Tổng Hợp 10 Chapter của Volume 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

I.CÁI CHẾT CỦA DYMIEL:
-Cha,ta đang đi đâu vậy ?Cậu bé hỏi.
Vị linh mục áo trắng không trả lời mà vẫn tiếp tục nắm tay cậu bé bảy tuổi Ryan Adonis bước tiếp trên con đường mòn dẫn vào nghĩa trang heo hút của làng Gongo.Gió gào thét ngày càng mạnh,lá không ngừng quất vào mặt nhưng tà áo của vị linh mục không hề lay động,cũng như bóng đen đứng lặng lẽ trên bia mộ ở đằng xa kia.

Sát khí của hai người họ đánh bật cả sức mạnh thiên nhiên,hay nó đang báo trước một cuộc chiến tàn khốc?
-Cha,sao chúng ta lại đến đây?Cậu bé lại hỏi.
-Để cho con thấy trước sứ mạng ta giao cho con.Giọng trầm êm dịu của ông ta vang lên.
Họ dừng chân ở cánh cổng đã rỉ sét gần hết và bằng một động tác hất nhẹ cánh tay trái,cánh cổng đã bị phá bung ra bởi một sức mạnh vô hình.Dù ông không nói nhưng Ryan cũng cảm thấy được có gì đó rất tồi tệ sắp xảy ra,mặt cậu tái mét ,những ngón tay run rẩy.Giờ thì gió đã im lặng như một đứa trẻ ngoan ngoãn.Dưới bóng đêm,những nấm mồ trở nên ma quái hơn bao giờ hết,cảm tưởng như những bộ xương trong đó sẵn sàng bật dậy tấn công họ khi đúng thời điểm.Dòng chữ khắc trên chúng có màu đỏ của máu và ánh sáng của ma trơi.Ryan không kìm được tiếng thét kinh hoàng.
Tiếp tục tiến sâu vào con đường rải rác các nấm mồ,hai người bọn họ cảm thấy như thể có kẻ đang theo dõi mình : những ánh mắt hoang dại của lũ chó rừng nhìn theo.Cuối cùng đích đến của chuyến đi đêm cũng hiện ra,một người đàn ông trong bộ áo khoác đi đường hướng khuôn mặt bị che kín bởi tóc vào họ ,miệng ngậm tẩu thuốc đang bốc khói.Một số chỗ trên áo khoác ông ta phát ra ánh sáng màu đỏ kì dị,và khi vị linh mục nâng đèn lên cao hơn thì có thể thấy giày của ông ta có những vòng xoáy đen,tóc ông ta dài hơn nam giới rất nhiều.Trong màn đêm,người lữ hành bí ẩn đó trông như một bóng ma thực sự và nỗi sợ của cậu bé tăng lên khi ông ta có cái nhìn chết chóc dù một mắt của ông ta có màu tía.Vị linh mục chỉ đơn giản là nhìn chăm chăm vào vị khách,đối thủ đáng sợ nhất đã đến đúng như lời hẹn,Đại Thống Lĩnh Ác Quỷ Takan.
Mục đích của người linh mục là tạo ra một thử thách "khúc dạo đầu" trong trận chiến sống chết hôm nay.Nó có ảnh hưởng rất lớn đến việc khởi động quyền năng ẩn trong Ryan và mọi lai lịch về cậu đều được ông viết ra hồ sơ riêng và gửi cho người ông tin tưởng nhất ở Thánh Giáo.Nếu thành công thì trong tương lai,nó có thể là đối thủ của Takan,còn nếu thất bại thì cái chết cực kì đau đớn sẽ đến với nó.Sức mạnh là một con dao hai lưỡi.Vị khách lên tiếng trước:
-Ông làm ta chờ hơi lâu đấy,Đại Thống Lĩnh thứ 6 Dymiel ,hay là Sứ Giả Màn Sương ?
-Ngươi thích gọi thế nào cũng được,đối với ta việc đó không còn quan trọng nữa.
