Chương 262: Hổ vương bị giết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hổ vương bảo như nhiễm đầy máu, trong không khí cũng nhiễm màu máu.

Không có thú nhân nào ngăn Kha Đế Tư lại, tổn thương giống cái là tội lớn không thể tha thứ, cho dù hổ vương muốn bảo vệ Rosa, cũng không có ai giúp đỡ, chỉ có người trong nhà tự mình chiến đấu.

Kha Đế Tư kéo cái đuôi bị máu loãng tẩm ướt, một tay cắm vào lồng ngực của hổ vương, lấy ra một thứ đỏ tươi, còn đang đập thình thịch.

"Tê tê~" Kha Đế Tư le le lưỡi, lông mày hơi nhăn lại.

Lúc Kha Đế Tư và hổ vương đang quyết đấu, viên vương phái lang vương đi tìm được Rosa và mẫu thân của nàng trước, nhốt các nàng vào nhà tù của viên vương bảo.

Trong hành lang âm u, một chuỗi âm thanh bước chân có quy luật vang lên. Khuôn mặt viên vương âm trầm, đi đến trước cửa nhà lao.

Rosa thấy viên vương liền lập tức bổ nhào bên hàng rào, cao giọng hét lớn: "Ngươi đã nói sẽ giúp ta! Những hổ thú đó chỉ là người theo đuổi của ta, đẩy hết tội cho bọn họ sẽ không có việc gì, vì sao khi xà thú đấu với phụ thân ta ngươi không ra mặt? Nếu không phải ngươi và lang vương ở bên phía của ta, ta sao có thể để bọn họ đi giết Bạch Tinh Tinh?"

Mẫu thân của Rosa ngồi trong một góc, thoạt nhìn trên dưới 30 tuổi, khóe mắt chỉ có chút dấu vết của năm tháng, nhìn thấy viên vương liền cúi đầu, yên lặng rơi lệ.

Mỗi cái thú văn trên người biến mất, nàng càng oán đứa thư tể này của mình thêm một phần, đến khi trên người không còn cái thú văn nào, oán niệm liền thành vô hạn tuyệt vọng.

Viên vương châm chọc mà cười, "Ngươi lợi dụng người khác thì phải chuẩn bị tinh thần bị người khác lợi dụng lại! Chỉ đáng thương những người theo đuổi ngươi kia, vì tranh thủ cơ hội kết lữ với ngươi mà muốn giết giống cái, mặc kệ thành công hay không đều không giữ được mạng!"

Rosa như bị sét đánh, lảo đảo lui lại hai bước, không tin tưởng mà lắc đầu: "Ngươi vẫn luôn gạt ta? Thì ra là ngươi muốn giết Bạch Tinh Tinh! Vì sao?"

Nàng vốn nghĩ nát đầu cũng không nghĩ ra, viên vương vì sao lại muốn giết một giống cái, còn quanh co lợi dụng mình đi giết nàng. Không phải viên vương nói sức sinh của nàng ta rất tốt sao?

Nếu Vinson còn ở đây thì tốt rồi, Vinson cùng với phụ thân nàng nhất định có thể đánh lại xà thú.

Nghĩ đến Vinson, đầu óc chậm chạp của Rosa như được khai thông, xuýt xoa một hơi, "Ngươi muốn độc chiếm vạn thú thành! Mục đích ban đầu của ngươi chính là giết chết phụ thân ta đúng không? Vinson đã nói ngươi muốn giết hắn, nhưng chúng ta đều không tin."

Nụ cười giả tạo của viên vương đã cho Rosa một câu trả lời khẳng định.

Rosa hối hận rồi, trong đầu hỗn loạn, nói năng lộn xộn: "Nếu Bạch Tinh Tinh chết, bạn lữ của nàng liền không có uy hiếp... Nhưng còn báo vương và Vinson, ngươi giải quyết như thế nào? Còn có lang vương? Ngươi cũng muốn giết hắn sao?"

"Những cái này không phải là việc của ngươi." Viên vương vẫy vẫy tay, mấy tên vượn thú đã đi tới.

Rosa cảm giác được nguy hiểm, ngay sau đó liền phản ứng được, mình là giống cái, không có khả năng bị giết, oán hận nhìn chằm chằm viên vương: "Ta muốn nói cho Bạch Tinh Tinh, để giống đực của nàng giết ngươi!"

"Đáng tiếc ngươi không có cơ hội kia!" Viên vương lui về sau vài bước, nói với nhóm vượn thú: "Cắt đầu lưỡi các nàng, đừng làm chết, vừa đến lúc đi ven biển đổi muối, đến lúc đó để Vinson tiện đường bán đi."

Rosa cùng mẫu thân của nàng đều cứng đờ.

"Ta không làm cái gì cả, ngươi không thể làm thế với ta." Mẫu thân của Rosa cũng không thể kiềm chế nữa, bổ nhào đến bên hàng rào nói với viên vương.

Viên vương không quản các nàng nữa, khuôn mặt âm trầm đi ra ngoài.

Trong nhà lao đá vang lên từng tiếng kêu thảm bén ngọn của giống cái, theo sau đó là đạo huyết tinh trong tiếng kêu gào.

*****************************************

23.10.2021

Toi lại ngoi lên rồi aida~~ Xin lỗi mn, dạo này bận quá nên truyện bị đóng bụi :(

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net