Chương 287: Tìm con kiến

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cũng không tới mức như thế, nhưng mà vương bảo nhiều phòng, cạnh hố cát có mấy phòng chứa củi, dọn mấy bó củi ra liền có thể ngủ." Bạch Tinh Tinh rất có hứng thú nói: "Còn có, muối trắng gì đó, mấy ngày không ăn cũng không chết người, hổ vương cũng không nhất thiết phải cung cấp."

Vưu Đa Lạp bị dọa đến im lặng, không cam lòng mà trừng mắt nhìn nàng một cái, đi xuống dưới lầu.

Vừa mới xuống cầu thang, Vưu Đa Lạp bỗng dừng lại, "Hổ.... Hổ vương."

Dưới lầu có hai hổ thú, trong đó đúng là có Vinson. Vinson bưng một mâm rau dưa và thịt, khuôn mặt căng như khắc gỗ, ngước mắt nhìn về phía Vưu Đa Lạp.

Nàng ta lập tức run rẩy, hoảng hốt chạy đi.

Vinson đưa khay đồ ăn cho hổ thú bên cạnh, cố tình hạ giọng nói: "Ngươi giúp ta đưa lên đi, ta đi xuống ruộng nhìn xem."

"Vâng." Hổ thú cũng nhỏ giọng trả lời, nhận lấy khay, lo lắng nhìn về phía Vinson.

Vinson không dừng lại, xoay người nhanh chóng rời đi.

Eve ngồi xổm xuống xoa xoa đầu báo nhãi con, ôn nhu nói nhỏ: "Giúp mụ mụ tìm kiến, chính là con đen đen hay lấy đồ ăn thừa của mấy đứa."

"Ngao ô ô ~"

Mấy con báo vui vẻ kêu một tiếng, sôi nổi cúi đầu kiếm.

Bạch Tinh Tinh cũng không nghĩ tới Vưu Đa Lạp nữa, hỏi: "Ngươi nghe hiểu chúng nó nói sao?"

"Đương nhiên, ta là giống cái của báo tộc a." Eve cười nói, kéo tay Bạch Tinh Tinh đi theo mấy con báo.

Bạch Tinh Tinh hâm mộ cực kì, nàng là một nhân loại, mặc kệ là sinh gì đều không nghe hiểu được a!

"Bạch Tinh Tinh!"

Phía sau truyền đến giọng nói của một hổ thú lạ, Bạch Tinh Tinh quay đầu nhìn lại, "Ngươi gọi ta?"

Hổ thú từng bước vững chãi đi tới, đưa khay đồ ăn cho Bạch Tinh Tinh, "Đây là thịt nướng của Parker, rau là vương cố ý hái ở ngoài, bọn họ kêu ta mang tới cho nàng."

Trên khay có một chén thịt nướng với gia vị được xé ra, cùng một ít rau xà lách tươi ngon. Sau khi Bạch Tinh Tinh tìm được loại rau này liền thích dùng nó cuốn thịt ăn, nhìn tổ hợp thịt nướng rau xà lách này liền biết hổ thú không nói dối.

Vì thế nàng nhận lấy đồ ăn, lễ phép cười: "Cảm ơn."

Bạch Tinh Tinh thanh tú xinh xắn, cười rộ lên vô cùng mê người, hổ thú liền đỏ cả mặt, thẹn thùng mà gãi gãi đầu.

Nàng nhìn phản ứng của hổ thú, trong lòng thầm nghĩ xong rồi, vội nói: "Ngươi bận việc thì mau đi thôi."

Ngàn vạn lần đừng thêm một người theo đuổi, nàng không chống đỡ được đâu a!

"Ân." Hổ thú thành thành thật thật mà đi rồi.

Eve nhấp miệng cười trộm, đổi lấy cái nhìn hình viên đạn của Bạch Tinh Tinh.

Nhóm báo con quả nhiên làm việc có hiệu suất, trong chốc lát liền tìm thấy một con kiến, một chân chụp lấy kiến kêu ngao ngao mới các nàng.

Bạch Tinh Tinh vội đi qua.

Báo con nhấc chân lên, một con kiến đứng dậy chuẩn bị bò đi. Bach Tinh Tinh dùng một lá cây nhấc nó lên, bước nhanh về phía cầu thang, "Mau đi với ta."

Eve không hiểu đầu đuôi, tò mò mà kéo đám báo con đi theo.

Đi gần tới lầu cao nhất, Bạch Tinh Tinh suỵt với bọn họ ý bảo đừng lên tiếng, sau đó hai người ba con thú con đi lên tầng cao nhất.

Nước trên đá đã khô ráo, vết bẩn kia cũng không còn.

Bạch Tinh Tinh đặt con kiến lên đó, con kiến rơi xuống liền bò đi, nàng ngăn nó lại vài lần, con kiến vẫn còn sống rất tốt.

A? chẳng lẽ hai con kiến kia chỉ là trùng hợp chết ở đây?

Nhóm báo con vừa lên tới đều bắt đầu run rẩy, đôi mắt thanh triệt cũng đầy sợ hãi, vây quanh mẫu thân không ngừng ngửi tới ngửi lui, còn ngửi ngửi vết khắc sâu trên đá.

******************************

30.12.2021

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net