Chương 300: Mời giống cái tới vương bảo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhưng ở thú thế, phương pháp này đã là tốt nhất.

Khác với bột mì, màu của bột xay ra có chút tối, nhưng vẫn mềm mịn, đây là "tinh bột mì" mà mọi người vẫn hay nói tới.

Để nước bột mì lắng nửa giờ, đổ đi một tầng nước trong, lúc này bột mì đã sền sệt rồi, phơi nắng trên tảng đá nào đó nữa là được.

Mấy ngày nay ánh nắng cũng vô cùng gắt, bột mì phơi khoảng một ngày, cơ bản đã được rồi, khô thành từng khối, nhấn nhẹ một cái đã vỡ thành bột phấn.

Trong hổ vương bảo đặt đầy những tảng đá, ở trên đều phơi bột mì. Năm ngày sau, hai phần ba lúa mạch đều trở thành bột mì màu nâu, dư lại một phần ba làm hạt giống.

Sáu bao lúa mạch xay xong chỉ còn bốn bao, nhìn trong nhà từng bao bột mì lớn, khóe miệng Bạch Tinh Tinh treo lên nụ cười có chút hận ý.

Là thời điểm nên cho Viên Vương chút đả kích rồi.

Giống cái không phải thích ăn nước cơm sao? Như vậy chứng minh giống cái ăn thịt cũng tiếp nhận đồ ăn có tinh bột.

Bạch Tinh Tinh không cảm thấy lúa mạch kém gạo, thậm chí còn có thể làm đa dạng hơn, khẩu vị càng tốt hơn, còn thích hợp cho thú thế hơn là gạo.

Hơn nữa lúa mạch trồng dễ hơn so với lúa nước, nếu bột mì được giống cái tiếp nhận rộng rãi thì lực ảnh hưởng của Vinson càng nâng cao thêm một bước!

"Vinson, anh gọi giống cái của vạn thú thành gọi tới đi."

"Được." Vinson không có gì nghi ngờ, đi ra ngoài.

Chỉ chốc lát sau, ngoài cửa liền truyền đến từng tiếng hổ gầm chói tai.

Đầu ngón tay Bạch Tinh Tinh nghiền nát một nhúm bột mì, ngón trỏ thả ra, bột liền bay trong không khí.

"Parker, anh giúp em nhóm lửa đi." Bạch Tinh Tinh quay đầu mỉm cười, nói với Parker, "Nhóm ở nhà chính, lấy nồi to để nấu, em muốn làm một nồi nước lèo cho nhóm giống cái ăn thử."

Parker bị nụ cười của Bạch Tinh Tinh làm cho tim đập lỡ một nhịp, không chút nghĩ ngợi liền đồng ý, "Được."

Sau khi chạy vào phòng củi mới phản ứng lại là Bạch Tinh Tinh muốn đem đồ ăn của nàng chia cho giống cái trong bộ lạc, muốn hối hận cũng không còn kịp rồi.

Ở hậu viện, Kha Đế Tư ôm cối xay đá rửa sạch quay về.

Bạch Tinh Tinh nói: "Chờ lát nữa có rất nhiều người tới, anh đi lên lầu thôi."

Kha Đế Tư đặt cối xay ở ven tường, nói: "Ta không yên tâm nàng, ở hậu viện cũng được."

Bạch Tinh Tinh biết là lần ám sát trước để lại bóng ma cho Kha Đế Tư, thực ra thì nàng nghĩ tới cũng sợ, liền gật đầu.

"Vậy anh giúp em giết một con đoản cánh điểu đi."

"Được."

Dân cư vạn thú thành vô cùng tôn kính với thú vương, đặc biệt là Vinson còn vừa mới có cống hiến lớn cho mọi người, càng có sự tôn trọng hơn.

Không bao lâu sau, cửa lớn của hổ vương bảo có mấy giống cái đi vào.

Lần này Bạch Tinh Tinh tự mình xuống bếp, vì nàng biết Parker sẽ không chịu nấu cơm cho người khác.

Lửa đã nổi lên, nàng đổ một ít dầu vào trong nồi đá, sau khi dầu nóng liền bắt đầu bốc khói, nàng vội thả gừng tỏi hoa tiêu vào bắt đầu đảo.

Trong nồi vang lên từng tiếng tách tách, tản ra mùi hương mãnh liệt kích thích.

Mấy giống cái tới trước nghe tiếng nổ liền có chút sợ hãi, trốn rất xa, có người còn hét lớn về phía Bạch Tinh Tinh: "Ngươi đang làm gì? Mau tránh ra!"

Bạch Tinh Tinh quay đầu lại cười cười với các nàng, đảo vài cái lại đổ nước vào.

Một tiếng "Xèo", trong nồi liền hạ hỏa. Nhân lúc nước chưa nóng, Bạch Tinh Tinh bỏ khoảng ba bốn miếng thịt đoản cánh điểu.

Bỏ thịt vào nước lúc còn lạnh, thịt nấu ra càng mềm, nước thịt càng thấm, canh càng ngon. Đây là kinh nghiệm nấu canh một năm của Parker đúc kết ra. 

**************************************

7.2.2022



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net