Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương cuối

Tác giả: Phỉ

Trong lòng vốn đã có ngàn ngàn vạn vạn mũi tiêm châm, giờ khắc này, Nhậm Lang thật sự cảm thấy bản thân như bị xe tải lớn trực tiếp đụng phải, cô có chút choáng ngợp, quay đầu nhìn Ninh Tư Viễn, phát hiện cậu căn bản không dám nhìn mình.

Lúc này trong lòng Nhậm Lang có thật nhiều điều muốn hỏi, muốn hỏi Ninh Tư Viễn có phải hay không bởi vì thời gian dài liền phát hiện ra kỳ thật cậu một chút cũng đều không yêu mình, cũng muốn hỏi cậu rốt cuộc có phải hay không thay lòng đổi dạ, nhưng cô cuối cùng vẫn là cái gì cũng không hỏi, ngạnh giọng nói nói: "Tớ kết hôn hay không kết hôn cậu quản làm gì, yên ổn lái xe, đừng suy nghĩ vớ vẩn."

Ninh Tư Viễn sửng sốt, quay đầu tiếp tục lái xe.

Cuối cùng lúc Nhậm Lang xuống xe, rất là bình tĩnh sai bảo Ninh Tư Viễn dọn đồ, đồ vật đều được dọn rồi, Ninh Tư Viễn vẫn còn chưa đi, cậu đứng ở trong phòng khách xoa xoa tay, bất lực nhìn Nhậm Lang.

Cậu vốn là thiên chi kiêu tử, lẽ ra phải để thế giới thần phục ở dưới chân, nhưng lúc này cậu lại hệt như một người đàn ông bình thường, khuôn mặt lộ ra thần sắc khẩn cầu: "Lang Lang, tớ biết như vậy là không công bằng, nhưng cậu có thể hay không đợi tớ mấy năm?"

Nhậm Lang thở phào nhẹ nhõm, cô xoay người sang chỗ khác, nước mắt lập tức rơi xuống.

Cô không sợ chờ, chỉ sợ cậu rời đi.

Trên đời này, hẳn sẽ không có người thứ hai yêu cô nhiều như vậy.

"Tớ thật sự có thể, nhiều nhất là 5 năm, 5 năm là được, khi đó cậu cũng mới 25, nếu tớ không được cũng sẽ không chậm trễ cậu......" Ninh Tư Viễn còn ở phía sau cô lải nhải, Nhậm Lang nghe liền khóc không ra tiếng, "Tớ vốn dĩ tưởng buông cậu ra, nhưng là nếu như tớ buông tha cậu, tưởng tượng cậu cùng người khác kết hôn, tớ liền tưởng giết chết hắn ta."

"......"

"Những kẻ nghèo hèn ngoài kia, dám mưu toan chiếm lấy người phụ nữ của tớ, quả thực ngu xuẩn hết sức! Bất luận ai theo đuổi cậu đều phải cự tuyệt!"

"......"

"Hừ, đại thiếu gia tớ đây muốn tiền liền có tiền muốn mặt liền có mặt, cậu chờ tớ mấy năm, sau khi kết hôn, cuộc sống của câu đảm bảo hạnh phúc!"

Ninh Tư Viễn càng nói càng không đáng tin, cảm động trong lòng Nhậm Lang rốt cuộc bị quét sạch, cô quay đầu không kiên nhẫn nói: "Cậu có phải đàn ông hay không! Lúc này chỉ biết nói, nói nói nói!"

"Tớ......!" Ninh Tư Viễn còn muốn nói nữa, liền bị Nhậm Lang một phen nắm lấy cổ áo, hôn ở trên môi cậu, cậu sửng sốt, liền hung hăng mà đáp lại.

Chỉ là giờ khắc này, trong lòng cậu lại tràn ngập động lực, cảm thấy chính mình khẳng định không thành vấn đề, chỉ cần có người chờ cậu.

May mắn thay, thanh mai trúc mã, tu thành chính quả.

Tác giả có lời muốn nói: Tách ra là bởi vì tôi không thích cái con số 7 kia.

Câu chuyện này đã kết thúc. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC