Ông bà em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ông em 78 tuổi bà em 79 tuổi. Bà em nay đã lâm bệnh nặng, đang trải qua gia đoạn "bệnh" trong " sinh lão bệnh tử. Em ghét nhất chính là giai đoạn này. Hành cả bản thân và người khác. Nếu bà còn ý thức có thể bà rất đau lòng. Đôi mắt bà lhoong còn hồn và đôn hậu như lúc khoẻ nữa, người bà đã gầy rơ còn da bọc xương. Bây giờ em mới cảm nhận được năm tháng nó làm người ta thay đổi cả, và cái quy luật nất biến Sinh lão bệnh tử ai cũng không tránh khỏi. Bà già yếu đax không còn đi lại nhưng nà có ông. Ông vẫn nhìn bà và gọi "bà bà" một cách trìu mến, ông còn khoẻ ông sẽ lo cho bà.
Em nói với bà " bà đừng buồn, đungwf ngại vì con cháu chăm bà, vệ sinh cho bà. Ngày xưa tuin con nhỏ nà đã lo tất, h tụi con lo lại bà là trọn bộn phận". Bà là một ngươid phụ nữ hạnh phúc nhất thế giới.

Tuổi niên thiếu bà là chị 2 trong một gia đình nhiều anh em, nhưng đánh tiếc vì chiến tranh giặc giã, em bà bị bắn nhầm để trốn chạy cái thời ấy, ba mẹ gửi anh em bà lên Rạch giá với họ hàng xa, bà đi lấy chồng.
Bà được mai mốt và gã cho con một ông giáo nho nhã ở Sa Đéc. Lúc ấy bà mới 16 tuổi, và ông còn 14 tuổi. Em không hình dung được nhiều vì em đã quên hỏi cái thời ấy làm sao ông bà yêi nhau. Nhưng em cá chắc em có thể viết được cả một câu chuyện về ông bà em.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#ngan #truyen