Chương 308: Nguy cơ khô hạn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Kha Đế Tư đi đâu vậy? Anh ấy nhất định rất tức giận đi."

Bạch Tinh Tinh đau đầu vô cùng, không biết có phải là giống cái của thế giới này đã được dạy thuật ngự phu từ nhỏ hay không, mỗi người đều có một đám giống đực, còn không thấy xảy ra việc gì, mà nàng chỉ có hai giống đực đã không yên nhà.

Parker trấn an nàng: "Đừng nghĩ nhiều, Kha Đế Tư nói hắn có việc đi ra ngoài mấy ngày, còn kêu ta mấy ngày nay đi săn, để Vinson bảo vệ nàng."

Bạch Tinh Tinh cả kinh, "Anh ấy đi xa sao?"

Mà bạch hổ đứng ở hành lang bỗng ngẩng đầu lên, ba ngày nay hắn có thể bảo vệ bên người nàng? Nghĩ đến việc này, khóe miệng có chút nâng lên.

"Anh ấy đi đâu a?" Bạch Tinh Tinh chụp lấy hai vai Parker vội vàng hỏi, đã quên mất vết thương trên người Parker, dưới tay đúng là vết bầm tương đối lớn.

Parker nhíu mày, chịu đựng đau đớn không nhúc nhích, nói: "Hắn nói đi kiểm tra nguồn nước của vạn thú thành, kêu ta làm nhiều thùng đá một chút, có thể phải đựng nhiều nước."

"Mùa nóng nước sông sẽ như thế nào?" Bạch Tinh Tinh lập tức nhớ tới <Thế giới động vật> thường xuất hiện từ "mùa khô", cỏ cây khô vàng, nước sông khô khốc, muôn thú tụ tập ở một vũng bùn nho nhỏ...

Bạch Tinh Tinh bắt đầu phiền não.

"Ngẫu nhiên sẽ rút xuống, nhưng mà hồ nước trong bướu lạc đà cốc rất sâu, không sợ không có nước uống." Parker nói.

Thanh hồ đó Bạch Tinh Tinh nhớ rõ, lúc trước nàng gặp được Kha Đế Tư chính là ở đó, nguyên một hồ nước như thế làm nàng yên tâm không ít.

.......

Kha Đế Tư bơi tới một cái hang ổ của mình sau thác nước, nước của thác nước mỏng đi, làm cho động của hắn lộ ra ngoài.

"Tê tê~" Kha Đế Tư le le lưỡi, hơi nước trong không khí loãng đi làm lông mày hắn càng nhăn lại.

Nước đã rút đến tình trạng như vậy rồi sao? Nếu thác nước này khô cạn, sông của vạn thú thành nhất định cũng sẽ cạn. Mùa mưa nhỏ năm nay kết thúc sớm, dựa theo thời gian mà tính toán, bây giờ mới vào mùa nóng một tháng, còn có thời gian hai tháng, có thể chịu qua sao?

Kha Đế Tư có một đoạn thời gian rất dài thích tới đoạn hồ nước này bơi lội, hôm nay lại không nhấc lên được chút hứng thú, bò lên đá bên cạnh thác nước, chuẩn bị lại đi lên trên nhìn xem.

Ba ngày sau, Kha Đế Tư mới mang một thân mệt mỏi trở về.

Parker trong mấy ngày đánh ra được rất nhiều chậu đá, đều sâu hơn so với thùng đá. Nhưng mà bây giờ nước sông còn dồi dào, liền dùng để ủ rượu nho. Mỗi lần hắn đi săn đều đặc biệt lưu ý quả phao, cũng chính là nho, qua ba ngày lại ủ bốn thùng.

Lúc Kha Đế Tư về đến nhà, Bạch Tinh Tinh đang dùng một cây đũa trúc khuấy nho, nghe được tiếng "sàn sạt" quen thuộc, vui vẻ mà quay lại.

"Anh về rồi!"

Vừa dứt lời, Bạch Tinh Tinh đã cảm nhận được một cái ôm mạnh mẽ.

Thân thể Kha Đế Tư vẫn lạnh như thế, nhưng làn da đã có chút khô, mơ hồ có thể cảm nhận được xà văn khô ráp.

"Ta rất nhớ nàng." Giọng nói khàn khàn của Kha Đế Tư truyền đến từ trên đầu, Bạch Tinh Tinh cọ cọ trong ngực hắn, nói: "Anh mệt rồi đi, em theo anh ra sông nghỉ ngơi một lát."

"Được."

Có Kha Đế Tư bảo vệ ở nhà, Parker liền đi thu hoạch lúa. Không đến một giờ, hắn liền khiêng về một bao thóc vàng óng. Không nhiều lắm, chỉ có một bó lớn, xát xong chắc cũng chỉ có khoảng năm cân gạo.

Kha Đế Tư và đám ấu xà đều đang ngâm trong sông nhỏ sau nhà, Bạch Tinh Tinh nghe được động tĩnh trong phòng, chạy đến cửa hét lớn: "Parker sao? Anh mau ra sau này, chúng ta cùng nhau lột thóc."

"Tới đây!"

Parker đặt bao thóc xuống, đặt mông ngồi, chụp lấy một bông lúa lột từng hạt.

******************************

25.2.2022

Hôm nay được một hôm siêng năng có chương mới nè~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net