Chương 247: Kha Đế Tư là cha ghẻ sao?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Không cần." Parker còn chưa kịp đáp lời, Kha Đế Tư đành nói: "Đồ ăn này trộn lẫn nước, chúng nó ăn không no, chờ lát nữa cho chúng nó ăn thịt là được."

Bạch Tinh Tinh nghĩ nghĩ, cảm thấy có lý, liền gật đầu: "Nga, được rồi."

Nói xong, Bạch Tinh Tinh lơ đang liền thấy ánh mắt của Kha Đế Tư nhìn ấu xà, vẻ mặt bình tĩnh, hoàn toàn không thấy tình thương của cha, giống như đang nhìn những con người xa lạ, trong lòng nàng thầm nghĩ: Như vậy chắc không phải là cắt xén thức ăn của ấu xà chứ?

Nghĩ vậy Bạch Tinh Tinh liền dùng sức lắc lắc đầu, sẽ không đâu, Kha Đế Tư cũng đâu phải cha dượng.

Đám ấu xà gặm sạch sẽ trứng trong nồi, chút vụn trứng cũng không để dư lại, cuối cùng cũng không gặm được nữa, vậy mà lại chạy đi gặm đồng bào bên cạnh có hương vị trứng chưng.

Vinson rửa sạch sẽ nồi, lại nấu một nồi nước ấm tắm rửa sạch sẽ cho chúng, chúng nó mới dừng tàn sát nhau.

Ăn xong bữa sáng, Vinson lặng lẽ thu thập tàn cuộc, Bạch Tinh Tinh ngẫu nhiên chú ý tới hắn, không biết có phải ảo giác của nàng hay không, tâm tình của Vinson dường như càng nặng nề hơn. Nhìn qua khí thế rất lớn, nhưng lúc không chú ý thì hoàn toàn không thấy được người này.

Kha Đế Tư nhìn theo ánh mắt của Bạch Tinh Tinh thấy được Vinson, đạm mạc nói: "Ngươi có thể đi rồi."

Cả người Vinson run run, cúi đầu không động đậy.

Bạch Tinh Tinh cũng không biết làm sao, cứ như vậy đuổi Vinson đi cũng quá không lễ phép, chỉ là mời hắn ở lại.... Vinson lại không phải là bạn lữ của nàng, cũng không thể mãi ở đây được.

Kha Đế Tư nhìn chằm chằm Vinson, Vinson liền nghiêng đầu nhìn góc tường đặt da thú mà hắn ngủ, cuối cùng cũng mở miệng: "Ta có thể mang cả những cái đó đi sao?"

"Ân ân ân." Bạch Tinh Tinh mạnh mẽ gật đầu: "Đương nhiên là có thể."

Vinson lúc này mới nhìn về phía Bạch Tinh Tinh, khẽ cười một chút, khuôn mặt hung ác lại đầy ôn nhu, "Cảm ơn."

Vinson nói câu trên như đang che dấu, áp chế một tình cảm nào đó trong đôi mắt màu bạc, khóe mắt của Bạch Tinh Tinh như lên men, nhìn hắn không nói gì.

Vinson cuốn da thú lại rời đi, nhanh nhẹn gọn gàng, giống như không có chút lưu luyến nào.

Sau khi mặt trời lên cao, băng tuyết bắt đầu tan. Đều nói tuyết rơi không lạnh bằng tuyết tan, lời này một chút cũng không sai. Trong gió mang theo khí lạnh ẩm ướt, đột nhiên thổi qua, trong lúc hô hấp như dao nhỏ cắt qua người.

"Kha Đế Tư, anh mau xem, đây là người tuyết tụi em đắp." Bạch Tinh Tinh kéo Kha Đế Tư, chỉ vào một loạt người tuyết nói.

Người tuyết cũng bắt đầu tan, da thú đã sớm thu lại vào đêm đắp người tuyết kia, không đẹp bằng ngày đó.

Kha Đế Tư chú ý tới số lượng người tuyết, nhíu mày chỉ về bên cạnh người tuyết nổi bật nhất, "Nó là ai."

"Vinson a." Bạch Tinh Tinh nói: "Cái đuôi của anh là anh ấy đắp đấy."

Mày của Kha Đế Tư nhíu càng nhăn hơn.

Trên đường có thú nhân đi qua, đi đến gần nhà bọn họ đều sẽ vòng qua đường bờ sông, vừa đi vừa lưu ý hướng Kha Đế Tư. Đến khi an toàn đi qua, mới phóng một phát chạy trốn.

Bạch Tinh Tinh không khỏi nhớ tới hình ảnh Kha Đế Tư ăn luôn con sói con, cho tới bây giờ nhớ tới vẫn sợ hãi.

Gần nhà bọn họ hẳn là không có thú nhân nào tùy tiện bước vào, nhưng mà Bạch Tinh Tinh cũng không quá để ý đến cái này, nàng không có bạn bè nào là giống cái, càng không tùy tiện chơi chung với giống đực, không ai quấy rầy sự yên tĩnh của nàng.

Cứ tưởng tượng như vậy, ngày qua ngày rất nhàm chán, chỉ có thể chơi cùng với Parker và Kha Đế Tư. Thú tiêu khiển duy nhất dường như chỉ có ấu tể, chẳng lẽ chỉ có thể sinh nhiều ấu tể, chơi ấu tể sao?

Bạch Tinh Tinh bị ý nghĩ của mình dọa tới rồi.

"Kha Đế Tư, không phải anh nói là phải cho ấu xà ăn thịt sao? Mau bắt cho chúng nó a, sau khi chúng nó nở còn chưa có ăn cái gì đàng hoàng, nhất định là đói bụng." Bạch Tinh Tinh kéo tay Kha Đế Tư nói. 

*******************************************

18.9.2021

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net