Vị linh mục giật đứt thánh giá và cởi áo choàng ra.Trong người Dymiel có một đốm sáng màu xanh nhạt giống hệt ngọn lửa đang phập phồng trong lồng ngực,và hai bàn tay bình thường đã trở thành hai nắm đấm khổng lồ có các tia sét nhỏ cũng màu xanh nhạt và có màu như đá.Hình dạng thật của Dymiel là đây.Ryan không thốt được lên lời khi có những đường máu nổi lên bên mắt phải của người cha già đáng kính,chúng di chuyển ở vùng má như những con sâu.
-Cha ?!
-Đừng sợ,Ryan.

Tay phải của Dymiel tạo ra một bùa Bảo Vệ có dạng hình quả cầu bao bọc lấy cậu bé và dùng lực đẩy nó ra khỏi phạm vi cuộc chiến.Cậu bé không có vai trò gì ở đêm nay,vậy nên loại nó ra trước là tốt nhất.Kết thúc cũng là bắt đầu mà thôi.Xong việc,Dymiel nói:
-Ngươi đã tiến xa được đến đâu rồi?

Takan thản nhiên châm thuốc hút tiếp rồi nói:
-Giết năm trong mười Đại Thống Lĩnh,thu phục hơn nửa bọn ác quỷ và nếu ông đi theo con đường ta đến đây thì sẽ thấy khoảng năm mươi tên đồ đệ của ông bị ta giết.Nói thật thì cũng khá mệt mỏi khi làm một hành trình dài như vậy,ông đã giấu mình rất kĩ,Dymiel ạ!
Dymiel phì cười,nói:
-Ta đã biết trước là sẽ có ngày này rồi.Cũng vì lời nói năm đó phải không?
Takan đáp:
-Đúng.Ông phải trả giá cho việc đó,cho dù ông là người duy nhất mà ta kính trọng.

Ác Quỷ nhảy xuống đất,mặt đất bật nẩy những tia lửa và đứng đối mặt với Sứ Giả .Dymiel nói:
-Có lẽ chúng ta nên bắt đầu sớm,hơn là đứng đây nhìn nhau cho đến sáng...
Câu nói của ông ta vừa dứt thì Takan đã vọt đến trước mặt tung ra nắm đấm xoáy cực mạnh.chưa đến một giây mà Dymiel đã bị đấm văng ra xa mấy trăm mét.Không để đối thủ kịp định hướng mục tiêu,nắm đấm tiếp tục biến đổi thành khẩu đại pháo khổng lồ có năm xúc tua cắm sâu vào nòng.Dymiel đứng lên để nhìn thấy hàng trăm tia lửa bắn về phía ông khi Takan nổ súng,như một trận mưa ánh sáng và khi những tai lửa bắn thủng mặt đất thì ông ta đã xuất hiện phía sau Takan,đấm thẳng vào lưng hắn với ma lực mạnh.Hắn trượt dài và bật dậy lao vào tấn công với thanh kiếm được biến đổi từ khẩu súng lúc trước.Phản xạ vũ khí của hắn hơn hẳn so với mọi loại vũ khí khác,có thể tùy biến theo ý muốn của chủ nhân với vận tốc cực nhanh.Tay trái của Sứ Giả đánh thẳng vào thanh kiếm của Ác Quỷ và lực thừa đẩy cả hai lùi lại.Tuy nhiên,một tia sáng khác từ trên trời bắn thẳng vào Takan và dìm hắn xuống sâu lòng đất,những đường nứt xuất hiện và mặt đất rúng động nặng nề,từ khe nứt tối tăm,các tia sáng dội lên không.Dymiel nói:
-Ngươi khó chơi hơn ta tưởng,lên đây đi.
-Ta cũng nghĩ thế.Takan đáp lại.
Một tia sét bắn vào Dymiel từ dưới đất,những tưởng ông ta bị nát vụn nhưng không,ông ta xuất hiện ở một chỗ khác và hóa giải đòn đánh nguy hiểm đó,nhìn vào Takan đang đứng cách đó không xa.
Nắm đấm phải của Dymiel đang không ngừng tạo ra tia sáng và thanh kiếm của Takan thì chuyển đổi sang dạng cấu tạo từ tia sáng.Họ đang dồn toàn lực và tấn công cùng một lúc.
