Chương 297: Thì ra là lột da

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rất nhiều năm rồi hắn không lột da, lần đầu lột da sau khi kết lữ làm hắn trở tay không kịp, khi phát hiện đã không kịp tìm nơi trú.

Kha Đế Tư không tin bất cứ ai, không muốn bại lộ điểm yếu của mình, chuẩn bị lặng lẽ ở nhà lột da. Thật vất vả mà chờ được Bạch Tinh Tinh và Parker đi ra ngoài, vừa mới bắt đầu lột thì Bạch Tinh Tinh đã về rồi.

Da bắt đầu rời khỏi cơ thể, nhưng hắn lại chịu đựng cả người đau đớn, cứng rắn dừng quá trình lột da lại. Lúc này lại nghe Bạch Tinh Tinh nói thích da rắn của hắn, Kha Đế Tư rốt cuộc cũng không nhẫn nại được nữa.

"Tê tê~"

Kha Đế Tư dùng đỉnh đẩy dụi dụi vào bụng nàng, sau đó dùng đuôi rắn cuốn nàng đẩy ra ngoài cửa.

"Ai nha ai nha, anh làm gì vậy?" Bạch Tinh Tinh vừa đáp đất liền hướng vào phòng mà đi, Kha Đế Tư lại nhanh chóng lùi đuôi rắn về, đóng cửa một cái "phanh".

Phải nói cho Tiểu Bạch sao? Nàng sẽ nhân cơ hội giết chết mình sao?

Sẽ không! Tiểu Bạch nói nàng thích mình, nàng không giống những giống cái của xà thú khác, nàng sẽ không nỡ giết mình!

"Đừng vào đây, ta chuẩn bị lột da, sẽ làm nàng bị thương." Trong phòng truyền đến giọng nói của Parker.

Nếu Tiểu Bạch không yêu hắn thì cũng không kém cái chết lắm.

Kha Đế Tư dựa lưng vào cửa gỗ, làn da toàn thân nhăn nheo như người già trăm tuổi, đôi mắt bị mí mắt rũ xuống bao trùm hoàn toàn.

Thị lực của xà thú vốn không tốt, lúc lột da hầu như không thể nhìn được gì. Lúc nãy Kha Đế Tư có thể chính xác tìm được ngón tay Bạch Tinh Tinh cũng chỉ vì hắn nhạy bén với nhiệt độ.

Bạch Tinh Tinh há hốc miệng, tay dán lên cửa: Trời ạ! Kha Đế Tư muốn lột da!

"Vậy anh cứ từ từ, em ở bên ngoài chờ." Bạch Tinh Tinh nói, đáp lại nàng là tiếng "sàn sạt".

Bạch Tinh Tinh ngồi sát xuống cửa, có vài phần giống với ông chồng hồi hộp chờ ở ngoài phòng sinh của vợ.

Tiếng cọ xát bên trong vang lên không ngừng, thỉnh thoảng còn truyền ra tiếng đồ vật bị đập. Bạch Tinh Tinh nghe động tĩnh ở bên trong liền biết lột da không hề dễ dàng, trái tim không khỏi treo lên.

Qua từng phút từng dây, mặt trời dần hướng về phía Tây, ánh sáng cũng ảm đạm.

Trong phòng không còn chút động tĩnh, Bạch Tinh Tinh dán lỗ tai lên cạnh cửa, nghe một hồi, nhẹ giọng hỏi: "Kha Đế Tư, anh ổn không?"

Yên tĩnh, trong phòng yên tĩnh như chết.

Bạch Tinh Tinh hoảng hốt, duỗi tay dùng sức đẩy cửa, ai ngờ lúc này cửa bỗng bị kéo từ trong ra. Bạch Tinh Tinh theo quán tính mà đổ ập về phía trước, đâm vào lồng ngực lạnh lẽo cứng rắn.

"Vẫn luôn đợi ta?" Đỉnh đầu truyền đến giọng nói ôn nhu trầm thấp của nam nhân, Bạch Tinh Tinh vui mừng mà ngẩng đầu, biểu tình có chút ngây dại.

Vẫn là khuôn mặt kia của Kha Đế Tư, tái nhợt mà âm nhu, nhưng có thêm nhiều phần tinh xảo không nói nên lời, tuy là đẹp nhưng không phải là khí chất thuộc về nữ tính, là vẻ đẹp không phân giới tính.

Nếu nói trước kia hắn giống ma cà rồng trong thần thoại phương Tây, thì bây giờ hắn giống như ma cà rồng đứng dưới ánh mặt trời, cả người toát lên ánh sáng làm người không rời được mắt.

"Không quen ta?" Ngữ khí Kha Đế Tư mang theo chút chế nhạo, trời biết trong lòng hắn có bao nhiêu vui vẻ.

Giờ phút này, Kha Đế Tư bỏ đi đề phòng cả đời, muốn bạn lữ thủ bên người hắn lúc lột da. Hắn lại một lần nhận được tình yêu của giống cái với mình, chẳng sợ đem sinh mệnh của mình đánh cược cũng đáng.

"Em...." Bạch Tinh Tinh dùng sức chớp chớp mắt, tiền đồ a, nhìn lại tiền đồ của ngươi đi! Đã kết lữ một năm rồi, hài tử cũng đã một đám, hoa si cái gì a!

Nhưng lại nhìn thấy rõ khuôn mặt tuấn mĩ không tì vết của Kha Đế Tư, ánh mắt Bạch Tinh Tinh lại ngây ra.

Kha Đế Tư nâng cằm nàng lên, cúi đầu, còn chưa hôn đến, lưỡi rắn đã trước xâm nhập vào miệng nàng.

Tim Bạch Tinh Tinh dần gia tốc, ngửa đầu nhắm mắt lại.

********************************

24.1.2022

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net