#3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không phải nói, Chu Dĩ lớn lên cực kì đẹp trai, mấy bạn nữ trong trường ai nhìn đến cũng thấy xao xuyến trong lòng, đặc biệt cậu còn rất ga lăng với mấy bạn nữ.

Trần Diệp thì vẫn như vậy, vẫn như ngày trước, vẫn cọc cằn thô lỗ như vậy, chỉ có mỗi cô là không nhìn thấy điểm tốt của Chu Dĩ.

Người ngoài nhìn vào, liền cảm thấy Chu Dĩ thập phần đều tốt.

Học lực của Chu Dĩ và Trần Diệp ngang nhau nên chủ nhiệm xếp 2 người ngồi cùng vào bàn trên cùng.

Trường Liên Thanh danh tiếng vang xa, thành tích phải cực tốt mới có thể vào trường này.

Những học sinh được cho là giỏi ở trường A thì ở trường Liên Thanh chỉ là học sinh thường.

Thành tích 2 bạn nhỏ chúng ta cực tốt, nhưng độ quậy phá cũng không kém.

"Chu Dĩ, lại có người gửi thư tình cho cậu này!"

Chu Dĩ đang ghi ghi chép chép cái gì đó, nghe giọng nói liền ngước lên nhìn Viên Minh.

Viên Minh - lớp trưởng của lớp, siêu cấp đẹp trai, và là học sinh giỏi nhất lớp.

"Ồ, cậu để đó đi."

Giọng nói Chu Dĩ chẳng mấy để tâm.

"Haizz, ngày ngày đều có thư tình gửi đến, đúng là số hưởng."

Trần Diệp lại bắt đầu mỉa mai cậu.

"Chẳng biết mấy bạn nữ đó nhìn trúng cậu điểm gì. Sẽ có ngày, trước mặt tất cả mọi người tôi sẽ đem bộ mặt của cậu ra phơi bày hết."

Nói rồi Trần Diệp nhướng người ngồi dậy, tay cầm bình nước chuẩn bị ra ngoài.

"Chỉ là 1 tấm thư tình thôi mà, cậu có cần thế không? Thôi ngồi xuống đi, tôi đi lấy nước giúp cậu."

"Biết điều thế thì tốt."

Ngoài trời se se lạnh, nếu không cẩn thận rất dễ bị cảm.

Thế mà, có người nào đó là không biết nhìn điều kiện thời tiết, xách một tay nước lạnh về cho Trần Diệp.

"Này, Chu Dĩ, cậu muốn tôi bệnh chết à! Thời tiết thế này mà cậu mang nước đá cho tôi uống hả!!! Rõ ràng là cậu cố tình mà."

Chu Dĩ cười hì hì nhìn Trần Diệp, vô sẵn tư thế chuẩn bị chạy. Đúng như cậu nghĩ, sau khi lời nói kết thúc cậu đã bị ai kia rướt chạy khắp trường rồi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net