Nắm đấm đánh trúng bụng trái của Takan và thanh kiếm đâm vào vai phải của Dymiel.Hai đấu thủ cùng lùi về ,Takan không bị sát thương gì nhưng Dymiel thì đang nhìn vào tay phải đang nứt ra,sức mạnh của nó yếu đi đột ngột.Như để trả lời cho câu hỏi tại sao,Takan nói:
-Khi giao chiến và hạ gục Sorick,ta đã lấy được bùa Phản Catalor từ hắn.Nó có tác dụng ăn mòn cánh tay của ông,quá lợi hại phải không?CHỊU CHẾT ĐI!
Hắn lao vào tấn công trực diện một cách quyết liệt đến nỗi Dymiel phải liên tục lùi về sau,tay trái của ông tạo ra một luồng sáng quấn lấy đối thủ và quật mạnh về phía một cây cổ thụ.Khi ông định ra đòn tiếp thì từ đám khói bụi,một đường sáng chĩa thẳng vào giữa đầu ông và không khí bị thu hẹp lại ,một ma thuật hình viên đạn! Dymiel chỉ kịp đưa tay lên đỡ và thực hiện bùa Phòng Thủ nhưng không cản được viên đạn,cả thân hình ông bị văng xa hơn cả lần trước,viên đạn phá hủy hoàn toàn cánh tay phải,chúng rơi xuống.Khi ông vừa ngẩng đầu lên thì hắn đã đứng trước mặt,chĩa khẩu súng vào mặt ông:
-Vĩnh biệt,Đại Thống Lĩnh!
Dymiel liều mình nhảy vọt ra sau lưng định đánh một đòn Tấn Công Tổng Lực vào người hắn thì phát hiện tay trái hắn đã biến thành Takan thứ hai ở sau lưng ông,khẩu súng đang tập trung ma lực.Dymiel gầm lên:
-Khốn kiếp!
Viên đạn bắn thủng bụng ông ta một lỗ lớn ,cả nền đất dưới chân cũng sụp đổ,kéo xác ông xuống.Ryan gào lên:
-Cha!!!
Takan đáp:
-Cha của ngươi chưa chết được đâu!
Đúng như thế,một cánh tay dài ngoằng ngoẵng từ hồ bay vụt lên tóm lấy hắn và kéo xuống .Tiếp sau đó là hàng loạt vụ nổ âm ỉ dưới lòng đất như bị phá tung ra,rung chuyển dữ dội.Một bia mộ đột nhiên bị xới tung lên và một luồng sáng màu xanh lá nhạt bắn xuyên lên trời,được vài giây thì tắt.Sự yên ắng lại quay trở lại với nghĩa trang,Ryan hi vọng thấy được cha vẫn còn sống,cậu gọi:
-Cha ơi!
-Cha của mi đây .Giọng của Takan vang lên từ sau lưng Ryan.
Khi cậu bé quay lại thì thấy một tay ông ta kéo lê xác của cha bất động và một tay thì đang châm thuốc.máu từ lỗ thủng ở bụng cha chảy ra rất nhiều và dĩ nhiên,ông ta đã chết đau đớn.Cuộc chiến đã kết thúc,Ryan gào lên:
-Cha?Cha ơi?Trả lời con!Cha không được chết!!!
Takan hóa giải quả cầu Bảo Vệ bằng một cú ấn nhẹ tay,thả xác đối thủ của ông ta rơi phịch xuống đất để xem xét đốm lửa xanh nhạt lấy từ trong người Dymiel.Đốm lửa còn có một vật gì đó ở trong,đây đúng là thứ hắn đang tìm.Một trong những mảnh Ashin quyền năng nhất thế giới!

Ông ta khoác lại áo choàng và cúi xuống xác Dymiel lúc này đã trở lại dạng bình thường,lạnh lùng nói:
-Ta có niềm kính trọng lớn lao đối với ông.Ông không giống những tên thống lĩnh rác rưởi kia.Vậy nên ta sẽ lưu trữ cái này để tưởng nhớ một huyền thoại đã giết chết linh hồn của ta.Và vinh dự hơn,ông sẽ sớm,sớm thôi,trở thành Shull.
-TA SẼ TRẢ THÙ!Ryan gào lên.
Takan vừa bước đi vừa nói đầy tàn ác:
-Ta không thích giết trẻ con,sau này mi sẽ trở thành một phần của cuộc Thanh Trừng,thằng nhãi.
Bóng dáng cao lớn biến vào màn đêm rất lâu rồi mà Ryan vẫn nhìn trừng trừng vào đó.Cậu phải ghi nhớ dáng vẻ đó,khuôn mặt kinh sợ đó để trả thù,hắn phải chết,phải đền mạng cho cha!TRẢ THÙ!
Trong tiếng khóc tuyệt vọng,trán cậu đột nhiên nóng rực lên và một biểu tượng kì lạ:một hình tròn màu đen với hai thanh kiếm chém ngang phát ánh sáng màu đỏ.Hai cánh tay cậu tróc lớp da,đổi màu và biến đổi rất đau.Cậu bé lăn lộn trên mặt đất cho đến khi mỗi tay cậu đều mọc ra ba lưỡi kiếm sắc nhọn,đen bóng ,cùng với cảm giác sức mạnh được thức tỉnh.Việc kích hoạt đã hoàn tất!

II.CUỘC CHIẾN TẠI BIỆT THỰ HOA HỒNG:

   Ashin là một dạng vật chất được tạo ra từ Cuộc Thanh Trừng kinh hoàng năm 1278 đã hủy diệt một nửa thế giới.Sau khi hủy diệt thế giới,nó phân chia sức mạnh và gửi vào các mảnh vỡ Ashin phát tán trên khắp thế giới,mỗi mảnh lại tự động nhập với vật chủ (thường là con người) thích hợp và nghiễm nhiên kẻ đó sở hữu sức mạnh vượt xa con người thường.Khi nhập vào vật chủ trung gian,các mảnh vỡ sẽ tự tái tạo một hình dạng riêng giống với vũ khí của vật chủ để tương thích với người sử dụng.Trong Ashin tồn tại một quyền năng gọi là Guar và tùy từng loại Guar mà người ta phân chai theo từng dạng Ashin là Đấu Sĩ,Pháp Sư và Sát Thủ ,mỗi cấp độ lại có một tiến hóa riêng biệt,mạnh hơn và cũng nguy hiểm hơn.Chính vì vậy mà những người mang Ashin được gọi là những Đứa Con Của Chúa,và là mục tiêu săn đuổi của cái ác.Cuộc chiến bắt đầu từ sau Cuộc Thanh Trừng và kéo dài mãi đến tận bây giờ,vô số thương vong đã đến từ hai bên.
Có hai tổ chức được lập ra với mục tiêu bảo vệ con người,thu thập Ashin và tiêu diệt cái ác là Thánh Giáo và Hội Giáo,tuy mỗi tổ chức có cách hoạt động riêng lẻ nhưng tất cả đều nghe lệnh từ lãnh đạo tối cao là Đại Thống Lĩnh Thứ Hai King Beteroga,Ashin cấp 30.Số lượng hội viên của Thánh Giáo đông hơn nhiều so với Hội Giáo vì những tiêu chuẩn tuyển chọn của Hội Giáo rất khắt khe và kĩ lưỡng.Mục tiêu của cả hai tổ chức là phong ấn sức mạnh Ashin bằng cách tập hợp mọi mảnh vỡ,phong ấn thành công đồng nghĩa với việc kết thúc cuộc chiến dai dẳng này.Họ dùng tất cả thủ đoạn để hoàn thành nhiệm vụ.Và kẻ thù của họ là Kircus Walvin,gọi tắt là KW.
KW là tên gọi chung của hàng triệu ác quỷ,quái vật,bóng ma tàn ác tồn tại trên thế giới này.Chúng nằm dưới sự điều khiển của Đại Thống Lĩnh thứ nhất Takan,kẻ đã đi vào lịch sử chiến tranh với 6 Đại Thống Lĩnh bị hạ dưới tay hắn,Ashin ở cấp 30 nhưng có vũ khí được gọi là "Vua của Quái Thú".Đồ đệ của hắn đã tàn sát ,giết chóc hàng triệu người vô tội và không ít những Ashin đã thiệt mạng.Takan còn tạo ra một loại quái vật là Shull,quái vật cấy ghép Gene của loài người,vừa sở hữu sức mạnh khủng khiếp vừa có trí thông minh.Mục đích của hắn là dùng Ashin để mở ra một Cuộc Thanh Trừng đẫm máu nữa,biến thế giới thành Địa Ngục.Nhưng hắn đã bị cản trở rất nhiều lần bởi Beteroga.
500 năm trôi qua và chưa có gì có thể khiến nó kết thúc,khi mà còn một số lượng lớn Ashin rải rác.

London,thế kỉ 19...
10 năm sau ngày Đại Thống Lĩnh thứ sáu Dymiel bị giết,kể từ đó không còn Đại Thống Lĩnh nào bị giết nữa.
Bộ tứ Ryan,Doller,Anthea và Jabis cùng ngồi xuống bốn cái ghế trống sau quầy khi khách đã ra về hết,kết thúc một ngày làm việc mệt mỏi.Cô gái Anthea Dirkmear-con gái chủ quán nhanh nhẹn lấy ra bốn cốc rượu vang đưa cho ba người kia,cô một cốc.
-Đây,Ryan!
-Cám ơn!
Họ là bốn người bạn rất thân của nhau,ngay từ khi Ryan và Doller bước chân lên London để kiếm việc làm thì Jabis đã giúp đỡ tận tình,giới thiệu họ đến xin việc ở quán Anthea-cũng là bạn cậu ta.Ryan làm ở đây đã được hai năm rồi,công việc chỉ là một bồi bàn của một quán ăn khấm khá và chủ quán thì rất dễ tính.Trùng hợp là cả bốn người họ đều mang Ashin trong người nhưng chỉ có Anthea và Jabis là gia nhập Thánh Giáo ,chiến đấu trong đó một thời gian rồi.Ryan tuy nhận được lời mời nhưng vẫn không muốn đi chỉ vì muốn nhận "biến cố" mà cha Dymiel đã nói ở trong bức thư cuối cùng dể lại cho cậu.
Jabis Verma lắc lắc cốc rượu kêu lanh canh và nói:
-Thế nào?Doller đã có lời mời chưa?
Doller Carhall có một thể hình to béo và một mái tóc ngắn choặt,là bạn của Ryan 9 năm ,cậu ta rầu rĩ nói:
-Tớ chưa.
Ryan hỏi:
-Của tớ có người mời rồi mà sao cậu chưa có?Hay họ không biết?
Anthea ngồi xuống cạnh Ryan,nói:
-Chúng ta có nên báo cáo lên cấp trên không nhỉ?Cậu ấy chờ lâu quá rồi.
Jabis trêu chọc:
-Chà,với bộ não bé xíu như vậy thì việc kích hoạt được lần nữa chắc khó hơn lên trời.
-Đứng chọc quê tớ nữa.Doller uống thêm cốc rượu thứ hai.
Ryan hỏi Anthea:
-Bố cậu chưa về hả?
-Chưa.Chắc khoảng hơn tuần nữa mới lấy được hàng về.Công việc buôn bán đang trục trặc một chút.
Jabis là người đẹp trai nhất và cũng là người hài hước nhất nhóm,cậu ta coi trọng tình bạn hơn cả tình yêu và vì thế nên mới chưa có người yêu.Cậu ta có Ashin từ năm sáu tuổi.Khi kích hoạt có dạng một túi lao bình thường nhưng những mũi lao trong đó được đúc từ một chất chưa biết đến,vừa cứng vừa dễ dàng đâm thủng mọi loại lá chắn.Và khi huy động tối đa Guar thì còn có thể đâm thủng khiên phép thuật.Tốc độ ném lao của cậu ta cũng rất nhanh.
Có thể nói Doller là số không,trong khi Jabis là số một,hai người đứng cạnh nhau thì không khác gì số mười tuyệt mĩ.Doller rất béo do ngày xưa ăn khá nhiều đồ ngọt vì nhà cậu ta bán bánh kem nổi tiếng.Khi kích hoạt Ashin trong cậu ta thì từ cơ thể cậu ấy bắn ra vô số mảnh vỡ màu trắng.Chúng tự ghép lại thành một bộ áo giáp có sức chống chịu cực cao.Anthe suy đoán rằng năng lực Guar của Doller có thể đỡ đòn rất hiệu quả.Nhưng nó mới chỉ xuất hiện một lần và vì Doller không thể kích hoạt được lần nữa nên Anthea không còn cơ hội tìm hiểu thêm.
