Chương 243: Cảnh trong mơ (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gọi 112!

Bạch Tinh Tinh nghĩ như vậy, duỗi tay liền sờ đến túi quần, không lấy được cái gì mới phát hiện mình đang mặc đồ da thú. Sau đó lại nhớ tới, di động đã sớm hết pin, có pin thì cũng không có tín hiệu.

Làm sao bây giờ làm sao bây giờ? Gọi người tới a?

Nàng túm chặt ngón tay cái, cố gắng ép máu ra. Nàng biết biết là nên buộc chặt ngón tay lại, nhưng lỡ như hoại tử phải cắt đi, nàng vẫn tình nguyện để độc lan đến toàn thân hơn.

Nghĩ đến độc sẽ lan đến toàn thân, cái tê mỏi ở đầu ngón tay lại bắt đầu lan ra.

Bạch Tinh Tinh gấp muốn khóc, đột nhiên trong đầu lóe lên: Đúng rồi, vảy ở đuôi rắn có thể giải độc!

Thật là sơn cùng thủy tận tưởng hết lối, bóng liễu hoa tươi lại một thôn.(Đến đường cùng lại có lối thoát)

Bạch Tinh Tinh cúi đầu tìm ấu xà, sau đó lại chịu một lần đả kích.

Trên mặt đầy những ấu xà, là con nào cắn?

Bạch Tinh Tinh nhìn những ấu xà đó, nhóm ấu xà liền bắt đầu động đậy, đều bò lên trên người nàng.

Đừng tới đây, cứu mạng!

Bạch Tinh Tinh muốn hô to, giọng nói lại như bị một thứ vô hình ngăn lại, làm thế nào cũng không phát ra tiếng được. Muốn chạy trốn, nhưng cơ thể lại bị một thứ gì đó giữ lại, như bị hạn chế trong không khí vậy, chỉ có thể trơ mắt mà nhìn ấu xà từng con bò lên trên người mình....

"Tinh Tinh, Tinh Tinh, Tinh Tinh...."

Bên tai không ngừng nghe được tiếng kêu rất quen thuộc. Bạch Tinh Tinh suy nghĩ hồi lâu, mới dần nhớ tới là Parker.

Trong cổ họng còn nghẹn ngào, mơ mơ màng màng mở mắt ra, đối diện với một đôi mắt màng vàng kim.

Parker ôn nhu hỏi: "Gặp ác mộng sao?"

"Ân." Bạch Tinh Tinh nức nở một tiếng, trong lồng ngực nghèn nghẹn khó chịu. Không biết có phải là ảo giác hay không, cảm giác trên người vẫn có chút nhột, như có cái gì đó vẫn còn động đậy.

Nàng duỗi tay chụp lấy, không nghĩ tới sờ được một thứ dài dài, đôi mắt lập tức trừng lớn.

Khuôn mặt Bạch Tinh Tinh ngơ ra, xách thứ trong chăn ra.

"Tê tê~" Con rắn nhỏ nhìn Bạch Tinh Tinh, phát ra tiếng nghẹn ngào của loài rắn, kéo đuôi rắn lên quấn lên cánh tay của mẫu thân.

Ngô~ mụ mụ thật ấm áp thoải mái! Ấu xà hoan hô trong lòng.

"A!"

Bạch Tinh Tinh theo phản xạ mà ném con rắn đi, nhảy dậy từ trong ổ như cái lò xo, cũng bất chấp mặc quần áo mà nhảy liên tục, thét chói tay không ngừng: "A a a!"

Trên người Bạch Tinh Tinh có không ít rắn, vài con bị rơi xuống ổ. Trong ổ chỉ toàn rắn, bị dọa đến chạy tứ phía, tránh đi bàn chân của Bạch Tinh Tinh.

Kha Đế Tư lập tức đi qua, đuôi rắn giương lên cuốn Bạch Tinh Tinh vào lồng ngực. Vinson lại vọt vào, khẩn trương nhìn khắp nơi.

"Trong ổ em có rắn!" Bạch Tinh Tinh chỉ vào trong ổ Parker hét lớn, cúi đầu kiểm tra bàn tay mình, thấy rõ ngón tay hoàn hảo không hao tổn gì, mới ngây ngốc mà hoàn hồn.

Thì là mơ à....

Còn may là mơ, hù chết nàng.

Parker rung rung chăn, nhanh chóng vọt đến bên cạnh Kha Đế Tư, đắp da thú cho Bạch Tinh Tinh.

"Làm sao vậy?" Vinson không ngửi được mùi của người khác, khó hiểu hỏi.

Parker nói: "Không có gì, Tinh Tinh chỉ là bị ấu xà dọa."

Bạch Tinh Tinh nghe Parker nói liền cảm thấy mất mặt, bị hài tử của mình dọa tới, giống cái gì?

"Em gặp ác mộng." Bạch Tinh Tinh không tự tin mà giải thích một câu, lập tức nói sang chuyện khác: "Chúng nó sao lại ngủ ở chỗ em?"

"Hẳn là do lạnh đi, trong ổ chúng ta ấm áp." Parker vẻ mặt xin lỗi nói: "Lần sau ta không cho chúng nó vào là được."

Bạch Tinh Tinh do dự không đáp lời, hô hấp dần hồi phục lại. 

*******************************************

12.9.2021


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net