Chương 1: Sói hoang, sự may mắn chỉ ngoài ý muốn (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Nếu vào 1 buổi sáng, bạn thức dậy và nhận ra những điều kỳ lạ: trang phục, địa vị, nhan sắc ... .. tất cả đều khác biệt.Rồi bỗng nhiên nhận ra rằng mk đã đi xuyên không rồi, cảm xúc đầu tiên của bạn là gì?

Huyền Bảo An là 1 giáo viên dạy sử, chỉ là thực tập sinh thôi nhưng kiến cực kỳ uyên bác.Cô năm nay 16 tuổi sống ở Bắc Kinh.Trong 1 lần đi tìm hiểu lịch sử ở 1 núi cao, cô vô tình ngã và linh hồn đã đổi cho 1 cơ thể mới, và.Cảm xúc của cô là ... "a" .1 tiếng hét vang vọng cả 1 vùng trời làm chim chóc, muôn thú chạy toán. " khuôn mặt này, hình dáng này ... "một khuôn mặt bầu bĩnh, đôi mắt tròn, lông mi cong dài, làn da trắng ngần" thật là 1 giai nhân tuyệt sắc ".Đang tự nhìn ngắm mới mình, bỗng những vị khách không mời mà đến rầm rầm bước vào,mọi người đi thăm bệnh nhân mà cứ như đang chờ mong có người chết vậy.

-Bảo An, làm ta lo chết rồi.

1 người phụ nữ lên tiếng khuôn mặt cố gắng nhăn lại nặn ra 1 giọt nước mắt giả tạo.

-Tôi muốn nghỉ 1 chút , mọi người lui xuống đi

-Chỉ là muốn xem con thôi mà!

Bà ta vừa nói với mọi người đã từng tán tán, và bảo đảm rằng, họ đang châm chọc, nói xấu cô.

-Ta thật sự rất mệt, người thương con, cho con nghỉ qua 1 chút, con sẽ đến thỉnh an người.

Bảo An cũng cùng với bà ta trình diễn 1 vở kịch. Rồi cô chỉ vào 1 nha hoàn đang thút thít khóc bên cửa.

-Ngươi còn mọi người lui xuống đi

 Nói rồi cô còn bày ra bộ dạng tiễn khách.đợi mọi người đi hết cô mới ra hiệu cho nha hoàn kia lại gần .

-Ngươi là ai? Tên gì?

Nha hoàn kia đang thút thít, nghe thấy như thế càng khóc to thêm

-Hu oa, tiểu thư người nhớ sao, huhu, em là nha hoàn của người, Kiều Hân đây, huhu

Nhưng đáp lại tình cảm chân thực của người kia, chỉ là 1 lời nói bình thản.

-Không nhớ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net