Còn Anthea là thiếu nữ đẹp nhất nhóm,không chỉ sở hữu thân hình hoàn hảo mà bộ tóc dài được buộc lên còn gây ấn tượng tuyệt hơn với nam giới.Jabis và Anthea một khi đã phối hợp tác chiến thì hiệu quả đến không ngờ vì Ashin của cô bé là một thanh kiếm cùng một tấm khiên được đúc cùng một chất với lao của Jabis
nên rất chắc chắn.Khi chứng kiến cô ấy cầm kiếm và khiên thì kahs giống chiến bính Athena trong thần thoại.Chớ coi thường một thân thể mảnh mai khi bạn thấy được sức mạnh kinh khủng của cô ấy.
Ryan đưa cốc đã uống cạn của mình cho Anthea và nói:
-Cho mình cốc nữa nhé?
Cô bé cầm cốc và đứng lên,nói:
-Được!Để mình đi lấy.
Jabis nói trêu chọc Ryan:
-Đừng nhìn cô ấy như vậy.Cậu không với tới nổi đâu vì cô ấy có Chins rồi!
Ryan phản công tức thì:
-Hey,có cần tớ lôi mấy tấm hình dê cụ cậu chụp cô ấy giấu dưới gầm giường nhà cậu không?Dám cá là cậu sẽ bị tống văng khỏi đây với một cái tát nảy đom đóm..
-Im đi.Nói be bé thôi.Jabis bịt miệng Ryan mà kéo xuống.
Trong lúc hai người họ vật lộn ở trên ghế thì Doller đang nôn thốc nôn tháo ở nhà vệ sinh sau khi đã uống quá nhiều rượu.
Anthea đưa rượu cho Jabis và Ryan rồi đi vào nhà trong thay đồ,tranh thủ lúc không có mặt cô gái ấy,Ryan vừa thở hổn hển vừa nói:
-Tối nay mình về làng rồi.Mai là chủ nhật và tuần sau cũng được nghỉ nhưng không thể chờ đến mai mới về được.
Jabis tinh ý đoán ra ngay:
-Sợ Anthea giữ lại chứ gì.Thiệt tình,có lúc tớ thấy hơi ganh tị với cậu đấy.
-Hê hê.Tha cho tớ đi mà.
Ryan cười khì khì và cùng nói chuyện về công việc của Jabis với Anthea.Nhiệm vụ ở Bộ Trung Ương đang rất vất vả vì số lượng Ashin bị bọn KW lấy được đang tăng lên và đang xuất hiện những tên Shull mạnh hơn trước,khó có thể nhận thấy điều gì sắp xảy ra trong bầu không khí u ám đó.Một lúc sau,cậu đứng dậy ra về vì phải bắt được một người đánh xe ngựa trong đêm nay.Dù Ryan chưa nói là về phòng trọ hay về làng nhưng Anthea cảm thấy có một cái gì đó bất an sắp xảy ra,cô khẽ nắm tay lại.

Ryan gật gù trên xe ngựa vì cơn buồn ngủ bất chợt ập đến,mí mắt cậu chỉ còn mở ra ti hí ,xung quanh là rừng cây và chỉ duy nhất vang lên tiếng bánh xe lăn và chân ngựa giẫm trên con đường.Khung cảnh hoàn toàn yên ắng và mọi sinh vật đều đang chìm vào giấc ngủ.Thêm một tiếng đánh xe nữa và một chiếc xe ngựa hiện ra đi ngược hướng với xe của Ryan.Ngoại trừ người đánh xe có vẻ lôi thôi nhếch nhác thì trên xe có nhà quý tộc cao lớn với tẩu thuốc vàng kim trên miệng lún phún râu,một hình dáng quen thuộc đến đáng sợ,hình dáng của kẻ mười năm trước đã giết người cha thứ hai của cậu.Nhưng Ryan lại không nhận ra và cũng không chú ý đến.Takan!Rất nhanh,chiếc xe mất hút vào đêm tối.
Hướng mà Takan đang đi tới là thành phố London.

Nhà thờ của làng không lớn nhưng cũng đã quá cũ kĩ,nó chỉ là một căn nhà bình thường với một cây thánh giá to đùng đóng trên đỉnh.Trong nhà có những hàng ghế lạnh lẽo và cái bàn đặt bức tượng chúa Giê-su ở hàng đầu,một vài khung cửa sổ đã long ra và kính vỡ hết mà người dân vẫn chưa thể sửa chữa,đơn giản là hầu như bây giờ không còn một ai đến cầu nguyện nữa.Ryan đã sống ba năm ở đây nên mọi thứ với cậu đều quá quen thuộc,kia là cái ghế mà cha đã ngồi đọc truyện cho cậu,kia là chỗ mà cha đã nhường cho cậu phần cơm duy nhất của ông cho Ryan khi cả hai người đều đã đói mấy ngày.Sau khi cha ruột của cậu chết vì bệnh,linh mục Dymiel đã nhận cậu làm con nuôi và chăm sóc cậu trong ba năm cho đến khi ông bị Takan sát hại,một thời gian sau thì mẹ cậu cũng về lại làng đón cậu về nuôi nấng.
Cửa lớn bật mở một cách nhẹ nhàng,đứng dưới ánh sáng sâu thẳm của buổi chiều tà là ba người đàn ông lớn tuổi mặc áo chùng đen che kín mặt và dài quết đất bước vào một cách lặng lẽ,ánh mắt họ vẫn vậy,nhìn thẳng vào Ryan.Họ là ba hội viên Thánh Giáo được cử đến với nhiệm vụ:bảo vệ Ashin và thuyết phục cậu gia nhập tổ chức của họ.Ryan đã gặp họ rất nhiều lần và hôm nay,lí do chắc hẳn vẫn như cũ:yêu cầu cậu tham gia Thánh Giáo,như Anthea và Jabis.Họ đã rất kiên trì.Người đàn ông đứng giữa tên là Dramecy nói và giọng ông ta cao một cách khó tin:
-Chào cậu,một buổi chiều tốt lành,và chúng tôi lại đến đây như lời hẹn.
Ryan làm lơ họ,cậu nói với không khí:
-Vào những ngày này,ánh sáng trực tiếp như vậy có hại đến sức khỏe những người cao tuổi đấy.
Người đàn ông cười ha hả.nói:
-Tiết mục của cậu đã được trình chiếu nhiều lần rồi.Và vẫn như cũ,cậu có muốn tham gia không...sau khi đã suy nghĩ lại?
Ryan đăm chiêu nhìn lên trần nhà,nói:
-Không có thay đổi gì đâu.Cháu vẫn giữ quyết định cũ và các bác không phải tới đây nữa đâu,cháu tự biết bảo vệ bản thân.
Người đàn ông đứng bên trái là Ruymiche cười và búng ngón tay về phía Dramecy:
-Thấy chưa,lão già ?Tôi đã nói rồi,thằng nhóc này vẫn chưa định hướng được sự nguy hiểm đâu.Chúng ta cần cho Pallau giảng giải thêm.Nhân tiện đây...
Ông ta nói với Ryan:
-...Con bé của đội trưởng số 3 đã để ý đến cậu rồi đó.Nó thắc mắc sao chúng tôi lại phải mất công mời đi mời lại một Ashin cứng đầu như cậu.Mà thôi,khi nào cậu vào Thánh giáo thì sẽ biết thêm thôi.Chào nhé.
Dramecy không nói gì nữa mà quay đầu bước ra cửa,đến đó ông nói :
-Thật là một điều đáng tiếc nếu cậu không gia nhập sớm .Đại chiến sắp xảy ra rồi,máu không chỉ đổ trong tổ chức của chúng tôi mà cả trong ngôi làng cảu cậu.
Họ bước ra ngoài và biến mất sau cánh cửa.Ryan ngồi thừ ra ghế,cậu vẫn bị giằng co giữa suy nghĩ gia nhập hay không gia nhập.Rốt cuộc thì cái biến cố lớn mà cha nhắc đến là gì?Cũng như cái sứ mạng mười năm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net