tình ca mùa mưa đổ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mưa ngoài kia cũng tạnh dần, những chậu hoa ngoài vừa đón cơn mưa đầu mùa mát mẻ tươi tắn, em tôi ngồi cạnh bên cây piano lắng nghe giai điệu của bài nhạc tôi vừa viết, em bảo lâu rồi, không nghe tiếng đàn của anh.

Không khí lạnh và mùi của bùn đất cỏ cây tràn vào khi cửa đã được mở, em cũng đã bảo không khí trong lành, sẽ tốt cho tâm trạng hơn.

Vào mùa mưa năm sau, em thay thế tôi đặt những đốt ngón tay mảnh mai lên phím đàn, khúc nhạc tươi tắn được em hoà tấu cùng nụ cười tươi trên môi mềm, buổi mưa qua có một cô gái nhỏ đã hạnh phúc vì hoàn thành nó mà không lệch nốt, hôm ấy cũng đã có cầu vồng xuất hiện, em bảo em muốn chụp nó, tôi cũng đưa máy ảnh cho em.

lại qua một mùa mưa...cho đến ngày hôm nay.

em bảo hay chúng ta chia tay anh nhé

Tôi vẫn gật đầu đồng ý với em, thứ tha cho kẻ hèn nhát không dám hỏi một lý do, không một lần chạm vào níu kéo.

mưa thì vẫn nặng hạt, khúc hoà tấu vẫn còn vang lên trong nỗi tiêu điều lạnh lẽo.

mưa mãi không ngừng rơi, bầu trời vẫn xám ngắt, máy ảnh cũng hư, em cũng không còn, cầu vồng thì càng không có.

Dư âm dần trôi theo dòng nước mưa rơi xuống từ chiếc lá, có lẽ hôm nay là ngày bão rồi tệ nhất, vì chẳng có nỗi người ấm áp ở bên.

Chỉ còn đó tiếng đàn, vang vọng khắp phòng nhỏ, vẫn là bản tình ca năm ấy chỉ là không còn người ngồi nghe, không có cô gái nhỏ vu vơ giọng mềm hát theo khúc nhạc.

Mưa tháng 5 lạnh lẽo hơn bao giờ hết, vì nỗi tơ vò vắng bóng người thương.






Kilig

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net