Chương 241: Ấu xà nở

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ta không hiểu, rõ ràng là xà thú phạm tội nặng nề, Rosa lại là thư tể của hổ vương, ngươi vì sao tình nguyện đắc tội hổ vương cũng không đuổi bọn hắn đi?"

Lang vương đi bên người viên vương, vẻ mặt khó hiểu: "Giống như Rosa đã nói, xà thú có khả năng sẽ làm tổn thương những ấu tể khác, giữ lại là quá nguy hiểm, không bằng vứt bỏ một giống cái. Dù là không thể bán đi, đuổi đi cũng được a."

Viên vương cười cười, vẻ mặt rất vui vẻ, không để ý lắm mà nói: "Đuổi bọn hắn đi ra ngoài làm gì? Ngươi đừng động đến hổ tộc bọn họ, nghe ta phân phó là được."

"Được rồi."

.......

"Tiểu Bạch." Kha Đế Tư lắc lư đuôi rắn đến bên người Bạch Tinh Tinh, ôn nhu nói: "Nàng không phải là muốn nhìn ấu xà sao? Ta thúc đẩy nhiệt độ cho chúng nó nở."

Bạch Tinh Tinh tròn mắt, vui vẻ nói: "Thật sao? Chúng nó ở đâu?"

"Trong phòng ngủ."

Bạch Tinh Tinh nhấc chân liền chạy vào phòng ngủ.

Trong phòng ngủ có một đống lửa, làm cho cả căn phòng đầy hơi ấm. Bạch Tinh Tinh nhìn vào hang động sau cối xay, trên mặt đất đầy rắn nhỏ bò ngang dọc, dài khoảng hai gang tay, to cỡ ngón trỏ của nàng, lăn lộn trên mặt đất.

Hít sâu một hơi, Bạch Tinh Tinh tự cổ vũ mình: Đừng sợ đừng sợ, một chút cũng không đáng sợ, con rắn nhỏ mềm mại nho nhỏ đáng yêu.

Trên mặt mỉm cười, lau lau chút nước mắt còn trên khóe mắt, Bạch Tinh Tinh đưa tay sang nói: "Bảo bảo, ta là mụ mụ các con."

Nhóm ấu xà đồng đều nhất trí mà nhìn sang Bạch Tinh Tinh, trên người là sọc đen đỏ đan xen, một đôi mắt đỏ như ngọc, rất giống Kha Đế Tư nhưng ánh mắt nhìn đặc biệt vô tội.

Bạch Tinh Tinh bị vẻ dễ thương này làm cho mềm cả ra, khom lưng chuẩn bị chạm vào ba con ấu xà phía trước.

"Tê tê ~"

Nhóm ấu xà đồng thời há mồm đe dọa, cong cả người lên, răng nanh trong miệng trắng tinh như tuyết. Ấu xà cách Bạch Tinh Tinh gần nhất phòng bị mà nhìn chằm chằm nàng, cách nàng xa hơn, đặc biệt là mấy ấu xà ở góc khuất Bạch Tinh Tinh không nhìn thấy đang chuẩn bị nhào lên.

"A!" Bạch Tinh Tinh hoảng sợ, hoang mang rối loạn mà lui lại phía sau.

Kha Đế Tư nhanh chóng vọt tới phía sau nàng, một cánh tay ôm lấy eo Bạch Tinh Tinh nâng nàng lên khỏi mặt đất, lạnh lùng nhìn một vòng, cái lưỡi rắn dài phát ra âm thanh cảnh cáo: "Tê tê~"

Nhóm ấu xà lập tức sợ hãi, lắc lư người tụ lại một đám mở to đôi mắt mà nhìn Kha Đế Tư cùng Bạch Tinh Tinh.

Bạch Tinh Tinh thở dốc, cảm thấy cổ họng như nghẹn lại, gian nan mà phát ra âm thanh: "Chúng nó... không biết em?"

Kha Đế Tư trấn an nàng: "Chúng nó vừa mới phá xác, ta để chúng nó nhận biết mùi của nàng, chúng nó sẽ không làm bậy."

"Vâng." Bạch Tinh Tinh gật đầu liên tục, "Nhanh lên."

Parker đứng phía sau thấy bản thu nhỏ của Kha Đế Tư, thực sự rất hâm mộ, lúc này thấy Bạch Tinh Tinh bị chúng nó dọa tới, liền dựa vào khung cửa cười trên nỗi đau của người khác.

Vinson cũng đứng ở cửa nhìn vào trong, lúc này mới hiểu được Kha Đế Tư vẫn luôn ở trong nhà, trong lòng cũng thoải mái hơn: Xem ra xà thú này cũng không tệ lắm, vì để ở bên người Bạch Tinh Tinh mà ngủ đông ở một nơi không an toàn thế này.

Kha Đế Tư ôm Bạch Tinh Tinh ngồi xuống bên đám ấu xà, le le lưỡi. Nhóm ấu xà ngẩng đầu lên, đôi mắt nhìn chằm chằm Bạch Tinh Tinh.

Bạch Tinh Tinh cũng trông mong mà nhìn chúng nó, không có gan mà chạm chúng nó nữa.

Có một con muốn đến gần Bạch Tinh Tinh, trong lòng nàng run lên, lập tức lủi lại vào trong lòng Kha Đế Tư.

Biểu tình của Kha Đế Tư có chút kì lạ, đột nhiên không tiếng động mà cười, xoa xoa đầu Bạch Tinh Tinh: "Không sợ, có ta ở đây chúng nó không dám làm càn." 

***********************************

8.9.2021

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net