Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ninh Tư Viễn là một người đàn ông truyền thống, cho nên sau khi cậu cùng Nhậm Lang kết giao vẫn luôn là chiếm không được thế thượng phong...... Đây là hình phạt truyền thống!

Có điều có một tên bạn trai truyền thống quả thật không tồi, tuy rằng Nhậm Lang cùng Ninh Tư Viễn không cùng học một trường, nhưng là hôm sau sau khi xác định quan hệ, Ninh Tư Viễn liền cẩn trọng lái xe thể thao tới đưa cơm múc nước cho Nhậm Lang.

Nhậm Lang ngồi vào bàn chơi game, hoàn toàn bỏ qua Ninh Tư Viễn đang múc nước đưa cơm ở một bên, cuối cùng Vương Lệ, một người bạn cùng phòng khác ngoài Julie, nhìn không được, nhỏ giọng nói: "Nhậm Lang, cậu thật ra có thể nói cho cậu ấy chúng tớ ở ký túc xá kỳ thật có ấm nấu nước, chỉ là ngày thường cô quản giáo không cho dùng đồ điện công suất cao nên mới ẩn nấp nha."

"...... Xem cậu ấy tha thiết như vậy, tớ xấu hổ không biết nói như thế nào." Nhậm Lang mắt không thấy tâm không phiền một bên xem trang web một bên vẫy tay với Ninh Tư Viễn, "Tới đây, Tư Viễn, giúp tớ nhìn xem bộ quần áo này thế nào?"

Nghe thấy thế, Ninh Tư Viễn lập tức đi tới, vui vẻ nhìn Nhậm Lang bỏ quần áo vào giỏ hàng, nói: "Không tệ, mua đi!"

Nói xong cậu liền vô cùng tự giác móc thẻ ra: "Quẹt đi!"

"Quẹt?" Nhậm Lang nhìn Ninh Tư Viễn, vô cùng kinh ngạc hỏi, "Cậu nói quẹt?"

Ninh Tư Viễn ngây ngốc hỏi: "Trên mạng không thể quẹt thẻ sao?"

Đúng rồi, đại thiếu gia này căn bản không biết mua sắm qua mạng là như thế nào, Nhậm Lang nhận ra, vì thế tắt giao diện trang mua sắm: "Tư Viễn, cậu như thế nào tới xem tớ?"

Ninh Tư Viễn tiếp tục bày ra vẻ mặt đại thiếu gia ngốc nghếch kiêu ngạo hỏi: "Hả? Bạn trai không phải là nên tới giúp bạn gái múc nước mua cơm sao?"

Câu trả lời hồn nhiên như vậy làm trong khoảng thời gian ngắn Nhậm Lang không biết nên đối mặt như thế nào mới tốt, cô dừng một chút, trả lời: "Tư Viễn, cậu...... Cậu cùng nhau ăn đi."

"Không cần" Ninh Tư Viễn nhíu mày ghét bỏ nhìn hộp cơm, thành thật trả lời, "Để lâu như tớ ăn không được."

......Câu trả lời này Nhậm Lang một chút cũng không kinh ngạc, một lát sau Ninh Tư Viễn liền đi rồi, trước khi đi còn lễ phép nói lần sau sẽ mời các cô ăn cơm.

Chờ đến lúc Ninh Tư Viễn rời đi, các bạn cùng phòng rốt cuộc thở một hơi nhẹ nhõm, nói: "Nghe cậu nói về Ninh Tư Viễn, còn tưởng rằng cậu ấy là tên nhị thế tổ không có bản lĩnh, không nghĩ tới khí chất như vậy."

Nhậm Lang cẩn thận suy nghĩ nửa ngày, cũng chưa thể hiểu biểu hiện ngây ngốc vừa rồi của Ninh Tư Viễn có chỗ nào phù hợp với khí chất mà bạn cùng phòng nói, nhưng cũng không phản bác lại cô ấy, trả lời: "Cậu ấy vẫn luôn rất lợi hại, vốn dĩ lên đại học muốn đi Duy Á học dương cầm."

"Chẳng lẽ cậu ấy vì cậu mà ở lại?" Trong mắt bạn cùng phòng thấp thoáng ngôi sao nhỏ.

"Sao có thể, cha cậu ấy cũng chỉ có một đứa con trai, cậu ấy phải kế thừa sản nghiệp gia tộc."

Còn có một chút sự tình Nhậm Lang không nói, khi đó Ninh Tư Viễn muốn chạy đến điên rồi, cuối cùng vẫn bị giữ lại, ôm cô uống say như chết nói chính mình căn bản không cảm giác được cái gọi là tình thân cùng tự do. Cha mẹ Ninh Tư Viễn là người như vậy, thứ bọn họ quan tâm cũng chỉ có tiền, Ninh Tư Viễn từ nhỏ liền không thiếu một phân tiền, nhưng cậu cũng đã đánh mất đi một loại hạnh phúc khác.

Thành thật mà nói, Nhậm Lang thực sự là thích Ninh Tư Viễn, cô biết người này thông minh thận trọng, tâm địa cũng khá tốt, hơn nữa rất có bản lĩnh, mặc kệ nhìn thế nào cũng đều là người đàn ông độc thân hoàng kim, nhưng nói thật, cô cảm thấy bọn họ không có khả năng, nhưng mà lúc ở bên nhau, cô thực sự vẫn rất cao hứng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC