chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đầu thu, năm 942 , Đế quốc Hải Nguyệt

Tôi cùng cha mẹ và anh trai đi đến buổi tiệc thành lập của đế quốc 

Đi trên chiếc xe ngựa lớn làm bằng gỗ lim, với chiếc gia huy màu bạc hình chiếc khiên gắn chặt vào cách cửa xe. Cha và anh tôi ngồi đối diện tôi và mẹ - người đang xem lại lớp trang điểm đạm với đôi môi đỏ chót.

" Dương Dương, con có phấn khích khi đến hoàng cung không ?"

Mẹ hỏi tôi với giọng cao vút, tay đang chạm nhẹ vào vai tôi giống với cách mẹ làm với những người bạn của mẹ

" hẳn là vậy rồi, đây là đầu con đến hoàng cung mà ."

Cha tôi chậm rãi nói, trái ngược với giọng nói của mẹ

"Dương Dương, em có tò mò xem hoàng cung trông như thế nào không ?"

Anh trai với mái tóc xoăn tít, híp mắt cười hỏi tôi.

"Có ạ!"

Tôi đáp.

Anh trai cười hì hì nắm lấy tay tôi.

------------------------------------------------------------------------------------------------------

Trên con đường đi đến hoàng cung, anh trai tôi chỉ cho tôi ra qua con phố của những người nông dân với tiếng hát của đàn ông và phụ nữ, họ nhảy nhót trong những bộ đồ bẩn thỉu và những món phụ kiện xấu xí, trên những con đường tối om chỉ có vài ngọn đèn dầu.

Rồi anh chỉ cho tôi con phố của những kẻ buôn bán, nơi đó được trang trí bởi những dải màu, dải duy băng, những ngọn nến đầy màu sắc. người đàn bà diện những bộ váy nhiều màu sắc, đàn ông diện những bộ đồ sạch sẽ, dắt nhau đi qua những con đường lót gạch.

 Cuối cùng, tôi cũng đến hoàng cung. Đó là một tòa nhà được kết hợp từ nhiều tòa nhà khác nhau, như một nơi tập hợp tất cả các kiến trúc lộng lẫy trên đời hòa nhập hài hòa với nhau. 

(Đây hẳn là nơi hậu duệ của thần biển sinh sống)

Tôi nghĩ, nhớ đến cậu truyện mẹ luôn kể cho tôi về truyền thuyết thành lập đế quốc.

"Dương Dương à, đi thôi"

Mẹ tôi cầm lấy bàn tay tôi, kéo tôi khỏi cơn ngây ngốc trước tòa cung điện trắng lam.

"Vâng ạ!"

Tôi trả lời mẹ.

Cánh cửa gỗ được chạm khắc với hình hoa bách hợp, chầm chậm mở ra.

 " Nhà bá tước Thạch đến !!" Tên người hầu mặc bộ đồ màu đen hét lên.

Sau cánh cửa gỗ nặng nề, một khung cảnh tráng lệ được chiếu sáng bằng những ngọn đèn pha lê lấp lánh, những bàn tiệc trải lên tấm vải ren màu vàng chói màu nắng.

Những người đàn bà mặc bộ váy thêu chi chít những loài hoa, loài chim, loài bướm, đắp trên mặt lớp phấn dầy cộp. những người đàn ông ăn mặc diêm dúa với đôi giầy mũi dài và bộ đồ nhiều màu sắc sáng rực. 

Mẹ dắt tôi gặp bạn mẹ.

"Lý phu nhân, đã lâu rồi tôi không gặp bà."

Mẹ tôi nói với người đàn bà mặt bộ váy màu tím trầm thêu hình hoa đỗ quyên trên ngực váy, tay cầm một chiếc quạt họa tiết tinh tế.

"Thạch phu nhân, từ sau buổi quyết đấu của Thanh Kỳ và Mặc Tín, đã 2 tháng rồi."

Lý phu nhân chậm rãi với giọng bất lực, tay cầm chiếc quạt phẩy nhẹ.

"những đứa trẻ mới lớn luôn có cái tính bồng bột như vậy."

Mẹ tôi nói với Lý phu nhân. Hai người quả thật rất hợp với nhau.

Trong khi mẹ tôi và Lý phu nhân đang bàn tán về anh trai tôi và đại thiếu gia họ lý kia. Tôi đã thấy một cô bé mặc chiếc váy màu cam bắt mắt,  hai bên thắt ruy băng màu trắng cam. Cô bé đang nắp chặt tay vào váy của Lý phu nhân.

Như vừa nhận ra con của mình còn ở đây, hai bà mẹ đã giới thiệu con mình với nhau để chúng thành bạn.

"Chào cháu, con cô là Thạch Thanh Dương năm nay 10 tuổi."

Mẹ tôi giới thiệu tôi với cô bé kia.

"Đây là con gái cô, tên là Lý Nhạc Vy năm nay 11 tuổi, con bé hơi nhút nhát nên con giúp đỡ bạn nha!"

Lý phu nhân nói. 

(wow, thấp hơn mình mà lớn hơn mình kìa)

Lý phu nhân và mẹ tôi nắm lấy tay tôi và Lý đại tiểu thư, đặt lên tay nhau và đẩy 2 chúng tôi ra chỗ khác, như mong muốn bọn tôi biến đi nhanh.

"Em có thể gọi chị là Nhạc Vy."

Nhạc Vy nói với tôi bằng tông giọng cao, thanh âm thanh thoát.

"Vâng. Chị có thể gọi em là Thanh Dương"

Chị cười hì hì, rồi hỏi tôi:

"Em muốn đi đến chỗ thú vị không?"

Tôi gật đầu.

Và Nhã Vy dắt tôi đến chỗ mấy đứa trẻ ngang ngửa chúng tôi.

(Lý phu nhân à, rốt cuộc là con cô nhút nhát chỗ nào vây ?)

Chị dắt tôi đến làm quen từ quý công tử đến quý tiểu thư, từ nhà nam tước đến nhà công tước, từ nước ngoài đến nội địa. Chị rất năng động.

Tôi đã làm quen được với công nương Tuệ Ân và Khưu đại công tử. Quả nhiên Lý đại tiểu thư rất có tài năng.

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

 "TẤT CẢ MỌI NGƯỜI CHÚ Ý'

Tên người hầu mặc áo màu đèn gào lên, kéo theo đó là tiếng kèn trumpet rồn rã từng nhịp. Tên đó bắt đầu gọi to :

"MẶT TRĂNG CỦA ĐẾ QUỐC HOÀNG ĐẾ DƯƠNG CÔNG VĨ THÀNH

CƠN SÓNG CỦA ĐẾ QUỐC HOÀNG HẬU ĐỨC BẢO TIÊN"

Hoàng đế và hoàng hậu đi ra từ cách cửa gỗ trên tầng cao của sảnh điện, từ trên cao nhìn xuống tôi.

"ÁNH SAO CỦA ĐẾ QUỐC THÁI NỮ DƯƠNG BẢO CẦM"

Một cô gái xinh đẹp, tỏa sáng như anh mặt trời giữa ban trưa, như có vầng thánh quang bao bọc lấy người con gái ây. Vị thánh của tôi


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net