from fair sometime declines,

By chance or nature's changing course untrimm'd;

But thy eternal summer shall not fade,

Nor lose possession of that fair thou ow'st;

Nor shall death brag thou wander'st in his shade,

When in eternal lines to time thou grow'st:

So long as men can breathe or eyes can see,

So long lives this, and this gives life to thee.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC